Đọc truyện Tam Thốn Nhân Gian – Chương 177: Nguy cơ ập đến
Vương Bảo Nhạc lập tức tới gần, trực tiếp tóm lấy hàm răng của nó, đang định bẻ thì con hung thú này đột nhiên giãy dụa phản kháng, lại có một dòng điện bắn ra từ trên hàm răng của nó, đánh vào trong cơ thể của Vương Bảo Nhạc, thậm chí còn phân giải một chút linh lực kết tinh trong người hắn.
Nhưng đối với Vương Bảo Nhạc mà nói thì dòng điện cỏn con này vẫn thua xa thứ hắn gặp phải ở chỗ chị gái mặt nạ, hắn không hề nao núng, trực tiếp kéo mạnh một cái, rút hàm răng của con hung thú kia ra.
Lúc này trong lòng Vương Bảo Nhạc sảng khoái lắm, hung thú trên chiến trường đã bỏ mạng hơn một nửa, thậm chí rất nhiều hung thú đã lui về phía sau, có thể thấy dường như lần thú triều này cũng sắp kết thúc. Nhưng vào lúc này, mặt đất bỗng nhiên rung lắc cực mạnh, chỉ trong chớp mắt mà phía chân trời lại xuất hiện một cơn lốc còn lớn hơn trước gấp mười lần!
Cơn lốc này cuốn theo vô số cát bụi, cùng với đám hung cầm bay trên cao tạo thành một cây cột đáng sợ nối thẳng đến tận trời, bao trùm trời đất, điên cuồng tiến đến gần, mặt đất ngày càng rung chuyển mạnh hơn, tất cả chiến sĩ và tu sĩ xung quanh đều biến sắc, trong lòng sợ hãi tột cùng, từ cứ điểm lập tức truyền ra tiếng địch còn chói tai cả lúc trước!!
Thậm chí đến giọng của vị quân trưởng râu ria xồm xoàm nọ cũng trở nên nghiêm túc, dồn dập hơn nhiều, vang vọng khắp tám hướng.
– Tất cả tu sĩ của quân đoàn số 1 lập tức quay về!
– Mở trận pháp!!
– Hỏa thần quân, chuẩn bị bắn năm phát một lượt!!!
Một loạt mệnh lệnh được truyền ra cùng một lúc, Vương Bảo Nhạc cũng cảm nhận được nguy cơ dữ dội nên lập tức lui về phía sau, trên đường đi ngang qua vài chiến sĩ cũng kéo họ lùi lại cùng.
Chẳng bao lâu sau, trong lúc mọi người căng thẳng vô cùng thì bọn họ đã về lại trong cứ điểm. Vương Bảo Nhạc và Trần Vũ Đồng đứng cùng một chỗ trên cứ điểm, dõi mắt nhìn về phía xa, dù hắn đã quen với tình cảnh nơi đây, nhưng vẫn phải biến sắc!
Ở tít phía xa, đàn hung thú lại trỗi dậy, quy mô còn lớn hơn trước gấp mười lần và đang lao đến gần. Với số lượng hung thú lên đến cả nghìn vạn, không thấy điểm cuối ở đâu, đủ khiến cho những người thấy được giật mình hoảng hốt, bị dọa chết khiếp.
Lại có gió tanh ập vào mặt, mặt đất rung chuyển từng cơn, nhất là ở giữa thú triều còn có vô số hung thú cao bảy tám trượng, thậm chí còn có cả đám cự thú cao chừng ba mươi trượng đang khuân từng khối đá khổng lồ chạy về phía cứ điểm.
Nếu chỉ như thế thì không có gì, nhưng phía sau đợt thú triều khổng lồ này lại có bảy đạo khí tức cuồn cuộn bốc lên, rõ ràng đã vượt xa Chân Tức cảnh, tạo thành gió lốc ầm ầm quét tới nơi này.
Không thể thấy rõ bên trong gió lốc, nhưng có thể thấy ở mép của nó có bảy con hung thú đang bay lơ lửng. Bảy con hung thú này có hình dạng khác nhau, nhưng trên người chúng đều có phù văn lóe lên. Chúng đứng giữa không trung, dưới chân giẫm lên thứ gì đó trông như sơn thạch, mớ sơn thạch này cũng rất đặc biệt, tràn ngập uy áp mãnh liệt tựa như pháp bảo.
Phối hợp với cả bảy con, tạo thành uy áp cực mạnh khiến bốn phương rung chuyển!
– Trúc Cơ!
Trần Vũ Đồng đứng bên cạnh Vương Bảo Nhạc thở dồn, thấp giọng mở miệng.
Nghe thấy hai chữ Trúc Cơ, đồng tử của Vương Bảo Nhạc co rụt lại, nay hắn đã biết được, sau Chân Tức chính là Trúc Cơ!
Mà mức độ cường hãn của Trúc Cơ thì vượt xa Cổ Võ và Chân Tức, thậm chí ở một mức độ nào đó mà nói thì ở trước mặt Trúc Cơ, Chân Tức chỉ mạnh hơn Cổ Võ một chút mà thôi. Dù không đến mức là kiến hôi, nhưng muốn bóp chết Chân Tức cũng chỉ là chuyện vặt.
Thậm chí mức độ chênh lệch không phải số lượng có thể bù lại, dù bị một đám Chân Tức bao vây thì Trúc Cơ vẫn có thể giết chết toàn bộ!
Trong lòng Vương Bảo Nhạc đột nhiên dâng lên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không ngờ quy mô thú triều lần này lại lớn như thế, trong đó lại có bảy con hung thú Trúc Cơ nữa!
– Nơi này chỉ là một cứ điểm nhỏ thôi mà đã có thú triều quy mô cỡ này, những cứ điểm nhỏ khác… và cứ điểm chính chẳng phải sẽ gặp quy mô lớn hơn sao!
Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, bất giác lấy cái găng tay đã được hắn luyện chế thành linh bảo ra rồi đeo vào.
Thực tế không chỉ riêng Vương Bảo Nhạc biến sắc, vẻ mặt của những chiến sĩ quanh năm trú đóng ở nơi này cũng trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Bầu không khí căng thẳng này tràn ngập cứ điểm, trong nháy mắt khi làn thú triều cường bạo kia ầm ầm chạy tới thì cú điểm đột nhiên chấn động mạnh. Bên ngoài bờ tường kim loại đột nhiên xuất hiện vô số phù văn chợt lóe sáng, lập tức có một tầng phòng hộ mờ ảo bỗng xuất hiện.
Ngay khi nó xuất hiện thì lập tức ầm ầm bắn ra bên ngoài, nơi nó đi qua, đám hung thú còn ở lại bên ngoài lập tức run mạnh, sau khi nó đi qua thì đám hung thú này lập tức bị phân thây.
Mức độ cuồng mãnh của tầng phòng hộ này cũng khiến cho Vương Bảo Nhạc giật mình. Đều là pháp binh nhất mạch cho nên hắn hiểu rõ về pháp khí, loại phòng hộ quy mô cỡ này rõ ràng không thể duy trì được lâu, cho nên chỉ có thể mở ra trong lúc nguy cấp nhất mà thôi.
Rõ ràng vị quân trưởng râu ria của cứ điểm này cho rằng đây là lúc phải mở phòng hộ ra. Ánh mắt của Vương Bảo Nhạc dõi theo, tầng phòng hộ này ầm ầm kéo dài hơn cả ngàn trượng, sau đó dừng lại, trở thành bức tường đầu tiên ngăn cản thú triều!
Gần như ngay khi tầng phòng hộ này xuất hiện thì thú triều khổng lồ kia cũng đang đà xông thẳng tới. Đối với đám hung thú này mà nói thì dã man và cuồng bạo chính là bản năng của chúng, nay chúng không chút chần chừ, mắt đỏ ngầu khát máu, điên cuồng tông thẳng vào tầng phòng hộ.
Tiếng ầm ầm ầm vang vọng khắp nơi, nhưng phàm là những con hung thú tông vào tầng phòng hộ này, bất kể tu vi ra sao thì thân thể đều lập tức bị xé toạc, máu thịt bầy hầy chảy đầy ra đất. Đồng thời phía sau lại có vô số hung thú xông thẳng tới bất chấp nguy hiểm, khiến cho tầng phòng hộ rung mạnh, dính đầy máu tươi.
Khung cảnh điên cuồng thế này khiến Vương Bảo Nhạc nhìn mà giật mình, trong lòng dậy sóng. Cũng đúng lúc này, hỏa thần pháo cũng được bắn ra, tiếng ầm ầm vang lên như muốn gào ngang đất trời, mỗi một khẩu hỏa thần pháo đều liên tục bắn năm lượt, hóa thành năm làn sóng oanh sát!
Mỗi làn sóng đều có hơn cả trăm chùm sáng, bầu trời tối den đột nhiên sáng bừng lên. Chùm sáng trực tiếp bắn ra, xuyên thấu qua tầng phòng hộ như một cơn mưa sao băng, rơi thẳng vào bên trong thú triều.
Mặt đất rung chuyển, từng đợt dư chấn liên tục lan ra, mãnh thú ngã xuống từng đàn, thân thể bị xé rách, hóa thành tro bụi. Theo năm trăm quầng sáng bắn ra, thú triều bên ngoài tầng phòng hộ đã bị xóa sổ hơn phân nửa.
Dõi mắt nhìn qua thì không khác gì núi thây bể máu!
Nhưng tất cả chỉ diễn ra trong chớp nhoáng, sau đó lập tức bị thú triều phía sau nhồi đầy, từng đợt hung thú đang chạy tới hội tụ lại từ phía xa, dường như số lượng ngày càng nhiều hơn. Chúng vẫn điên cuồng tấn công tầng phòng hộ, khiến nó liên tục rung chuyển như sắp sửa không duy trì nổi.
Giữa không trung, gió lốc cũng đang tới gần, bảy con hung thú Trúc Cơ ở mép gió lốc cũng khoan thai áp sát, có điều uy áp trên người chúng dường như lại càng sắc bén hơn.
Ngay cả quân trưởng râu ria cũng phải biến sắc, thấp giọng mắng nhỏ.
– Không phải liên bang dự đoán thú triều lần này chỉ có quy mô nhỏ thôi sao, mẹ nó, đây là lần đầu tiên ông đây trông thấy thú triều cỡ này đấy!
Trong lúc nguy cấp, quân trưởng râu ria cũng cầu viện cứ điểm chính, nhưng bên cứ điểm chính cũng đang nguy cấp. Thực tế mỗi cứ điểm đều gặp phải thú triều lớn chưa từng có như thế. Nhất là ở cứ điểm chính, thậm chí còn xuất hiện cả thú vương Kết Đan nữa!
Nghe tin có thú vương xuất hiện, quân trưởng râu ria cũng phải hít sâu một hơi, hai mắt đỏ ngầu, nhìn thấy tầng phòng hộ đã xuất hiện vết rách trước vô số đợt tấn công cuồng bạo của đàn hung thú, trong mắt ông lóe lên sự tàn nhẫn, đột nhiên giơ tay hạ lệnh.
– Cho phòng hộ tự bạo để đám súc sinh này ăn một cú, hỏa thần pháo… Bắn mười phát một lượt! Trận pháp quân mở trận văn, quân đoàn thứ hai tế phi kiếm ra!
Sau khi ông ra lệnh thì tầng phòng hộ ngăn cản thú triều sắp sửa hỏng mất ở phía trước đột nhiên tự bạo. Tự bạo diễn ra quá nhanh, khiến cho đám hung thú không kịp trở tay, lúc này ầm ầm nổ mạnh tựa như một thanh đao khổng lồ quét ngang đại địa… Nơi nó quét qua, vô số hung thú kêu thảm, thân thể bị chém thành hai nửa!
Sau đó lại có hơn một ngàn luồng sáng bắn ra, theo hỏa thần pháo chia làm mười đợt bắn ra, mặt đất rung chuyển, bầu trời xuất hiện gợn sóng, sau khi rơi xuống thì thanh loan đao hư ảo kia lại bắt đầu tàn sát!
Nhưng đối mặt với thú triều khổng lồ này thì nó vẫn không là gì hết, mặc dù bị diệt đi không ít, nhưng đám hung thú còn lại đều đỏ mắt gào lên tựa như một cơn hồng thủy, trực tiếp xông vào phạm vi ngàn dặm của cứ điểm, điên cuồng xông lên.
Đứng ở trên đỉnh cúi đầu nhìn xuống thì thấy rõ đám hung thú dữ tợn đang nhanh chóng chạy tới, số lượng khổng lồ, nhìn không tới điểm cuối…
Cùng lúc này, tất cả cứ điểm nhỏ trong phạm vi của cứ điểm thứ bảy đều gặp phải tình cảnh giống hệt nhau. Thú triều mà những cứ điểm nhỏ kia gặp phải cũng vượt xa lúc trước, hơn hẳn dự đoán của liên bang lần này!
Nhất là ở chỗ cứ điểm thứ bảy, thú triều vô cùng cuồng mãnh, thậm chí còn có một con thú vương cảnh giới Kết Đan xuất hiện, đám hung thú có thể sánh ngang với Trúc Cơ dưới trướng nó cũng không hề tầm thường, phát động thú triều vô biên vô hạn, khiến cho cứ điểm thứ bảy cũng xuất hiện nguy cơ.
Toàn bộ phòng tuyến thứ bảy đều gặp nguy!
Không chỉ như thế, trong lúc phòng tuyến thứ bảy bị đại quân hung thú tấn công thì những cứ điểm từ thứ nhất đến thứ sáu trong biên cảnh liên bang, cùng với phạm vi thế lực của nó đều phải chống chọi với đại quân hung thú vượt xa tưởng tượng của bọn họ!
Nhất là cứ điểm thứ tư đã rơi vào hoàn cảnh vô cùng nguy cấp, nơi đó rõ ràng là điểm đột phá của đại quân hung thú, chỉ riêng thú vương thôi thì đã có đến tám con!!
Không ai biết tại sao thú triều lần này lại đột nhiên xuất hiện và khổng lồ tới vậy!
Ngay cả liên bang cũng nhanh chóng ứng đối, chỉ là quá nhiều chiến trường, dù có cứu viện thì cũng khó tránh khỏi có nơi không thể chiếu ứng kịp, cho nên chỉ có thể ưu tiên viện trợ cứ điểm thứ tư trước tiên.
Đồng thời, ngay cả bốn đạo viện cũng xuất động, nghị viên cũng thế, thậm chí những thế lực khác cũng ra tay. Chẳng qua bọn họ không đến chiến trường chỗ cứ điểm, vì theo họ thấy thì đến đó chẳng có nghĩa lý gì.
Nhân lúc thú triều mãnh liệt, bọn họ nhận mật lệnh của liên bang, phái cường giả rời khỏi liên bang, tiến vào khu vực nguyên thủy. Mục tiêu của bọn họ chính là biển mãnh thú trong khu vực nguyên thủy!
Nơi đó… Mới chính là căn cơ của đám hung thú!
Kế này vừa có ý đột kích, ngoài ra cũng có xu thế vây Ngụy cứu Triệu, nhưng điều kiện tiên quyết là bảy cứ điểm chính có thể kiên trì được lâu hơn!