Đọc truyện Tại Mạt Thế Làm Chị Em Tốt Với Nam Thụ – Chương 8: Đi Cướp Bàn Tay Vàng
Học tiếp hai tiết rồi nghe giáo viên dặn dò và chúc thi tốt là tới giờ ra về.
Băng Nguyệt đi theo Phong Thần lấy xe đạp về nhà.
Về tới nơi thì thấy bà Hàn đang chờ cả hai đứa.
Tôi cùng Phong Thần chào hỏi bà Hàn xong thì đi thay đồ rồi cùng bà Hàn ăn cơm , nói chuyện vui vẻ.
Bỗng đang nói chuyện vui vẻ thì bà Hàn hỏi.Bà Hàn:” Phải rồi dì quên mất chuyện này chưa hỏi.
Nguyệt tối hôm qua trời sấm sét lớn vậy con có ngủ được không?”Bà Hàn hỏi với thái độ lo lắng.
Tôi nhanh chóng trả lời :”Dạ hôm qua vì mệt nên con ngủ say nên không biết trời có sấm sét ạ.”Bà Hàn có vẻ không tin.
Phong Thần cũng lên tiếng bổ sung:” Cô ấy không nói dối đâu ạ tối hôm qua con có qua kiểm tra nên mẹ đừng lo lắng.”Nghe Phong Thần nói vậy nên bà Hàn cũng không nghi ngờ nữa.Sau khi ăn xong tôi phụ bà Hàn dọn dẹp.
Phong Thần đòi làm nhưng bị tôi bắt đi nghỉ ngơi với lý do là chiều tôi muốn đi mua đồ sớm.
Cuối cùng Phong Thần đồng ý lên ngủ.Còn tôi chẳng buồn ngủ vì ở trên lớp tôi toàn ngủ không mà.
Nên tôi ở dưới lầu cùng trò chuyện với bà Hàn phụ bà Hàn chăm sóc cây rồi nói với bà chuyện mình muốn học nấu ăn.
Thế là gần đến 3 giờ Phong Thần dậy và đã sửa sang.
Tôi thấy vậy cũng lên lầu thay đồ sau đó 2 đứa chào bà Hàn rồi đi trước khi đi bà Hàn còn cho chúng tôi ít tiền.Phong Thần trên đường đi có hỏi tôi muốn mua gì thì tôi trả lời muốn mua đồ trang sức.
Nghe vậy cậu ấy cũng chẳng nói gì nữa mà cứ mặc kệ tôi tìm địa chỉ.Nếu chỉ mua đồ trang sức bình thường thì mắc gì tôi phải tìm nhiều cửa hàng vậy.
Mà thứ tôi tìm là bàn tay vàng tôi chỉ nhớ trong mô tả ở con phố bán hàng lưu niệm và trang sức này có một cửa hàng cũ rồi tình cờ nữ phụ tìm được nơi đó rồi mua được chiếc vòng có chứa không gian.
Nảy giờ tôi đi vài cửa hàng mà chẳng cửa hàng nào đúng đến khi đi đến cửa hàng thứ tám thì may mắn đến với tôi.
Đi đúng cửa hàng rồi a.
Tôi nắm tay Phong Thần vào cửa hàng.
Chủ cửa hàng là một người đàn ông già với nét mặt hiền hậu khi tôi vào ông đón tiếp rất chu đáo.Khi bước vào cửa hàng tôi phải thốt lên:” Đồ ở đây đẹp thật.
Đúng không Phong Thần.”Phong Thần nghe cô hỏi cũng trả lời:”Ừm.
Đẹp thật.”Tôi đi một vòng không hiểu sao chiếc vòng không hề xuất hiện trong nguyên tác thu hút tôi.
Nó cứ như mang cho tôi cảm giác phải mua nó nếu không cô sẽ hối hận.
Mặc dù mua nó nhưng cô không quên mua luôn bàn tay vàng của nữ phụ.Sau khi mua đồ cho mình xong cô để ý trong tiệm này ngoài bán trang sức nữ ra còn bán một số đồ như trang sức nam , đao, kiếm hay các vật trang trí.
Tôi quay sang hỏi Phong Thần.Băng Nguyệt:” Phong Thần có phải cậu đang theo họ đấu kiếm không?”Phong Thần :” Ừm.
Mẹ mới đăng ký cho tớ hai tháng trước.”Nghe vậy cô bước ngay đến chỗ trưng bày kiếm nhật.
Đi xem kiếm cô bị thu hút bởi một cây kiếm có chút cũ.
Cô kêu ông chủ lấy giúp mình câu kiếm đó xuống khi cầm trên tay mới thấy rõ cây kiếm thật tuyệt.
Cán kiếm cùng vỏ kiếm một màu đen huyền bí nhưng lưỡi kiếm lại mang màu đỏ rực rỡ.
Lúc đó thật sự trong đầu cô chỉ nghĩ kiếm này thật hợp với nam chính a.
Phong Thần mà dùng cây kiếm này chiến đấu thì ngầu khỏi phải nói.Cô không chần chờ mà hỏi người chủ tiệm để mua kiếm thì lúc này chủ tiệm lên tiếng.Chủ tiệm:” Cây kiếm này là cùng một cặp với cây kiếm kia cô gái nếu cô mua cây này thì mua cây kia luôn đi.”Băng Nguyệt:” Nhưng tôi không biết dùng kiếm.”Chủ tiệm:”Bạn trai cô biết dùng mà.
Cô không biết nhờ bạn trai dạy là được.”Chưa đợi Băng Nguyệt lên tiếng giải thích với ông chủ.Phong Thần đã lên tiếng:” Cháu và cô ấy là bạn bè thôi ạ.”Chủ tiệm nghe vậy chỉ cười cười.
Băng Nguyệt cũng không nói nhiều nghe theo lời giới thiệu của ông chủ mua luôn cây kia.
Ban đầu cô cũng không tính mua nhưng thời mạt thế đến cần vũ lực mua cây kiếm tiện thể được nam chính dạy cũng không lỗ.
Nhưng khi ông chủ đứa kiếm cho cô bị bất ngờ mới nảy kiếm nằm trên cao nên co chưa nhìn kỹ giờ kiếm được lau đi bụi và nhìn ở cự ly gần thì thật đẹp a.
Từ vỏ đến cán hay lưỡi kiếm đều mang màu tím huyền bí, mộng ảo ánh hoàng hôn chiếu vào làm nó thêm rực rỡ.Mua xong chúng tôi ghé qua siêu thị mua ít đồ sau đó mới về nhà.Trên đường về Phong Thần hỏi tôi:” Cậu mua kiếm làm gì vậy.”Nghe cậu hỏi tôi quay lại cười trả lời:” Sắp tới sinh nhật cậu rồi nên tớ chuẩn bị trước thôi.”Phong Thần bất ngờ hóa ra cô nhớ sinh nhật của cậu à.
Băng Nguyệt tặng trước cây kiếm cho cậu luôn rồi nói với vẻ thần bí hôm đó sẽ có bất ngờ cho cậu.Nhận cây kiếm đã khiến cậu vui rồi thật mong chờ bất ngờ của cô a.Thật ra Băng Nguyệt tặng trước vì chỉ còn ba hôm là nam chính trọng sinh trở lại tặng xong nhờ người ta dạy kiếm cũng không dễ dàng như giờ thì thôi tặng trước luôn vậy..