Đọc truyện Tam Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Hoàng Tử Đào Hoa – Chương 35: Tin tưởng
Hắn chạy theo nó ra ngoài cửa nhà hàng thì đã không thấy bóng dáng nó đâu. Hắn chán nản gõ đầu, lao lên xe đến trường.
Đã vào lớp rồi nhưng cổng trường vẫn mở, chắc nó chỉ mới đến. Hắn đỗ xe vào bãi đậu, bước chân gấp gáp về lớp. Đúng là thoải mái hơn hẳn, không bị lũ hám trai siêu cấp độ nhì nhằng bên tai.
Vừa đặt chân một bước cầu thang, hắn sững lại nhìn Thiên ôm chặt nó, nó buông thõng hai tay, tựa đầu vào ngực Thiên. Mí mắt hắn cụp xuống giận dữ, siết chặt hai tay lại.
Thiên nhanh chóng nhận ra hắn, nhếch môi cười nhẹ, cúi xuống hôn lên tóc nó, khoác vai nó bỏ đi. Nụ cười của Thiên càng làm máu hắn sôi lên. Hắn giơ tay định đấm mạnh vào tường thì bị một bàn tay săn chắc, đầy quyền uy của Kai chặn lại.
– Ghen rồi phải không? – Kai nhướn mày vui vẻ hỏi hắn.
– Hừ, họ là khỉ gì vậy? – Khóe miệng hắn cong lên khinh bỉ, giật tay ra khỏi Kai.
– Anh em họ – Kai dựa người vào tường , xỏ túi ung dung trả lời.
– Anh em họ? – hắn cười khẩy – Một người họ Lê Vũ, một người họ Dương.
– Mẹ Thiên là ca sĩ. Không được bố mẹ chồng chấp nhận. Thiên là con bà ta, không được ông bà nội đồng ý làm con cháu Lê Gia, người gia tộc Wilson. – Anh liếc hắn thản nhiên nói.
– Mẹ cậu ta họ Dương sao? – hắn hạ hỏa, nhíu mày hỏi.
– Ừ. Giờ thoải mái đi. Thiên hay thích khiêu khích người khách lắm! – Anh vỗ vai hắn kéo lên lớp.
– Hôm nay Kin không đi học nhỉ? – Anh nhìn xung quanh vừa đi vừa hỏi hắn.
– Cậu ta đang quản lý nhà hàng.
– Sao cậu biết?
– Tôi và cô em của cậu vừa đến đó. Cô em đáng kính ấy bị ăn trọn toàn phần thức ăn lên người đấy.
– Cái gì ? – Anh chau mày giận dữ
– Kin xử lý xong rồi. Chuyện đó cũng vì tôi quá đẹp trai mà. – Hắn nhoẻn cười, huých vai anh.
– E rằng nó giận cậu rồi. Nghe nói sáng cậu đến đón nó mà.
– Ừ. Vậy đấy. Còn nhà hàng của Kin chắc lại phải nhờ đến cậu rồi.
– Haizz. – Anh thở dài. – Tôi thì làm được gì? Nếu cậu không giảm độ đẹp trai. Tôi sẽ ưu ái cậu nữa đâu – anh khẽ trừng mắt.
– Ghen với tôi phải không? Ha ha vẻ đẹp thiên phú tạo hóa ban. Tôi không nỡ làm phật lòng ngài – hắn cười gian tà, cuộc trò chuyện suốt đường đi kết thúc khi cửa lớp 10 A Vip hiện ra.
Hắn lấy lại vẻ lạnh lùng bước vào lớp, lướt qua mọi ánh mắt thèm thuồng lũ con gái và thán phục lẫn ghen tỵ của tụi con trai về chỗ.
Kai ngông nghênh, mặt lạnh tanh đứng trên bục. Cô giáo thấy anh chưa kịp hoàn hồn trước vẻ đẹp đầy thu hút ấy đã bị anh lườm cho một cái.
– À, hôm nay lớp chúng ta có thêm 1 bạn mới nữa. Chắc bạn có việc bận nên đến hơi muộn. Bây giờ cô giới thiệu bạn với lớp mình – Cô giáo Lịch Sử cười tươi nói.
– Đây là bạn Lê Vũ Minh Khôi – cô ngừng một lát làm anh tưởng nói xong rồi định chọn chỗ thì giọng vắt vẻo của cô Sử lại vang lên – đại thiếu gia, người thừa kế gia sản tập đoàn The Time.
Khóe miệng anh co giật nhìn cô Lịch Sử, phô trương chết được. Nếu không có các đồng minh ở đây, anh sẽ cô không nói được nữa.
Lườm nguýt cô Lịch sử cái rõ dài, nam nhi không chấp con gái, anh về vị trí thì lại bị một giọng nói quen thuộc chặn chân khiến anh đau khổ giữa đám Fans mới này.
– Á á … Thưa cô. Xin lỗi cô. Em đến muộn. – Nhỏ Linh hớt hải, thở dốc nói.
– À… là em à. Được rồi. Vào … vào lớp đi – Nhìn bộ dạng của Linh, cô Lịch Sử gật
gù cho qua.
– Hi, anh Kai – vừa nhìn thấy anh, Linh đã chạy đến ôm chặt lấy anh trước cơn thịnh nộ của đám Fans mới thêm với Kelly đối diện.
– Ừ. Xin lỗi em. Anh có chút việc nên không chở em đi học được. – anh dịu dàng vén lại vài ngọn tóc bị rối của Linh.
– Không sao. Anh nhìn nè. Em vẫn an toàn đến trường mà – Linh cười tít mắt.
– Ôi sao mà đẹp trai quá đi ….
– Bảng Hotboy cần được thay đổi. Tên đẹp, người đẹp, nhà đẹp… cái gì cũng đẹp. Thích quá híc.
– Con nhỏ đứng cạnh là ai thế?
– Đúng thế. Sao lại đứng gần anh đẹp trai vậy chứ.
Kai không chụi nổi những lời bàn tán, quay sang nhìn Linh với ánh mắt ngây thơ ( vô số tội ) hừ lạnh một tiếng khiến cả lớp im bặt.
Yên vị chỗ ngồi, nhưng cô Lịch Sử vẫn mặt nghệt ra, anh lạnh lùng lên tiếng.
– Cô có thể tiếp tục bài giảng của mình.
Miệng cô Sử vẫn há ra, gật đầu theo phản xạ.
Bàn cuối cùng được kê thêm một chiếc ghế và một chiếc bàn nữa dành riêng cho Linh. Anh mở cặp lấy laptop ra, nháy mắt với Linh đang ghi ghi chép chép chăm chú học bài. Linh mỉm cười rồi tiếp tục học bài.
Nhìn Linh một lúc, anh mới nhận ra không khí căng thẳng bàn trên giữa hắn, nó và Thiên. Anh khẽ lắc đầu, lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Thiên.
– ” Anh có vẻ không ưa em rể họ tương lai nhỉ? ”
Sending ….
– ” Còn Dakie thì sao? “
– ” Anh nghĩ Dakie quay về ?”
– ” Dù sao nó cũng yêu Dakie mà. Anh đã quản lý Bar mấy năm rồi, hắn ta thường xuyên ghé qua. anh biết hắn ta đào hoa thế nào. Em muốn anh tin tưởng hắn? ”
– ” Em là bạn thân của hắn. Em hiểu rõ hơn ai hết”
– ” Đúng. Vì em cũng rất đào hoa “
– ” Ha ha anh biết mà. Hãy thử tin em và hắn một lần đi, được không? “
– ” Anh có thể từ chối em sao? Bang Chủ độc ác! >
– ” =)) Vậy thì cứ thế đi “
– ” Nếu một ngày Dakie quay về …. “
– ” Không có chuyện đó đâu”