Tam Thái Tử

Chương 6: Trách phạt


Đọc truyện Tam Thái Tử – Chương 6: Trách phạt

Triệu Vô Cực từ lâu đã ngờ tới sự tình không thể nào dễ dàng, nhưng lại không nghĩ tới sự tình đến nhanh như vậy.

– Tam hoàng tử điện hạ, Lan Phi nương nương triệu kiến, mời ngài đi cùng chúng tôi. Một gã thái giám hơn bốn mươi tuổi, mặt trắng không râu the
thé nói.

– Lan phi, mẫu thân Tứ hoàng tử!

Triệu Vô Cực trong mắt loé lên một vệt tinh quang. Nhưng không có ý tứ đứng dậy

– Tam hoàng tử, đừng làm khó dễ chúng tôi Thái giám trung niên đi qua, thanh âm âm trầm nói.

Cơ thể Triệu Vô Cực đột nhiên căng thẳng, hắn từ trên người tên thái
giám trước mắt này cảm thụ được uy hiếp thật lớn , Triệu Vô Cực tin
tưởng trực giác, không cần nói mình bây giờ, ngay cả kiếp trước ở trạng
thái đỉnh cao mình cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

– Đi thôi! Nếu không thể địch, Triệu Vô Cực liền thức thời đứng lên.

Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không được. Thái giám
trung niên sửng sốt, Triệu Vô Cực biểu hiện như vậy cùng Tam hoàng tử
trong lời đồn căn bản không giống. Huống hồ trên người Triệu Vô Cực vẫn
ăn mặc y phục ngày hôm qua , tuy rằng kiểu dáng hào hoa phú quý, nhưng
dù sao ở tử lao bốn ngày, còn dính một ít máu độc, thoạt nhìn giống một
tên khất cái nhiều hơn là hoàng tử. Lan Đài Uyển, tẩm cung Lan Phi hoàng phi Đại Đường

– Thái y, Kỳ nhi thế nào rồi? Lan phi đứng ở trước giường, vẻ mặt lo lắng cầm lấy tay Tứ Hoàng Tử.

– Thưa nương nương, hạ thân hoàng tử điện hạ bị thương cực kỳ nghiêm
trọng, chi dược của thế tục sợ rằng khó có thể chữa trị, chỉ có thánh
dược Tạo Hóa Đan của Đại Diễn tông mới có thể trị tận gốc. Thái y Trương Nhất Châm đứng đầu thái y viện thấp giọng nói.

– Ngoại trừ Tạo Hóa Đan còn có biện pháp khác không? Lan phi lo lắng hỏi. Trương Nhất Châm suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu nói:

– Lan phi nương nương, Tứ hoàng tử bị thương ở dưới chỗ yếu hại, tinh
khí bổn nguyên vỡ vụn, dược vật của thế tục căn bản khó có thể chữa trị. Chỉ có tiên đan của tu luyện giới mới có thể. Hơn nữa Tứ hoàng tử
thương thế nghiêm trọng, nhất định phải ở trong vòng ba ngày đạt được
trị liệu, bằng không, bằng không…

– Bằng không thế nào? Lan Phi kích động hỏi.

– Bằng không Tứ hoàng tử triệt để mất đi năng lực của đàn ông, trở thành giống như thái giám cùng hoạn quan. Trương Nhất Châm nói.

– Hoạn quan! LanPhi sợ ngây người. Nhìn con trai trên vẫn đang hôn mê giường , Lan phi trong lòng dần sinh lệ khí.

– Tiểu tạp chủng, lại dám tổn thương con ta, Bổn cung ngày hôm nay nhất
định phải cho ngươi đẹp mặt! Lan Phi dưới đáy lòng nghiến răng nghiến
lợi quát. A… Trên giường Tứ Hoàng Tử vô ý thức phát sinh một tiếng rên rỉ, khuôn mặt méo mó vì đau nhức hoàn toàn vặn vẹo. Lan Phi nhìn vậy
rất là đau lòng.


– Thái y, trong cung có thể có Tạo Hóa thần đan của Đại Diễn tông không?

– Thưa Lan phi nương nương, Tạo Hóa thần đan là thánh đan chữa thương
của Đại Diễn tông , hàng năm ra số lượng cực nhỏ, Tạo Hóa Đan chuyển đến Đại Đường hoàng triều chúng ta cũng được cho là thần đan bảo mệnh được
cất dấu. Căn cứ vào ghi chép ở thái y thự, ba năm trước đây Bệ hạ đã
từng đạt được hai viên Tạo Hóa Đan , chỉ là không biết bây giờ đã sử
dụng hay chưa. Trương Nhất Châm suy nghĩ một chút rồi nói.

– Hai năm trước Bệ hạ dùng một viên Tạo Hóa Đan để cứu trị trọng thương
sắp chết Tần lão nguyên soái, còn một viên hẳn là ở chỗ Hoàng hậu nương
nương. Nói đến đây, sắc mặt Lan Phi càng thêm khó coi.

– Xem ra lần này không thể không đi gặp Hoàng hậu nương nương thỏa hiệp.

Lan Phi thở dài. Nàng rất rõ ràng tình huống trong triều , vốn cha nàng
kiên định chống lại việc phong Đại hoàng tử làm thái tử, nhưng bây giờ
vì tương lai con trai mình, ngược lại chỉ có thể ủng hộ Hoàng Hậu.

– Khởi bẩm nương nương, Tam hoàng tử đến!

– Cái thằng nghiệt chủng kia! Trong lòng Lan Phi tuy giận dữ, thế nhưng
khi thấy thái y Trương Nhất Châm vẫn đang ở đây lại không thể phát tác,
trong lòng vô cùng khó chịu.

– Thái y, Kỳ nhi xin nhờ ngài vậy. Bổn cung sẽ mau chóng tìm được Tạo
Hóa Đan, còn mời thần y trong khoảng thời gian này hảo hảo cứu trị, dù
cho chỉ là giảm bớt thống khổ cho Kỳ nhi cũng tốt.

Lan Phi cố gắng khiến cho chính mình tươi cười nói.

– Nương nương yên tâm, tuy rằng vi thần không thể trị tận gốc cho Tứ
hoàng tử, nhưng giảm bớt thống khổ cho Tứ hoàng tử thì vẫn có thể nắm
chắc. Vi thần bây giò liền châm cứu, che lại một ít huyệt đạo trên người Tứ hoàng tử

. Trương Nhất Châm nói.

– Làm phiền thái y rồi! o0o Triệu Vô Cực hiếu kỳ đánh giá Lan Đài Uyển,
tương tự như kiến trúc trong hoàng cung , tiểu cung điện mà Triệu Vô Cực sinh hoạt so sánh với tẩm cung Lan Phi quả thực giống như căn phòng di
động cùng khu biệt thự đế vương. Nhìn nhìn bên trong Lan Đài Uyển cung
nữ đi lại không ngừng, Triệu Vô Cực lần đầu tiên cảm thấy mình chính là
một tên khất cái chưa thấy qua việc đời

. Bởi vì Triệu Vô Cực đả thương Tứ hoàng tử, mọi người trong Lan Đài
Uyển đều nhìn hắn với ánh mắt không thiện cảm, đặc biệt là bốn tên thái
giám tuỳ tùng đi theo Tứ hoàng tử tìm Triệu Vô Cực gây phiền phức, càng
hận không thể cắn hắn một phát.


– Cẩu nô tài! Trong lòng Triệu Vô Cực nói một tiếng, nhưng cũng không đem bọn họ để trong lòng.

– Lão tam, ngươi thật to gan! Một tiếng quát vang lên, theo đó một mỹ
nhân lộng lẫy vẻ mặt giận dữ từ trong phòng đi ra. Tại Lan Đài Uyển dám
lớn tiếng quát với Triệu Vô Cực là Tam hoàng tử ngoại trừ Lan phi chủ
nhân Lan Đài Uyển ra thì không có người khác.

– Lan phi nương nương nói quá lời, Lý Lân luôn luôn nhát gan, không rõ nương nương ý tứ!

Triệu Vô Cực mở miệng nói. Đồng thời trong bóng tối đánh giá Lan phi
trước mắt. Lan phi thoạt nhìn chừng ba mươi tuổi, khuôn mặt hơi tròn,
làm cho người ta cảm giác ôn nhuyễn như ngọc. Trên gương mặt tinh xảo
trang điểm một tầng phấn mỏng, không chỉ lộ vẻ kiều mị, trái lại làm cho nguời ta cảm giác tươi mát tự nhiên

Thực sự là thêm một phần thì quá tục, thiếu một phân thì quá nhạt. Nếu
như cố găng nói trên người Lan phi nương nương chỗ nào không đủ, đó
chính là thân hình tương đối thấp của nàng. Dựa theo tiêu chuẩn đời sau, Lan phi cũng là hơn một mét sáu. Tuy rằng Triệu Vô Cực không rõ dáng
người trung bình của nữ tử thế giới này cho lắm, nhưng một đường đi tới
đây, nhìn thấy dáng người các cung nữ cũng không thấp, trong đó càng
không thiếu mỹ nữ cao gầy từ một met bảy trở lên

Tại bên trong thâm cung hoa thơm cỏ lạ hội tụ thế này , dáng người Lan phi chỉ sợ thuộc loại quá thấp.

– Hừ! Làm huynh trưởng, dĩ nhiên đối với đệ đệ hạ thủ đoạn độc ác như
vậy , ngươi có biết làm như thế hậu quả sẽ như thế nào không?

Lan phi nghĩ đến nhi tử thống khổ kêu rên , sắc mặt càng thêm khó coi.
Đồng thời thấy Triệu Vô Cực hờ hững càng làm cho nàng có loại cảm giác
như một quyền đánh vào bông, nội tâm phẫn uất khó có thể phát tiết, giấu ở trong lòng khó chịu dị thường

– Hậu quả? Ta một mình gánh chịu la đươc! Lan phi nương nương, ta có một chuyện không rõ. Nếu như là đệ đệ ỷ vào tu vi võ đạo cao, xuất thủ
hướng về ca ca không tu võ đạo, làm ca ca có thể phản kích hay không?

Triệu Vô Cực trầm giọng hỏi. Quả quyết ra tay với Tứ hoàng tử , Triệu Vô Cực cho tới bây giờ đều không có hối hận qua. Lấy máu trả máu, ăn miếng trả miếng đây là thủ đoạn hành sự kiếp trước của Triệu Vô Cực , kiếp
này hắn cũng không muốn thay đổi.

– Chuyện này… Kỳ nhi chỉ là cùng ngươi luận bàn tài nghệ, ngươi sao có thể hạ thủ đoạn độc ác như vậy?

Lan phi dừng lại, Triệu Vô Cực nói làm cho nàng vô lực phản bác.

– Luận bàn tài nghệ, Lan phi nương nương nói đùa. Ta không phải một
nguời tu võ đạo làm sao có tư cách cùng Tứ hoàng tử luận bàn tài nghệ.
Ta chỉ biết là, nếu ta không phản kháng, ngày hôm nay ngươì nằm đây
chính là ta. Nếu như ta bị tứ Hoàng Tử đánh giết. Lan phi nương nương sẽ làm như thế nào? Triệu Vô Cực trào phúng nói.


– Ngươi… Ngươi làm càn!

Sắc mặt Lan phi càng khó nhìn hơn. Nhưng trong lòng thầm giật mình. Mẫu
thân Tam hoàng tử là hoàng đế Lý Chấn Viễn sau khi lên ngôi từ ngoài
cung mang về. Vừa tới không đến một năm, mẫu thân Tam hoàng tử liền chết một cách ly kỳ

Từ đó về sau, Tam hoàng tử ngày càng khó khăn. Hoàn cảnh khó khăn khiến
hắn dưỡng thành một ít thói quen biến thái. Tỷ như thích dựa vào y phục
xa hoa để duy trì tôn nghiêm đê tiện của mình. Ở trong ấn tượng của Lan
phi , Tam hoàng tử Lý Lân ở trước mặt các phi tử đều rất khúm núm. Bị
khi dễ cũng không dám tìm người nói, về phần hoàng đế Lý Chấn

– Viễn, căn bản sẽ không quản những việc này. Điều này cũng làm cho Tam
hoàng tử tạo thành tính cách biến thái. Nhưng hiện tại xem ra, mấy tin
tức có sự chênh lệch rất lớn.

– Nếu nương nương không còn gì để nói, tại hạ liền cáo từ! Từ lúc tiến
vào nơi này, Triệu Vô Cực đã cảm nhận được vài cỗ khí tức nguy hiểm,
trong đó tên thái giám trung niên đưa hắn đến càng đối với hắn sinh ra
sát khí. Đối với một tên lính đánh thuê quốc tế mà nói, đầu treo ở trên
đai lưng, cảm giác so với người bình thường nhạy cảm hơn nhiêu.

– Đứng lại, ngươi quá làm càn. Vương công công, Tam hoàng tử Lý Lân
không tôn trọng trưởng bối, đánh đập huynh đệ, quấy rối trật tự nghiêm
trọng , ngày hôm nay Bổn cung thay mặt Hoàng hậu nương nương trừng phạt
hắn. Phạt ba mươi trượng, lập tức chấp hành! Sắc mặt Lan phi tái nhợt
nói.

– Vâng! Trung niên thái giám đáp một tiếng.

Triệu Vô Cực sắc mặt đại biến, xoay người hướng về phía cửa. Vương công
công thân như quỷ mỵ, trong nháy mắt bay tới bên người Triệu Vô Cực. Một đôi bàn tay khô héo chụp vào bả vai Triệu Vô Cực.

– Cút ngay! Triệu Vô Cực hét lớn một tiếng, một cái đá nghiêng hướng về dưới háng Vương công công.

Sắc mặt Vương công công triệt để âm trầm, hai chân thoáng dùng lực, chân phải Triệu Vô Cực bị hung hăng kẹp lấy. Bàn tay hắc sắc to của Vương
công công cũng rơi xuống bả vai Triệu Vô Cực

Răng rắc. Triệu Vô Cực cánh tay phải bị gập xuống, sau đó Vương công công dùng đâu gôi mạnh mẽ đánh vào bụng Triệu Vô Cực

– Oa…! Triệu Vô Cực nôn ra một búng máu, cả người uể oải ngã trên mặt đất.

– Đánh thật mạnh cho ta! Sắc mặt Vương công công trầm xuống.

Thái giám tuy rằng không có đồ vật phía dưới kia, nhưng dưới háng vẫn là chỗ yếu hại, một cước kia của Triệu Vô Cực nếu như đá trúng, thì ngay
cả Vương công công là cao thủ võ đạo chỉ sợ cũng khó mà đỡ nổi. Huống
chi một cước thâm độc này của Triệu Vô Cực triệt để xúc động vết sẹo
dưới đáy lòng Vương công công , ra tay độ mạnh yếu tự nhiên lớn hơn mấy
phần. Ba Ba… Một trận loạn đả, y phục trên mông Triệu Vô Cực đều bị
đánh nát, toàn bộ cái mông huyết nhục be bét một mảnh. Ròng rã ba mươi
đại bản, Triệu Vô Cực không rên một tiếng. Thậm chí ngay cả vẻ mặt thống khổ cũng không có biểu hiện ra ngoài, một đôi mắt hổ nhìn chằm chằm Lan Phi. Triệu Vô Cực không có phóng xuất chút sát khí nào. Bởi vì hắn cảm
thấy ở trong tẩm cung Lan phi còn có một cỗ sát khí càng cường đại hơn
đang tập trung vào hắn, nếu như hắn có dị động gì, chắc chắn phải thừa
nhận đả kích như lôi đình


– Nhẫn! Triệu Vô Cực cắn răng. Sỉ nhục, sỉ nhục thật lớn. Kể cả khi hắn
còn nhỏ phải dựa vào nhặt rác mà sinh sống, cũng chưa từng chịu qua sỉ
nhục lớn như vậy. Chưa một khắc nào, Triệu Vô Cực đối với lực lượng cùng quyền thế khát vọng như vậy

– Ngươi phục hay không phục?

Nhìn ánh mắt bất khuất của Triệu Vô Cực, không biết tại sao, đáy lòng Lan phi có chút hốt hoảng.

– Khụ khụ…

Triệu Vô Cực kịch liệt ho khan, phảng phất đem trái tim ho ra hắn mới
tốt hơn một chút. Hắn từ trên mặt đất bò dậy, lảo đà lảo đảo. Nửa người
dưới đã triệt để mất đi tri giác, nhưng ý chí cứng như sắt thép đã khiến hắn kiên định đứng lên.

– Lan phi nương nương, tình huống Tứ hoàng tử đã ổn định lại. Trong vòng ba ngày dùng Tạo Hóa Đan nhất định có thể bảo vệ Tứ hoàng Tử…

Thái y Trương Nhất Châm đầu đầy mồ hôi đi tới, thấy tình thế không đung, lập tức im miệng. Lan phi lập tức đổi một khuôn mặt tươi cười, nói:

– Làm phiền thái y.

– Không dám, không dám, đây là việc vi thần phải làm. Trương Nhất Châm vội vàng nói.

– Hoàng hậu nương nương giá lâm! Một tiếng hô to từ ngoài cung truyền tới. Sắc mặt mọi người đều thay đổi.

– Người đâu, theo ta cung nghênh Hoàng hậu nương nương phượng giá!

Lan phi nói xong dẫn đầu đi tới cửa. Mặc kệ Lan phi tranh sủng thế nào,
nhưng quan niệm tôn ti không thể loạn, tối thiểu trước mặt người khác
không thể loạn. Lễ chế Đại Đường đã hoàn thiện, nếu như vượt qua lễ chế, chắc chắn bị Ngự Sử Đài kết tội, một khi vấn đề này bị triều đình thảo
luận đến, các nàng ai cũng chiếm không được chỗ tốt. Hoàng Hậu một thân
mũ phượng khăn quàng vai xinh đẹp, cao quý. Lan Phi cũng rất có khí
chất, nhưng so sánh cùng Hoàng Hậu về mặt khí thế còn kém một bậc. Có lẽ đây chính là sai biệt về thân phận.

– Lan phi muội muội, Bổn cung nghe nói Kỳ nhi bị thương, đặc biệt tới
thăm! Hoàng hậu cười mở miệng nói, một bộ dạng hình tượng quốc mẫu dịu
dàng hiền lành.

– Làm phiền nương nương lo lắng. Kỳ nhi thương thế rất nghiêm trọng,
muội muội ta đang muốn đi tới Thanh Trữ Cung, hướng Hoàng hậu nương
nương xin Tạo Hóa Đan. Lan Phi lùi lại phía sau nửa bước, cung kính nói.

– Dĩ nhiên nghiêm trọng như vậy, Bổn cung theo ngươi vào thăm.

Trên mặt Hoàng hậu lộ ra vẻ quan tâm. Lôi kéo tay Lan phi đi vào nội
thất. Từ đầu đến cuối, Hoàng hậu nương nương đều không có liếc mắt xem
qua Triệu Vô Cực một cái. Chỉ có Thượng Quan Uyển Nhi đi theo phía sau
Hoàng hậu hướng về Triệu Vô Cực ném ra một cái ánh mắt tò mò. Biểu tình
trên mặt Triệu Vô Cực vẫn như vậy, trong lòng lần đầu tiên có nhận thức
đối với sự lục đục trong hoàng cung.

Hoàng hậu cùng Lan phi đều là mỹ nữ tuyệt sắc, nhưng tâm hồn các nàng
sớm đã bị ăn mòn, mỗi người đều là nhà âm mưu, cùng những người này đối
nghịch, chỉ bằng vào vũ lực căn bản không thể thực hiện được, trừ phi vũ lực Triệu Vô Cực có thể cường đại đến mức không sợ bất luận âm mưu quỷ
kế gì.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.