Đọc truyện Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực – Chương 22
Chap 22:
-Hình như mình nghe tiếng Nhi!- Ken
-Ken! Có bạn nữ nói thấy 1 nhóm hs nữ đưa Nhi đi!- Hưng chạy tới thở hồng hộc
-Bọn đó dám…đụng đến bạn của Tú Uyên này!!? Tiếng bẻ tay
-Bình tĩnh! Tìm ra được rồi hãy tính! – Ken lấy đt ra- Alô phiền hiệu trưởng cho tôi danh sách các hs nữ vắng mặt từ tiết 4! Cám ơn.
-Thông minh đấy Ken!- Hưng
-IQ 200 mà!- Ken chỉ vào đầu mình
-Nè cậu đừng nói cho Nhi nghe! Nhỏ tự ái đó, vì nhỏ ngốc lắm!- Uyên
2p sau, đt Ken có tin nhắn
-Xem nào! Lê Hoàng Cẩm Tú, Đoàn Ngọc Nga, Hồ Thị Kim Ngân,…. Hoàng Diệp Chi!?
-Nhỏ đó! Chính nhỏ đó ăn hiếp chị Nhi lúc đi làm cho nhà nhỏ!- Hưng
-Chết với ta rồi!- Uyên nghiến răng, cô nàng rất giận vì lo cho nó. Máu sôi lên.
-Tới lớp 11a4 thôi!- Ken
-Các em…định làm náo loạn lớp tôi à?- Ông giáo định la 1 trận nhưng khi nhìn thấy 3 đứa đang hùng hùng hàn khí thì lại thôi! Ai mà dám đụng đến mấy “nhân vật” này!
-Trong lớp này! Ai biết Diệp Chi đi đâu thì báo cáo cho bọn tôi!- Hưng lên tiếng
Có tiếng xì xầm ở dưới, bọn trong lớp có lẽ đã nghe được âm mưu của cô bạn nhà giàu xấu tính, lại chứng kiến vụ hôm nó tát Chi nên biết chi đi đâu. Nhưng vì sợ nhỏ đó nên không dám nói.
-Đừng sợ! Chúng tôi đảm bảo an toàn cho các bạn!- Ken quả quyết
– Được rồi! Cả lớp này sẽ bị đình chỉ học!- Ken thực sự sôi máu, tính mạng của nó đang nguy hiểm mà bọn này lại không xem ra gì mà vô trách nhiệm như vậy sao.
Tiếng xì xầm vang lên.
-Tôi cho mấy người 1 cơ hội cuối cùng! Nếu không nói! Đừng trách tôi!- Uyên gầm gừ, cô nàng đã mất hết tự chủ.
-Bọn này không chịu hợp tác!- Hưng lôi điện thoại ra- Hiệu trưởng, cháu nhờ ông đình chỉ toàn bộ lớp 11a4, lí do là bao che cho bạn thực hiện điều ác làm hại cháu gái chủ tịch Dương!
Cả lớp sửng sốt, 3 đứa quay lưng định bỏ đi thì…
-Tớ…nãy tớ thấy Chi chỉ huy 1 nhóm nữ đánh Nhi rồi lôi em ấy đi!- 1 cô bạn rụt rè
-Hướng nào?-Ken
-À, ở gần tòa nhà phía Tây!
-Được! Tôi rút lại việc đình chỉ lớp này!- Ken nói rồi chạy đi
-Tui thì chưa bỏ qua! Ra về ở trước trường đợi tui! Ai bỏ về thì không xong đâu!- Uyên buông lời đe dọa cuối cùng rồi bỏ đi.
-Thầy vào dạy tiếp đi ạ! Còn 5p nữa hết giờ rồi!- Hưng cười cười với ông giáo đang co rúm dưới gầm bàn nãy giờ
-Tòa nhà phía Tây! Nãy mình tìm ở đó rồi mà!- Ken
-Ba cử cho con 15 người tới trường gấp ạ!- Uyên gọi cho ba
Lúc này, nó đang nằm đó. Đau đớn nói không ra tiếng, máu rỉ ra trên các vết thương. Nó nhìn thấy cả nhỏ Mai đang cười khanh khách
-Xem ra các “thiếu gia” không tìm mày rồi Nhi ạ!- Mai
-Hì hì, sao bọn chúng có thể nghĩ rằng mày ở trong cái nhà kho hoang tồi tàn này! Công chúa phải ở trong cung điện thôi đúng không?- Chi
-Mày! 1 con nhỏ nghèo hèn đổi đời trở thành “công chúa”. Tao còn xứng với vị trí đó hơn mày nhiều, do mày may mắn xíu thôi, đừng vì thế mà vênh mặt!- Nhỏ mai nâng cằm nó lên.
-Mấy người ghen tị với thứ không phải của mình sao? Những thứ đó từ đầu là của tôi! Do ông nội của tôi làm ra! Chứ không phải từ trên trời rơi xuống! Nến mấy người đừng gọi đó là “may mắn”!- Nó cố gắng nói
-Mày! Đánh nó tiếp!- Nhỏ Mai hung hăng
-Khoan đã! Tao có ý này hay hơn!- Nhỏ Chi
-Ý gì?
-Lấy nước pha với nước muối! Làm vậy nó sẽ đau đớn hơn nhiều! Haha
-Được!
-Á! Ngừng lại đi!- Nó la hét vì mấy vết thương xước da đang đỏ rực lên và rất rát, nó vốn chịu đau rất dở
-Lát nữa còn 1 trò cho mày nữa! Con ranh!- Chi
“ M.n đâu sao không đến cứu tôi?”- Nó kiệt sức rồi ngất đi
Lát sau,
-Dậy!- Chi tát vào cái má phúng phính của nó
-Khách tới rồi nè!- Nhỏ Mai cười cười với mấy tên bặm trợn đâu ra
-Hãy hi*** nó! Làm cho nó không còn mặt mũi mà trở về với mấy “thiếu gia” nữa!- Nhỏ Chi
-Tôi không ngờ chị ác như thế! Chị sẽ trả giá!- Nó gào lên trước khi bị mấy tên kia lôi xềnh xệch đi
“ Cứu em, Ken!!”
-Hình như Nhi vừa gọi tớ!- Ken
-Cái gì? Xung quanh đây đâu có ai đâu ta!- Hưng
-Hay là nhỏ đó nói dối?- Uyên
-Tớ nghĩ là không!- Ken
-Chẳng lẽ bọn nó đưa chị vào rừng?- Hưng
-Có thể? Sâu trong rừng có 1 cái nhà kho bỏ hoang!- Ken
-Nhà kho bỏ hoang?- Đồng thanh.
3 cái bóng đèn 5k vôn chóa lên. Cả 3 cắm đầu chạy vào rừng, 1 đám người mang đồ đen chạy sau la í ới” tiểu thư” “tiểu thư”
-Thả tôi ra!- Nó gào lên
-Khóc vô ích cô em ạ! Không ai nghe đâu!
– Bọn đó xé nát cái đầm đồng phục của nó, chỉ còn lại nội y
-Woa! Nhỏ con mà tướng bốc nhỉ? Ai hành trước?
-Tao!- 1 tên râu ria lên
-Cô em làm gì mà bị tiểu thư của tôi thù ghét dữ vậy?
Tên kia đè nó xuống, muốn ngấu nghiến đôi môi mềm của nó. Chỉ còn lớp áo cúi cùng nên nó phải ráng cố giữ không bị lột ra. Miệng khép lại quyết không cho tên bẩn thỉu đó đụng vào. Tên đó sờ soạng khắp người nó, nó lại la lên.
-Ken!!- Và ai đó ở bên ngoài đã nghe thấy được
-Con nhỏ này! – Tên đó tát cho nó 1 cái chảy cả máu miệng, rồi hôn tới tấp khóe miệng của nó, liếm sạch cả máu đang ứa ra! (Kinh quá >”- Giọng ông trong đt
-Con gái nhà đó bắt cóc chị Nhi làm giờ chị nhập viện rồi, đánh chị tơi tả, còn kêu người tới cưỡng *** chị nữa!- Hưng kể 1 giăng
Hưng sập điện thoại lại
-Thả ra đi Uyên!- Hưng nói, Uyên thì đang tiếp tục tát nhỏ đó mạnh bạo
-Sao nào? Ăn hiếp nhỏ bạn hiền lành của tao ngon mồm lắm mà? Sao giờ không nói đi? Mày muốn tao gởi mày xuống hầm tối nhà tao à?- Uyên miệt thị nhỏ đó, bất kể tuổi tác. Cô khinh Chi vì dám hại nó như thế, 1 hs như Chi có thể nghĩ ra được mấy trò này à? Chi làm biết bao nhiêu chuyện hại nó, nó chỉ trả lại 3 tát. Mà nhỏ lại ôm ấp kế hoạch trả thù hại cho nó không ngóc lên được nữa ư? Quả là 1 con rắn độc!
-Chết mày nghen con! Ông ngoại đang tới đó!- Hưng cười cười nhìn cả đám đang bị trói. Trong nụ cười đó là cả 1 trời giận dữ vì dám đụng đến người chị yêu quí của cậu.
-Hết chap 22