Đọc truyện Tam Cô Nương Nhà Nông – Chương 139: Kết thúc
Thật ra thì, trong mắt người ngoài, nhà họ Diêu có thể giàu lên, hơn phân nửa nguyên nhân là thời vận, chỉ là ngẫu nhiên thôi.
Bản lĩnh của Diêu Liên Phát có bao nhiêu phân lượng chứ? Cũng thì vì mấy đứa con gái nhà ông tương đối không chịu thua kém, vừa vặn đụng vào vận khí tốt. Cái gì? Bạn nói toàn bộ dựa vào ánh mắt tốt đầu óc tốt của ba đứa con gái nhà ông ấy, bản lĩnh tốt làm giàu sao… Đừng quá thất thần thở dài, dù thông minh tài giỏi như thế nào, ban đầu chẳng qua chỉ là một cô nhóc mười sáu mười bảy tuổi, ánh mắt là một chuyện, may mắn là một chuyện.
Lời này, là mấy ông già trong thôn ngồi một chỗ trên đường cái phơi nắng, bàn về chuyện gần nhất của nhà họ Diêu.
Chuyện mới nhất đây, nhà họ Diêu đóng góp cho trường trung học đứng đầu ở trấn trên sáu triệu, xây ký túc xá học sinh mới, cải thiện điều kiện ở trường của học sinh.
Nhà họ Diêu có tiền, thì bằng lòng tạo phúc cho quê nhà, nhưng mà, tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào không làm mà hưởng.
Nhà họ Diêu có bao nhiêu tiền? Cũng không ai biết. Đoán chừng người trong nhà họ Diêu, cũng không tính chính xác.
Những năm gần đây, sản nghiệp nhà họ Diêu dần tạo thành quy cách tập đoàn hóa, mấy trăm mẫu khu ươm giống, do cô con gái thứ hai Diêu Tiểu Cải quản lý, một xưởng gia công sản phẩm thủy sản die nda nle equ ydo nn lớn như thế, do con rể lớn Dương Bắc Kinh quản lý, mấy trăm mẫu mặt nước nuôi dưỡng cá chạch bùn, và khu vực nuôi dưỡng cá kim châm vốn lớn nhất tỉnh, do con gái thứ ba Diêu Tam Tam quản lý, mạng lưới liên lạc tiêu thụ trải rộng các nơi, còn có các cửa hàng và bất động sản, Bào Kim Đông quản lý.
Có người lặng lẽ tính toán, riêng cửa hàng trong tỉnh, trong tay Bào Kim Đông có trên trăm nơi, giá trị không nên nhiều lời.
Nhà họ Diêu, gần như sáng lập một vương quốc của cải thuộc về bọn họ.
Tập đoàn to như vậy, ai đứng đầu? Cho tới bây giờ cũng không có người nào trong nhà họ Diêu nói chính xác, nhưng cũng chưa từng có hỗn loạn nào. Nghe nói pháp nhân của sản nghiệp tập đoàn là Bào Kim Đông, anh đứng đầu – chỉ có điều, dưới đứng đầu hình như còn có cổ, quản lý đứng đầu, còn quản đầu đến được gọi là một cam tâm tình nguyện.
Thôn Thổ Câu bây giờ, dưới các loại sản nghiệp kéo theo, đã sớm không còn là thôn trang nhỏ nghèo khó vắng vẻ ban đầu rồi, riêng khu vực mấy ngàn mẫu nuôi dưỡng cá chạch bùn, đã khiến rất nhiều dân trong thôn giàu. Giàu thế nào? Bạn xem các kiểu tòa nhà hiện đại nhỏ, xem thôn bên cạnh xây khu biệt thự xinh đẹp, bạn sẽ biết.
Nhà họ Diêu có bao nhiêu tiền? Bào Kim Đông cũng còn chưa tính toán cẩn thận. Rất nhiều sản nghiệp, không phải dễ tính toán như vậy, bạn nói anh là một nông dân, tiền ước chừng đủ tiêu là được, giàu có đến trình độ nhất định, quả thật tăng vọt giống như trái cầu tuyết, Bào Kim Đông không cần tính toán chính xác như vậy.
Tiểu Tứ thạc sỹ tốt nghiệp đại học danh giá nói, muốn biết rõ không khó khăn, mời một đánh giá cơ cấu tài sản là được. Nhưng nhà bọn họ cũng không thiếu tiền bạc, sản nghiệp cũng không định đưa ra thị trường, Bào Kim Đông đã nói, đánh giá cái này làm gì! Nhất định làm ra con số kinh người, nhà họ Diêu còn chưa đủ gây vạ sao?
Sản nghiệp lớn, rất nhiều chuyện đều thay đổi theo. Bào Kim Lai và Bào Kim Thành, đã thành công sự nghiệp phụ tá đắc lực của Bào Kim Đông, Bào Tiểu Song xấu hổ lúc đầu đó, bây giờ đã là trợ thủ đắc lực của Diêu Tiểu Cải trong khu ươm giống rồi, làm việc, tuyệt đối không mơ hồ. Cha Bào mẹ Bào, cha Diêu mẹ Diêu, đã sớm an dưỡng tuổi già, ngậm kẹo đùa cháu rồi, cuộc sống khỏi nói quá tiêu dao thoải mái!
Tốt nghiệp thạc sĩ, Diêu Tiểu Tứ cuối cùng mang bạn trai về nhà, một người trẻ tuổi rất rực rỡ anh tuấn, là bạn học thời đại học cùng học xong một đường thạc sĩ với tiểu Tứ. Người nhà họ Diêu hiểu lý do của cậu ấy, nói đến cười đã, lần đầu ăn cơm ở nhà họ Diêu, trên bàn có một con gà quay vàng óng ánh thơm nức, người này đưa tay vặn đùi gà xuống, thả vào trong chén tiểu Tứ.
Cậu ấy, lúc ấy Diêu Tam Tam cười nói, nhìn một cái cũng biết là một người thương vợ.
Xe việt dã khí phách vững vàng lái vào chung cư, dừng trước một tòa nhà nhỏ, Bào Kim Đông xuống xe, tiện tay đóng cửa xe, đi vào trong căn nhà ấm áp ánh đèn.
Người này, thời gian không khiến anh dần già đi, ngược lại còn có sức quyến rũ rồi. Con trai một lượt lên cấp hai rồi, không phát tướng bụng bia, không láu cá như đàn ông trung niên, vẫn khỏe mạnh như trẻ tuổi, tráng kiện như cũ, khí tức như gấu như cũ, chỉ có điều thêm vài phần nội tâm và phong độ, đi trên đường cái, càng khiến không ít cô gái nhỏ quay đầu lại.
Diêu Tam Tam ngược lại sẽ không lo lắng Bào Kim Đông làm ra mèo mả gì, có chút tình cảm, một khi đã xác định, thì không thể nào thay đổi. Là người đàn ông có tiền, có sức quyến rũ, còn có thủ đoạn, thường ở bên ngoài, nếu muốn giở trò quỷ, không đề phòng được. Nhưng mà đổi lại Bào Kim Đông, thì không muốn trò quỷ như vậy, người phụ nữ d1en d4nl 3q21y d0n trong mắt anh, trừ vợ anh ra, những người khác đều thống nhất xưng hô là “Người phụ nữ khác”.
Nghe nói trong buổi gặp mặt cao cấp nào đó, Bào Kim Đông ít có mặt đơn độc đi. Giá trị của cải thần bí và phong cách khiêm tốn, cũng rất khó không làm người khác chú ý, đã có nữ cường nhân * trẻ tuổi xinh đẹp thành phần tri thức nhiệt tình đến gần nói, Bào tổng sao lại không mang bạn gái tới vậy?
(*) Nữ cường nhân là cụm từ mà người Trung Quốc dùng để chỉ những phụ nữ mạnh mẽ, giỏi giang.
“Bạn gái?” Lúc ấy Bào Kim Đông nói, “Không có!”
“Hả, thật khó tin tưởng ngài còn không có bạn gái! Không thể nào.” E lệ trong sự kích động.
“Thật sự không có, lấy nhân cách bảo đảm.”
“Bào tổng có phải chỉ lo bận rộn sự nghiệp? Ngài bây giờ không có ý định tìm bạn gái sao?”
“Tôi cũng muốn tìm vậy!” Bào Kim Đông mỉm cười, “Nhưng vợ tôi không cho!”
Nghe nói đây là một tiết mục ngắn làm cho người ta đau lòng.
Bào Kim Đông nhân vật chính của tiết mục ngắn, giờ phút này bước nhanh vào cửa nhà mình, liếc nhìn vợ đang cầm đĩa trái cây, vùi trên ghế sa lon xem ti vi, dưới ánh đèn ấm áp, đó là một vẻ đẹp dịu dàng thanh tao lịch sự.
Bào Kim Đông đi thẳng qua, tiện tay cởi áo khoác xuống, ngã ngồi, ôm người, thản nhiên xem ti vi theo cô.
“Con gái đâu?”
“Ngủ. Ban ngày nhà trẻ có tổ chức gia đình vui vẻ gì đó, đi lều lớn hái dâu tây, chơi một thân mồ hôi, trong miệng còn ngậm cơm đã ngủ rồi.”
“Con trai đâu?”
“Đi lớp tự học buổi tối, còn chưa trở về!”
Diêu Tam Tam cuối cùng không nhịn được ý định muốn con gái, lúc con trai học tiểu học lại mang thai sinh một cô con gái bảo bối. Tính toán chút chênh lệch này, con trai một lượt lên cấp hai rồi, con gái Nha Nha mới đi nhà trẻ, Viên Viên và Tráng Tráng cũng đều lớn, học cấp ba rồi, thai thứ hai nhà chị cả không đúng dịp, vẫn là một con trai, cũng đã hơn mười tuổi rồi. Vì vậy cô con gái này của bọn họ, thật sự thành “Tiểu” công chúa mềm mại ngọt ngào rồi.
Cũng may, trong nhà có một Lục Viên Viên công chúa lạnh nhạt như vậy, xinh đẹp, kiêu ngạo, nhanh mồm nhanh miệng, thông minh hơn người, thật sự đủ ánh sáng bắn ra bốn phía, nhưng so với tiểu Nha Nha vui vẻ đáng yêu của nhà họ Diêu, không hề xảy ra xung đột chút nào, không riêng gì không xung đột, các anh các chị, không một ai không coi tiểu Nha Nha thành bảo vật trong lòng.
Bào Kim Đông nói, cho dù mệt mỏi hơn nữa, ôm lấy con gái mình, nghe giọng nói con bé giống như ngậm nước đường, cái gì cũng không cảm thấy mệt mỏi.
“Thời gian tự học buổi tối đã đến, nên trở về rồi chứ!” Bào Kim Đông hỏi về con trai.
“Ai biết! Trở lại không đúng giờ, em vẫn lo lắng thằng bé đã yêu.” Học tại nhà, con trai tính tình bướng bỉnh cũng tốt, cũng không lo lắng thằng bé học cái xấu, lại lo lắng các cô gái nhỏ vây quanh dinendian.lơqid]on thằng bé quá nhiều!
“Yêu sớm?” Bào Kim Đông cười, trâng tráo khoe khoang, “Con anh đẹp trai mà, giống cha! Thật phải như vậy, hai chúng ta giáo dục không đến, không có sức thuyết phục, em nghĩ đi, hai chúng ta ở chung một chỗ khi nào?”
“Hai chúng ta…” Diêu Tam Tam bĩu môi, “Anh đừng nghĩ bậy, hơn nữa không thể nói bậy trước mặt đứa bé. Hai chúng ta yêu sớm khi nào?”
“Không có? Em suy nghĩ một chút, em mười hai tuổi, anh đã cả ngày cưỡi xe chở em đi học, khi đó đã biết thương vợ mình rồi!”
“Nói hươu nói vượn, khi đó người nào yêu anh!” Diêu Tam Tam vội vàng phủi sạch, vấn đề nguyên tắc. “Thằng nhóc Uy Uy kia, cả ngày si mê đánh quyền gì đó, cả ngày suy nghĩ muốn làm cao thủ.”
“Chỉ với cánh tay nhỏ chân nhỏ kia của nó? Luyện quyền kích còn non! Nhưng mà nó muốn học cũng tốt, luyện một chút, sẽ không nương pháo *.”
(*) nương pháo: Ẻo lả, pê đê, đàn ông có tính cách giống như phụ nữ.
“Nương pháo? Anh bây giờ đã theo kịp trào lưu, từ của người trẻ tuổi cũng có thể nghe được từ trong miệng anh.”
“Này, anh đã già sao?” Bào Kim Đông nói xong, mập mờ nháy mắt mấy cái với vợ, “Em nói rõ ràng cho anh, nếu không chúng ta vào trong nhà thử xem một chút?”
“Da mặt dày.” Mặc dù bị trêu ghẹo trăm ngàn lần, Diêu Tam Tam vẫn quẫn bách. Kẻ xấu xa này, trong đầu không thể nghĩ chút gì khác?
“Tại sao gọi da mặt dày? Đấng mày râu không thể nghĩ đến vợ mình sao?” Bào Kim Đông cười. Vuốt ve mái tóc trơn mượt của cô, tiếp tục tán gẫu thời gian thong dong thuộc về bọn họ.
Trong bóng đêm, ngay cả ánh đèn cũng trở nên yên tĩnh ấm áp rồi.
HOÀN TRỌN BỘ