Đọc truyện Tâm Chi Sở Hướng – Chương 14
Hắn tính dùng y phá vỡ hôn nhân của mình, nhưng hắn không định đem y lên giường Rose!
————–
“Tôi muốn ra ngoài một lát.” Rose đem miếng thịt bò từng chút từng chút cho vào miệng, như không để ý đối với Cal nói. Nghe khẩu khí như thế chân mày Cal tự đắc nhướng cao.
Hắn đương nhiên nhìn ra Dawson sau khi cứu Rose đã cùng nàng có một đoạn đối thoại không ngắn, nhưng lúc đó hắn không để ý đến chuyện này, nhưng hiện tại thì khác. Nếu Rose coi trọng việc gặp mặt Dawson như thế, vậy hắn vì cái gì mà không châm dầu vào lửa? Với tính cách kịch liệt của Rose sẽ không chịu nổi kích thích, hắn chỉ cần biểu hiện sự khinh thị cùng thô lỗ vô lễ, tin rằng không lâu sau Rose sẽ cho hắn biểu hiện vừa lòng.
Cal hung hăng đập mạnh xuống bàn, hắn đứng lên thái độ phi thường táo bạo: ” Cô ra ngoài? Cô nghĩ rằng tôi không biết cô đi gặp ai sao?
Cal nói xong đi một vòng, cố ý trước mặt nhiều người hầu đề cao thanh lượng: ” Ngày hôm qua khi tôi vội vã chạy báo bảo vệ, cô đã cùng một gã trai trẻ dựa vào lan can nói chuyện phiếm! Thời điểm y cùng cảnh sát cứu cô lên, áo khoác y không mặc, giày bị cởi bỏ, các người đã làm gì? Chẳng lẽ cô còn không thành thật với tôi?”
Rose tiểu thư hiển nhiên đã bị Cal làm cho kinh hách, nàng thoáng run run, thân thể tựa vào lưng ghế. Cal lộ ra bộ dáng khống khổ tự trách, hắn tới tới lui lui tại đại sảnh phòng ăn, ngẩng đầu, có điểm vô lực nói: ” Được rồi, cô đi cảm ơn gã kia đi, y cứu cô, tôi cũng cảm kích y.”
Nói xong, Cal sắc mặt âm trầm bước nhanh khỏi phòng ăn, ‘Oành’ một tiếng, đóng sầm cửa phòng lại. Cal ngồi xuống sofa, biểu tình phẫn nộ cực độ trên mặt nháy mắt biến mất vô tung, hài lòng nhếch khóe miệng, hắn tin tưởng Rose tiểu thư bụng đầy bực tức sẽ nói chuyện với Dawson thật lâu, mà hắn sẽ có thời gian làm những chuyện khác.
Bỏ tiền ra bảo toàn tính mệnh là đường sống cuối cùng của Cal, hiện tại hắn phải làm là theo sát thuyền trưởng và Ismay, họ đối với con tàu này có quyền quyết định rất lớn, đương nhiên, hắn cũng là cổ đông lớn. Ngón tay Cal qua lại trước tủ quần áo, hắn dừng lại mấy lần cuối cùng lắc đầu rút ra một bộ đồ không phải màu trắng.
Cậu nhóc tóc vàng ảnh hưởng tới hắn nhiều hơn hắn nghĩ, hiện taị khi hắn chọn đồ vest theo bản năng không chọn khoác màu trắng. Cal tùy tiện thay đổi đồ hướng khoang thuyền đi tới, thuyền trưởng Smith đang ngồi cùng Ismay, bọn họ rất nghiêm túc, không biết đang khắc khẩu gì.
Cal mỉm cười chủ động kéo ghế ngồi chung: “Ngày lành, thuyền trưởng Smith, Bruce. Các ngài đang nói chuyện gì vậy? ”
Ismay nhìn thấy Cal, lập tức nhìn thuyền trưởng Smith với ánh mắt bắt buộc : “Tôi đang khuyên bảo Edward cho tàu Titanic tăng tốc, suy nghĩ một chút đi, nếu sau hai tuần chúng ta có thể xuất hiện tại cảng NewYork sẽ làm mọi người kinh hỉ như thế nào chứ? Cổ phiếu công ty White Star sẽ điên cuồng tăng giá, Cal, lúc đó ngài không cần bán cổ phiếu ra, tiền kiếm được cũng đủ ngài mua cho tiểu thư Bukater bất cứ loại châu báu nào.”
“Ừm, đương nhiên, đó là một ý kiến hay, nhưng thuyền trưởng, ông đang lo lắng gì à? Tôi thấy ông hình như không đồng ý với ý kiến của Bruce, ông là người có kinh nghiệm ngoài biển, về phương diện chuyên môn tôi tin tưởng ý kiến của ông, hơn nữa tôi là đại cổ đông của White Star Line.” Cal vỗ vai trấn an Ismay, sau đó quay đầu trịnh trọng nhìn thuyền trưởng Smith.
“Tôi không khởi động bốn nồi hơi cuối cùng, tốc độ tàu Titanic đã đủ nhanh, quan trọng nhất là động cơ, tôi phải khiến tàu chạy một cách thuận lợi nhất.” Lời thuyền trưởng Smith nói Cal thấy vô cùng chính xác, nhưng Ismay tuyệt đối không nghĩ vậy, hắn là chủ tịch công ty White Star — tuy rằng cổ phiếu trên tay hắn đã bán ra gần hết — Ismay chỉ quan tâm dưới hiệu ứng quảng cáo Titanic, công ty có thể thu vào bao nhiêu lợi nhuận.
“Các người ngẫm lại đi, Titanic được toàn cầu chú ý, nhưng mọi người chỉ biết đến nó là một con tàu xa hoa, chúng ta cần khiến cho cả thế giới biết về tốc độ của nó. Edward, ông vốn đã về hưu, điều gì khiến ông làm thuyền trưởng tàu Titanic? Đương nhiên là vinh quang, nếu tàu cập bến NewYork sau hai tuần, toàn bộ báo chí sẽ đưa tin chuyện này, tên của ông sẽ được toàn thế giới biết đến!”
Lời nói của Ismay có sức thuyết phục. Thuyền trưởng Smith đã muốn động tâm, trên thực tế đối với đàn ông mà nói không gì sánh với vinh quang. Nhưng Cal, hắn tuyệt đối không đồng ý điểm này! Tương lai còn sợ có người không biết tàu Titanic đụng băng mà chìm sao?
Tốc độ càng lớn, xung lượng lại càng lớn!
Cal không rõ tàu Titanic khi nào mới đụng phải tảng băng, hắn cũng không biết vì sao tàu Titanic không phát hiện ra tảng băng mà đụng vào, nhưng Cal không cho phép phát sinh chuyện này!
“Không, tôi không đồng ý, Ismay, ngài biết rõ động cơ tàu Titanic có bao nhiêu sang quý đi? Nếu vì danh tiếng mà làm cho tàu chạy không thuận lợi, như vậy tôi lập tức dùng điện tín báo cho công ty, là một đại cổ đông, tôi tuyệt đối không cho phép chuyện này phát sinh. Không đề cập tới chuyện tới NewYork trước lịch trình, tàu Titanic cũng đủ lên đầu đề, mà ngài làm như vậy, xin mời chủ động gánh vác bồi thường động cơ hư tổn đi! ” Cal nói xong làm ra bộ dáng hầm hừ, hắn đứng dậy, muốn rời khỏi.
Ismay muốn níu kéo Cal thuyết phục hắn, Cal thoát khỏi dây dưa của Ismay, hắn nghiêm túc nói: “Ngài nếu vẫn muốn duy trì ý tưởng tổn hại công ty, tôi lập tức đem tin tức này nói cho các cổ đông trên tàu.”
Cal uy hiếp ngắn gọn nhưng hiệu quả, cổ phiếu trong tay Ismay dù nhiều cũng không có quyền khống chế cổ phần, mà trên khoang hạng nhất bao gồm Cal, tất cả bọn họ đều là cổ đông tàu Titanic, bọn họ càng thêm để ý lợi ích, càng thêm tính toán tỉ mỉ, quyết không cho phép tiền tài trong tay mình thiếu mất dù là một xu.
Cal thắng, nhưng quan hệ trước mắt của hắn cùng Ismay cũng sụp đổ.
Nhưng Cal không tốn sức để ý chuyện này, hắn thành ý xoay người hành lễ với thuyền trưởng Smith, đã đắc tội một người, không thể lại đắc tội một người nữa: “Thuyền trưởng Smith, thực vinh hạnh được quen biết ông, ông là một nhà hàng hải xuất sắc. Đoạn lữ trình này nhờ ông tàu Titanic chạy thực vững vàng.”
Thuyền trưởng Smith tươi cười nói lời từ biệt với Cal, sau đó hắn vội vàng ra hành lang, đi tìm cậu nhóc tóc vàng, bằng không tối nay hắn tạo ra kinh diễm bằng cách nào đây? Cal không chút lo lắng gặp vị hôn thê thân yêu của mình, vì để có thể mặc bộ váy, các cô gái đều đã sớm đi nịt eo.
“Buổi chiều tốt lành Brown phu nhân, thật không nghĩ lại gặp bà ở chỗ này.”
“Đây không phải là Cal sao? Tìm tiểu thư Bukater?”
“Không, tôi đến tìm Dawson, tôi cần dạy cậu ấy một ít lễ nghi trước buổi tiệc tối nay.”
Nghe Cal nói xong, Brown phu nhân cười ha hả: “Tôi vốn tính mang đứa nhỏ này đi thay quần áo, bất quá nếu ngài đã chuẩn bị tốt, như vậy các người đi thôi, tôi cũng phải chuẩn bị.”
“Như vậy buổi tối gặp, Brown phu nhân.” Cal ôn hòa nói lời từ biệt với Brown phu nhân, sau đó quay đầu nhìn cậu nhóc tóc vàng mặt mày đỏ ửng hưng phấn.
Cal biết kế hoạch của hắn thành công, nụ cười trên mặt trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều.
Hắn dùng cậu nhóc này phá vỡ hôn nhân của mình, nhưng hắn không định đem y lên giường Rose!