Tài Năng Tuyệt Sắc

Chương 67: Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã


Đọc truyện Tài Năng Tuyệt Sắc – Chương 67: Lãnh Lăng Vân và Khắc Lôi Nhã

“Hiện tại, hãy hưởng thụ đi.” Nam tử khát máu cười lạnh. Đáy mắt Ái Lệ Ti cũng hiện lên nụ cười dữ tợn, tàn nhẫn hung ác. 

“Biểu ca, nhanh lên một chút. Nhanh giả quyết tiểu tiện nhân này đi. Sẽ có người đến đây ngay, lúc đó sẽ phiền toái.” Ái Lệ Ti vội vàng thúc giục. Nam tử khát máu hiểu ý của Ái Lệ Ti. Hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời vừa rồi nhất định sẽ hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người. Nhiều người đến thì việc không thành được. 

“Thật tiện cho ả.” Nam tử khát máu cười lạnh đầy tàn khốc. Hắn phất tay gọi nguyên tố Thổ, định bụng sử dụng đất xung quanh Khắc Lôi Nhã, tạo thành những cái gai đất bao vây lấy nàng, hung hăng mà đâm vào thân thể nàng. Nhưng ngay sau đó không xuất hiện cảnh máu tươi chảy ra, ruột gan nát vụn từ thân thể Khắc Lôi Nhã như nam tử khát máu nghĩ. 

Khắc Lôi Nhã hừ lạnh một tiếng, phát ra Đấu Khí màu xanh, trực tiếp đánh tan gai đất đang bao vây lấy mình thành từng mảnh vụn. Bụi đất tung lên nhìn thật kinh hãi. 

“Đại Kiếm Sĩ?! Sao có thể?!” Ái Lệ Ti sợ hãi kêu lên. Nàng không tin những gì đang diễn ra trước mắt mình. Tiểu tiện nhân này lại phát ra Đấu Khí màu xanh! Sao có thể? Chỉ có Đại Kiếm Sĩ mới có Đấu Khí màu xanh. Một thời gian ngắn không gặp mà tiểu tiện nhân này đã có thể thăng cấp nhanh như vậy? Không thể nào, không thể nào! Ái Lệ Ti kinh hãi. Đấu Khí thăng cấp nhanh như vậy, Ma pháp thì sao? Ma pháp của tiểu tiện nhân này rốt cuộc đã tới trình độ nào? 

“Thật đúng là Ma Vũ Song Tu. Nhưng hôm nay ta sẽ không cho ngươi hành động như ý.” Nam tử khát máu cười lạnh, chắp hai tay lại. Một cỗ lực lượng khổng lồ phát ra từ tay hắn. Những gai đất khổng lồ bén nhọn bay ra từ trước mặt hắn, sau đó đánh về phía Khắc Lôi Nhã. Trên mặt đất hiện ra một bức tường đất bén nhọn, đồ sộ và vô cùng nguy hiểm, đáng sợ. 

Khắc Lôi Nhã lách người tránh thoát gai đất vô cùng bén nhọn. Vừa đứng vững thì đất dưới chân đã lún xuống, tạo thành một vòng xoáy, kéo Khắc Lôi Nhã xuống. 

“Rống ~~~” Phong Báo bên cạnh nóng lòng vọt tới liền bị một cái gai đất bén nhọn chặn lại. Nó linh hoạt tránh thoát nhưng lại càng cách xa nơi đất lún dưới chân Khắc Lôi Nhã. Bạch Đế vẫn không nhúc nhích, lẳng lặng ngồi đợi trên tảng đá lớn. 


“Nơi này sẽ là mộ của ngươi.” Nam tử khát máu cười tàn khốc, nói nhỏ. Trong mắt Ái Lệ Ti hiện ra tia cười tàn bạo, hung ác tàn nhẫn. Ý tưởng chôn sống tiểu tiện nhân này thật không tồi. Ái Lệ Ti đè nén sự kích động đến muốn cười to, dữ tợn nhìn đất lún đang vùi Khắc Lôi Nhã xuống. Điều khiến Ái Lệ Ti tức giận là mặc dù Khắc Lôi Nhã lâm vào hiểm cảnh nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, không lộ ra sự hốt hoảng hay sợ hãi. 

“Đồ tiểu tiện nhân!” Ái Lệ Ti tức giận mắng ra tiếng, “Lúc ngươi lấy vũ khí của ta có nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay? Vũ khí của ta ngươi có thể lấy sao? Ngươi phải trả giá bằng tính mạng của mình. Chôn sống ngươi vẫn còn có lợi cho ngươi đấy.” Ái Lệ Ti tới gần nơi đất lún sắp chôn Khắc Lôi Nhã, nói

“Chỉ bằng trình độ này sao?” Khắc Lôi Nhã cười lạnh một tiếng. Tay nàng nhè nhẹ vung lên, định sử dụng ma pháp. Trong đầu nàng chợt vang lên tiếng của kim liên: “Mẹ, người hãy tập trung suy nghĩ, ra lệnh cho nguyên tố Thổ xung quanh. Nhớ là ra lệnh chứ không phải thỉnh cầu!” Kim liên cáu kỉnh nói.

Khắc Lôi Nhã hơi ngẩn ra. Ra lệnh chứ không phải thỉnh cầu? Thi triển ma pháp đều là thỉnh cầu Nguyên Tố Ma Pháp tới cạnh người làm phép, sau đó hoàn thành câu thần chú thì mới có thể phát huy uy lực. Kim liên lại nói mình cảm nhận nguyên tố Thổ rồi ra lệnh? Mình am hiểu nhất là Ma Pháp hệ Hỏa mà?

Tuy trong lòng có nghi vấn nhưng Khắc Lôi Nhã vẫn lập tức nhắm mắt lại, tập trung suy nghĩ để cảm nhận Nguyên Tố Ma Pháp xung quanh. Lúc này nàng kinh ngạc phát hiện ra trước kia mình chỉ có thể cảm nhận được rất rõ những điểm nhỏ màu đỏ. Hiện tại bây giờ nàng đã có thể cảm nhận được bên cạnh đó còn có rất nhiều điểm nhỏ màu vàng. Đây chính là nguyên tố Thổ? Khắc Lôi Nhã nhắm mắt lại, cảm nhận được những gai đất và dưới chân mình tập trung rất nhiều nguyên tố Thổ. Đây là do ma pháp của nam tử khát máu đó. Ra lệnh cho nguyên tố Thổ? Ra lệnh chứ không phải thỉnh cầu? 

“Biểu ca, mau giết ả đi! Mau giết tiểu tiện nhân này đi!” Ái Lệ Ti thấy Khắc Lôi Nhã muốn ra tay nhưng lại dừng lại, trong lòng liền có cảm giác bất an rất mãnh liệt. Nàng điên cuồng hét lên với biểu ca của mình: “Biểu ca, mau, mau giết tiểu tiện nhân này đi!” 

Nam tử khát máu cau chặt chân mày, lạnh lùng nhìn Ái Lệ Ti. Ái Lệ Ti bị ánh mắt kinh khủng như vậy nhìn thì cả kinh lui lại một bước. Ánh mắt kia thực sự rất đáng sợ, khiến cho người ta bị một cỗ áp bức vô hình chụp lấy. 

“Biểu ca, muội, muội không có ra lệnh cho huynh. Thật đấy. Muội không có ý này. Sao muội có thể ra lệnh cho huynh được?” Ái Lệ Ti hốt hoảng, không ngừng giải thích. Nàng rất rõ ràng tính tình của vị biểu ca này. Độc ác tàn nhẫn, tự phụ, lạnh lùng hà khắc… Hắn hận nhất là có người dùng giọng điệu ra lệnh với mình. Cũng chính vì vậy mà hắn đã đả thương hai trưởng bối trong gia tộc nhưng lại không bị trách phạt gì nặng. Bởi vì hắn là người có năng lực. Gia tộc tất nhiên sẽ không nặng tay với hắn. 


“Biểu ca, muội, muội chỉ sợ tiểu tiện nhân này sẽ giở trò.” Ái Lệ Ti vẫn giải thích liên tục. Nàng thấy Khắc Lôi Nhã vẫn nhắm mắt, không nhúc nhích, mặc kệ đất đang vùi mình xuống. Thật là không bình thường. Nhất định tiểu tiện nhân này đang có âm mưu gì đó. 

“Hừ! Không thể có chuyện đó.” Nam tử khát máu hừ lạnh một tiếng, nhẹ búng ngón tay. Vô số gai đất sắc bén nhô lên, điên cuồng lao về phía Khắc Lôi Nhã như có mắt vậy. Nếu bị những gai nhọn này đâm trúng, thân thể Khắc Lôi Nhã sẽ chằng chịt vết thương. Nam tử khát máu lộ ra nét mặt lạnh nhạt, xoay người chuẩn bị rời đi. Hắn cho rằng mọi chuyện đã giải quyết xong. 

“Khắc Lôi Nhã!!!” Chợt, một giọng nói lành lạnh mang theo kinh ngạc và lo lắng truyền đến. Ái Lệ Ti cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên. Mặt nàng liền biến thành màu đất. 

Mắt tím, tóc bạch kim. Là Thánh tử điện hạ của thần điện Quang Minh! 

Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt khiến Ái Lệ Ti trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất. 

Toàn bộ gai đất vốn sẽ đâm Khắc Lôi Nhã quay lại, điên cuồng xông tới. Tiếng xé gió bén nhọn khiến cho lòng người kinh sợ. 

Tất cả những gai đất đều hướng về phía nam tử khát máu. Nam tử khát máu sửng sốt. Hắn hoàn toàn bị chấn động bởi cảnh tượng trước mắt. Những thứ này đều do hắn tạo ra, bây giờ lại quay lại tấn công hắn! 


Có chuyện như vậy sao? Dù là Ma Pháp Sư cùng hệ cũng chỉ có thể thi triển chiêu thức ma pháp khác hệ để đánh trả, làm sao có thể ảnh hưởng đến ma pháp hắn đã thi triển?! Giống như những gai đất này là do nữ nhân tóc vàng đó tạo ra vậy. Đáy mắt nam tử khát máu hiện lên sự không thể tin được. Hắn vô cùng khiếp sợ khi phát hiện ra những nguyên tố Thổ xung quanh đều từ chối thỉnh cầu của hắn, từ chối sự kêu gọi của hắn. Chúng điên cuồng hướng về thiếu nữ tóc vàng đó! Sao có thể có chuyện như vậy?

Khi Ma Pháp Sư tỷ thí đều là tập hợp Nguyên Tố Ma Pháp. Ma Pháp Sư sẽ triệu tập những nguyên tố đó, đồng thời thỉnh cầu chúng để họ có thể thi triển ma pháp thành công. Có thể gọi được bao nhiêu là tùy vào thành tựu của Ma Pháp Sư đó. Mỗi ma pháp sư tự triệu tập, lại không thể khiến cho nguyên tố ma pháp chỉ nghe lệnh ai hay là cự tuyệt ai. 

Chỉ có Pháp Thần mới làm được như vậy. Chỉ có Pháp Thần mới có thể ra lệnh cho Nguyên Tố Ma Pháp nghe theo lời mình mà từ chối thỉnh cầu của người khác. Nhưng toàn bộ đại lục này chỉ có một vị Pháp Thần, hơn nữa mất tích đã lâu. Thiếu nữ tóc vàng này tuyệt đối không thể nào là Pháp Thần được! 

Nhưng thiếu nữ trước mắt hắn lại ra lệnh được cho Nguyên Tố Ma Pháp từ chối sự kêu gọi và thỉnh cầu của hắn! Gai đất hiện ra càng lúc càng lớn trong mắt hắn. Nam tử khát máu lấy lại tinh thần, lăn một vòng, tránh khỏi nguy hiểm. 

“Vù vù vù” sau tiếng xé gió là tiếng vật thể cắm xuống đất. Tiếng động thật đáng sợ. Chỗ nam tử khát máu vừa đứng cắm đầy gai nhọn vô cùng sắc bén. Sau lưng hắn đổ đầy mồ hôi lạnh. 

Ái Lệ Ti ngây ngốc nhìn một màn này, hồi lâu sau vẫn không thể tỉnh táo lại. Là ảo giác sao? Không, không phải! Là mình cảm nhận sai. 

“Khắc Lôi Nhã….?” Lãnh Lăng Vân nhanh chóng chạy tới, thấy Khắc Lôi Nhã bị vùi dưới đất liền không nghĩ ngợi nhiều mà vươn tay, chuẩn bị kéo Lôi Nhã lên. Khắc Lôi Nhã sửng sốt nhìn đôi tay trắng nõn thon dài đột nhiên xuất hiện trước mắt mình. 

“Ngươi không sao chứ?” Lãnh Lăng Vân không rút tay về mà hạ giọng hỏi. Khắc Lôi Nhã không chú ý tới trong giọng nói hắn có lo âu nhàn nhạt. Chính bản thân hắn cũng không phát hiện điều này. 

“Ta, ta không sao.” Khắc Lôi Nhã chần chừ một chút rồi đưa tay ra. Lãnh Lăng Vân nắm lấy tay Khắc Lôi Nhã, kéo nàng lên. 


Vừa lúc đó Liễu Tuyết Tình và Lãnh Huyên Huyên cũng chạy tới, chứng kiến một màn này. Ánh mắt Liễu Tuyết Tình gắt gao dừng trên hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau của hai người. Trong đáy mắt thoáng qua vẻ lo lắng rồi biến mất. Lãnh Lăng Vân kéo Khắc Lôi Nhã lên, vẫn không buông tay ra. 

“Thánh tử đại nhân, cám ơn ngươi. Ta, ta không sao.” Khắc Lôi Nhã nói rồi nhẹ nhàng rút tay lại. 

“À.” Lãnh Lăng Vân giật mình nhìn Khắc Lôi Nhã, rụt tay lại. Hắn nhẹ nhàng nắm tay thành nắm đấm. Không biết vì sao khi Khắc Lôi Nhã rút tay về thì đáy lòng hắn tự nhiên có cảm giác mất mát. 

“Làm sao ngươi…” Lãnh Lăng Vân vừa nói được mấy chữ, bên tai vang lên tiếng kêu của Liễu Tuyết Tình.

“Các ngươi muốn chạy đi đâu?!” Liễu Tuyết Tình gầm lên, khiến Khắc Lôi Nhã và Lãnh Lăng Vân nhìn qua bên đó.

Sắc mặt Ái Lệ Ti tái nhợt. Sắc mặt nam tử bên cạnh nàng cũng đầy phức tạp. Ái Lệ Ti kéo nam tử bên cạnh mình, muốn lén lén lút lút rời đi lại bị Liễu Tuyết Tình quát bảo dừng lại.

“La Môn Ái Lệ Ti?” Người Lãnh Lăng Vân đã gặp sẽ không quên được. Quý tộc nào hắn đã gặp liền có thể gọi tên. Giọng hắn mang theo tức giận nhàn nhạt. Hắn mới vừa nhìn thấy hai người này thiếu chút nữa đã giết Khắc Lôi Nhã.

Ái Lệ Ti tái mặt.

Nàng biết, chuyện lần này sẽ không dễ dàng chấm dứt như vậy. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.