Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực

Chương 15


Đọc truyện Tam Đại Thiếu Gia Và Nhỏ Nhút Nhát: Cổ Tích Giữa Đời Thực – Chương 15

Chap 15:
Và sau đó, nó bước vào thời kì ôn thi miệt mài, hăng say học làm nó cũng quên đi chuyện giữa nó và Nguyên. Nhưng, thỉnh thoảng nó vẫn cảm thấy lạnh giá vì gió Đông đã kịp len lỏi vào tận sâu trong tim mất rồi. Nó vẫn lén dõi theo Nguyên hằng ngày, nhìn anh tỏa sáng và thầm nghĩ rằng tuýp người như nó không phù hợp với anh. Nhưng nó vẫn rất yêu anh ấy, nó phải làm gì đây? Lần đầu nó hiểu rằng yêu là khổ như thế nào, tình đầu của nó đã là “trái đắng” đối với nó, dù vậy suốt đời nó sẽ mãi mãi không quên. Suy nghĩ mãi, với bản tính hiền lành của mình nó đã đưa ra 1 quyết định- quyết định mà nó cho rằng đúng đắn nhất nhưng cũng mang lại cho nó nhiều sự đau khổ và hối hận nhất.
Ngày thi, Quân có đi thi, nhưng cậu ấy lảng tránh nó. Nó không hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng không có cơ hội nói chuyện với Quân.
*Tua nhanh nhé!*
Ngày thi cuối cùng, nó dũng cảm móc đt ra nhắn tin cho Nguyên, 1 tin nhắn đầu tiên sau 3 tuần xa cách. Trong 3 tuần đó nó đã thu gom đủ dũng cảm rồi, nó cũng biết Nguyên vẫn còn gặp My nữa!

Nó run run đợi tin nhắn trả lời, 30p sau, Nguyên rep
Chỉ vỏn vẹn 1 từ, nhưng 1 từ đó làm nó khóc nấc lên cả đêm.

Sáng hôm sau, nó dậy sớm tắm rửa chuẩn bị. Mang bộ đầm thật dễ thương và đi đế xuồng cao. Make up nhè nhẹ che đi 2 hốc mắt Panda của mình, nó tới chỗ hẹn sớm 15p.
Mặc dù hẹn 9h nhưng 9h30 Nguyên mới tới, nhìn bộ dạng hớt ha hớt hải của anh nó thừa biết anh vừa đi với ai đó về. Nó buồn lắm, muốn giận nhưng nó nghĩ giờ nó không có tư cách giận, trong suốt thời gian quen anh nó chưa-và sẽ không bao giờ- giận anh.
-Anh xin lỗi! Em đợi lâu không?
-À em mới tới được 10p thôi (nói dối)- Nó mỉm cười nhè nhẹ.
-Em hẹn anh ra đây làm gì thế?
-Uhm…em định rủ anh đi công viên, em chưa đi vào đó bao giờ!
-Được! Đi nào
Nó và anh đi chơi hết trò này đến trò kia rất vui, mặc dù nói vui nhưng nó nghĩ chắc chỉ có nó vui thôi. Với anh thì đi với nó không vui như đi với My đâu. Tích tắc cũng tới tối, nó và anh đi dạo trong công viên cây xanh mát mẻ. Nhiều cặp đôi tình tứ trong công viên làm nó ghen tị mong ước được như họ. Rút điện thoại ra, nó nhắn tin cho ai đó.
-Nguyên, tóc anh dính gì kìa! Cúi xuống em phủi cho!- Nó cười toe
-Uhm! –Nguyên cuối xuống, nó nhắm mắt lại tới gần
1 nụ hôn lên môi anh, Nguyên cảm thấy nụ hôn này thật ngọt nhưng cũng có vị mằn mặn- vị mặn của nước mắt, giọt nước mắt chất chứa nỗi buồn và sự hối hận của nó khi thực hiện quyết định nó nghĩ ra 3 tuần trước.
-Nhi!- Anh bất ngờ vì lần đầu nó chủ động hôn anh
-Em xin lỗi vì không hỏi trước! Đây…là nụ hôn thứ 4 của em và anh! Và…cũng là nụ hôn cuối cùng của chúng ta!- Nó dồn hết can đảm để nói mà không bật ra tiếng nấc

-Chẳng lẽ em đã biết (ý là chiện của My vs hắn)?
-Em biết lâu rồi! Và giờ em sẽ để anh đi! Em mong anh sẽ hạnh phúc!- Nó mỉm cười, nụ cười đau buồn nhất mà Nguyên từng thấy.
-Nhất Nguyên!- Chất giọng trong trẻo của My cất lên
-Sao My lại ở đây?- Nguyên bất ngờ
-Em nhắn chị ấy tới! Anh hãy đưa chị ấy tiếp tục đi dạo công viên, đi ăn, đi shopping…và làm những công việc của những người yêu nhau hay làm!- Nó
-Nhi!- Nguyên không biết nói gì
– 1 giọt nước mắt chạm đất
-Tạm biệt anh! Hết thật rồi!Em…không còn là Gà con của anh nữa- Nó quay lưng bỏ đi, nước mắt rơi lã chã. My tới với Nguyên
“ Không sao đâu Nhi! Mày sẽ không hối hận! Mày quyết định đúng rồi! 1 con ngốc như mày cũng có thể vì người mình yêu mà đưa ra sự lựa chọn đúng đắn nhất!”

Trên đường phố đông người, 1 cô gái nhỏ bé bước đi, cô ấy mang đầm màu trắng thanh khiết- như tình yêu cô ấy dành cho người đó vậy…
Mối tình đầu của nó kết thúc như thế đấy! Gió Đông làm buốt lạnh trái tim nó, gió Đông như cào xé trái tim nó. Đau! Đau lắm! Nó khuỵu xuống, m.n không hiểu chuyện gì đã xảy ra với cô gái xinh đẹp đó.
-Nguyên!- Nó nấc lên
-Nhi! Chuyện gì xảy ra thế?-1 giọng nam quen thuộc
-Nhật Quân!- Nó ngước mặt đầm đìa nước mắt lên nhìn
Hết chap 15:


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.