Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 51: Nhẫn tình nhân, sinhthần tới


Đọc truyện Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương – Chương 51: Nhẫn tình nhân, sinhthần tới

Editor : Bạch

Beta: ღ Vy Nhi ღ

Ly Nhã vừa dứt lời, có không ít mỹ nữ xinh đẹp động lòng người lên đài, nhưng khác với bình thường, các nàng đều mặc giống nhau, khuôn mặt tươi cười, trong tay cầm những cây gậy gỗ dài và nhỏ, trên mỗi cây gậy còn đặt một cái chén nhỏ!

Đây là biểu diễn gì? Thực mới mẻ, lập tức tất cả mọi người đều nghị luận, cảm giác vô cùng kỳ lạ.

Liệt Hỏa Kình Thương cũng cảm thấy thú vị, quay đầu nhìn người bên cạnh mặt không đổi sắc, vẫn như trước trong trẻo nhưng lạnh lùng, lập tức trong lòng lại có loại cảm giác nói không nên lời, nữ tử này, là thê tử của hắn.

Không bao lâu, các cô nương trên đài bắt đầu làm ra rất nhiều động tác tốc độ nhanh, nhưng những cái chén kia cũng vẫn như cũ không rơi, khiến tất cả mọi người càng thấy kỳ lạ, không hổ là biểu diễn của Túy Ly Các, thật sự khiến các thanh lâu khác không thể so với!

Màn biểu diễn qua một đoạn nhạc, lại có một hắc y nhân kỳ quái xuất hiện, trên đầu đội mũ của Lưu Ly trai.

Lập tức ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn, chăm chú nhìn chằm chằm phía trên đài, sợ bỏ lỡ cái gì.

Chỉ thấy trên đài, trước mặt hắc y nhân đặt một cái thùng gỗ, bên trong là một nữ tử xinh đẹp khả ái, rồi sau đó hắc y nhân phủ lên mặt thùng một miếng vải đen lớn, sau đó khoa tay vài cái, biến hóa gì cũng không có, mọi người thổn thức không thôi.


Nhưng một thanh âm như tiếng chuông bạc vọng lại xuống từ lầu hai: “Ta ở trong này” Nghe vậy tất cả mọi người đều dại ra đồng loạt nhìn về phía lầu hai, quả nhiên, nữ tử vừa nãy nằm trong thùng không biết khi nào thì rời đến lầu hai?

Chẳng lẽ hắc y nhân kia biết pháp thuật? Khi họ nhìn về phía trên đài thì lại là một màn biểu diễn khác, sau đó xuất hiện không ít các loại biểu diễn kỳ kỳ quái quái, làm cho mọi người đại khai nhãn giới.

Cuối cùng bình thường một chút, chỉ là các mỹ nữ ca múa bình thường mà thôi. Sau khi vũ cơ lui xuống, Ly Nhã đi lên đài, trong tay bưng một cái khay, bên trên phủ một miếng vải đen, làm cho người ta không biết đó là cái gì, nhưng thực sự hấp dẫn mọi người, đều muốn nhìn một chút coi trên khay kia là bảo vật gì.

Dù sao bên trong Túy Ly Các cái gì cũng đều vô giá, cho dù chỉ là cái bàn, cũng là bàn được làm từ gỗ đàn hương tốt nhất, những chén bát kia hoàn toàn đều làm từ bạc, căn bản không cần lo lắng sẽ trúng độc.

“Các vị tân khách, sau những màn biểu diễn này, là trọng điểm của đêm nay , trong khay trên tay ta có một vật, Túy Ly Các của chúng ta chỉ có một trăm đôi, mời ra giá!” .

Dứt lời, toàn bộ Túy Ly Các đột nhiên tối đen, đèn đuốc đều là bị tắt, mọi người lập tức trở nên sợ hãi, nhưng bọn họ chưa kịp phản ứng, ánh sáng ngũ sắc chói mắt liền xuất hiện từ trên đài.

Ánh sáng ngũ sắc xinh đẹp hấp dẫn ánh mắt của mọi người, nâng mắt nhìn lại, chỉ thấy tấm vải đen trên khay trong tay Ly Nhã đã bị nhấc lên, mà sánh sáng lóng lánh kia chính là từ vật trong tay nàng phát ra!

“Các vị, cái này gọi là Khâm Phục Lữ Nhẫn! Chính là do Lưu Ly trai dùng kim cương chế thành, thế nhân đều nói nhất phu nhiều thê, nhưng mà chủ tử của chúng ta lại chỉ yêu cả đời nhất thế một đôi nhân, thứ này chính là vì những đôi tình nhân trong thiên hạ mà chế thành!” Ly Nhã dõng dạc nói.


Nói xong kích động ngẩng đầu nhìn thoáng qua hướng lầu ba, chủ tử của các nàng thật sự là người lợi hại nhất trên thế gian!

Liệt Hỏa Kình Thương nhìn đồ vật trên đài, ánh mắt có chút lóe lên rồi nhìn về phía U Tà, đây là thứ nàng muốn tặng cho hắn sao?

Nhìn biểu tình của Liệt Hỏa Kình Thương, khóe miệng U Tà có chút gợi lên, lấy ra một cái hộp gỗ, hộp gỗ mở ra, bên trong xuất hiện một đôi nhẫn một lớn một nhỏ, hình dạng nhẫn là hỏa diễm, màu sắc là kim cương lam sâu thẳm.

U Tà cầm lấy cái nhẫn lớn chỉ vào bên trong nói: “Thương, trong này có khắc bốn chữ Tức Mặc U Tà ” .

Liệt Hỏa Kình Thương cúi đầu nhìn lại, quả nhiên, mặt trong nhẫn có khắc bốn chữ rồng bay phượng múa, không phải do U Tà thì là ai? U Tà nói xong kéo qua bàn tay trái hoàn mỹ của Liệt Hỏa Kình Thương, nhẫn không lớn không nhỏ vừa vặn ngón áp út của Liệt Hỏa Kình Thương!

Nhìn Liệt Hỏa Kình Thương thoáng kinh ngạc, U Tà liền biết người thời đại này không biết ý nghĩa của việc mang nhẫn ở ngón áp út, lập tức mở miệng giải thích: “Cái này gọi là ngón áp út, đeo nhẫn lên liền vĩnh viễn sẽ không chia lìa, bởi vì khoảng cách của nó và trái tim là gần nhất” .

Liệt Hỏa Kình Thương nghe vậy nhìn U Tà thật sâu, từ hộp gỗ cầm lấy cái nhẫn còn lại, mặt trong nhẫn kia cũng có khắc bốn chữ “Liệt Hỏa Kình Thương”, tiếp theo đem nhẫn lồng vào ngón áp út tay trái của U Tà.


Hai người nhìn nhau cười, mà dưới lầu từ lâu đã ầm ỹ rầm trời, liên tiếp vang lên thanh âm trả giá, vì một đôi nhẫn mà mặt đỏ tía tai, có người là vì lấy lòng phu nhân nhà mình, có người là vì lấy lòng tiểu thiếp, có người lại là vì mua làm lễ vật.

Tóm lại vì đủ loại lý do, tất cả mọi người tranh nhau ra giá, giống như sợ bị người khác cướp đi.

Mà Tây Việt Tiêu nghe xong lời Ly Nhã nói, trong lòng vừa động, liền kêu tùy tùng phía sau xuống mua, xem ra U Tà cùng người đứng đầu Lưu Ly Trai và chủ nhân Túy Ly Các có quen biết, như vậy rất tốt!

Nếu hắn mua một đôi tặng cho U Tà, nhất định có thể khiến nàng vui vẻ, như vậy ngày nàng cùng hắn trở về liền gần hơn!

Một hồi bán nhẫn tình nhân cứ như vậy đi qua, hôm nay rốt cục nghênh đón sinh thần của Phong Mâu Thái hoàng thái hậu!

Phong Mâu hoàng cung.

Địa điểm tổ chức yến hội là ngự hoa viên, bây giờ đã là vào mùa đông, thời tiết có chút lạnh, mà Hàn mai trong ngự hoa viên cũng ngạo nghễ nở rộ, hồng nhạt, trắng, vàng, thậm chí lục nhạt, khung cảnh đẹp đến nỗi không sao tả xiết.

Giờ phút này trong ngự hoa viên, toàn bộ cung nữ cùng thái giám đều bận rộn lục tục chuẩn bị những gì cần dùng cho cung yến.

Mà giờ phút này trong Nhiếp Chính Vương phủ lại là một mảnh bình tĩnh, cung yến diễn ra vào buổi trưa, cho nên giờ phút này U Tà đang ngồi trong nhà làm bánh hoa mai.

“Tà Nhi, ta phải đi tiếp đãi đoàn sứ thần tam quốc, đến trưa ta sẽ bảo Hồn Thiên tới đón nàng nhập cung” Liệt Hỏa Kình Thương nhìn U Tà nói.


“Ừm, hảo, ta đã biết, đúng rồi, hôm nay ta cũng sẽ tặng lễ vật cho chàng” Nghe vậy Liệt Hỏa Kình Thương khơi mào mày kiếm, mặt mày đều tràn đầy ý cười, “Hảo, chỉ cần là nàng tặng, ta đều thích!” .

Đám người Hồn Thiên, Hàn Mai nhìn chủ tử nhà mình nùng tình mật ý, đều là nhịn không được phiên cái ánh mắt, người ta một đám độc thân còn ở nơi này, như thế nào có thể như vậy chứ.

Nhưng mà nghĩ đến đây, Hồn Thiên lại nhìn về phía Hàn Mai, đến khi nhìn trên mặt nàng không rõ biểu tình, cười khổ lắc lắc đầu, xem ra đường tình thực bấp bênh.

Mà Hồn Ảnh cùng Đạm Cúc nhìn nhau liếc mắt một cái, sau đó lại nhanh chóng đem tầm mắt chuyển đi, giống như vừa mới ăn ý như thế không phải hai người.

Mà Hồn Lăng cùng Hồn Trạch liếc nhau, đồng loạt nhìn về phía Nhã Trúc cùng Thanh Lan ở đối diện, sau đó lại là có chút không biết làm sao để chuyển tầm mắt.

Mà U Tà thấy được biểu tình của mọi người, lập tức ý vị thâm trường cùng Liệt Hỏa Kình Thương nhìn nhau liếc mắt một cái, trong mắt hai người đều xẹt qua ý cười, U Tà sờ sờ cằm, nhìn nhìn đám người Hồn Thiên, xem ra làm hồng nương cũng không tệ.

Liệt Hỏa Kình Thương mang theo bốn người Hồn Thiên rời khỏi Nhiếp Chính Vương phủ, tiến đến cửa cung tiếp đãi sứ thần tam quốc, ngồi trên lưng ngựa Liệt Hỏa Kình Thương khóe miệng mỉm cười sờ sờ mặt nạ màu bạc trên mặt, đáy mắt xẹt qua một tia thâm thúy.

U Tà nhìn bóng dáng Liệt Hỏa Kình Thương rời đi, khóe miệng cũng là mỉm cười, hôm nay hẳn là sẽ rất thú vị.

(*Vy Nhi: Một hồi yến tiệc kịch tính sắp diễn ra a….Thú vị…Mời các nàng cùng thưởng thức nga…:) )


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.