Bạn đang đọc Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng – Chương 73: Ở Tương Lai T-ta Lỡ Tay!
Giữa bầu trời đêm đầy sao gần thành phố Bách Hoa Eslisa, một đêm gần như không có bất cứ quần mây nào che chắn rất thích hợp cho buổi tối ngắm sao đối với những người yêu thích bầu trời đêm lộng lẫy tại đế quốc.
Két…
Một tiếng giống như một mặt kính bỗng đột nhiên phát lên.
Đáng sợ hơn chính là nó phát ra từ bầu trời, khiến ai nghe thấy đều trong lòng cảm thấy sợ hãi.
– !!!
Trong những người đó, không ngoài Eslisa, người vẫn như mọi ngày nhậu nhẹt tại mái hiên ở vườn hoa Liliaeis của mình.
C-Cái thứ sức mạnh gì đây!???
Khi bầu trời bỗng phát ra âm thanh như tiếng kính bị đè nén, Eslisa đang trong cơn men say của chuỗi ngày không bắt làm việc, cũng bị ép phải tỉnh lại.
Vì khác với những hỗn huyết tộc bình thường ở đây, cô không chỉ cảm thấy sợ sệt đến từ âm thành, mà còn cảm thấy rõ ràng được sự giận dữ cùng một sức mạnh khổng lồ có thể đe doạ cả mình từ phía nơi âm thanh phát ra.
Không dám tin vào cảm nhận của mình, vì biết rằng trên thế giới này hiện tại cũng chỉ có hai người mạnh hơn mình là Viluna và Alisia, Eslisa đưa mắt nhìn lên trời.
Eslisa muốn bay đi xem ai là người phát ra sức mạnh kia, thì ngay lúc đó, cơ thể cô đã run lên, chiếc chén trên tay mất tự chủ cũng bị buông ra rơi xuống.
Beng!
Ầm!
Hoà vào tiếng chén vỡ của Eslisa, bầu trời đầy sao giây trước đó bây giờ đã rạng ra thành nhiều vết nứt đáng sợ sau một tiếng vỡ nát nặng nề.
Khiến các ngôi sao hoàn toàn biến mất khỏi thiên không, nhường lại chỉ là một màu đen như mực của vũ trụ lọt vào mắt Eslisa.
Thấy cảnh tượng này, Eslisa trước đó còn hơi sợ sệt, lúc đây đã sợ đến ngây người.
Trong một giây ngắn ngủi, Eslisa đã có cảm giác như thế giới đang sụp đổ trước mắt mình.
Các vì sao, thứ mà Eslisa luôn dùng làm sức mạnh cho bản thân hoàn toàn rời bỏ cô.
Lúc tỉnh lại, con mắt bên phải của cô đã bắt đầu chảy máu vì kỹ năng mà mình đang xử dụng trên bầu trời lúc này đã bị đục ra một lổ hỏng.
Xung quanh cô thì đứng đầy những người chủng tộc tinh linh bí ẩn trên thế giới với bộ mặt hoảng hốt.
– Đại công tước!
Nhìn thấy mắt bên phải dưới mái tóc của Eslisa đang chảy máu, những người lính hộ vệ của cô, đội quân tinh linh được Eslisa chiêu mộ từ nơi cô được nuôi dạy, đã xuất hiện trước đó không lâu lên tiếng với vẻ lo lắng.
Bọn họ có hơn một trăm người, nam nữ đều có.
Tuy số lượng này là không quá nhiều, nhưng họ lại có các kỹ năng đủ cao cấp để được xem là một đội quân thu nhỏ trăm ngàn người so với một đội quân của ba tộc đông dân nhất thế giới của Eslisa.
– Ở yên đây! Ta đi xem chuyện gì đang xảy ra.
Nhìn cũng không nhìn, Eslisa mặc dù cảm thấy sợ hãi cũng nhanh tỉnh lại lên tiếng cảnh báo, rồi mở rộng đôi cánh dơi màu xanh lục mang đầy hơi thở sinh mệnh của mình lao về phía bầu trời.
Mặc dù chính mình bị thương, nhưng Eslisa biết người vừa bộc phát sức mạnh không phải là cố ý nhắm vào cô, mà chỉ tình cờ đánh trúng vào kỹ năng của mình mà thôi.
Cho nên cô mới có can đảm muốn đi xem chuyện gì đang xảy ra vào lúc này, sau khi bị doạ cho sợ trước đó.
Vừa bay lên không trung, Eslisa nhanh chóng quét mắt trái về phía xảy ra chuyện và định bay đi.
Nhưng bất ngờ, ngay vào lúc đó, một cơn giông bão cây cối cùng đất đá đã đột ngột xuất hiện trong tầm nhìn của Eslisa và đang điên cuồng lao về phía thành Bách Hoa Eslisa của cô.
Nhìn thấy nó, Eslisa cũng không nghĩ nhiều, liền biết đây chính là dư âm phía sau chuyện xảy ra vừa rồi.
Cô vội vàng đưa hai tay về phía mặt đất và làm thế nâng lên trong khi Ma năng thì liên tục thoát ra khỏi cơ thể thiêu đốt thành một ngọn lửa xanh lục bao lấy cô.
Với hành động đó của Eslisa, những cây hoa Liliaeis trồng quanh thành phố, thứ được xem như là bức tường thành của thành phố Bách Hoa Eslisa, và cũng là một Ma thuật mà Eslisa gieo xuống từ trước chỉ đề phòng hờ các tai hoạ cô không thể nào biết đến trong tương lai, bắt đầu điên cuồng phát triển, nhanh chóng trở nên to lớn khổng lồ chèn ép lại với nhau vươn lên bầu trời để tạo nên một mái vòm đem cả bầu trời thành phố Bách Hoa Eslisa bao trùm vào trong.
Còn bên dưới thì những bộ rễ lại quấn quanh lấy nhau đem cả toà thành bám chặt lấy mặt đất không chừa bất cứ cơ hội bị cuống bay đi nào.
Ầm!!! Ầm ầm ầm…
Ngay khi Eslisa vừa kích hoạt xong Ma thuật, một tiếng va chạm nặng đã nề bắt đầu phát lên.
Kéo theo sau là các tiếng va chạm yếu hơn, từ phía bên ngoài bức tường thân cây Liliaeis, đã được cường hoá bởi Ma năng của Eslisa biến chắc chắn không khác gì sắt thép.
Rắc…rắc…
Nhưng sự chắc chắn đó trước cơn giông bão này lại không chống được qua bao lâu.
Bức tường cây tưởng như chắc chắn Eslisa tạo ra bắt đầu xuất hiện các vết rạng nứt nhìn chẳng khác gì của bầu trời vừa rồi.
Chúng giống như bị tác động của một sức mạnh gì đó, dần nứt nẻ ra chằng chịch như một miếng kính bị người ta liên tục chọi đá vào, mặc cho có dày, có to lớn, hay Ma năng của Eslisa có cố gắng sửa chữa đến mức nào trước đôi mắt không thể tin được của cô.
Hay đúng hơn, việc sửa chữa của cô đã không có hiệu quả khi chính cơn bão đã mang trong mình là một sức mạnh của không gian, các vết nứt không hề tổn hại đến thân cây mà chỉ tác động đến không gian xung quanh chúng, khiến chúng cùng không gian vỡ ra.
Trừ khi Eslisa có thể sửa được không gian, nếu không chuyện có thể khôi phục bức tường cây Lilieais là không thể nào.
– Không thể nào…
Mở trừng mắt mình nhìn một phần mái vòm cây Liliaeis mình tự hào dần nứt vỡ, Eslisa chỉ còn biết thì thào trong sự hoảng sợ.
Kể từ lúc sinh ra cho đến nay, đây có lẽ là lần đâu tiên Eslisa đứng trước một khó khăn bất ngờ mà cô không thể nào lường được, cũng như vượt qua mọi dự đoán của cô về tương.
Nó trong mắt cô lúc này chẳng khác nào một thảm hoạ tự nhiên, thứ cô có thể biết được, đối với các nhân loại bình thường, kéo đến một cách bất ngờ mà biện pháp phòng thủ mới được xây dựng còn chưa xong thì đã bị phá hủy, dẫn đến một thảm hoạ đáng tiếc.
– Không được, mình phải bình tĩnh.
Eslisa dù đang ở tình trạng sợ hãi, vẫn cố chấn an chính bản thân mình đưa mắt về phía những người dân còn sợ hãi hơn cả mình phía bên dưới.
Cô là một dạng sống bất tử, trừ khi bị diệt sạch không còn một mảnh, nếu không vẫn có thể sống được.
Nhưng những người dân kia, Eslisa không cần suy nghĩ nhiều cũng nhận ra họ sẽ chết ngay vào thời khắc cơn bão kia tràng vào.
– Mình phải giúp những người dân.
Trong thời gian Eslisa ngẩn người, các vết rạng nứt ngày càng lan rộng hơn, dường như còn một chút nữa sẽ bị phá vỡ và cơn bão mang theo một sức mạnh vượt xa tầm hiểu biết của cô sẽ tràng vào đây.
Nhận ra tình trạng đó, Eslisa liền nhanh tay đưa tay dùng Ma năng điều khiển một loại hoa có tên là Liliwen, từ dưới đất mọc lên nở hoa và bắt đầu toả ra một mùi hương khiến cho toàn bộ người hít vào liền chiềm vào một giấc ngủ sâu, kể cả đội quân hộ vệ của Eslisa cũng không ngoại lệ.
Tách~!
– Nhanh nào!
Sau đó, trong tình trạng ngày càng cấp bách, mặc cho Ma năng mình đang thiêu đốt chẳng khác gì chiếc bình xăng bị ném vào một mồi lửa, Eslisa đem hai tay chấp lại và tiếp tục kích hoạt thêm một Ma thuật diện rộng nữa.
Ngay lập tức, nhiều sợi rễ xanh từ dưới đất trồi lên, đem những người dân trong thành phố chiềm vào giấc ngủ sâu, cuộn lại thành một chiếc kén kéo vào mặt đất, sâu hết mức có thể để tránh thảm hoạ.
Bùm!
Ngay khi người cuối cùng được kéo vào mắt đất, phần hứng chịu cơn bão cũng theo đó vỡ tan.
Eslisa lúc này cũng chỉ kịp quệt đi lớp mồ hồi mà lâu lắm rồi mới đổ ra, cơn bão đã bắt đầu xâm thực thành phố, phá hủy cuống bay các ngôi nhà, con đường thành mảnh vụn.
Ghiến lấy răng mình, Eslisa nhắm mắt lại, hít vào một hơi thật sâu mà bước chân phải của mình ra sau đạp lên không trung như đất bằng, vào một thế thủ, trên tay cô, hai chiếc nhẫn màu đỏ cũng nhanh chóng lan ra bao lấy tay cô biến thành một cặp găng tay có hình dạng chẳng gì tay của loài rồng thu nhỏ.
Sau đó, ngọn lửa Ma năng quanh người cô bắt đầu bùng lên dữ đội.
Trong ánh lửa, dần dần bóng hình của một con rồng châu Á dần xuất hiện, quấn quanh lấy bay lượn quanh Eslisa.
Cùng lúc tay phải của Eslisa cũng siết chặt lại, trước khi miệng của cô bắt đầu thì thào.
– Đế Long Quyền: Thức thứ nhất, Đế Long Xuất Thế!
Đọc xong tên chiêu thức, con mắt trái nhắm nghiền của Eslisa cũng bật mở, mang theo một khí thế như một con đế vương rồng vừa tỉnh ngủ sao hàng vạn năm, cô đấm mạnh tay phải của mình về phía cơn bão.
Gàooooo!!!
Đồng nhất với hành động ra quyền đó của cô, con rồng đang bay quanh người cô liền luồn lách qua cơ thể cô, bay đến tay và gào lên thật lớn lao về phía cơn bão trong khi phóng to lên.
Chưa dừng lại ở đó, sau quyền đầu tiên, trên không trung Eslisa lại lần nữa chuyển thế, với tay phải nâng cao ngửa ở thế mời, trong khi tay trái lại đưa sang bên hông, chân trái phía sau khụy xuống.
Khi Eslisa vào thế này, từ Ma năng đang thiêu đốt khắp người nhanh chóng hiện lên hai con rồng mới nhỏ hơn, nhưng lại mang khí thế vượt xa con rồng đầu tiên bay đến quấn lấy hai tay của cô.
– Đế Long Quyền: Thức thứ hai, Đế Long Nộ Khí!!
Không nhẹ nhàng điềm tĩnh như quyền thứ nhất, lần thứ hai Eslisa đọc chiêu thức là bằng một gương mặt giận dữ, lời lẽ phẩn nộ sau đó mới đấm thẳng tay trái của mình về phía cơn bão.
Gàooooooooo!!!
Cũng giống như sự giận dữ của Eslisa, con rồng thứ hai được xuất ra từ tay trái của cô cũng thể hiện ra một sự phẩn nộ qua đôi mắt cùng tiếng gầm thét của mình rồi mới lao đi.
Thức thứ hai vừa kết thúc, Eslisa liền đưa tay phải nắm lấy thành trảo đánh mạnh xuống mặt đất giữa người, khụy chân, rồi gào lên.
– Đế Long Quyền: Thức thứ ba, Đế Long Thâu Địa Chấn Thiên!!!
Ầm!!!
Tiếp đó, cô như thể giống như bị mặt đất lôi kéo, trong không đến một giây liền chạm vào mặt đất.
Cái chạm đó, gần giống như một vụ đâm thiên thạch, khi khoảng cách xung quanh Eslisa cách hơn 100 mét đều biến thành một cái hố sâu.
Còn Eslisa ngay khi vừa tiếp đất, cô liền siết chặt tay phải của mình lại, tụ lực, đồn sự phản chấn từ việc tiếp đất vào thân đến tay phải và móc thẳng về phía cơn bão.
Gàoooooo!!!!!
Lại một con rồng nữa gầm thét bay ra khỏi tay của cô.
Mỗi quyền của cô gần giống như dồn lực cho quyền sau, nên khi quyền thứ ba vừa xuất ra nó đã to gấp ba mươi lần quyền thứ nhất và mười lần lần quyền thứ hai.
Trong lúc bay về phía cơn bảo, nó không đồng hành với hai quyền đầu tiên mà ra sức đem hai quyền trước đó cắn nuốt, biến thành một dạng to lớn hơn ngang với một phần bốn thành phố mới đụng vào cơn bão.
Thế nhưng, mặc cho sức mạnh của nó có mạnh đến như vậy.
Khi chạm vào cơn bão, cả con rồng dễ dàng bị những mảnh vụn của không gian nghiền nát không một chút lưu tình.
Đã như vậy, nguồn Ma năng bị nghiền nát từ quyền pháp của Eslisa còn biến đối trở thành một nguồn năng lượng tiếp tế cho cơn bão, để nó mạnh lên tiếp tục di chuyển về phía Eslisa.
– Sao lại…hà hà hà…
Quyền pháp của Đại Hoàng tỷ vậy mà lại…không…là do mình không có thể chất như Đại Hoàng tỷ…nên rõ ràng không thể phát huy một phần ngàn sức mạnh thật sự của nó…
Đến quyền thứ ba xuất ra, Eslisa cũng xem như đã đến giới hạn thế chất của bản thân mình.
Cô chỉ còn biết đứng nhìn cơn bão cuống về phía mình và sẽ tàn phá thành phố của cô trong tuyệt vọng, mà đầu không khỏi nghĩ đến bộ quyền pháp của mình, thứ cô đã từng mừng rỡ học được khi tìm ra được từ đại thư viện ở toà tháp Hồng Ngọc và nghe đâu chính là do Đại Hoàng tỷ vô cùng mạnh mẽ của cô đã sáng tạo ra trong quá khứ, cũng là ác chủ bài của cô dùng để áp chế Melissa và Versus ở hiện tại.
Thế mà không hề suy suyễn nổi cơn bão vô tình kia.
Cả bộ quyền pháp có tất cả năm thức, nhưng với sức mạnh thể dù sinh ra mạnh mẽ hơn sinh vật bình thường, chỉ xứng là một pháp sư khống chế đối với các Ma cà rồng, Eslisa dù có tài giỏi đến đâu cũng chỉ có thể lĩnh hội và miễn cưỡng dùng được ba thức phía trước với toàn bộ sức lực có giới hạn của mình, hai thức phía sau đòi hỏi phải có thể chất ngang một chiến binh Ma cà rồng như Viluna hoặc Alisia mới dùng nổi.
Cho nên, trước đến xem, cô đã gần như dốc hết sức lực và Ma năng cho ba quyền vừa rồi, lúc này chỉ còn đứng phơi thây ra để cơn bão cuống về phía mình và phá hủy sạch sẽ mọi thứ trên đường nó đi qua.
Thế nhưng Eslisa rất không can tâm.
Cả thành phố này được xây lên cũng không phải một sớm một chiều, mà cứ bị phá hủy chỉ vì một dư chấn do sức mạnh của ai đó không rõ ràng thế này, Eslisa không thể nào nhịn nổi sự uất ức trong lòng.
Không, mình không thể bỏ cuộc được! Mình vẫn có thể cố gắng thêm lần nữa! Chỉ cần có thể khiến cơn bão này yếu đi, một phần thành phố nhất định sẽ nguyên vẹn!
Vì sự uất ức đó và sự kiêu ngạo của Ma cà rồng, Eslisa đã không bỏ cuộc mặc cho chỉ với ý nghĩ cứu được một phần nhỏ của thành phố.
Dù đúng là thể chất của cô khá yếu ớt so với các Ma cà rồng như Alisia và Viluna, nhưng cô vẫn là Ma cà rồng, vẫn có thể dùng cách hi sinh cơ thể có thể tái sinh liên tục của mình để tiếp tục thi triển quyền pháp thứ tư.
Gồng lấy cơ thể đã bị rút đi phần lớn sức mạnh vẫn không thể hồi phục kịp chỉ vài giây trôi qua của mình, Eslisa tiếp tục đứng vào thế như thức thứ ba.
Ầm!
Vùng đất xung quanh cô lại tiếp tục sụp xuống thêm một tầng nữa so với trước đó.
Sau đấy, cô khom người xuống, không phải để ra quyền mà chuẩn bị tư thế chuẩn bị nhảy, nhưng cũng trông không hề nhẹ nhàng gì khi mặt đất dưới chân cô dường như cố giữ chặt cô lại.
Với tư thế này, một con rồng được tạo ra bởi Ma năng của cô nhanh chóng xuất hiện, không nhỏ như trước đó mà to hơn ba mét quấn quanh lấy cô và ngẩng đầu lên trời sẵn sàng cho tư thế lao lên.
Gàoooooo!!!!
– Aaaaaaaa!!!!
Sau nửa giây tạo thế ra quyền, Eslisa bắt đầu dồn lực vào chân và ngửa mặt lên trời gào lên thật lớn, xen vào tiếng của cô là một tiếng rồng ngâm rền vang cả thành phố đang bị tiếng động từ cơn bão chiếm giữ.
– Đế Long Quyền: Thức…
Phụt…
Rồi Eslisa bắt đầu đọc tên quyền pháp, nhưng chỉ mới phát âm, đôi chân thon thả của cô đã xuất hiện nhiều vết rách, cánh tay phải và cơ thể của cô cũng đã ở trong trạng thái tương tự.
Nhưng thay vì bỏ cuộc, Eslisa vẫn tiếp tục, dường như cô không hề cảm thấy một chút đau đớn nào.
– Thứ tư…!Đế Long…Thâu Địa…Thôn Thiên…
Phụt!
Bịch!
Chỉ là dù có đánh đổi cả cơ thể, nhưng Eslisa vẫn rõ ràng được rằng mình không thể nào xuất nổi quyền này.
Không còn những vết rách ban đầu, giờ đây cả khung xương bên trong của cô đều bị rạng nứt, các cơ thì bị phá hủy, máu ứa ra trong cơ thể khiến cho Eslisa không muốn dừng cũng bắt buộc phải ngã khụy xuống đất trong trạng thái tệ hại nhất.
Kéo theo việc đó, Ma năng và cả con rồng đang quấn quanh cô cũng tự động tan đi, chỉ để lại một Eslisa với cơ thể đầy máu, quỳ một chân trên mặt đất, tức giận nhìn về phía cơn bão.
– Đáng ghét…là kẻ nào…là kẻ nào…
Eslisa nhìn cơn bão dần phá hủy từng ngôi nhà một trong thành phố, tức đến mức run cả người, chỉ có thể miệng lẩm nhẩm hỏi kẻ nào đã làm ra chuyện này.
Còn trong đầu hiện lên đầy hận ý, chỉ muốn đem kẻ làm ra chuyện này băm ra thành ngàn mảnh, vì đã phá hủy thành phố mà cô đã tạo dựng mấy trăm năm qua.
Thế nhưng, không giống như Eslisa đã tưởng, thành phố của cô sẽ tiêu tùng dưới cơn bão đáng sợ kia.
Ngay khi cơn bão đem gần một nửa thành phố phá hủy và tiến sát đến chỗ cô, bầu trời bỗng trở nên lạnh băng và xuất hiện nhiều bông tuyết.
– T-Tuyết?
Tách~…
Một số bông đã rơi nhẹ xuống gương mặt đang căm hờn của Eslisa khiến cô tỉnh táo lại.
Sau đó, cả cơn bão không gian đang dữ dội, đột nhiên giống như một màn nước khổng lồ bị dính Ma thuật băng, lập tức đông cứng và giữ nguyên hình dạng mà đứng lại trên không.
– H-Hoàng tỷ?
Thấy cảnh tượng không gian bị đóng băng này, Eslisa liền nhận ra người đến là ai.
Cô vui vẻ nhìn lên trời để tìm kiếm thân ảnh của Viluna, vị