Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng

Chương 43: Ở Tương Lai Ta Cảm Thấy Chuyện Ngoài Ý Muốn Không Ngờ Đã Xuất Hiện


Bạn đang đọc Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng – Chương 43: Ở Tương Lai Ta Cảm Thấy Chuyện Ngoài Ý Muốn Không Ngờ Đã Xuất Hiện


Hai người Lilianna rời đi không lâu, hiệp sĩ trưởng của lãnh chúa đã dẫn theo quân lính của mình kéo đến Hội.

Đó là một tốp hơn sáu người, được dẫn đầu là một người đàn ông già cội, gương mặt có râu trông đầy mùi kinh nghiệm chiến đấu với nhiều vết sẹo và đôi mắt đầy vẻ sắt bén.
– Cô nói cái gì!? Cô ta đã rời khỏi đây?
– V-Vâng thưa ngài Venlla.
Minala bị đôi mắt của hiệp sĩ trưởng Venlla nhìn đến khiến cô phải run rẩy.
Minala từng đối mắt với nhiều mạo hiểm giả cao cấp rồi, tuy nhiên giới luật của Hội rất nghiêm nên cô cũng không sợ bọn họ làm gì một cô gái lễ tân như mình.

Nhưng ở đây lại khác, người đối mặt với cô là hiệp sĩ trưởng của lãnh chúa, người mà đến Hội trưởng của Hội cũng chẳng dám hó hé tiếng nào.
Dù sao thì việc làm ăn của các Hội trên thế giới này đều phải đặc nền móng tại các lãnh địa của các quý tộc, họ cũng chỉ là dân thường nên sẽ chẳng ai dám dính liếu đến quý tộc, hay nghĩ đến việc chống lại vì cái quyền lợi quý tộc ở thế giới này rất cao.
– Không phải bọn ta đã bảo rằng cô phải giữ hai cô ta lại sao?
Venlla gần như trở nên nóng nảy khi Minala thú nhận.

Trong khi đó thì Minala tội nghiệp lại bị doạ liên tục đổ mồ hôi vì sợ hãi.

– Ngài Venlla, xin hãy để tôi nói một lời.
Ngay lúc này, Bonie đã chen vào.
– Ngài biết đó, hai cô ấy cũng đi chưa lâu.

Nếu ngài thông báo đến cổng vào lúc này, không chừng có thể ngăn cản hai cô ấy lại được.
Bonie dường như có một sự tự tin rất lớn.

Anh ta nói mà không hề có dấu hiệu sợ hãi Venlla và có tâm trạng chắc chắn mình đúng.
– Hmm, hai người cô ta sẽ đi hướng nào?
Đúng vậy, Venlla nghe thì cũng không tỏ ra khó chịu mà quay sang Minala.
– V-Vâng, là cổng phía Đông.

Hai em ấy sẽ ra bằng lối đó để hướng đến ngôi làng Eluo.
– Hừ.

Mau dùng Ezhi thông báo tin này cho lính gác toàn bộ các cổng.

Nếu hai cô ta mà thoát được.

Chuyện này cô sẽ không xong với lãnh chúa đâu.
Venlla de doạ nhìn Minala, Venlla có một cái đầu khá sáng suốt trong việc truy bắt ai đó, cho nên thay vì một cổng ông quyết định sẽ chặn hết tất cả để phòng trường hợp hai cô gái kia lại muốn ra bằng cửa khác.
Venlla nói xong thì quay người đẩy mạnh Bonie đang chắn đường mình ra, dẫn đội quân của mình xuống dưới Hội và khẩn cấp hướng đến cổng Đông.
Trong khi đó Minala lại phải vội vả dùng Ezhi, cái mà Lilianna đã nghĩ là điện thoại để chuyển lời cho từng lính gác ở cánh cổng một về ngoại hình của Lilianna và Chise, bắt đầu từ cổng Đông.
Tuy nhiên, Minala lại không hề biết tốc độ của Lilianna là như thế nào.

Lúc mà cô chuyển lời đến cổng Đông.

– Được rồi, chúng tôi sẽ giữ họ lại.
Lính gác ở đây vừa mới nhận được thông tin thì ở bên ngoài, Lilianna đã đến và cả hai đã giao thẻ cho một viên lính gác khác để được phép rời đi.
– Có chuyện gì vậy? Là một thông báo gì sao?
Vừa bước ra khỏi căn phòng làm việc ở cổng, người lính gác đã bị hỏi bởi một người ở bên ngoài.
– Ừm, họ bảo chặn hai cô gái, một mặc áo choàng màu đỏ, một là cô gái có tóc màu xanh dương đi chung với nhau lại.

Lãnh chúa có việc…
Cong cong…
Cây thương thô sơ trong tay viên lính gác cổng để Lilianna và Chise qua đột ngột rời khỏi tay anh rơi xuống mặt đất.

Gương mặt của anh trong phút chóc đã trở nên hoảng hốt nhìn về hai bóng dáng vẫn đang thong dong đi ngoài cổng không xa.
Người lính gác còn lại cũng nhận ra điều gì đó không đúng, liền dừng nói và nhìn theo với ánh mắt khó tin.

Anh kông ngờ, mục tiêu trong thông báo đã ở ngoài thành mất rồi.
– Này hai cô gái! Đợi một chút!
– Đợi đã, chúng tôi có chuyện muốn nói với hai cô.
Hai người vội vả hớt hãi đuổi theo.

Tuy nhiên, vừa chạy được vài bước thì họ đã thấy Lilianna bế lấy Chise lên và phóng người lao đi với một tốc độ không tưởng.
– …
– …!C-Chúng ta nên làm sao đây? Bọn họ là người lãnh chúa gần gặp gấp.
Viên lính gác bên ngoài và người nghe điện thoại khô cứng quay mặt nhìn nhau với vẻ tuyệt vọng.

Thông qua đôi mắt nhau, họ nhìn ra được tương lai phía trước sẽ cay đắng thế nào khi đối mặt với hiệp sĩ trưởng của lãnh chúa đang đuổi đến.
===
– Hai ngươi nói cái gì?
Gương mặt Venlla đằng đằng sát khi kề sát mặt hai viên lính gác, tay ông thì siết chặt lấy cổ áo giáp của họ, đến mức dù làm bằng thép cũng phải phát ra tiếng ken két biến dạng.
– V-Vâng…t-thông báo vừa…vừa đến.

Là ực…hai người họ đã ra khỏi cổng rồi thưa ngài.
– Fery n-nói đều là sự thật.

Chúng tôi không thể làm gì…
– Vô dụng!
Ầm bịch…
Venlla không đợi hai người lính gác nói xong thì đã đem họ đẩy mạnh về phía sau té nhau trên mặt đất.

Sau đó ông hướng đôi mắt giận dữ của mình về phía con đường ra khỏi cổng một lát, mới quyết định kéo cấp dưới của mình trở về dinh thự để báo cáo.
Ông không biết chủ nhân của mình sẽ phản ứng ra sao, tuy nhiên với chuyện nhiệm vụ thất bại này khiến ông cảm thấy khó chịu.
===
Cách xa cánh cổng phía Đông vài cây số, Lilianna dùng sức phóng đi lúc này đã dừng lại.


Lilianna đã không có ý định dừng lại vào lúc này, nhưng một cơn buồn ngủ đã đột ngột kéo đến khiến cô không dừng lại không được.
– Chise, tôi cần ngủ một lát.
Lilianna đặt Chise xuống đã là lúc cô bắt đầu phải bước những bước chập chững.
– Lilianna, cô sao vậy?
Chise có hơi khó hiểu vì sao Lilianna lại đòi ngủ lúc này, nhưng bước đi của Lilianna rất không đúng, nên cô đã tỏ ra quan tâm bước theo và chủ động nâng tay giúp đỡ Lilianna.
– Cảm ơn…tôi không sao.

Chỉ cần ngủ một giấc là được…
Lilianna không biết mình tại sao lại như vậy, nhưng cô có cảm giác mình lúc này cần phải ngủ, một giấc ngủ mà giống như đã thức trắng nhiều ngày liền, không thể kiểm soát được.
Lilianna giải thích xong với Chise cũng là lúc cô ném ra chiếc nhẫn của mình dưới một tán cây và biến nó thành cái giường.

– Để tôi giúp cô…
Chise định dìu Lilianna lên trên giường thì không biết bao giờ Lilianna đã ngủ mất.

Chise dù không có thính giác tuyệt với như Lilianna, cô vẫn nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng mà đều đều ở sát bên mình, dưới lớp áo choàng.
Chise thấy vậy thì chỉ tỏ ra kinh ngạc đôi chút rồi mới chuyển sang đưa tay bế lấy Lilianna lên và từ từ đặt cô vào vị trí thích hợp trên chiếc giường.
– Sao lại vậy nhỉ? Không lẽ cô ấy đêm qua đã không ngủ?
Chise nhìn Lilianna với vẻ mặt thắc mắc.

Một lúc sao thì chuyển sang vẻ tò mò gương mặt dưới lớp áo choàng.
– Ngủ mà cũng đội mũ trùm là không tốt…Lilianna, tôi không có cố ý muốn xem mặt cô đâu….chỉ là tôi đang giúp cô ngủ thoải mái hơn thôi đấy nhé.
Với những lời lẽ như vậy, Chise cứ như vậy mà đưa tay kéo khoá áo choàng và vén mũ trùm ra, để gương mặt tuyệt mĩ của Lilianna lộ ra bên ngoài.
– Ừm, ừm, thế này mới đúng chứ.
Chise có cảm giác thành tựu khi làm thế này và nhanh chóng chuyển hướng sang nằm kế bên Lilianna để say mê ngắm một tuyệt tác đẹp nhất trên cái thế giới này.
Chise hoàn toàn không có ý định sợ Lilianna sẽ nổi điên lên tấn công mình nữa, bởi cô có một sự tự tin rằng Ma cụ của Lilianna rồi lại sẽ cứu mình tiếp thôi.
Trong khi Lilianna đang ngủ.

Cô đã không mơ đến những giấc mơ kì lạ nữa mà lại bị kéo đến vùng biển máu kia.
===
Vương quốc Aloren, cùng thời điểm.
Ba người được triệu hồi từ vòng tròn Ma thuật cổ của vương quốc đã được Đức Giáo Hoàng và Công chúa trận trọng mời ra khỏi mật thất để đến diện kiến Đức vua của Aloren.
– Chào mừng các Anh hùng đã đến với thế giới của chúng tôi.

Rất hân hạnh khi chúng ta chính là người được gặp các vị đầu tiên.
Đức vua Aloren, Henrie Verta Himlia đứng lên khỏi ngai vàng uy nghiêm tiếp đón ba người Anh hùng, trong lời Thần dụ mà ông nghe cách đây không lâu.
Chuyện này cũng thật dột ngột với ông.


Theo những thông tin mà ông biết thì Anh hùng sẽ được triệu hồi cách năm trăm năm và sẽ đến thế giới này sống với múc đích gì đó.

Tuy nhiên, lần này lại khiến ông phải rất bối rối khi chỉ là những lời của vị Thần thế giới này chỉ bảo ông hãy giúp cả ba có một cuộc sống ổn định ở đây.
Nghe là như vậy, nhưng sự thật thì hai lần trước vị Thần của thế giới này chỉ đưa ra một thông báo duy nhất rằng sẽ có anh hùng được triệu hồi.

Bà thậm chí còn chẳng đưa ra cái múc đích nào, trừ lần này.

Đối với vị Thần ôn hoà như bà, bà thật sự sợ hãi cái đám Anh hùng mình triệu hồi sẽ lại náo loạn như hai lần với trước.
Không chỉ vậy, lần này bà còn làm kỹ càng đến mức truyền Thần dụ cho người đứng đầu của vương quốc Aloren chứ không phải Đức Giáo Hoàng của điện thờ nữa.
Hai lần, bà đều thật là mắt mù khi lại tin tưởng bọn kia, để rồi lại hiểu nhầm ý của mình để làm mấy chuyện không đâu, khiến cho những người mà bà đưa sang thế giới này giúp nó phát triển đều phài chết một cách lãng xẹt trên sự dối trá.
Đến lúc nhắm mắt những người đó vẫn cho mình là lẽ phải khiến bà phải không khỏi ôm đầu, đem mấy linh hồn tội nghiệp này đi đầu thai chuyển thế, chúc phúc kiếp sau sẽ sống tốt hơn một chút.
– Chào ngài thưa Đức vua.

Ngài có thể cho tôi hỏi một câu được không?
– Được cậu cứ tự nhiên.
Người con trai lớn tuổi nhất trong cả ba đã lên tiếng và Henrie rất phóng khoáng với nó.

Đối với các Anh hùng, người trong tương lai sẽ mang sức mạnh rất lớn, một vị vua như ông cũng phải kín nể vài phần, huống chi còn là lời của Thần muốn ông phải chăm non bọn họ kỹ càng thì lại càng không muốn đắt tội.
– Chúng tôi được triệu hồi để giúp đỡ ngài chiến đấu với Ma vương hay chóng lại thế lực tà ác nào sao? Tôi đã định hỏi Công chúa Melies về chuyện này, nhưng cô ấy lại bảo hãy hỏi với ngài.
– Chuyện đó…
Phừm! Ầm!
– Chuyện đó để ta giải thích giùm ngươi.
Ngay lúc Henrie định mở lời, một con dơi lửa to hơn hai mét nóng rực đã bay vào bên trong triều, lao xuống bề mặt phía trước ngai vàng cách Henrie chỉ vài mét và một giọng nói non choẹt đã phát ra từ bên trong.
Nhìn thấy ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt mặt đất thành nhung nham, Henrie vừa rồi còn uy nghiêm giờ đây đã run lên lẩy bẩy, những quý tộc được tập hợp lại đây và cả Công chúa đều có tình trạng chung như vậy.
Vù!
Chỉ với một cái phủi tay, Alisia bước ra từ trong ngọn lửa và lạnh lùng nhìn về phía ba người Anh hùng, những kẻ mà trong tương lai sẽ có khả năng uy hiếp đến sự tồn vong của đế quốc và sự cân bằng của thế giới này mà khó lắm chị cô mới thiết lập xong.
Alisia thật sự muốn đem mấy kẻ này giết ngay tức khắc.

Nhưng vì lời dạy bảo không được giết người vô tội mà Hoàng tỷ đã dạy cho, Alisia vẫn chưa ra tay được.

Cô đến đây cũng không phải là để làm cái việc kiểu như mới vừa ấn nút bắt đầu game đã gặp ngay con boss mất nhất nhì game cho một phát về thành dưỡng sức được, mà ở thế giới này cũng không có vụ về thành nên ai bị đánh đồng nghĩa với chết chắc.
Sức mạnh của Anh hùng khi vừa triệu hồi không hề cao, thậm chí còn yếu ớt hơn cả một người đồng trang lứa.

Tuy nhiên, Anh hùng vẫn là Anh hùng, chỉ cần cho họ vài tháng luyện tập, vài năm cố gắng thì chẳng mấy chóc đã có sức mạnh sánh ngang Ma vương, thậm chí là tương đương với những Ma cà rồng yếu nhất.
– M-Một cô bé!?
Người con trai lớn tuổi nhất trong nhóm Anh hùng lên tiếng.
– …
Cả đám trong cung điện nghe xong thì từ run như cái máy chuyển sang run dữ dội.

Anh hùng không hổ là Anh hùng, cái gan cũng lớn đến như vậy.

Tất đều âm thầm nghĩ và âm thầm sửa cái chữ Anh hùng thành anh khùng.

– Thật tuyệt.

Cô bé em có thể…
Bùm!
– Hự!

Cô bé một lần có thể miễn tội cho kẻ kém hiểu biết, cô bé lần hai đó chính là sự xúc phạm khi không thèm hỏi hang gì.

Alisia cũng không tốt đến mức giải thích mình đã không còn là cô bé cho vị “anh khùng” này đã chọc giận mình, chỉ sau vài giây gặp mặt.
Alisia cũng đã nương tay.

Với sức cô đáng ra chỉ cần một đấm là thổi tung cả cái toà cung điện nguy nga này tan thành bụi.

Thì Alisia chỉ tiếp cận và đấm vào bụng của người Anh hùng một lực ngang với một thanh niên của thế giới này.
Nói thì vậy, nhưng sức khoẻ của con người thế giới này đều mạnh hơn thế giới của các Anh hùng nhiều.

Nên khi bị Alisia cho một cú, vị Anh hùng của chúng ta đã có cảm giác trời đất quay cuồng.
Trong khi đó, hai người còn lại thì hoàn toàn bị bất ngờ trước tốc độ quá mức đáng sợ của Alisia.

Phải biết, nơi Alisia vừa đức cách chỗ vị Anh hùng đến mấy chục mét, thế mà chỉ chưa đến một giây, cô đã tiếp cận và tung một cú đấm mất rồi.
– Long!
– Anh Long!
Hai cô gái Anh hùng thấy tình trạng của vị Anh hùng của chúng ta không đúng là hoảng sợ hét lên tên anh, và liền nhào đến đỡ lấy anh khi anh liểng xiểng bước lùi lại sau và có dấu hiệu sắp sủi bọn mép đến nơi.
Cô gái có đôi mắt màu vàng liền cho anh một cái kỹ năng trị liệu để tránh tình trạng xấu xảy ra.
– Hừ.

Sâu bọ.

Đối với ta, các ngươi thậm chí chỉ là những đứa trẻ.
Alisia khinh miệt liếc nhìn Long mà nói.

Sau đó cô có hơi chút bất ngờ nhìn sang cô gái đang dùng kỹ năng chữa trị.
Khác với hai người kia, chỉ mang trong cơ thể một lượng Ma năng cũng không xem là lớn lắm, cô gái này không ngờ lại có một lượng Ma năng sánh ngang với các Ma cà rồng, giống loài được tạo ra từ Ma năng như các cô.
– …!Loli-baba!
Nghe Alisia nói, Long dù đang rất đau nhưng vẫn trợn tròn mắt mà phung ra một câu nhất định anh sẽ dẹo! Tuy nhiên, thật may cho anh là thế giới này cũng không có nghĩa cho từ đó, nên anh sống tốt và bị Alisia bỏ qua.
– Long! Cậu đang nói cái quái gì vậy??
– Anh Long, im cái mồm lại giùm em cái!
Bụp!
– Á…
Cô gái cùng tuổi đã tỏ ra rất hoảng sợ khi nghe, trong khi người còn lại thì không thương tiếc tọng thêm một cú vào bụng anh để khiến anh trở nên im lặng mãi mãi.
– X-Xin lỗi cô, ý anh ấy cũng không phải như vậy.

Tên tôi là Nguyễn Minh Nguyệt, không biết tên cô là gì?
Sau đó, cô gái có đôi mắt vàng-Nguyệt vội quay sang xin lỗi Alisia và lãng tránh chủ đề trước khi Alisia lại bụp Long thêm phát nữa.
– Nsgit Lianmpri? Cái tên thật lạ.
Không biết Alisia đã nghe như thế nào, cô đã phán ra một cái tên khiến Nguyệt cũng phải im lặng vì nghe thật kì quái và cũng chẳng phải tên của Nguyệt nếu dịch sang tiếng thế giới này.
– …
Chị gái bên cạnh của cô khi nghe dù không hiểu cũng có một cảm giác y hệt như vậy.

Trong vòng tay của cô, Long bị Nguyệt khử cũng im lặng như cái cách mà anh im lặng như bị cũ.

Mặc


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.