Đọc truyện Tam Thốn Nhân Gian – Chương 169: O o o
Triệu Hải Lâm bỏ cuộc dẫn tới vô số tiếng chê trách, đồng thời tiếng tăm của pháp khí X cũng hoàn toàn lan ra ngoài, hơn nữa số lượng quá ít, vậy nên nó dần dà trở thành hàng hiếm.
Mặc dù một thời gian dài sau đó chuyện này cũng lắng xuống phần nào, nhưng ba chữ pháp khí X kia vẫn ăn sâu trong lòng mọi người, không tới mức người người đều biết, nhưng cũng không kém mấy, cho nên cũng có rất nhiều lời suy đoán về thân phận của người chế tác.
Nhưng lúc này trong lòng Vương Bảo Nhạc lại đầy nuối tiếc, Triệu Hải Lâm bỏ cuộc khiến cho hắn cảm thấy mất mác vô cùng, bởi vì hắn cảm giác trong quá trình luận bàn với Triệu Hải Lâm mình đã thu hoạch được rất nhiều.
Chẳng những hiểu được nhiều hơn về lb, thậm chí bản lĩnh chế tác cũng tăng lên rất nhiều, từ luống cuống tay chân, đến nay thì Vương Bảo Nhạc cảm giác dường như mình đã có thể luyện chế ra được rồi.
Về phần chuyện công bố thân phận người chế tạo pháp khí X, sau khi suy nghĩ kỹ càng thì Vương Bảo Nhạc cảm thấy việc này không ổn lắm, một là vì pháp khí X đúng là có vấn đề, hai là vì Vương Bảo Nhạc rất thích chuyện bên ngoài có pháp khí chữ Nhạc, trong tối lại có pháp khí X, cảm giác có được hai loại nhãn hiệu thế này khiến hắn cảm thấy vô cùng trâu bò.
– Trong tự truyện quan lớn có nói, trong cuộc đời của một người vĩ đại thì đều có rất nhiều biệt danh được người đời nhắc đến miêu tả cuộc đời họ, ta bây giờ cũng coi như đạt chuẩn rồi.
Vương Bảo Nhạc cười thầm, cũng không biết hắn hiểu kiểu gì nữa, dù sao thì hiện tại hắn cảm thấy bản thân mình rất chi là phi thường.
Vương Bảo Nhạc vừa tự hào vừa bắt đầu chính thức nghiên cứu và chế tạo lb cấp ba, phối hợp với một loạt cách hắn ngộ ra được từ video của Triệu Hải Lâm, những ngày về sau, ngoại trừ thời gian luyện chế binh sa cố định ra thì hắn gần như dồn hết tâm sức vào việc luyện chế lb cấp ba.
Cũng chính lúc này, danh sách thống kê thu hoạch của hắn ở quê hương linh tức rốt cuộc cũng xong xuôi và gửi tới cho hắn, sau khi xem lướt qua thì chính bản thân Vương Bảo Nhạc cũng phải giật mình.
– Hơn 13600 món…
Vương Bảo Nhạc cũng phải líu lưỡi, lúc hắn càn quét trong quê hương linh tức thì không hề tính số lượng cụ thể, lúc này xem xong hắn mới hiểu vì sao đạo viện lại thống kê lâu tới vậy.
Số lượng này thật sự vô cùng khổng lồ, nhất là tất cả vật phẩm trong số đó đều cần đạo viện kiểm tra kỹ càng, cho nên thời gian cũng kéo dài hơn.
Mà trong số này cũng có hơn 3000 món đến đạo viện cũng không biết rõ tác dụng cụ thể, trong danh sách cũng có đánh dấu riêng những món này.
Sau khi xem xét xong, Vương Bảo Nhạc phát hiện mình có thể chọn ra một ngàn món từ trong số này, bất quá mấy thứ như thi thể, đan dược hoặc thực vật thì hắn không thể lấy đi hết, chỉ có thể chọn tối đa một món trong số đó thôi.
Sau khi cân nhắc, Vương Bảo Nhạc giữ lại một nửa quyền lựa chọn, một nửa còn lại đưa cho đạo viện để đổi lấy số linh thạch có giá trị tương đương, thế là số linh thạch hắn có được đã đạt đến ngưỡng vô cùng kinh người.
Nhìn số linh thạch khổng lồ trong tài khoản, Vương Bảo Nhạc cũng phải giật mình nín thở.
– Giàu to rồi!
Hai mắt của hắn sáng lên, mắt thấy một hơi có được nhiều linh thạch như thế, hắn bèn một hơi mua cả đống tài liệu mà mình vốn không nỡ mua, bắt đầu luyện chế lb cấp ba.
Chẳng qua là Vương Bảo Nhạc đã hiểu rõ những điểm khó của lb cấp ba rồi, nhưng độ khó cũng cực cao, mãi đến hai thangs au, khi số lượng binh sa của Vương Bảo Nhạc vất vả lắm mới góp được chừng bảy ngàn, trải qua bao lần thất bại, rốt cuộc hắn cũng thành công được một lần!
Hắn đã luyện chế ra được món lb đầu tiên trong đời mình!
Lb này cũng không phải thứ gì đặc biệt, nó chỉ là một thanh phi kiếm, tên là Thương Ba kiếm!
Kiếm này vừa ra thì có thể biến ảo thành sóng lớn, khí thế kinh người, hơn nữa lực sát thương của nó cũng không phải dạng vừa, mặc dù nó chỉ là hàng thường trong số lb cấp ba, nhưng đối mặt với pháp khí cấp hai hoàn mỹ, dù không đến mức có thể dễ dàng chém gãy, nhưng cũng có thể đánh nát được nó.
Sau khi thử uy lực xong thì trong lòng Vương Bảo Nhạc vô cùng hưng phấn, chẳng qua hắn cũng hiểu rõ, chỉ luyện một thanh Thương Ba kiếm thì còn lâu lắm mới đủ để trở thành binh tử.
Dù sao thì chuyện khảo hạch binh tử ở Pháp Binh các này cũng là chuyện lớn, sau khi tìm hiểu xong thì hắn biết rõ quy tắc, biết rõ mỗi lần khảo hạch binh tử đều cần người khảo hạch chuẩn bị một món linh bảo cần thiết để khảo hạch.
Mức độ xuất chúng của lb này chính là trọng điểm của khảo hạch, cấp ba chỉ là yêu cầu tư cách cơ bản nhất mà thôi, không thể nào có chuyện luyện đại một món là lên được, như thế chẳng khác nào chờ ăn may!
Cho nên bình thường binh tử khảo hạch đều cố gắng hết sức chuẩn bị món lb tốt nhất trong khả năng của mình, sau khi chuẩn bị xong thì có thể đi xin khảo hạch, sau khi Pháp Binh các phê chuẩn xong thì sẽ định ra ngày xét duyệt.
Khi đến ngày nào, các chủ và bốn vị phó các chủ của Pháp Binh các đều sẽ đến địa điểm chỉ định khảo hạch binh tử làm giám khảo, quyết định xem người khảo hạch có thể trở thành binh tử hay không, đồng thời cũng sẽ thay phiên hỏi đủ loại vấn đề liên quan đến luyện chế lb, người khảo hạch phải trả lời đầy đủ.
Đương nhiên thi thoảng cũng có thể sẽ yêu cầu người khảo hạch phải luyện chế lại món lb đó ngay tại chỗ, thậm chí có vài lần phó các chủ còn đưa ra yêu cầu bắt người khảo hạch phải luyện chế ra một món lb khác!
Một khi phạm phải sai lầm trong quá trình này thì sẽ coi như rớt, nếu như gian lận thì sẽ có hậu quả khá nghiêm trọng, đủ để bị đuổi khỏi dhh, đồng thời thu hồi sở học, cho đến nay tuy vẫn có kẻ dám gian lận trong lúc khảo hạch binh tử, nhưng lại cực kỳ hiếm gặp, hơn nữa kết quả của những kẻ đó đều cực kỳ thảm thiết.
Sau khi tìm hiểu rõ ràng, Vương Bảo Nhạc hiểu rõ trình độ của mình hiện tại vẫn chưa đủ… Đồng thời hắn còn chưa chuẩn bị món lb cần thiết trong khảo hạch nữa.
– Mục tiêu khác của ta chính là phải luyện chế ra pháp khí cấp hai để quen tay, đồng thời còn phải luyện chế ra được linh bảo cấp ba hoàn mỹ, tuy như vậy thì sẽ rất khó khăn, nhưng sẽ không có bất kỳ kẻ nào ngăn được việc ta trở thành binh tử!
Đây là yêu cầu Vương Bảo Nhạc dành cho chính bản thân mình, hắn hạ quyết tâm, lại tiếp tục bế quan, bắt đầu tăng cao trình độ luyện chế lb cấp ba.
Thời gian trôi qua, khi số lượng lb do Vương Bảo Nhạc luyện chế ra đã được bảy món thì hắn cảm giác được, độ thuần thục của mình với lb đã tăng lên rất cao, cũng vào lúc này hắn đã luyện xong một vạn binh sa.
Nhìn số binh sa kia, lại cảm thụ vỏ kiếm trong cơ thể một phen, Vương Bảo Nhạc trầm ngâm hồi lâu, hắn có chút khó xử, không biết nên tiếp tục làm quen với lb cấp ba theo kế hoạch hay là nên luyện chế vỏ kiếm của mình trước.
Cái đầu thì cần tốn thời gian rất dài, Vương Bảo Nhạc cảm giác mình cần phải suy xét và thử nghiệm nhiều lần lắm mới được, cái sau dù cũng không chắc lắm, nhưng tài liệu chính đều đã đủ cả, những thứ còn thiếu đều có thể mua được ở trên dhh.
Một lúc sâu, Vương Bảo Nhạc hạ quyết định, binh sa và vỏ kiếm đều vô cùng quý giá, không chắc ăn thì Vương Bảo Nhạc không dám thử, vậy nên hắn tiếp tục cắm đầu luyện chế lb cấp ba.
Thời gian thấm thoắt trôi qua, lần bế quan này Vương Bảo Nhạc quyết tâm thật lớn, thậm chí còn chẳng buồn ăn đồ ăn vặt, người gầy hẳn đi, thoạt trông cũng đẹp trai hơn rất nhiều.
Rốt cuộc ba tháng sau, nhờ có đủ linh thạch chống đỡ, trải qua vô số lần thất bại nhiều tới mức chính bản thân Vương Bảo Nhạc cũng không nhớ rõ, dần dần hắn ngày càng quen tay trong việc luyện chế lb cấp ba, rốt cuộc cũng có thể luyện chế ra được lb cấp ba hoàn mỹ. Tuy rằng là loại khá dễ luyện, nhưng Vương Bảo Nhạc vẫn vô cùng hưng phấn.
Đồng thời, hắn cũng đã luyện thăng cấp hết mớ pháp khí cấp hai hoàn mỹ sẵn có của mình, thậm chí một số pháp khí X cũng lấy ra, nhờ có tài lực hùng hậu làm nền, hắn đã luyện hết mớ kia lên đến cấp ba.
Còn vỏ kiếm kia cũng được Vương Bảo Nhạc to gan lấy ra thử, dựa vào thủ pháp và vận may nhất định, làm một lần là thành công, mặc dù tạm thời nó vẫn không phải cấp hoàn mỹ, nhưng cũng đã trở thành lb cấp ba rồi.
Chỉ là khi Vương Bảo Nhạc vô cùng kích động cầm vỏ kiếm múa may, chờ mong kiếm khí hóa châm xuất hiện thì lại xảy ra chuyện khiến hắn há hốc mồm…
Bên trong vỏ kiếm lại phát ra tiếng o o, trong khi Vương Bảo Nhạc trợn mắt há mồm thì lại có chín con muỗi bay ra từ bên trong vỏ kiếm, hắn kinh ngạc vô cùng, ánh mắt đờ đẫn, đầu óc mít đặc.
– Cái gì đây?
Vương Bảo Nhạc không dám tin, lại dụi mắt vài lần, cảm thấy việc này đúng là khó mà tin nổi, hồi lâu sau hắn mới tỉnh táo lại, lúc này lại vô cùng sốt ruột, vội xem xét hồi văn trên vỏ kiếm. Khi hắn cẩn thận dò xét thì rốt cuộc cũng tìm được nguyên nhân… Trong quá trình dung nhập binh sa, bởi vì thủ pháp của hắn vẫn có vấn đề, cho nên khiến vỏ kiếm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, làm cho hồi văn bị điều chỉnh, sinh ra biến hóa dị thường mà đến tận bây giờ hắn vẫn không cách nào hiểu nổi, thế nên mới cho ra công dụng trời thần này.
Từ trình độ nào đó mà nói thì vỏ kiếm này vừa thành công mà lại vừa thất bại!
Nhưng khác với pháp khí X bình thường, đám pháp khí X kia là do một hạt binh sa tạo thành, còn vỏ kiếm này… Dung hợp đến tận một vạn hạt binh sa!
– Không thể nào…
Vương Bảo Nhạc khóc không ra nước mắt, hối hận vì cái tay thúi của mình, khi khổng khi không lại đi luyện ngay làm gì… Tất cả chờ mong và kích động của hắn nháy mắt đã tắt lụi, nhất là khi thấy chín con muỗi vo ve bay ngay trước mắt, hắn thiếu chút nữa đã giơ tay đập cái bẹp rồi, nhưng đây là bản mệnh pháp khí mà mình tốn hơn một vạn binh sa và vô số tài liệu làm ra thì hắn lại xót đứt ruột, không nỡ đập.
– Muỗi… Cũng lợi hại lắm mà!
Vương Bảo Nhạc mếu máo, an ủi bản thân, hắn lại nghĩ tới con muỗi khổng lồ vô cùng khủng bố trong rừng mưa Trì Vân năm nào.
Vậy nên dù đang nhăn nhó đau lòng nhưng hắn vẫn hít sâu một hơi, bước ra khỏi động phủ, định bụng ra ngoài kiểm tra thử xem chiến lực của mấy con muỗi này tới cỡ nào…
– Các gia gia béo hãy phù hộ cho con, các gia gia trong tự truyện quan lớn hãy độ trì cho con… Đám muỗi nhất nhất định phải có tác dụng nào đó, ít nhất thì cũng đừng có phụ tâm huyết của ta, đây chính là một vạn binh sa lận đó!!