Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng

Chương 103: Ở Hiện Tại Ta Sẽ Không Biết Nó Có Thể Trở Thành Hắc Lịch Sử Không


Bạn đang đọc Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng – Chương 103: Ở Hiện Tại Ta Sẽ Không Biết Nó Có Thể Trở Thành Hắc Lịch Sử Không


Lines nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ, trong khi cô công chúa đang ngồi ở bên cạnh từ đầu đến giờ, khi Lines đưa ra cho chúng tôi thanh kiếm ma cụ của mình thì đã biểu hiện ra vẻ gì đó không thích, giờ lại tỏ ra vẻ tự hỏi.
– Mời hai người theo tôi đã.
Không nhiều lời với cả hai làm gì, tôi đã đứng dậy khỏi ghế và bước ra khỏi đó để họ làm theo.
Sau tôi, Lines và cô công chúa Elina đang ngồi cũng đứng dậy với bộ dạng tò mò.

Với hành động đó của cả hai, tôi lập tức ra hiểu cho Chise với mấy thứ chén dĩa dơ trên bàn.

Cô ấy ngay tức khắc hiểu được ý của tôi mà tiến đến, hai tay bê hết chúng lên trước sự chứng kiến của hai người kia.
Sau đó, tôi đã đặt tay lên trên mặt bàn và biến hoá nó cùng những chiếc ghế trở về hình dạng chiếc nhẫn mà tôi sử dụng.
Cả hai nhìn thấy chuyện đó thì liền biểu hiện ra vẻ kinh ngạc trên mặt.

Không quá xa lạ với bộ dạng này khi đã thấy cũng không ít, tôi đã mang chúng đến một khoảng đất, và sau đó như đã làm vào buổi trưa ngày hôm qua, khiến nó trở thành hai chiếc xe đạp xường ngang với bánh lớn để đi trên mọi địa hình.
Làm xong, tôi đã bước lùi về sau mà đưa tay giới thiệu với họ.
– Giới thiệu với hai người, đây là xe đạp và là phương tiện chúng tôi hiện tại để di chuyển.
– …
– !!
Trong khi Lines vẫn còn trố mắt ra nhìn hai chiếc xe đạp của tôi, cô công chúa Elina lại trông hiếu kỳ hơn mà nhanh nhão chạy đến để xem xét chiếc xe.
– Cái này.

Cô làm thế nào được vậy? Ta chưa bao giờ thấy qua một loại ma cụ như vậy.

Nó thật sự là chiếc bàn lúc nãy sao?
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra ở đây, nhưng tôi không vội trả lời mà chỉ quay người lại giải thích.
– Có thể xem là như vậy, nhưng nó cũng không phải là loại ma cụ gì quá mạnh mẽ.

Cùng lắm chỉ có thể giúp cho nó biến đổi hình dạng…
Tôi nói đến đây thì đã thấy con ngốc nào đó đang đổ ma năng của mình vào trong một trong hai chiếc xe đạp của tôi vì tò mò.
– Cô nói nó có thể thay đổi sao? Sao ta lại không thể tác động lên nó?
– Đây là một ma cụ có thể xác nhận chủ nhân của mình.


Nó là một loại sản phẩm đặt chế chỉ riêng cho tôi.

Ngoại trừ tôi ra, sẽ không có ai có thể khống chế nó cả.
– Thế à?
Nghe tôi nói vậy, gương mặt của cô công chúa kia rất nhanh thay đổi mà chuyển qua một dáng vẻ tẻ nhạt.
– Ta còn tưởng sẽ có thể làm gì đó.
– E hèm, công chúa, người đừng hiểu lầm như thế.

Mà Chise, người đang đứng một bên bê chén dĩa giờ đã không biết lúc nào đặt chúng hết xuống đất, giờ đã hớn hở chen vào.
– Chắc chắn là người không biết rồi.

Đồ vật mà Lilianna của tôi sở hữu không phải là những mặt hàng bình thường như thế này.
Chise đã đưa lên thanh kiếm mà Lines vừa rồi đưa cho tôi như là tiền công lên để nói.

Xem mặt của Lines kìa, cậu ta khi nghe thế thì đã lập tức tỏ ra sụ mặt rồi, nhưng không biết đang suy nghĩ cái gì, chắc chắn là đang cố suy đoán về thứ ma cụ trong lời của tôi rồi.
– Theo tôi từng chứng kiến qua sức mạnh của nó, ma cụ này là một thứ vô cùng mạnh mẽ, nếu như người không tin, có thể xem tôi thể hiện một chút.
Nói rồi, Chise không biết thế nào lại chớp mắt với tôi mà rút ra thanh kiếm tôi cho cô ấy, mà từ đầu đến giờ bị cất trong túi trữ vật.
Với hành động đó của cô, mọi người ở đây, kể cả tôi cũng bị khơi dậy sự tò mò vì không biết cô ấy sẽ tính làm gì.
Nhưng rồi, hành động sau đó của cô ấy cũng chỉ khiến cho chúng tôi nghẹn họng trân trối, nếu không phải cảm xúc trong đôi đủ để kiềm chế mọi cảm xúc tiêu cực, chắc chắn là bay đến đánh cho con ngốc đó một trận rồi.
Bởi vì, ngay sau khi đem ra thanh kiếm của tôi và mong muốn mọi người nhìn mình biểu diễn, Chise đã rút lấy thanh ma cụ Lines đưa cho, ghim vào một mặt đất ở phía xa, và với một bộ mặt hết sức tự hào, cô ấy đã vào thế rút kiếm và.
Roẹt!
Trong mắt người thường có thể đó là một động tác nhanh đến mức không thể nhìn thấy.

Nhưng với một Ma cà rồng như tôi mà nói, tất cả những gì Chise làm sao đó tôi đều đã thấy hết, kể cả khi cái cảnh cô ấy vung một nhát chém cắt đôi thanh kiếm ma cụ kia một cách ngọt sớt, và thu kiếm lại một cách rất khoang khoái.
Thế nhưng, đó cũng chỉ là tôi thôi.

Bởi vì từ khi mọi thứ diễn ra cho đến khi kết thúc, tôi dám cá cả hai người ở đây không thể thấy gì ngoài một luồng khí đã toả ra từ nhát chém của Chise.
Đó là cho đến khi một tiếng leng keng vang lên khi mà thân thanh ma cụ kia trượt ra khỏi nửa cơ thể còn lại đang cắm xuống đất mà rơi xuống.
– …!!!
– …

Dưới lớp áo choàng, tôi chỉ có thể che mặt lại để không nhìn thẳng cái cảnh này, và bộ dạng đang toả ra tự hào của Chise.

Trong khi đó, hai người một ở phía sau tôi, một ở bên cạnh tôi không xa giờ đã chỉ có thể trợn mắt nhìn chuyện đã xảy ra.
– Eatles…
Sau đó, trọng rưng rưng của Lines đã vang lên.

Tôi nghĩ mình có thể hiểu được cảm xúc của anh ta lúc này, khi nó chính là cảm xúc tôi dễ nhìn ra nhất.

Tiếc nuối, xen lẫn không dám tin, khi món đồ mà mình đã từng xem là quan trọng nhất, khi cẩn thận đưa cho người khác bảo quản hộ thì đã bị họ phá trong tích tắt.

Mà ở tình trạng của Lines càng thảm hơn đó chính là thanh ma cụ kia, thứ mà anh ta đã đặt tên cho, giờ đã là của người khác khi bị phá hủy.

Như vậy, ý của tôi ở đây là gì? Anh ta thê thảm đến mức chỉ có thể gào thét trong lòng chứ nào có thể đòi lại được.
Nếu là người khác, tôi dám cá so với bộ dạng hồn sắp xuất khỏi thân thể như ở Lines khẳng định còn sẽ tệ hơn nữa.
Nhưng chắc rồi, từ việc Chise đã làm, nếu là tôi, tôi chắc chắn sẽ không đưa đồ quan trọng của mình cho người như vậy, cô ấy thật đáng sợ, theo mọi mặt, cả sự ngu ngốc của mình.
Tôi đã kiếm được kha khá tiền từ vụ giải quyết lời nguyền và hầm ngục, nhưng nó đâu có nghĩa cô ấy có thể phá hủy một món đồ có giá trị vượt qua so với số chúng tôi đã tích góp chứ?
Giờ nhìn lại đi, thanh ma cụ kia sau khi bị chẻ đôi, tôi đã thấy ma năng đang thất thoát ra khỏi nó.

Mạch ma năng bên trong cũng như vậy, sau khi bị hư hỏng nặng thì xem ra, chỉ trừ khi được sửa lại một cách hoàn toàn, chứ không đời nào có thể dùng nó như là hai mảnh ma cụ riêng biệt được.
– Thế nào? Có phải ma cụ của Lilianna chúng tôi rất tuyệt không?
– Lilianna…Lilianna, ta thể hỏi cô một chuyện được không?
Trong khi Chise đang khoe khoang thành tích phá hoại của mình, tôi thì không muốn nhìn cảnh này của cô ấy, thì cô công chúa Elina đã tiêp cận chỗ tôi với một bộ nhỏ giọng.

Nghe từ lời lẽ, có thể thấy được sự bối rối trong đó.
– Bạn của cô, cô ấy có phải không được…
– A! Ealtes!!
Mà cùng lúc thế, Lines đang đứng rưng rưng ở vị trí của mình đang lao đến thanh kiếm, trong khi hai hàng nước mắt đã chảy ra, nâng chúng lên như thể người thân của mình vừa mới mất một cách…à không, với một hiệp sĩ như Lines, tôi nghĩ cậu ta đã lỡ xem nó như là một người đồng đội không thể vứt bỏ rồi.

Nếu không phải cả hai quá bí bách, và cậu ta coi trọng cô công chúa Elina hơn nó, thì có lẽ cũng đã không đưa nó cho tôi, để tôi ném cho con ngốc như Chise.


Đúng, tôi nên nhắt hai chữ này nhiều hơn khi nói về Chise từ hôm nay.
– Hả? Hả? Mọi người sao thế? Không ai cảm thấy ma cụ của Lilianna rất tuyệt sao?
– Aaaa!! Không Ealtes!! Tại sao ngươi lại bỏ ta như vậy!?
Lời của Chise còn dứt thì tiếng gào thống khổ của Lines đã xuất hiện, khiến cho vẻ mặt của cô đang bắt đầu chuyển sang bối rối cũng bị làm cho kinh ngạc, tôi bất ngờ quay sang phía Lines như thể tự hỏi cậu ta vì sao lại thế hiện như vậy vậy, trong khi mọi thứ đều quá là rõ ràng rồi.
Không biết có phải bị điệu bộ của Lines dánh động hay không, mà sau khi nhìn cậu ta, lại nhìn thanh kiếm đang khoe khoang trên tay của mình, cơ thể của cô sau đó đã nhanh chóng rung lên, trong khi ánh mắt thì dần mờ đi mà đã khụy xuống đất.
A…cô ấy hình như đã nhận ra chuyện mình vừa làm.
Tôi đoán vậy, vì hiện tại đang tỏ ra vẻ như thể mỉnh vừa mất một món đồ quan trọng nhất ấy.

Quả là một ngày không tồi.
Tôi hơi đưa mắt lên trời mà cảm thán.

Vừa sáng sớm đã gặp tấn công bất ngờ vì bị vạ lây, rồi Chise còn lấy về hai người và giúp chúng tôi có thêm một rắc rối nhỏ để quyết.

Giờ nhìn lại mà xem, thậm chí Chise còn đã tự tay hủy đi một món đồ có giá trị nhất trong tay chúng tôi ngay lúc này.
Không biết nó có phải là tại vì tôi đã rời khỏi thành phố đầu tiên mình đến không nữa.

Nhưng tôi có cảm giác gì đó, như mọi thứ từ khi đó đến nay đều không thuận lợi.
– Bình thường cô ấy không thế.
Tôi đáp lại cô công chúa một cách nhẹ nhàn.

Nếu không phải giọng không thể đổi, tôi đã muốn thêm vào đó một chút không muốn nói chuyện rồi.
– Ra vậy, Lines thật sự rất thích thanh kiếm này.

Ta còn tính sẽ đổi lại nó khi có cơ hội nhưng giờ…
Tôi nghe được một sự tiếc nuối trong giọng nói đang nhỏ dần của cô công chúa Elina cho đến khi tắt hẳn.

Từ nó, tôi có thể thấy được biểu hiện của cô ấy từ đầu đến giờ là vì sao.

Một sự tiếc nuối, một sự tiếc nuối thay cho người quan trọng của mình, khi cậu ta đưa ra một quyết định đáng ra không thể làm chỉ vì mình là người đã tạo ra.
Không biết….mà thôi đi, để nó sau rồi tính.
Nghe ra sự tiếc nuối của cô công chúa, Lines và cả Chise, tôi đã nghĩ đến thanh ma cụ của Rerlyn và cách mà mình đã khiến cho nó không vỡ vụng khi cố giải lời nguyền cho nó.

Tôi đã muốn thử xem có sửa được không, nhưng cái việc cảnh mọi thứ đều suy sụp như thế này, và con ngốc Chise kia chắc chắn không biết hối lỗi khi tôi làm vậy, tôi đã nghĩ lại và để nó ra sau đầu, để về sau mình sẽ thử.
Còn vào lúc này, tôi nghĩ là mình sẽ cần đợi thêm một lúc để mọi thứ được bình thường lại trước khi hướng dẫn cho hai người bọn họ biết đạp xe đạp.

– Mà ta nghĩ, Chise, cô ấy rốt cuộc là quái vật gì vậy?
Nhưng khi tôi quyết định ngó lơ đi mọi thứ, thì cô công chúa Elina lại nhìn thẳng về phía của Chise, người lúc đang đang rơi cả nước mắt khi đang ngồi bệnh dưới đất, với một đôi mắt rất nghiêm trọng, như thể xem xét một sinh vật không thể tồn tại vậy.

Tác giả: Yay! Ta nghĩ là mình đã tạo ra được một bức ảnh minh hoạ với việc phủ lên một lớp dark! Còn nhiều chỗ để sửa đúng chứ? Ta biết ta biết! Nhưng đừng nghĩ nó lem luốt thế mà chê nha.

Đây là công đoạn quan trọng đấy.

Theo ta nghĩ là thế, vì sau khi chỉnh sửa xong thì sẽ là giai đoạn phủ màu và màu nền, sau đó là làm mờ với việc đồ thêm hoạ tiết để mọi thứ trở nên chân thật.

À, cả tạo ngoại cảnh nữa…bala bala…
Cái main xài tay trái, hình như ta có viết rồi.

Đó là ma khí, đối ngược với thánh khí, mà sau này bạn của main sử dụng.

Đây không phải là món vũ khí được tạo ra bởi bàn tay của nhân loại, hay ba chủng tộc cổ xưa.

Mà nó được hình thành từ khi thế giới Zult được tạo ra.

Thánh khí sẽ hấp thu mặt tốt của thế giới, ma khí sẽ hấp thu mặt xấu của thế giới để thành hình.

Thánh khí phản chiếu ra hình dạng như một thanh kiếm vì nó là vũ khí đại diện cho chính nghĩa cao quý nhất trong mắt tất cả các sinh vật.

Ma khí phản ánh mặt xấu của sinh linh nên khác với thánh khí, ma khí không có hình dạng cụ thể, và chỉ cụ hoá hình đối với hình thái thích hợp nhất với kẻ cầm nó.

Với main là kiếm, nhưng nó không phải kiếm đơn…(人*´∀`)。*゚+.

Main là dân chơi hệ heavy weapon…ảnh minh hoạ chỉ cho ta thấy dạng đầu của thanh ma khí này thôi.

Về sau ta viết tới lúc main khai mở phong ấn của nó đã.

Ừm…đây có tính là spoil? Hẳn không, vì ta mang máng nhớ có miêu tả về nó rồi.

Hoặc không? ( ꈍᴗꈍ).


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.