Bạn đang đọc Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng – Chương 81: Ở Hiện Tại Ta Đã Làm Cho Hai Cô Bé Sợ Hãi Mình
Nghe Lilianna hỏi, Lina không tự chủ đã giật mình nhẹ một cái.
Trong lòng của Lina có tật không khỏi giật mình, khi nghĩ đến chuyện Lilianna nhận ra chuyện mình muốn làm với cô cho nên muốn tra hỏi.
– Chuyện đó…
Lina run nhè nhẹ nhìn sang bạn của mình muốn hỏi ý kiến.
Thế nhưng khác cô, Rone chỉ nghĩ hẳn là Lilianna muốn biết sự tồn tại đặc thù của cả hai nên mới hỏi.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy gương mặt của Lina, Rone cũng bất giác bị kéo theo cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như mình nghĩ, mà cũng không nhận ra điều mình nghĩ hoàn toàn là chính xác, Lilianna thật sự chỉ muốn hỏi về sự tồn tại của cả hai chứ không có sâu xa như Lina nghĩ.
– Lilianna cô nói cái gì? Họ có thể đọc thông tin của cô sao?
Trong khi đó Chise thì phản ứng dữ dội hơn.
Đúng hơn là cô không biết kỹ năng đọc thông tin là cái dạng gì, nhưng qua kiến thức mà cô biết, chuyện thông tin về khả năng của minh bị lộ ra bên ngoài là một chuyện vô cùng nghiêm trọng.
Đó cũng là lý do, dù đã ở bên Lilianna cũng được một khoảng thời gian rồi, Chise cũng không hề có ý định hỏi Lilianna về kỹ năng của cô mà chỉ suy đoán.
– Ừm, nhưng tôi nghĩ không sao đâu…hai cô bé…
Bùm bùm bùm…
Lilianna quay sang phía Chise nói.
Thế nhưng vào giây phù đó, hàng tá Ma thuật bỗng kéo hướng Chise mà phóng đi.
Trong một giây ngắn ngủi liền biến cả căn phòng thành một vụ nổ lớn, và đủ mạnh để khiến cả một cái Hầm ngục rung lên dự dội.
Nhưng với kết cấu được xây lên để chịu mọi sự chấn động, nó đã không sụp đổ mà dần ổn định lại ngay sau đó không lâu.
Khi lớp khói bụi tan đi, chỉ còn lại một khối cầu màu đỏ ở giữa căn phòng, bên trong đó chính là hai người Lilianna và Chise, vẫn còn ngẩn người do chuyện không dự đoán trước vừa rồi.
Lilianna đã tưởng hai cô bé kia sẽ ngoan ngoãn nói ra hết thông tin mà mình muốn.
Nhưng cô lại không ngờ được, chỉ vừa mới chủ quan một thoáng đã liền bị đánh lén, không chỉ vậy mục tiêu còn là Chise, người yếu ớt nhất bên cạnh cô, làm cô không bảo vệ là không được.
Mà ngay lúc cô làm như vậy, với đôi mắt có thể nhìn thấy được Ma năng của mình, Lilianna có thể dễ dàng thấy được hai cô bé đã chui vào mặt đất, di chuyển chạy khỏi Hâm ngục một cách nhanh nhất mà cô không tài nào đuổi theo kịp, hay đúng hơn là cô không biết đuổi theo bằng cách nào khi thứ Ma thuật kia của hai cô bé cô đã không thể sao chép được vì cách một tầng lá chắn và khói bụi, thứ cô thấy cũng chỉ là hình ảnh mờ mờ của Ma năng.
Mà kế bên cạnh cô, Chise cũng bất ngờ không kém.
Dù với khả năng của mình, cô rõ ràng đã không hề thấy gì cả trong chuyện vừa rồi.
Nếu không phải vì Lilianna bảo vệ cho cô, cô thật sự đã nghĩ đến chuyện mình chết ra sao cũng không biết khi những Ma thuật kia cứ đột ngột xuất hiện lao thẳng đến cô.
Lớp khói bụi tan đi, Lilianna cũng biến đổi lớp lá chắn tròn để bảo vệ của mình trở lại thành chiếc nhẫn, mà lạnh nhạt nhìn về phía nơi hai cô bé kia trốn đi.
Nói đúng hơn thì, sau vẻ mặt lạnh nhạt ấy chính là tâm tình phức tạp, khi từ đầu đến giờ cô rõ ràng đã cô tỏ ra thân thiện, thế nhưng hai cô bé kia cứ hết lần này đến lần khác sợ hãi cô, rồi dẫn đến chuyện bé chạy thế này.
– Chạy rồi sao?
Khác với Lilianna có một bộ mặt vô cảm không thể thay đổi, Chise vừa ra khỏi lớp lá chắn đã liền tức giận tìm kiếm hai cô bé kia.
Nói sao thì nói, hai cô bé kia có thể đánh cho cô không kịp trở tay cũng chỉ có hai khả năng, một là mạnh ngang cô hoặc vượt trội hơn cô.
Nhưng với khả năng của mình, Chise không nghĩ cả hai sẽ mạnh quá mình, nên cô dám chắc mình vẫn có cơ hội đánh được nếu như một trận chiến bình thường diễn ra.
– Ừm.
Lilianna đáp trả Chise rồi biến hoá ra một chiếc áo choàng khoác vào người che đi vẻ đẹp hoàn mĩ của mình, thứ đã làm cho tự hào những giờ lại hơi thất vọng vì chẳng làm được tích sự gì dù cô rất trông mong vào nó.
– Chise tôi nhìn trông đáng sợ lắm sao?
Khoác xong Lilianna nhìn lên Chise với một câu hỏi.
– …!Làm gì có chứ.
Lilianna cô rất xinh đẹp mà.
Với nó, Chise đã ngẩng người trong thoáng chóc trước khi đáp lại bằng một câu trả lời bằng cả những gì mình muốn nói trong lòng.
– Vậy tại sao hai cô bé lại trông sợ tôi như vậy?
Lilianna có thể nhận ra được câu trả lời của Chise là thật sự, thế nhưng vẫn không khỏi quay mặt sang nơi hai cô bé vừa rồi trốn đi mà ủ rủ trong lòng.
– Lilianna tôi không nghĩ họ sợ cô là do gương mặt của cô đâu, cô biết chứ?
Nghe chất giọng lạnh nhạt của Lilianna, nhưng hiểu được nổi lòng của Lilianna, Chise không khỏi đổ giọt mồ hôi mà đơn giải giải thích.
– Đó tất cả là do việc họ đã nhìn lén thông tin của cô cả đấy Lilianna.
– …Nhưng…
Nhưng rõ ràng mình đã để lộ bản thân, đã dùng gương mặt để tạo thiện cảm.
Vậy mà…tại sao hai cố bé ấy lại chạy chứ…
Những gì Chise nói Lilianna đều biết rõ vì ký ức, đều đã được xem hết.
Thế nhưng dẫu vậy, Lilianna vẫn không hề cam lòng với lời giải thích của Chise, khi mà ở thế giới của cô, mặt mũi càng xinh đẹp độ thiện cảm sẽ luôn càng cao khi tiếp xúc, chứ không giống phải giống như thế này, không có chút tác dụng nào còn khiến người muốn quen đột ngột sợ mà bỏ chạy như gặp ma.
Lilianna đã có rất nhiều điều muốn nói với Chise về nó, chỉ là, lời vừa ra khỏi miệng thì đã không thể nói được, nên đành phải ngừng lại, im lặng không nói thêm gì nữa.
– Cũng thật kì lạ.
Hai cô bé đó là ở đâu ra vậy? Tại sao tôi lại chưa từng nghe nói qua chứ?
Chise tự hỏi.
Tổ chức của cô nói thế nào cũng là nơi được đầu tư rất kĩ càng về mặt thông tin, ấy thế mà dù hai cô bé kia cứ thế xuất hiện, cô lại gần như chẳng có chút thông tin gì về họ cả.
Huống hồ chi hai cô bé đó còn mạnh ngang cả cô, chuyện để nó trở thành một bí mật thật sự là rất khó khăn.
Hay…không lẽ còn có một tổ chức nào khác ngoài nó? Khốn nạn.
Không tìm ra tức là đó cũng phải như tổ chức nuôi dạy cô đang bảo mật thông tin, mà trong tiềm thức của cô bây giờ sau từng ấy năm sẽ luôn mặc định tổ chức như vậy là rác rưởi, xấu xa, nên cô đã cảm thấy giận dữ bởi nó, không phải với Lina và Rone, mà là cái tổ chức nào đó cô tự suy diễn ra ở phía sau.
Chise thật sự đã giận hai cô bé đó sao?
Sau một hồi nhìn nơi hai cô bé trốn thoát, Lilianna đã nhìn lên Chise và sau bao lâu khả năng đọc tâm lý của cô hữu dụng, giờ nó đã khiến cho cô thấy ánh mắt phản phất có thể bóc lửa của Chise chính là đang nhầm vào hai cô bé kia.
– Hay chúng ta bỏ qua nó đi.
Nói thế nào hai cô bé ấy cũng không muốn làm quen và chúng ta cũng chưa bị thương gì, nên cứ xem như chuyện này chưa từng xảy ra, cô thấy thế nào?
Để làm Chise nguôi giận, Lilianna trong sự hiểu lầm đã dùng đến giải pháp muốn đem những chuyện vừa rồi xem như không khí.
Hai cô bé có từ không khí xuất hiện, hay tấn công cả hai, đều sẽ hoá thành một chuyện ngoài ý muốn trong ký ức của cả hai, bởi vì cô cũng không dám chắc sau việc vừa rồi còn sẽ gặp nhau tại cái thế giới rộng lớn này nữa hay không.
– …Được rồi.
Chise không hiểu được tại sao lại đề xuất với mình một chuyện như vậy, thế nhưng với việc đó là Lilianna, một người mà sẽ luôn đúng với cô trong mọi trường hợp thì nó sẽ được đặt ở một tầm cao hơn cả chuyện vừa rồi.
– Tôi sẽ nghe cô.
Vậy chúng ta sẽ tiếp tục sao?
– Đương nhiên, chúng ta đi thôi.
Khám phá xong Hầm ngục này chúng ta sẽ đi mua một ít nguyên liệu làm bánh.
Hôm nay tôi muốn trổ tài làm bánh ngọt của mình.
– T-Thật sao? Vậy còn đợi gì nữa? Chúng ta đi thôi!
Nghe đến chuyện Lilianna muốn tự làm bánh ngọt và đã tự ăn qua nó một lần trước kia, trong lúc Lilianna hướng dẫn cho Juliet làm nên đã biết nó ngon thế nào, Chise vẫn còn đang có chút síu để tâm đến hai ngươi Lina và Rone cũng trong khoảnh khắc bay sạch.
===
Bên ngoài Hâm ngục.
Tại một con hẻm vắng nào đó.
Lina và Rone hớt hãi trồi lên từ mặt đất và sợ hãi nhìn ngó khắp nơi.
– Cô ta không đuổi theo chứ?
Rone không có năng lực Ma thuật nhiều như Lina, người biết cách dùng nó để tra xét, nên liền hỏi.
– Không, nhưng chúng ta nhanh đi thôi.
Lina dùng Ma thuật của mình quét khắp nơi từ mặt đất cho đến khoảng cách vài trăm mét xung quanh cả hai, thấy an toàn thì trả lời.
Thế nhưng vừa lúc đó, Lina cũng vội nắm lấy tay Rone, kéo lên không trung mà bay đi với một loại Ma thuật gió và một Ma thuật ánh sáng giúp cả hai trở nên tàn hình.
Không đuổi theo ngay lúc này, chứ không phải không đuổi theo sau đó, nên với tâm lý như vậy, Lina hoàn toàn không muốn nán lại cái thành phố này thêm một giây phút nào nữa.
Hướng hai người bay đi là một thành phố khác, nơi mà hai cô bé đã cùng nhóm của mình chia ra trước đó để làm mọi chuyện cho nhanh.
Giờ cả hai muốn quay về đó ngay, không phải chỉ để báo tin mình biết, mà còn cả chạy trốn khỏi Lilianna, một thứ sinh vật đã vượt qua sự tồn tại trên thế giới này, có thể sẽ đến chỗ cả hai lúc nào nếu không nhanh chân.
Vài phút lao đi như một tên lửa trên bầu trời, cả hai đã tiếp cận một toà thành khác, nhỏ hơn so với Cluon.
Cả hai không hề đi vào bằng cổng mà cứ tự nhiên như không, lao thẳng qua bầu trời của toà thành, tiến đến một quán trọ sang trọng nhất bên trong thành phố, với mọi điều kiện được thiết kế để phục vụ cho giới thượng lưu và quý tộc
– Khí tức của Mena ở đây.
Lúc này cả hai mới đáp xuống khi mà Rone xác nhận được một tính hiệu mà tất cả thống nhất sau khi chia tay muốn tìm lấy nhau.
Khí tức trong lời Rone không phải là thứ gì ghê gớm ở thế giới này, ngoài một khí thế do quỷ tộc toả ra trong lúc chiến đấu, không hề có ảnh hưởng gì nhiều, nhưng ở thế giới của cô, nó được xem là thứ biểu hiện sức mạnh của mỗi quỷ tộc với quỷ tộc khác, cũng như là thứ mà có thể giúp cô cảm nhận ra được vị trí của đồng tộc đang ở nơi nào.
Cả nhóm của các cô chính xác là chia tay ở gần đây, thế nhưng cả hai trước đó đã lên đường một cách vội vàng nên đã không định sẵn nơi gặp mặt, mà chỉ có thể dùng khí tức để làm một tính hiệu cũng như là một kim chỉ đường khi ở gần với nhau một khoảng cách nhất định.
Hạ xuống nơi này, Lina và Rone nhanh chóng bỏ lớp tàn hình của mình mà đi đến phía cửa chính của quán trọ, nơi có hai người đang ăn mặc trang trọng đang đứng đấy gác cửa.
Thấy cả hai bỗng từ không khí xuất hiện, cả hai đã thật sự rất kinh ngạc đến mức nhìn sang người còn lại để kiểm chứng mình có lầm hay không, nhưng đều nhận lại ánh mắt như vậy.
Không chỉ họ, nhưng người bình thường thấy được sự kì diệu này, cũng không khỏi kinh ngạc mà ngó nhiều Rone và Lina một cái.
Muốn xem kỹ hai người này là ai, tại sao lại có thể xuất hiện một cách thần kì như vậy.
Người bình thường có lẽ chỉ thấy hai cô bé mặc đồ mạo hiểm giả trông có chút giá trị thoáng, thế nhưng với những người có mắt nhìn đều sẽ phải kinh ngạc khi toàn thân cả hai đều là Ma cụ, không cấp thấp cũng cao đến mức họ phải trố mắt ra mà nhìn.
Trong những người hiểu biết đó hai người đứng gác cửa quán trọ cũng không ngoại lệ.
Vừa thấy cả hai đi đến, dù nhìn như những mạo hiểm giả, thế nhưng chỉ cần có tiền là được, cả hai vội vàng cung kính cuối đầu như đối với khách sộp bình thường mở cửa cho cả hai đi vào.
Lina và Rone thấy vậy cũng không lấy làm lạ, mà thẳng thừng bước vào bên trong.
– Chào hai vị.
Không biết tôi có thể giúp gì cho hai vị không?
Chào đón cả hai bên trong là một cô nhân viên đứng canh cửa và sẽ chỉ dẫn khách mỗi khi họ vào, chuyên nghiệp hơn rất nhiều so với dáng vẻ hầu gái quán trọ như của Juliet.
Nhưng nói sao thì nói, quán trọ của Juliet cũng chỉ là mở ra để bình dân đều có thể vào được, nên chuyện nhân viên không so với một quán trọ chỉ mở ra cho quý tộc và người dân giàu có này cũng là chuyện rất bình thường.
– Không cần đâu.
– Chị hai! Em ở đây!
Rone vừa lắc đầu nhẹ với cô nhân viên thì một giọng nói dễ thương của một cô bé trẻ hơn cả hai bỗng vang lên.
Mặc dù cho âm thanh đó có hơi lớn so với quy định của quán trọ này, thế nhưng khi cô nhân viên bị thu hút bởi âm thanh đó và nhìn thấy người đã hét lên là một bô bé quỷ tộc chỉ 7~8 tuổi dễ thương tóc xanh lá kì lạ, thì cũng không dám nói gì cả, chỉ biết tỏ ra ngạc nhiên với hai cô bé trước mặt này lại quen biết đến những khách hàng giàu có nhất và quan trọng mà quán trọ của mình từng chào đón mà thôi.
Những người xung quanh có không ít người biết chuyện này thì nghe qua xong liền bỏ qua, hay ít nhiều nhìn một cái để ngắm sự dễ thương của cô bé kia.
Nhưng trong quán trọ, cũng có vài người không biết chuyện này thì đã tỏ ra khó chịu nhìn sang, để rồi ngay tức khắc bị một đôi mắt đỏ rực khát máu như muốn ăn tươi mình nhìn ngược lại, thì đã té nhau ra khỏi ghế, có vài người đã trực tiếp ngất đi tại chỗ.
– Hai em sao lại về sớm thế? Có chuyện gì bất trắc sao nya?
Người sở hữu đôi mắt đó là một cô gái hắc miêu nhân xinh đẹp, sở hữu một mái tóc dài ngang hông với phần ngọn có màu trắng như bị phai đi, không mền mại thước tha mà chỉ khiến người nhìn vào cảm uy nghiêm như một vị lãnh đạo của một đội quân lớn.
Thấy cả hai bước vào quán trọ và tiếng gọi của cô bé bên cạnh mình đang trông chừng, cô gái hắc miêu nhân liền lên tiếng với sự nghi ngờ khi hai người Lina về sớm hơn dự định rất nhiều.
– Rất lớn.
Ở đây không tiện.
Cả hai tiếp cận bàn của cô gái hắc miêu nhân thì Lina liền vội lên tiếng một cách ngắn gọn.
– Được rồi.
Vậy chúng ta lên phòng nya.
Cô gái hắc miêu nhân gật đầu với Lina và đưa tay thả hơn hai mươi đồng vàng lớn lên bàn rồi đứng dậy, xem như vừa trả cho bữa ăn của mình và những gì đã gây ra vừa rồi mà rời đi dẫn Lina đi.
Theo sau cả hai, cô bé tóc xanh cũng được chi hai của mình, là Rone bế lên bước theo sau trong sự tiếc nuối.
Cái sự tiếc nuối đó của cô bé chính là đến từ số bánh và đồ ngọt đã gọi ra còn chưa kịp ăn được mấy miếng thì đã bị đem đi nữa.
– Chị hai…
– Được rồi.
Thấy vậy, Rone cũng không nỡ đành quay người lại, theo cái chỉ tay của cô bé lấy đại một dĩa bánh, cùng vài cái bánh xốp kem đưa cho cô bé rồi mới đi theo Lina và cô gái hắc miêu nhân đã đến chỗ cầu thang lên lầu.
– Mena tình trạng của chị Lily sao rồi?
– Ngủ rất ngon.
– Thế à.
Trong lúc đi theo, Rone đã dùng lời lẽ bình thường của mình mà hỏi cô bé trong tay của mình, áp chế đi sự hấp tấp vội vàng trước đó khi chạy đến đây và nhận lại được một câu trả lời rất ngây ngô từ cô bé trong khi đang gặm cái bánh trong miệng, cũng đành giữ im lặng.
– Mọi chuyện là như vậy, em đã gặp một cô gái giống hệt chị Lily và còn có trong người mảnh vỡ quyền năng nữa.
Do không thể cướp được cho nên em về đây để nói với chị.
Đi lên khoảng hai tầng lầu, Rone lúc này mới theo cả hai bước đến một tầng chỉ có độc nhất một căn phòng chỉ dành riêng cho khách quý nhất.
Rone do theo sau nên không thể nghe thấy được hết câu truyện trước đó mà chỉ thấy được cảnh Lina đang rất hấp tấp mà giải thích cho cô gái hắc miêu nhân, người đang tỏ ra suy tư vừa nghe vừa nhìn ngắm đến chiếc giường đang có người nằm ở đó.
Trên chiếc giường đó đang nằm bây giờ là một cô gái vô cùng xinh đẹp với gương mặt đầy vẻ trẻ trung nữ tính, cùng đôi mi trắng dày đang nhắm nghiền và đôi môi hồng mịnh mềm mỏng.
Hoà lẫn với gương mặt đó, chính là một mái tóc dài mềm mượt có chút thần thánh, và cơ thể đầy đặng quyến rũ cùng một lần da trắng nõn không tì vết có chút hồng hào, biến cô gần như trở thành một tồn tại thuần khiết lấy sắc trắng làm chủ đạo mà chỉ cần nhìn một lần là muốn nhìn mãi không rời mắt đi được.
Nếu đặt chung cô gái này với Lilinna lại với nhau, thế giới tôn thờ sắc đẹp sẽ lập tức bị chia ra làm hai phe, với một bên là trưởng thành quyền rũ, bên còn lại là nhỏ nhắn dễ thương mà tranh đấu với nhau về sự hoàn hảo.
12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com
Trước Sau