Bạn đang đọc Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng – Chương 105: Ở Hiện Tại Ta Không Thể Ngăn Nổi Cô Ta
A~ tôi nghĩ sắp phát điên mất, Lilianna sao có thể, sao có thể giao cho tôi một công việc khó đến như thế này khi phải phục hai vị một quý tộc một công chúa của một quốc gia thế này?
– Công chúa, tôi xin người đấy, đừng cố chấp đạp nữa, nếu người mà không…
– Au! Ngươi phiền quá! Có im miệng ngay đi không thì bảo!? Ta nói là ta biết rồi kia mà.
Chiếc xe chết tiệt, ta sẽ cho ngươi thấy á!
– …
Ôi, tôi chết mất, sao trên thế giới này lại có một người có tính cách cố chấp như thế.
Phải là tôi, ừm, nếu không phải Lilianna ép tôi học đạp cho bằng được, tôi đã muốn bỏ quách cái việc học hỏi này mất rồi.
Và nhất là, ôi trời ạ, cô công chúa này so với tôi, cái tính cách đó thật sự quá kiêu ngạo để cô ấy bỏ cuộc, mặc cho cả cơ thể đã say sát rất nhiều sau khi té.
Có thể nói, tôi nếu là giáo viên thật sự, đã tặng thêm cho cô công chúa này một điểm vì sự cố gắng rồi, còn việc điểm tốt trong buổi thực hành thì, để sau nhá! Cô gái này chả được gì ngoài cái tính cả, phế hơn cả tôi!
– Chise, cô có thể nói lại nguyên lý hoạt động của chiếc xe này một lần không?
– …Anh có thể quên bao nhiêu lần vậy Lines?
– Điều đó không quan trọng, ta bắt đầu cảm thấy mình có thể giữ thăng bằng rồi.
À vâng, tôi có thể thấy vài giây trước anh mới té.
Sau một đứa không có gì ngoài tính cố chấp, thì tôi còn dạy thêm cho một thằng đần cứ cố tỏ ra nghiêm túc với mọi vấn đề nữa.
Trong khi lại giải thích về cách chiếc xe hoặc động cho Lines, giờ tôi chỉ còn hai ý niệm trong đầu thôi, một là thôi cứ mặc cho họ vậy, và hai là đến khi nào trò này mới kết thúc chứ?
A~ tôi muốn được như Lilianna cơ, giờ cô ấy trông ngủ thật ngon giấc ở góc cây đằng kia.
Cũng thật hiếm khi tôi lại thấy được giấc ngủ ngon này của Lilianna, vì từ khi gặp nhau lần đầu, mấy lần sau Lilianna thật sự rất ít khi ngủ và luôn giữ bản thân tỉnh táo khi ở chung với tôi.
Tôi không biết đó có phải là vì lý do cô ấy cảm thấy sẽ xảy ra chuyện như lúc đó hay không, nhưng biết đâu được, đến cả tôi tuy đã biết được một chút gì đó về cô ấy, nhưng khi cô ấy phát…điên…thật…đáng sợ…
– …
Từ từ từ từ từ từ…khoan đã, khoan đã!!!
Trong khi tôi còn đang mãi suy nghĩ về giấc ngủ thư giãn của Lilianna và công việc mệt bỡ cả hơi tai của mình, thì vào thời điểm đó, bỗng một luồng khí áp lực bỗng tuông ra khỏi người cô ấy.
Cái này tôi biết này, đây là một những kỹ năng huyền thoại của Ma cà rồng, rất khó chống lại, trừ khi có kỹ năng đủ mạnh, hoặc một loại thuốc đặc biệt làm duy trì sự tỉnh táo, nếu không sẽ chẳng thế nào chống lại được nó cả.
– Đừng có nói ngay lúc này chứ…cả tháng qua còn bình thường kia mà…không lẽ…
Tôi nhớ lại một chút gì đó, rồi vội vàng hớt hãi quay người lại chỗ hai người kia, những người có lẽ đã cảm thấy áp lực bất chợt xuất hiện.
– Chuyện gì vậy, Lines…ta cảm thấy thật khó chịu.
– Công chúa, người không sao chứ? Người có ổn không, công chúa, công chúa.
Tôi không biết tại sao, nhưng lần này áp lực mà Lilianna toả ra thật sự yếu so với lần trước tôi từng cảm nhận qua.
Nếu là khi trước, tôi chắc chắn đã bị nó đè ép cho một trận nhớ đời, nhưng giờ lại khác, ngoài một chút khó chịu và làm cho cô công chúa Elina kia bị khó thở, nó thậm chí còn chẳng khiến tôi cảm thấy mình sẽ không thể hoạt động như lúc đó, và cả người hiệp sĩ như Lines cũng có thể chống lại được.
Nhưng bỏ qua chuyện này đã, tôi không nên để cho bọn họ chịu một chuyện như vậy đúng chứ? Còn nữa, tôi đã bắt đầu có cảm giác con quái vật bên trong Lilianna đang bắt đầu thức dậy rồi.
Nếu như lại chuyện ngày hôm đó diễn ra…tôi sợ, nó sẽ không phải may mắn như vậy nữa mất.
Huống chi ở đây còn có hai người vô tội, tôi không biết mình sẽ ra sao, nhưng chắc chắn hai người bọn họ sẽ không thể nào tránh thoát được thứ sức mạnh áp đảo đó.
– Chạy, mau, mau mang cô ấy chạy khỏi đây nhanh!
Tôi không thể nào làm gì khác ngoài ra sức hét lên với họ vào lúc này.
– Có chuyện gì xảy ra…
Lines đã có vẻ hoang mang, muốn hỏi tôi thì ngay lúc đó, có vẻ như gương mặt hoảng hốt của tôi đã hiện trong đôi mắt của anh ta, nên ngay sau đó không bao lâu, anh ta đã vội bế lấy cô công chúa đang khó thở trong tay lên…nhưng…
Khi anh ta dứng dậy, tôi có thể thấy được vẻ sợ hãi toát ra từ đôi mắt của anh ta.
Thay vì nhìn tôi, anh ta đã hướng nó về phía sau lưng của tôi và tỏ ra như thể không thể tin được.
– Chết tiệt!
Tôi ngay lúc đó cũng kịp phản xạ lại, rút lấy thanh kiếm may là vẫn còn giữ lại bên hông ra vung một đường về sau.
Keng!
Tôi có thể thấy ánh lửa toé lên khi chiếc gương tay to quá khổ của Lilianna va vào kiếm của mình.
Cũng may làm sao, khi đây là kiếm mà cô ấy đã trao cho tôi, được làm nguyên chất từ máu của Ma cà rồng, cũng giống như với găng tay của cô ấy và có độ cứng ngang nhau.
Nếu không,tôi cũng không chắc với nhưng thứ kim loại bình thường khác, có thể nào chống lại được cú tấn công đó.
Khi lưỡi kiếm của tôi và găng tay của Lilianna va chạm, tôi đã cảm nhận được một lực đẩy đến từ cô ấy.
Nhưng với người có kỹ năng kiếm thuật như tôi, cũng không thiếu cách để chuyển hướng nó.
Nên ngay sau đó, khi biết bản thân không thể ngăn cản được thứ sức mạnh vượt trội này, tôi đã nghiên người của mình chuyển hướng sức tấn công của Lilianna đi.
Rồi khi cô ấy và tôi lướt ngang qua nhau, tôi cũng không thể để cô ấy thoát dễ dàng như vậy nên liền tích vào tay của một Ma thuật hệ thủy, có tên là [Pháo Nước] rồi đánh vào người Lilianna để mong có thể đánh bật cô ấy đi, nhưng Lilianna mà tôi biết tất nhiên là không dễ dàng đối phó như vậy.
Vì ngay khi tôi nãy ra ý định đó với cô ấy, đôi mắt đỏ lạnh băng ấy đã liếc ngang đến tôi rồi tay trái của cổ cũng tích tụ một Ma thuật giống như vậy, thậm chí còn mạnh hơn.
Khi tôi dùng ma thuật của mình đánh về phía Lilianna, cũng là lúc cô ấy dùng chính Ma thuật đó đẩy ngược về hướng tôi.
Ầm!
Khi hai Ma thuật chạm vào nhau, một vụ nổ đã xuất hiện.
Tôi nào có thể tránh được nên đã dễ dàng bị đánh bật ra sau, nhưng với thân thủ của mình, tôi may mắn vẫn có thể đứng vững được khi trượt về phía sau.
Và ngay sau đó thì vào luôn tư thế sẵn sàng vì ở dối diện tôi, như là Ma cà rồng, Lilianna chẳng có chút hề hấn gì sau vụ nổ đó cả.
– Chết tiệt! Hai ngươi còn chờ gì nữa, mau đi ngay!
Thấy thế, tôi cũng không dám chậm trễ mà hét liền về phía của hai con người bình thường vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra kia.
A, thật sự họ ngu ngốc đến mức nào kia chứ? Lilianna là ai chứ? Cô ấy chính là một Ma cà rồng! Lần trước tôi có thể nghĩ mình may mắn khi có…huh? Nhớ lại thì, lần trước đó cũng không phải là ma cụ của cô ấy đã bảo vệ tôi…nếu như vậy…
– Lilianna! Mau tỉnh dậy đi!!! Tôi biết cô vẫn ở đó!
Sau khi lớn giọng với hai người kia, tôi đã hét lớn về phía Lilianna giờ có vẻ đang khá ngờ nghệch ở kia.
Nhưng không như tôi mong muốn, Lilianna có thể bằng cách nào đó khống chế lại bản thần như cũ, cô ấy giờ phút này lại trông thật sự lạnh lùng khi hướng đôi mắt của mình sang tôi.
Nó không phải là vẽ bị tổn thương như tôi đã từng thấy, mà giống như, giống như một con người khác, một người có ý chí lạnh lẽo hơn, một đôi mắt như thể đã giết rất nhiều người đến mức có thể tích tụ một lượng lớn sát ý để khiến người như tôi nhìn vào cũng cảm thấy ớn lạnh.
Thật không khó hiểu khi trước đó Lilianna lao đến, Lines là người đầu tiên thấy được đôi mắt này của cô đã tỏ ra sợ hãi như vậy.
– …
Sau khi chứng kiến đôi mắt đó, tôi đã nghĩ cô ấy sẽ hướng về phía mình rồi tấn công.
Nhưng, giây sau đó cô ấy lại hướng ánh mắt của mình sang hai người vẫn còn chưa chịu rời đi Lines và cô công chúa Elina.
Chiếc găng của cô ấy đã nâng lên, lúc tôi sợ hãi một chuyện kinh khủng xảy ra như Lilianna lại dùng đến thứ Ma thuật không phải con người có thể sử dụng như Ma thuật không gian để bóp nát hai người kia thì.
Vào lúc đó, tôi bỗng cảm thấy vẻ mặt khó chịu của cô ấy, đúng, là một vẻ mặt khó chịu không thể nào xuất hiện trên gương mặt của Lilianna mọi ngày, vì cô ấy luôn xuất hiện với một bộ mặt không vô cảm cũng sẽ lạnh lùng.
Biết đấy là một cơ hội, không biết vì sao Lilianna lại trông như không thể thực hiện được điều mình mong muốn, tôi đã bất chấp mọi thứ mà lao đến chỉ để ngăn cô ấy lại.
Vì tôi có cảm giác, khi cô ấy không thể làm được gì đó, nhất định việc cô ấy làm tiếp theo sẽ đánh trực diện như phong cách táo bạo mà cô ấy vẫn sử dụng hằng ngày.
Và đúng như tôi nghĩ, khi tôi lao đến cổ bằng tốc độ của mình, Lilianna thật sự đã định tấn công trực diện hai người Lilianna khi có ý định định phóng đến.
Thế nhưng, ngay vào giây phút đó, tôi đã ngăn cản trước mặt của hai bên và đảo một đường kiếm với thức thứ hai của kiếm kỹ Tốc Kiếm của mình.
Một đường chém lớn tạo từ áp lực ngay tức khắc được tôi thi triển ra và hướng về phía cơ thể Lilianna lao đến mà bay đi.
Mới đầu, tôi chỉ mong rằng cô ấy sẽ bị đánh bật ra sao bởi nó thôi là đủ rồi thế nhưng…
Roẹt!
– Hơ?
Tôi cũng bị làm cho ngơ ngác khi đường chém đó của mình lại có thể xé toặc bộ áo khoác cô ấy luôn tự hào sẽ không thể nào bị một vết rách nhỏ nhất, vào lúc này lại dễ dàng bị tôi cắt một đường và…cái thân thể Ma cà rồng gần như bất hoại kia của cô ấy cũng bị tôi chém rách với máu tuông ra.
Ngay sau đó thì…cô ấy cũng bị đánh văng ra sau.
Thật là một chuyện khó tin, nhưng dường như Lilianna vừa rồi đã bị tôi đánh trọng thương???
– Hở? Hả!?
Tôi cũng ngớ người, sau đó cũng không biết phản ứng gì thì Lilianna đã đứng dậy.
Dường như biết mình đang bị thương nặng, cô ẩy đã đưa tay lên cơ thể và nhanh chóng khiến cho vết thương hồi phục lại.
Tấm áo khoác, sau khi bị tôi xé rách cũng dễ dàng liền lạ ngay sau đó để che đi lớp da mịn màn ở phía sau kia.
A…tất nhiên rồi, Lilianna có bất thường thì, kỹ năng của cô ấy nó khó chịu đến mức nào chứ? Nhưng…cô ấy dùng kỹ năng [Hồi Phục] lên mình?
Tôi vừa nhận ra có cái gì đó không đúng ở đây.
– Chise, bạn của cô, cô ấy bị sao thế?
– …Chuyện này nói dài lắm, không, đúng hơn là anh không nên biết sẽ tốt hơn.
Giờ tôi sẽ đánh thức cô ấy, vậy nên anh mau mang công chúa Elina đi mau đi.
Tôi không muốn các anh bị cuống vào và bị thương bất đắt dĩ đâu.
– …Được…nhưng tôi chắc chắn sẽ quay lại.
– Hả?
Tôi còn chưa biết Lines đang nghĩ cái gì với câu nói đó, thì lúc quay người lại, anh ta đã vội vàng bế lấy cô công chúa của mình chạy đi mất rồi, chỉ để lại một tôi thật cảm thấy đau đầu với suy nghĩ đó.
Anh ta bị ngốc sao.
Còn quay lại làm gì nữa!? Có phải trốn đi không tốt à!? A! Lilianna…
Mà trong khoảng thời gian tôi đang nghĩ vậy, thì Lilianna lại lao đến.
Không biết là tôi nên mừng hay không, nhưng tốc độ cô ấy thể hiện ra vào giây phút này, nó làm tôi cảm thấy chẳng có chút áp lực nào cả.
Dù không biết là tại sao Lilianna này lại yếu ớt đến như vậy, nhưng ở thời điểm tạm thời, tôi hình như vẫn có thể đánh lại được.
Ít nhất thì, là giằng co…
– …Khoan, Lilianna, cô đang tính đánh thật đó à!?
Không biết có phải là vì vòng vo với tôi quá lâu hay không, nhưng sau khi đánh qua đánh lại một lúc mà không có lợi thế, Lilianna bỗng cắn lấy tay trái của mình và tạo ra một thanh kiếm.
Một tay cầm kiếm một tay dùng găng, tôi không biết đây là phong cách chiến đấu quái quỷ gì, nhưng tôi có thể cảm thấy khí thế của Lilianna đang thay đổi kể từ khi thanh kiếm xuất hiện ở tay trái.
Đây là phong thái chỉ có những kẻ có kỹ năng chiến đấu lão luyện nhất mới có được, phong cách chiến đấu chỉ thuộc về mình và phải mất rất nhiều thời gian để thành thạo.
Liliana lúc này…tôi có thể nói là, Ma cà rồng trắng, Ma cà rồng đầu tiên đang xuất hiện ở nơi này và đang muốn đánh thật với tôi!!
Sau một cú trời giáng xuống từ tay phải, trong khi tôi còn chưa kịp đáp trả thì tay trái của Lilianna đã vung ngay cho tôi một nhát chém.
Nó thật đáng sợ, đây không còn phải là cách chiến đấu thông thường mà tôi biết nữa, mà giống như…
– Đừng bảo với mình là thứ kiếm kỹ chết tiệt đó chứ!?
Có thể chống lại kiếm kỹ mà tôi được dạy cho, kiếm kỹ thiên về tấn công hoàn toàn, của Lilianna chính là một loại kiếm kỹ toàn năng, có thể công có thể thủ.
Nhưng đó chỉ là kiếm! Nó không được tính đến việc cô ấy dùng găng tay, một món vũ khí hiếm gặp, mà cô ấy còn dùng nó trên cả việc tấn công thông thường nữa! Đây thuộc loại chiến đấu có thể khắc chế tôi! Nó chỉ có thể áp dụng trên những kẻ có kỹ năng chiến đấu cao, và vừa hay làm sao, Lilianna lúc này lại giống như thế!
===
Tác giả: Yay! Ta có thể dùng ảnh của mình làm ảnh minh hoạ!!!