Bạn đang đọc (taekook) Chú Già Hong Thương Bé Th… – Chương 25: 25. Bé Thỏ Say Rượu
Đưa được em bé lên xe là một chuyện cài dây an toàn đưa bé về nhà thuận lợi là một chuyện nữa, dáng người bé nhỏ nhắn mà cộng thêm say rượu nên không ngồi bình thường được, bé cứ trượt xuống khỏi ghế làm chú vừa lái xe vừa đỡ bé muốn xỉu luôn. Mà bé không chịu nằm yên đâu cứ nghịch hết cái này cái kia, vùng vẫy cắn tay chú không cho chú đỡ.
“Bé yên nào”
Bé thỏ không những không yên mà còn nghịch hơn, trượt hẳn người xuống ghế rồi chui lên ngồi vào lòng chú. Taehyung giật mình giảm tốc độ.
“Bé thỏ ngoan nào, về lại ghế bên kia ngồi nhanh lên”
“Hum..hong…muốn ôm cơ~~”
Chú chịu hết nổi rùi nha, bé cứ quyến rũ thế này thì chú đi tù mất thôi.
“Vậy bé ôm ngủ nha, bé đừng nghịch”
“Dạ”
Nói là nói thế thôi chứ bé vẫn cứ vặn vẹo người trườn hết chỗ này chỗ kia làm chú không chịu nổi mà cương lên, cái đó chọc chọc vào mông bé làm bé phải lên tiếng tra hỏi.
“Ủa…cái gì chọt mung bé dọ?”
“Ngoan bé ngủ đi không có đâu”
“Đó kìa ở dưới đây nè”. Bé đưa tay mò loạn xạ ở dưới đùi trong của chú làm chú muốn phát điên lên được, muốn ăn bé ngay bây giờ luôn.
“Bé ơi bé ngồi qua kia cho anh lái xe nhé?”
“Hong được…bé phải tìm cái đó, cái chọt mung bé á”
“Không có đâu, bé ngồi yên đi”
“Aaaa hihi bé thấy òi nè, cái này phải hong, woa nó cứng ghê á hèn gì chọt vào mung bé khó chịu quá à”
Bàn tay bé nhỏ của bé cứ sờ vào chỗ đó làm chú khóc ròng trong lòng, gân trán nổi lên luôn á, phải kìm nén dữ lắm.
“Bé ơi bé thương anh đi, bé ngủ ngoan nha, đừng nghịch anh nữa anh không kìm chế nổi đâu”
“Hong được, bé phải làm cho cái này xẹp xuống, nó cứng như vậy chọt bé sao bé ngủ”
Bé thỏ nói là làm, một tay bé ấn vào đũng quần chú, một tay làm phép thuật.
“Úm ba la xẹp xún..xẹp xún…xẹp xún”
“Úm ba la úm ba la”.
Bé thấy nó không có dấu hiệu xẹp xuống mà còn cứng hơn, bé liền mạnh tay mà ấn xuống nữa.
“Lì quá à xẹp đi xẹp đi úm ba la”
“Bé ơi đừng ấn nữa, bé thả tay ra đã về nhà anh cho, bé ấn như vậy chết anh mất”
“Nhưng mò..nó hong xẹp kìa, nó còn cứng hơn nó mún khiêu chín với bé”.
“Hong biết âu bé phải thắng nó”. Lần này bé vừa bóp vừa ấn làm chú muốn đột quỵ ngay tại chỗ, rít một hơi thật sâu nắm chặt tay bé lại không cho ấn nữa mà bé dễ gì chịu.
“Aaa…đừng siết tay….đau bé…bỏ da ii”. Bé lại lấy tay kia nắn nắn của chú rồi lại nắn nắn của bé, tại vì bé thấy chỗ đó của chú có đồ cứng thì chắc bé cũng có nên bé nắn thử của bé ai dè có luôn.
“Ủa Hyungie ơi…chỗ này là em bé của bé vậy chì chỗ này…cũm nà em bé của Hyungie hả?”
“Xao em bé của Hyungie cứng quá dọ, em bé của bé hong cứng vậy âu”
Chú Kim đã chịu hết nổi rồi, tấp xe vào đường, lục tìm trong xe hộp cà vạt mới mua trói hai tay bé lại rồi đẩy bé về phía ghế phó lái.
“Ư~ hong mún…cởi da…bé hong mún”
Mặt bé đỏ hừng hực, hai mắt khép hờ môi còn chúm chím má ơi cái gì cũng quyến rũ làm sao đây. Bé đưa hai tay lên miệng cởi cà vạt ra nhưng mà hong được liền làm nũng.
“Um~~ hong chịu âu…cởi da…cởi cho bé….phải làm em bé của Hyungie xẹp xún”
“Yên đi bé quấy nữa thì về nhà đừng trách anh”
“Aaa….hong~ cởi..cởi da i mà…bé hong mún”
Người bé cứ trượt dài trên ghế như con loăn quăn làm chú vừa lái vừa canh mệt xỉu.
Chú Kim là muốn chơi xe chấn với bé lắm rồi đó chẳng qua là sợ không gian chật chội bé khó chịu nên là mới nhịn để chạy về nhà chứ không là ăn luôn rồi chứ hong để. Taehyung thề với lòng hôm nay phải ăn con thỏ này không còn một mẩu nào.
___________________
Phân vân chần chừ thì tuii vẫn viết H nha mấy bồ. Bỏ qua cho tuii nếu nó nhạt.