Đọc truyện Tám Gậy Tre Đánh Người – Chương 21
Kỳ lạ.
Khóe môi không tự chủ được mà cong lên.
Nụ cười dần trở nên đáng khinh, dần dần xấu xa, dần dần biến thái.
Tôi: “Lý Hành kết hôn với em?”
Tôi: “Anh ấy lỗ rồi.”
Tôi: “Em lời to rồi.”
Tôi: “Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.”
Lâm Vi Lương giận tới mức đứng không vững, cố bình tĩnh nói với tôi: “Xin hỏi em có cao kiến gì?”
Tôi: “Em cảm thấy anh ấy hơi có ý với em.”
Lâm Vi Lương nhìn xung quanh.
Tôi đoán chị muốn tìm cái bình đập bể đầu tôi nhưng lại sợ làm hỏng đồ tốt.
Lâm Vi Lương hỏi tôi, “Em có biết mấy người bán thực phẩm chức năng bây giờ kêu mấy ông bà mua thuốc là gì không?”
Tôi: “Cô chú?”
Lâm Vi Lương: “Bố mẹ.”
Tôi: “…”
Lâm Vi Lương: “Vì tiền người ta có thể làm con cháu cũng được.”
Tôi: “Không đâu, Lý Hành là người thanh cao như vậy, anh ấy không thể sỉ nhục bản thân vì lợi ích được? Không đâu.”
Lâm Vi Lương: “Thử tưởng tượng xem, nếu em không phải là con gái Giản Vệ Đông.”
Tôi: “Thì tám trăm gậy tre cũng không đánh tới.”
Lâm Vi Lương: “Em cũng không tới nỗi quá ngốc, chỉ là kiến thức còn ít quá.”
Lâm Vi Lương: “Lính mới ra đời, gặp được thần tiên thì mất lý trí cũng là chuyện có thể hiểu được.”
Tôi: “…”
Đừng tưởng chị đẹp mà tôi không cắn chị nha.
Gràoooo—
Con rồng hung tợn rít gào!
Lâm Vi Lương lấy điện thoại di động ra, nhấp vào bảng xếp hạng diễn viên trên weibo.
Lâm Vi Lương: “Thiếu hiểu biết thì có thể bù đắp.”
Tôi xem qua—
Số 1: Ngôi sao hàng đầu làng giải trí.
Lâm Vi Lương; “Em thích không?”
Tôi: “…”
Số 2: Nghệ sĩ múa hàng đầu phái thực lực cool ngầu.
Lâm Vi Lương: “Còn người này?”
Tôi: “…”
Số 3: Nam diễn viên trẻ nhất nhận đề cử Nam diễn viên xuất sắc của giải Bách hoa.
Lâm Vi Lương: “Phụ nữ trong độ tuổi từ 3 tới 80 đều yêu cậu ta.”
Hả?
Tôi không thích.
Vậy tôi nhiêu tuổi?
Sau vài giây sững người, chị quyết định: “Cậu ta đi.”
Tôi nhìn chị gái mình.
Nghĩ chị ấy không phải là Quách Hiểu Bạch, sao diễn sâu vậy?
Lâm Vi Lương: “Muốn hẹn thế nào, gọi điện thoại hay gặp trực tiếp?”
Tôi: “Haha.”
Lâm Vi Lương: “Đừng có cười ngu vậy.”
Tôi: “Em nằm mơ cũng không điên tới mức lựa chọn mấy sao nam đâu.”
Lâm Vi Lương: “Em đừng nói là không biết chị đang làm gì?”
Tôi: “Bình, bình hoa?”
Lâm Vi Lương: “Em thật sự không để ý những chuyện bên ngoài. Chị gái em điều hành một công ty giải trí.”
Lâm Vi Lương: “Chị là người đưa 3 sao nam đó ra công chúng.”
Tôi khiếp sợ: “Đù mé, xấu xa!!!”
Lâm Vi Lương: “Em có biết tại sao dưới tay chị không có một nghệ sĩ nữ nào không?”
Tôi lắc đầu như kẻ thiểu năng.
Lâm Vi Lương: “Cmn toàn bộ đều bị Lý Khôn cướp đi. Một đám không muốn vất vả, chỉ muốn ôm đùi đại gia.”
Lâm Vi Lương đột nhiên hỏi tôi: “Em có muốn thành nữ đại gia bao nuôi không?”
Tôi điên cuồng lắc đầu.
Lâm Vi Lương: “Cứ chọn chơi kín đáo thôi, họ rất cần em.”
Tôi lắc đầu nguầy nguậy: “Dơ dáy! Bẩn thỉu! Ngành công nghiệp giải trí quá bẩn thỉu!”
Lâm Vi Lương: “Đùa em thôi.”
Tôi: “…”
Lâm Vi Lương: “Có điều làm bạn bè thỉnh thoảng gặp mặt cũng chẳng sao.”
Tôi: “Không, không, không, cảm ơn lòng tốt của chị đại làng giải trí!”
Lâm Vi Lương: “Em có biết công ty chị sao mà có không?”
Tôi: “Không biết.”
Lâm Vi Lương: “Giản Vệ Đông góp vốn 300 triệu nhân dân tệ.” (Khoảng hơn 1.000 tỉ)
Tôi: “Ồ!”
Lâm Vi Lương: “Nếu không thì em nghĩ xem tại sao mẹ chị lại kết hôn với ba em?”
Tôi:!!!
CMN!
Thế giới này thực tế tới vậy sao?
Hóa ra Giản Vệ Đông và mẹ kế của tôi đang ở trong cuộc hôn nhân plastic. (Hôn nhân plastic: Mình tìm không được chú thích nào xác đáng, theo mình nghĩ thì là dạng hôn nhân chỉ để người ngoài nhìn)
Lâm Vi Lương: “Nghĩ gì vậy. Tất nhiên là vì tình yêu rồi, đồ ngốc. Ông ấy là người đàn ông đáng để tin tưởng, có thể dựa vào.”
Tôi: “À à à.”
Xin lỗi xin lỗi.
Đầu óc tôi đen tối quá.
Lâm Vi Lương: “Em có biết tại sao ba năm nay chị luôn lạnh nhạt với em nhưng gần đây lại đột nhiên thân thiện lên không?”
Tôi rút ra bài học từ lần nghĩ sai mới rồi, thân mật đáp: “Tất nhiên là vì tình cảm gia đình!”
Chị em gái không thể giống như nước với lửa!
Lâm Vi Lương: “Sai. Là vì Giản Vệ Đông mới chuyển sang cho em 2/3 trong số 300 tỉ phía bên Quỹ tài chính. Em chính là 200 tỉ biết đi.” (200 tỉ nhân dân tệ là khoảng 700 ngàn tỉ VNĐ – Mị méo biết là bao nhiêu nữa)
Lâm Vi Lương: “Thấy em sắp tốt nghiệp rồi.”
Lâm Vi Lương: “Không cẩn thận lỡ em thành bà chủ của chị thì sao?”
Lâm Vi Lương: “Bây giờ còn không lo lôi kéo tình cảm làm thân trước?”
Tôi: A, phụ nữ.
Lâm Vi Lương yêu cầu tôi phải thông minh lên. Mở to mắt mà nhìn Lý Hành là chân tình hay giả ý.
Yên lặng xem động tĩnh.
Không được rút dây động rừng.
Còn dặn dò cái đồ ngốc tôi.
Đừng có bán đứng chị ấy.
Tuyệt đối không được mở miệng hỏi anh: “Xin hỏi có phải anh định lừa tôi kết hôn không?”
Hừ hừ.
Coi thường tôi quá.
Tôi không phải đồ ngốc.
Cứ vậy.
Tôi không liên lạc với Lý Hành.
Lý Hành không liên lạc với tôi.
Hơn nữa cũng không có động thái trả đũa gì.
Tôi nghĩ Lâm Vi Lương nhìn lòng người quá phức tạp rồi.
Mọi chuyện rất đơn giản.
Chị nói như vậy khiến tôi nao núng.
Trái tim đã ngo ngoe rục rịch.
Tựa như con trai sắp hé mở vỏ mình ra nếm thử vị tình yêu.
Bây giờ.
Cảm giác có hơi thở nguy hiểm.
Xúc tu rụt lại.
Vỏ trai lại đóng lại.
Gần đây, tôi bận rộn với việc thiết kế, viết luận án và tiểu thuyết của mình.
Tôi đầu bù tóc rối giam mình trong phòng rất lâu.
Không ngờ lúc này lại có người lôi xác chết ra phơi dưới ánh mặt trời.
Gần giống như mộ tổ cũng đào xới lên.
Nguyên nhân sự cố là một bức ảnh chụp do dân mạng đưa lên—
Lý Khôn và tôi chào nhau trước tiệm lẩu cay.
Từ góc độ và độ rõ nét của bức ảnh.
Tôi thực sự nghi ngờ đây không phải là chụp lén mà là cố tình.
Gương mặt nhìn nghiêng tươi cười của Lý Khôn không một góc chết, chẳng chê vào đâu được.
Còn tôi thì chụp trực diện, so với chụp ảnh tội phạm truy nã còn rõ hơn.
Điều lạ lùng là
Hai người có vẻ rất xứng đôi?
Hot search [Bạn gái mới của Lý Khôn.]
Bình luận bên dưới chả có gì tốt.
[Lý Khôn không đổi bạn gái thì mới là chuyện lạ chứ?]
[Không quan trọng, dù sao thì tháng sau sẽ có người mới thay thế thôi.]
[Em gái xinh xắn, nhưng không bằng ảnh hậu.]
[Rất đẹp, nhỏ nhắn xinh xắn, có vẻ ngoan ngoãn.]
[Em gái này là con gái ruột của Giản Vệ Đông!]
[200 tỉ biết đi đấy, nói cho mấy vị nghèo túng biết một chút.]
[Quả nhiên kẻ có tiền thì thành thân thuộc.]
[35 tuổi đúng là không còn trẻ, nên ổn định.]
[Chỉ có tôi chú ý tới điểm này sao? Lý Khôn thật sự ăn lẩu cay! Tạo phong cách thú vui nhà giàu!]
Vốn dĩ chủ đề này chưa phải là hot nhất trên bảng xếp hạng.
Kết quả không hiểu xui xẻo thế nào mà tài khoản tích xanh của Lý Khôn bình luận.
[Tây Tây là cô gái ngây thơ, lương thiện nhất mà tôi từng biết, xin đừng làm phiền cô ấy.]
Đậu má.
Mẫu câu quen thuộc!
Mùi trà xanh phả vào mặt tôi.
Tâm tình tôi không được tốt lắm.
Không xem bình luận.
Tìm kiếm hàng đầu trên weibo [Lý Khôn Tây Tây.]
Lớp áo choàng đầu tiên của tôi.
Đã bị đánh rớt.
Khi tôi sắp tốt nghiệp.
Sau khi tôi giữ gìn hết sức mình suốt 4 năm.
Cuối đời khó giữ.
Cảm thấy quá thẹn.
Không dám đối mặt với bất kỳ ai.
Tôi về nhà, trốn.
Giản Vệ Đông hỏi tôi ngay khi về nhà: “Sao con lại có quan hệ với Lý Khôn?”
Tôi: “Con không…”
Giản Vệ Đông: “Ba còn thắc mắc sao gần đây không nghe Lý Hành nhắc tới con nhiều, hóa ra con thay tình mới!”
Tôi: “Con không có…”
Giản Vệ Đông: “Không có? Ngoại tình? Đồ con gái xấu xa!”
Tôi: “…”
Ông là ba tôi.
Ông nói sao thì cứ vậy đi.
Tôi gửi wechat cho Lâm Vi Lương.
Cầu chị đại làng giải trí đè cái hot search kia xuống.
Kết quả Lâm Vi Lương nhắn lại: [Tên chó khốn kiếp mua hot search cho mình!]
Lâm Vi Lương: [Đừng sốt ruột, chị sẽ tới đè ép anh ta xuống.]
Tôi: [Cảm ơn chị đại!]
Một lát sau.
Lâm Vi Lương: [Đè không được.]
Tôi: […]
Lâm Vi Lương: [Hắn có phần trong Sina*] (Sina Weibo là một trang mạng xã hội dạng tiểu blog của Trung Quốc, cũng tương tự như Twitter hay Facebook. Đây là một trong những trang phổ biến nhất tại Trung Quốc, thu hút trên 30% người dùng mạng)
Tôi: […]
Lâm Vi Lương: [Không sao đâu, chị hy sinh mấy tiểu thịt tươi xào xào mấy tin nóng để thử.]
Tôi: [Không cần không cần, không đáng đâu, càng ép xuống càng tăng thêm chú ý, bỏ đi bỏ đi.]
Chị không bị thuyết phục.
Lại nghĩ cách khác.
Tôi gấp tới độ quay vòng.
Lý Khôn.
Bitch! (Tiếng chửi thô tục: đồ khốn, đồ chó …)
Vô liêm sỉ!
Ding.
Wechat điện thoại đổ chuông.
Mở ra.
Chết mợ, Lý Hành!
Lý Hành: [Có cần giúp không?]
Anh…anh là thiên thần đúng không?
Cho dù tôi bỏ mặc anh, lạnh nhạt với anh quá lâu, đơn phương phá vỡ hợp đồng, không hợp tác, rồi khi tôi lâm vào tình cảnh—
Anh vẫn sẵn sàng chìa tay giúp tôi!
Như, thế, này, còn, không, yêu!!!
Tôi hèn mọn nói: [Tôi không có mặt mũi để gặp anh.]
Lý Hành: [Em không thích anh, không sao cả.]
Tôi:!!!
Hiểu lầm.
Hiểu lầm lớn.
Tôi… vẫn… hơi thích anh.
Lý Hành: [Dù sao anh cũng không thích em.]
Tôi: […]
Giờ ý anh là sao?
Lý Hành: [Vẫn hợp tác chứ?]
Hợp tác?
Đóng vai đôi tình nhân?
Nhưng Lâm Vi Lương nói anh muốn lừa kết hôn.
Lý Hành: [Trên tinh thần đồng đội, anh có trách nhiệm phải giúp em.]
À.
Ý nói là.
Anh chỉ muốn duy trì mối quan hệ đồng đội trong sáng từ đầu tới cuối?
Vậy là do Lâm Vi Lương nghĩ nhiều?
A.
Phiền quá!
Không nghĩ ra được!
Muốn biết đáp án!
Lý Hành: [Anh thực sự không hiểu, em đang rối rắm chuyện gì?]
Nếu anh đã thành tâm muốn biết.
Thì tôi sẵn lòng trả lời*
Tôi: [Xin hỏi có phải anh định lừa tôi kết hôn không?]
Đồ ngốc.
Tôi chính là đồ ngốc.