Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng

Chương 30


Bạn đang đọc Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng – Chương 30

+*¨^¨*+ (CHAP THIRTY) +*¨^¨*+
♂ ♥ ♀
Sau bữa ăn tối, Nick muốn nói chuyện với mọi người tại phòng khách
_Có chuyện gì vậy anh? – Rose hỏi ngay

_Ngồi đi. Violet vừa ra ngoài, không có đây nên anh muốn nói cho Wind 1 chuyện – Nick lên tiếng
_Chuyện gì?Về Violet? – Wind
_Đúng, để em hiểu nó và biết quan tâm nó như thế nào
_Ý anh là….
_Anh biết tình cảm của em với Violet, nhờ cú đấm khi sang em tặng anh nên anh quyết định như vậy – Vừa nói, Nick vừa chỉ vào 1 bên má hơi tím lên vì bầm. Wind chỉ thoáng gật gật khó xử rồi chìm vào suy nghĩ phức tạp nào đó
_Anh Nick, anh thật sự muốn nói? – Narcissus nghi hoặc hỏi lại, và anh gật đầu chắc nịch
_Vậy anh nói đi – Wind hối thúc

_Violet…đó chỉ là cái tên khỏa lấp mọi thứ, từ 3 năm trước, nó là một Bảo Thư hồn nhiên, đáng yêu, ngoại hình rất bình thường, cũng như đầu óc, thậm chí hơi ngây ngô nữa. Trong 3 đứa, nó là bình thường nhất. Năm đó, Violet 12 tuổi, nó gặp được một người con trai lớn hơn nó vài tuổi, rất dễ thương, quan tâm, ân cần hết mức với nó. Thế là người đó dần đi sâu vào trái tim nó… – Nick bắt đầu kể, lời nói chua xót tột cùng
_Còn tên đó hả? Sở Khanh chính gốc. Lợi dụng lòng tin của gia đình Violet để củng cố tập đoàn của nhà mình, kinh tởm nhất là ăn cắp cả tư liệu mật của Alpha và Star. Ngay sau đó, 2 tập đoàn rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng, Nguyễn Châu và C.W muốn giúp cũng không dễ. Để cứu lấy sản nghiệp, ông nội Violet đã nhập viện vì lao lực…. – Rose tiếp lời, xen lẫn nụ cười lạnh phát ra nơi cuống họng
_Chỉ tội Violet, quá nhiều cú shock ập đến cùng lúc. Suốt mấy ngày liền nó tự nhốt mình vào 1 góc, khóc lóc điên cuồng, nhịn ăn nhịn uống, tự trách cứ bản thân, rồi cũng phải mê man trong bệnh viện. Cái gì tới cũng phải tới, Violet quyết định đối diện. Lúc này, thực sự đứa ngốc trong nó bị xóa sạch, thay vào đó là Violet bây giờ chúng ta thấy: lạnh lùng như không có máu, thông minh, sắc bén, xinh đẹp. Violet lao vào công việc bất kể thời gian, ra sức dung nạp tối đa kiến thức kinh doanh, chuyên môn vào não, càng ngày Violet càng biến đổi, nhanh nhạy và bản lĩnh. Cùng sự góp sức của Nguyễn Châu, C.W, ba mẹ Violet, Alpha và Star đã khôi phục trở lại, mặc dù không hùng mạnh như trước 1 ít – Narcissus cũng xót xa hình dung trong suy nghĩ 1 Violet bây giờ và Violet lúc xưa, thật khác xa. Đúng hơn là 2 người trái ngược hoàn toàn
_Mấy đứa biết không? Violet nên nói là thông minh sắc sảo hay tàn nhẫn nữa. Nó đã điều tra được thì ra tên đó thật sự là người yêu của chị họ Mindy của nó, nghe theo lời Mindy mà tiếp cận thực hiện kế hoạch. Cuối cùng Violet tương kế tự kế, dùng gậy ông đập lưng ông, ngấm ngầm sai người đột nhập công ti của tên đểu đó để phá hủy phần mềm tư liệu mật, dồn chúng vào đường cùng. Violet chỉ 2 đá sút thẳng tên đó và cả chị họ cùng chung máu mủ xuống sông để kết thúc tất cả – Lại 1 lần nữa, lời nói của Nick làm chết đứng William, Dylan và Wind. Cứ từng chữ vang lên ong ong trong đầu, sau khuôn mặt băng giá ấy là 1 câu chuyện lớn
_Không ngờ, Violet…. – William bỏ lửng câu nói, chẳng biết nên nói thế nào

_Là 1 cái mặt nạ quá hoàn hảo, muốn tháo ra không dễ – Dylan cũng lắc đầu mệt mỏi. Dù gì Violet cũng là bạn của họ, 1 bí mật lớn phía sau Violet không khỏi làm họ buồn bã hồi lâu. Rose, Narcissus và Nick đều chứng kiến toàn bộ sự biến đổi chóng mặt đến khó tin của nàng từ đầu, lòng vẫn luôn thương tâm nghĩ suy đến tận bây giờ nên có chút quen thuộc. Riêng 1 người, suy nghĩ của anh còn hỗn tạp hơn gấp vạn lần. Từ trước tới nay, mọi hành động dù là nhỏ nhất của Violet đều ảnh hưởng đến tâm tư anh. Còn giờ lại… Wind chua xót, đớn đau tột cùng, như bị đâm sâu liên tục nhiều nhát, như bị xé toạt trái tim làm nhiều mảnh. Violet trong tim anh, thật sự không như bề ngoài, thật sự đã trải qua quá nhiều biến cố. Nếu là anh còn không thể chịu đựng nổi, huống chi là Violet mong manh như vậy _Tình yêu làm người ta thay đổi rất nhiều – Wind chợt nhớ tới câu nói của Violet ở biển trong chuyến đi Maldives, giờ thì đã hiểu rõ ràng lời này dù khá muộn màng… Rồi anh lại tự trách móc, thù hận bản thân. Anh chỉ biết yêu thôi, chẳng quan tâm, cố thấu hiểu tận sâu suy nghĩ nàng. Nghĩ lại, chính mình còn lạnh lùng, vô tâm hơn
_Nếu Wind để tâm một chút, thì thấy… Violet thật sự vẫn không phải là thay đổi hoàn toàn. Chỉ là 1 sự che dấu hoàn hảo quá thôi. Nó vẫn như xưa, rất trẻ con, nhút nhát lắm, Violet sợ sệt đủ điều – Rose bỗng nở nụ cười nhẹ
_Đúng đó. Violet nhìn vậy chứ nhát lắm. Nó sợ bò sát, nhất là thằn lằn, sợ bóng tối, sợ độ cao, sợ dao nên chẳng bao giờ vào bếp hết. Nói chung tôi thấy còn rất nhiều điểm Violet còn chưa khác hẳn, vẫn như thế – Narcissus lóe 1 tia đùa giỡn, cười tươi. Hiểu Violet nhất là 2 nhỏ bạn này, mọi tâm sự luôn thấu hiểu. Nghe vậy, môi Wind hiện nụ cười, anh quyết rồi, quyết định kĩ rồi, anh sẽ yêu cô đến suốt đời, không những thế mà còn quan tâm chu đáo, hết mực bảo vệ nàng. Anh muốn như thế, muốn giúp Violet quên hết mọi thứ, rũ bỏ lớp vỏ bọc lạnh lùng kia, dĩ nhiên anh sẽ dùng cả đời để làm việc này, không hối hận, không phản bội.
Bỗng, từ ngoài cửa chính có 1 bóng người nhẹ lướt qua phòng khách, rồi đi thẳng về phía cầu thang, ánh mắt màu tím trong suốt ấy như băng, chẳng cảm xúc nhưng dường như sâu trong đó lại nổi lên sự đau xót, có lẽ cô đã nghe được cuộc nói chuyện vừa rồi, khơi gợi lại quá khứ 3 năm trước….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.