Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 10: Đứng Đầu


Bạn đang đọc Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi – Chương 10: Đứng Đầu


Hôm sau đã có kết quả
Đúng như cô nghĩ vừa tròn 100 điểm, nhưng cô đứng đầu a.

Xếp sau cô là nữ chính 90 điểm
Còn Nhạc Dung đứng thứ 4 được 65 điểm.
Nhạc Dung sau khi thấy kết quả liền sững sốt: “ Diệp Tử Yên thế nhưng lại đứng đầu”.

cậu ta gian lận sao
Cô liền giả bộ nói lớn
“ Yên Yên không ngờ cậu giỏi thế.

Điểm còn hơn lớp A bọn mình nha”
Nghe thấy tiếng cô học sinh lớp A liền cảm thấy không phục
“Nếu Lâm Tịch được hạng nhất tôi còn tin, ai chẳng biết rằng Diệp Tử Yên là đồ ngốc chứ”
“ chẳng lẽ cậu ta gian lận!!!”
“ Yên Yên à, sao cậu lại như vậy.

Mình biết là cậu rất thích Sở thiếu muốn được học chung với cậu ấy, nhưng mà cách này của cậu..”
Nghe được lời nói của Nhạc Dung mọi người như bừng tỉnh: “ thì ra là gian lận”
“ Qủa nhiên là như vậy.

Nếu Diệp Tử Yên thực sự giải được bài thi olympic thì heo mẹ cũng biết lao cây a”
“Đúng vậy, hahahaha”
Lúc này nữ chính Lâm Tịch lên tiếng: “ suốt buổi thi mình ngồi cạnh cậu ấy, không thấy gian lận a.


Các cậu không nên đổ oan như vậy”
Một nam sinh không kìm được nói: “ Lâm Tích à, cậu chính là quá ngây thơ như vậy, cậu mới chuyển đến nên không biết cậu ta nổi tiếng danh hiệu đội sổ, sao có thể làm được bài thi khó như vậy chứ”
“ Nhưng….”
Diệp Tử Yên cảm thán: “ quả là nữ chính a, người đầy chính khí.

Còn sức bao che cho nữ phụ độc ác là cô.

Cô thật muốn khuyên nữ chính tránh xa tên mặt lạnh kia nha”
Liếc mắt thấy Lão Lục cùng với tên Sở Viêm kia đến
Chậc, xem kịch đến đây được rồi.

người đã đến đông đủ
Thấy Lục Trung hùng hổ bước đến Nhạc Dung liền đáng thương nói: “ thầy ơi không phải Diệp Tử Yên cố ý gian lận, xin thầy tha cho bạn ấy”
Lão Lục gằn từng chữ: “ Gian lận?!”
Có người đến phòng giáo viên nói học sinh cãi nhau về kết quả tuyển chọn muốn mình đi giải quyết.

Ai ngờ lại nói cô nhóc kia gian lận.

Thật đáng giận
Thấy Lục Trung tức giận Nhạc Dung mừng thầm trong lòng,tiếp nói: “ Yên Yên không phải cố ý đâu thầy, chỉ là bạn ấy…”
“ Dung Dung à cậu đừng cầu xin cho cậu ta nữa, cậu nhìn xem cậu ta cũng chẳng quan tâm”
“ Được rồi.

Tất cả im lặng hết đi, đây là bài thi của Diệp Tử Yên.


Cách giải bài của trò ấy hoàn toàn khác các em, một số bài sử dụng công thức đại học.

Trong đám các em ai có được trình độ như vậy sao”
Nhân vật chính vụ việc bỗng lên tiếng: “ Tôi biết mọi người không tin.

Được, vậy thì tôi tại đây nhờ thầy Lục ra đề đều sẽ giải cho mọi người coi”
Lời nói ngông cuồng của cô khiến mọi người khiếp sợ
“ Được không Lục lão sư”
Thầy Lục gật đầu liền viết một đề bài lên bảng.

Đây là một trong những đề olympic mà thầy đã soạn
Mọi người nhìn thấy đề bài mà hoa cả mắt
“ Thật sự có thể giải ra sao” những tiếng than thở vang lên
Mọi người của lớp A thấy đề cũng giải thử.

Mà mãi không ra
Nhưng Diệp Tử Yên rất bình tĩnh.

Cô đọc đề rất nhanh
Bàn tay như đã làm qua nhiều lần thuần thục đem đề bài trên bảng giải ra rõ ràng.

Thoáng chốc đã giải xong
“1303” cô đọc đáp án
“ Chính xác”
Thời gian như dừng lại, một người thoát ra khỏi khiếp sợ liền nói: “ Không thể nào, sao có thể giải ra nhanh như vậy”
“ Lâm Tích cậu đã giải ra chưa”.

Cô liền lắc đầu
“ Đề bài trên bảng thực sự rất khó mình không giải ra”
Người ngạc nhiên nhất không ai khác là Nhạc Dung” không thể nào, từ lúc nào mà con nhỏ đó lại giỏi như vậy?”
Nỗi ghen ghét cuộn trào trong mắt Nhạc Dung khiến cô cảm thấy khó chịu
Lúc này thầy Lục lên tiếng:” nếu đã giải quyết xong thì mọi người mau giải tán”..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.