Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 329: Nộ Quỷ ký ức


Đọc truyện Tại Hạ Là Hệ Thống – Chương 329: Nộ Quỷ ký ức

Thân ảnh Cao Lãng xuất hiện phía sau lưng Nộ Quỷ, trường thương nặng nề đánh xuống, uy lực khôn cùng.

Rầm…

Nộ Quỷ đưa ra một cánh tay đỡ lấy, thân hình hắn hơi chùng xuống, cánh tay to lớn cũng bị biến dạng.

” Thật nặng. Nếu là ta khi trước có lẽ sẽ không đỡ được.”

Nộ Quỷ cười lạnh, huyết khí trên người bốc lên mù mịt. Hắn không hề có cảm giác đau đớn sử dụng tốc độ hồi phục nhanh chóng của mình dần chữa trị cánh tay.

Nhưng Cao Lãng không hề cho Nộ Quỷ nhanh hồi phục, hắn ghìm chặt trường thương, ấn mạnh Nộ Quỷ xuống mặt đất. Cả hai bên đưa vào thế giằng co.

Nộ Quỷ dữ tợn cánh tay kia đưa ra, ý đồ tóm lấy Cao Lãng. Nhưng Cao Lãng nhanh chóng né tránh, hắn buông ra binh khí, thân hình biến mất tại chỗ, xuất hiện ngay phía bên kia Nộ Quỷ.

Hắc khí trên người Cao Lãng toát ra, hoá thành từng sợi tơ mỏng, cuốn chặt lấy mười đầu ngón tay Nộ Quỷ.

Sợi tơ như sắc bén mà cắt đứt, mười đầu ngón tay chia lìa.

Tiễn Đao Địa.

” Gào…”

Nộ Quỷ hung tợn hét lớn, trên người bộc phát ra hắc khí, hắc khí lại nhanh chóng bị huyết khí nuốt chửng. Dần đưa hắn mất đi thần trí.

” Dù cho thực lực ngươi có mạnh hơn, nhưng không có kỹ năng thay thế, ngươi không khác gì bia đá di động.” Cao Lãng lẩm bẩm.

Phập…

Cánh tay Cao Lãng linh hoạt chuyển động, nắm lấy trường thương bị văng ra, một kích xuyên qua cơ thể Nộ Quỷ, ghim hắn xuống mặt đất.

” Ngươi hoá thành kẻ không phải người, kết cục cũng sẽ không còn là người.”

Hắc khí trên người Cao Lãng ngưng tụ, tạo thành chiếc kìm kẹp, nhằm vào khoang miệng Nộ Quỷ đang gầm gừ.

Bạt Thiệt Địa…

Bên dưới sàn đấu từng đầu gai nhọn mọc lên, lấy trường thương Cao Lãng làm thân trụ, xuyên qua từng khớp xương phía sau Nộ Quỷ. Đẩy cơ thể hắn lên trên không trung, ngăn cản hắn có thể giãy dụa.

” Chiếc mặt nạ này, ngươi vốn không còn cần dùng đến.”

Bàn tay Cao Lãng đưa ra, chạm vào khuôn mặt Nộ Quỷ.

Nghiệt Kính Địa…


” Gaa…”

” Đáng sợ…”

Bên trên khán đài như bị im lặng, đám người xem trong lòng cảm thấy sợ hãi vì những trò hành hạ của Cao Lãng.

Cho dù bọn hắn hưng phấn vì kẻ bên dưới bị nghiền nát. Cũng phải lạnh người khi thấy Cao Lãng không nhanh chóng giải quyết đối thủ mà từ từ hành hạ hắn.

Loại bỏ từng phần da thịt trên cơ thể của kẻ đã chết bị cải tạo.

Vứt bỏ phần da thừa, Cao Lãng lạnh lùng cầm chặt chiếc mặt nạ của Nộ Quỷ bị nứt vỡ. Hắn đưa tay lần nữa chạm vào đầu Nộ Quỷ.

Nộ Quỷ bây giờ, người đã hoàn toàn biến dạng. Người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Nếu không phải còn trang phục rách rưới trên người, có lẽ không ai có thể nhận ra hắn lúc ban đầu.

” Bây giờ, cho ta nhìn xem, lý do tại sao ngươi lại phản bội.”

Cao Lãng nhẹ giọng lẩm bẩm, linh khí vận hành.

Sưu hồn thuật.

Từng luồng ký ức của Nộ Quỷ chắp nối hỗn loạn đi vào bên trong đầu hắn. Cao Lãng cẩn thận loại bỏ những ký ức dư thừa, chỉ chuyên tâm tìm ký ức vào khoảng thời gian ấy…

Căn phòng giam nhỏ bé dưới Địa Lao.

Nộ Quỷ một mình ngồi im lặng, xích sắt khóa chặt phong ấn linh khí trên người hắn.

Cửa căn phòng mở ra.

Nạp Lan Chính và Đoan Phạm lạnh lùng tiến vào.

Nạp Lan Chính đối mặt Nộ Quỷ không nói hai lời chậm rãi tháo chiếc mặt nạ trên người hắn ra. Để lộ ra khuôn mặt Nộ Quỷ khi chưa biến dạng.

Nhìn vào khuôn mặt ấy, khoé miệng Nạp Lan Chính khẽ nhếch lên:” Nhìn vào khuôn mặt này, ta cũng lập tức nhận ra thân phận của kẻ bên kia.”

Đoan Phạm đứng sau lưng Nạp Lan Chính gương mặt biến đổi, hắc khí cả người bốc lên, chuẩn bị xuất thủ.

Ầm… Ầm…

Từ hai bên góc tối căn phòng, hai bóng người Nguyên Anh Cảnh chờ đợi từ lâu xuất thủ.


Trận pháp từ xung quanh căn phòng cũng nhanh chóng sáng lên, nhằm vào Đoan Phạm phía sau lưng mà phong ấn.

Bị xuất thủ đánh lén, Đoan Phạm không hề hoảng sợ. Hắc khí trên người bùng phát dữ dội, toàn bộ căn phòng giam hoá thành lưỡi đao to lớn, như những răng nanh sắc nhọn cắn nuốt sinh vật bên trong.

Rầm…

Xích sắt trên người Nộ Quỷ bị phá vỡ, hắn ý đồ trốn khỏi liền bị Nạp Lan Chính bên cạnh một tay ấn xuống. Áp lực từ một vị Nguyên Anh Cảnh nhị trọng cường giả đè nát khát vọng trốn thoát của hắn.

” Im lặng xem kịch đi.” Nạp Lan Chính mỉm cười nói.

Hai bóng người đánh lén đều là Nguyên Anh Cảnh cửu trọng. Bọn hắn hai cánh tay lôi ra từng trận dây xích sắt, dây xích cứng rắn quật nát từng lưỡi đao do Đoan Phạm tạo ra, quấn chặt lấy toàn bộ cơ thể của hắn.

Không có khả năng di chuyển, Đoan Phạm bị dây xích trói chặt vào góc tường. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn đám người.

” Ha ha… Người Địa Cung là một thành viên cao tầng của Nạp Lan gia tộc, đây cũng là điều ta không nghĩ tới.” Nạp Lan Chính vui vẻ cười lớn, từng bước chậm rãi tiến về phía Đoan Phạm.

Rùng…

Đoan Phạm cố gắng gỡ ra, hắc khí từng trận thổi ra bên ngoài. Khiến Nạp Lan Chính giật mình lùi lại vài bước.

” Công tử cẩn thận, tuy đã phong ấn lại nhưng không hoàn toàn phong ấn được, nếu có xung động nhỏ chạm vào cũng khiến hắn thoát ra được.” Một tên Nguyên Anh Cảnh cửu trọng nói.

” Vậy còn không mau gia cố phong ấn.”

” Công tử yên tâm, chỉ mất vài ngày mà thôi.” Hai người nói chắc chắn.

Sau đó bọn hắn cẩn thận từng bước một gia cố những kẻ hở phong ấn bọn hắn tạo ra.

Đoan Phạm chậm rãi nhắm mắt lấy lại bình tĩnh:” Ngươi phát hiện từ bao giờ?”

” Ngay khi ngươi cùng ta đi gặp mặt người Địa Cung, ta liền đã nghi ngờ.” Nạp Lan Chính mỉm cười.

” Ta bên ngoài tỏ vẻ từng bước một lừa đám người Địa Cung kia vào bẫy, nhưng kỳ thực chính là để ngươi giảm bớt sự nghi ngờ. Một bước tóm gọn.”

” Nếu không… Để ngươi chạy thoát được đúng là lỗ vốn.”

Nạp Lan Chính một tay phá vỡ bộ bàn ghế, lạnh nhạt lấy ra viên đá nhỏ khắc lấy hoa văn kỳ dị.

” Giải nó ra.”


” Công tử, thứ này liên quan đến công pháp đám bọn hắn học, không giải được”

” Chẳng phải ở đây có một người hay sao?”

Nói xong, Nạp Lan Chính liếc nhìn về Nộ Quỷ đang bị trói quỳ dưới bên kia.

” Phải.”

Một trong hai tên kia đáp một tiếng, hắn tạm thời dừng gia cố phong ấn Đoan Phạm, trên tay xuất hiện một con dao găm sắc bén, rạch cơ thể của Nộ Quỷ.

” A a a…”

Nộ Quỷ đau đớn hét thảm kêu gào, từng mảnh nội tạng bên trong bị cải biến từng chút một…

Thời gian cứ thế trôi qua, sau khi bị cải biến thành Chiến binh bất tử, Nộ Quỷ bị khắc sâu trong tiềm thức trung thành vĩnh cửu với Nạp Lan gia tộc.

Hắc khí trên người hắn toả ra, giải khai nội dung của viên đá nhỏ.

” Nhân lúc thời cơ hỗn loạn, phá hủy Bạo Nộ Đấu Trường, đưa ngọn lửa vĩnh cửu bên trong tàn phá ra bên ngoài.”

” Quả nhiên là vì ngày đại thọ của Nạp Lan gia tộc. Ngươi bây giờ bị ta phong ấn ở đây, liệu còn có thể làm gì được cơ chứ?” Nạp Lan Chính mỉm cười.

Đối diện Đoan Phạm không nói một lời, nhưng khoé miệng lạnh lùng hơi nhếch lên. Tỏ vẻ Nạp Lan Chính vẫn còn quá non nớt.

Cũng vào lúc ấy, một trong hai lão già hoá thân cải trang thành Đoan Phạm. Theo sau Nạp Lan Chính đi ra bên ngoài căn phòng giam.

Ý thức Nộ Quỷ kéo tới đây, liền chìm vào trong bóng tối.

Thời gian nội dung tưởng chừng như rất dài, nhưng thực tế sau khi Cao Lãng sử dụng Sưu Hồn Thuật mới chỉ nháy mắt trôi qua.

Cao Lãng phải liên tục nháy mắt, cố gắng lấy lại hiện thực mình đang ở nơi nào.

Đối diện Cao Lãng, Nộ Quỷ đã triệt để chết đi, thi thể đang bị ngọn lửa hừng hực thiêu cháy.

Bên trên khán đài theo dõi cuộc thi đấu, Nạp Lan Chính ra lệnh.

” Bắt bọn chúng lại.”

Rầm rập…

Từng đoàn binh lính vội vã kéo quân, bọn hắn bao vây Dương Chí và Cuồng Quỷ, một tốp khác thì chạy xuống phía Cao Lãng bên dưới.

” Dương Chí, ngươi bị bắt giam vì nghi ngờ cấu kết với người ngoài. Khôn hồn nên bó tay chịu trói đi.” Ma Chấn lạnh lùng nói.


Bên dưới sàn đấu, bốn bóng người còn nhanh hơn đám binh lính, Huyết Đội chờ sẵn bên trên bao vây xung quanh Cao Lãng.

Huyết khí trên người Nộ Quỷ còn sót lại bị bốn kẻ màu đỏ chói ấy chia lìa không sót một chút nào.

” Linh khí của ngươi sắp cạn kiệt, không biết còn có thể chạy được không?” Đội trưởng Huyết Đội liếm môi nói.

Xung quanh đấu trường.

Dòng người hoảng sợ chạy tán loạn.

Binh lính Nạp Lan gia tộc tràn vào bên trong, xua đuổi những kẻ không liên quan ra ngoài.

Từng kẻ dẫm đạp lên nhau mà bỏ chạy, từng tiếng kêu la than khóc. Lại có những kẻ không hoảng sợ mà vui sướng kêu gào, nhìn lấy một trận chiến nảy lửa tiếp theo sắp xảy ra.

” Bạo Nộ Đấu Trường có lịch sử còn lớn hơn cả Nạp Lan gia tộc chúng ta. Ta quả thật muốn nhìn xem các ngươi làm sao có thể phá hủy được nó?” Nạp Lan Chính đứng bên trên chỉ huy tất cả, hắn lạnh lùng cười.

” Không mời được các vị trưởng lão đến sao?”

” Các vị trưởng lão từ chối tiếp viện.” Một tên chỉ huy nói.

” Bọn hắn đang tập trung chuẩn bị cho hai ngày sau, khi mà toàn bộ sự chú ý của người xung quanh tập trung vào ngày đại thọ của Nạp Lan gia tộc.”

” Cũng phải thôi, vì hai ngày nữa. Nạp Lan gia tộc sẽ công bố thực lực mà bấy lâu nay chúng ta phải che giấu.” Nạp Lan Chính mỉm cười, hét lớn.

” Một ngày quan trọng như thế, trước tiên sử dụng máu tươi của người Địa Cung làm vật tế, chẳng phải càng thêm mãn nguyện sao?”

” Ha ha ha… Ha ha ha ha…”

Bị bao vây ở giữa, Cao Lãng sắc mặt hơi tối lại.

Xung quanh hắc khí bốc lên, che phủ lấy cơ thể của hắn vào bên trong.

Rầm…

Sàn đấu nứt toác.

Cây trường thương của Cao Lãng vốn cắm trên ngực Nộ Quỷ không biết từ bao giờ đã vào tay. Mũi thương đâm xuyên sàn đấu, phá vỡ toàn bộ kết cấu của nó.

Ngọn lửa vĩnh cửu vốn cháy xung quanh, cũng nhanh chóng lan tràn vào bên trong.

” Ha ha, vô dụng, ngươi nghĩ làm thế có thể bỏ chạy được sao?”

” Ngay từ lúc ban đầu bọn ta đã quan sát tất cả, chiêu thức của ngươi đã sớm bị tìm cách phá giải.”

Bốn người Huyết Đội huyết khí bốc lên, liên kết với nhau thành một tấm lưới với mỗi người một góc. Tấm lưới kéo xuống bay vào bên trong làn hắc khí.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.