Đọc truyện Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương – Chương 22: Thanh phong nhai, Ma chủ Ma Vực
Edit & Beta : ღ Vy Nhi ღ
Trong hoàng cung Hoa tàn _ “Lạc Hà cung” là một tòa tẩm cung kim bích huy hoàng, một nữ tử mạo mỹ khuynh thành đang nằm nghiêng trên nhuyễn tháp cao quý, lẳng lặng nghe ám vệ báo cáo chuyện tình đã tra xét được trong mấy ngày qua, có liên quan đến Minh Thiên Tầm.
“Công chúa, thuộc hạ mấy ngày trước ở Phong Mâu quốc đã điều tra được, Ma chủ Ma Vực_Minh Thiên Tầm sẽ đến Hoa Tàn quốc!” Nghe vậy Hoa Lộng Ảnh trực tiếp nhảy dựng từ nhuyễn tháp lên, sắc mặt mừng rỡ như điên.
“Ngươi nói cái gì? ! Ngươi nói hắn sẽ đến Hoa Tàn? !” .
“Dạ, công chúa, tin tức này là từ bên trong Ma Vực truyền ra , tuyệt đối sẽ không sai!” Nghe nói như thế, đôi mắt phượng hẹp dài của Hoa Lộng Ảnh lập tức chợt lóe.
“Mau truyền lệnh xuống, chú ý chặt chẽ những người gần đây nhất đã đến Hoa Tàn quốc! Nếu như nhìn thân ảnh Minh Thiên Tầm, lập tức chạy đến nói cho bản cung biết!” .
“Dạ, công chúa, thuộc hạ tuân mệnh!” Ám vệ kia lập tức cũng không dám dừng lại, rất nhanh liền rời khỏi Lạc Hà cung, vị công chúa này bề ngoài xinh đẹp tựa thiên tiên, kì thực nội tâm có biết bao ngoan độc, cũng chỉ có chúng ám vệ như bọn họ mới biết được.
Giờ phút này, trên đỉnh Thanh phong nhai ở ngoại ô Hoa Tàn quốc đứng sừng sững một nữ tử khuôn mặt xinh đẹp, mặc dù không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng là khí chất phi phàm, người thường khó có thể sánh bằng được!Đó chính là người đã tới chỗ khoáng mạch – Tức Mặc U Tà!
“Cung chủ, mấy tảng đá sáng long lanh này thật là đẹp mắt, nhưng là hảo cứng! ” Trong tay Thanh Lan cầm một khối ngọc xanh nho nhỏ liền có chút hưng phấn nói.
“Ừm, thứ này tên là kim cương, có thể chế tác ra rất nhiều trang sức đẹp.” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng thanh nhã của U Tà vang lên ở phía trên vách núi đen lại dường như có vẻ rất là huyền ảo.
“Vậy chẳng phải là Lưu Ly trai lại có thể kiếm được thêm một món hời lớn rồi hay sao?” Hai mắt Thanh Lan sáng long lanh giống như kim cương trong tay nàng vậy. Cung chủ thật sự là người tối có tài hoa ở trên đời này mà!
Rất nhiều quặng khoáng mạch bên trong có chứa kim cương đã bị U Tà toàn bộ đều thu vào bên trong Ngọc lưu ly vòng tay, bốn người Hàn Mai đều biết vòng tay thần bí này của U Tà có thể cất trữ bảo vật.
Bởi vì lúc trước, khi gặp được Hàn Mai, Hàn Mai vừa vặn là đang lưu lạc trong rừng bị một loại độc xà kịch độc cắn phải, độc tố cơ hồ đã xâm nhập vào bên trong ngũ tạng, cuối cùng cũng là U Tà dùng một cây ngân đao chữa khỏi chỗ bị cắn kia, rồi sau đó U Tà trước mặt Hàn Mai, từ trong trống rỗng xuất ra vài cọng dược liệu hi hữu ( hiếm có ), cuối cùng mới cứu được Hàn Mai một cái mạng!
Từ sau đó, Hàn Mai liền đi theo U Tà , mà chuyện về Ngọc lưu ly vòng tay, Hàn Mai cũng tuyệt không nói lộ ra ngoài dù chỉ nửa câu. Thanh Lan, Nhã Trúc cùng Đạm Cúc, ba người đương nhiên cũng giống như Hàn Mai, tuyệt đối sẽ không phản bội U Tà, vì vậy bí mật về Ngọc lưu ly vòng tay của U Tà mấy người các nàng cũng đều biết rõ ràng.
Mà bởi vì U Tà đem đại bí mật như vậy nói cho các nàng, đã làm cho vài cái nha đầu cảm động không thôi. Có thể gặp được một chủ tử tốt như thế, thật sự là phúc khí mà các nàng tu luyện mấy đời mới được!
“Cung chủ! Ám U cung truyền đến tin tức: Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm muốn gặp cung chủ một lần!” Trong tay Hàn Mai cầm tin tức vừa mới từ Ám U cung truyền tới, có chút nghi hoặc nói. Ám U cung mặc dù cùng Ma Vực được đặt song song là “Tuyệt thế song hùng”, nhưng là vẫn chưa từng cùng xuất hiện một lúc a, hai bên đều là việc ai người đó làm, từ xưa đến này không hề phát sinh qua va chạm, cũng không có giao hảo qua, vậy nay… đây là cái tình huống gì?
Mà U Tà nghe tin tức như thế cũng là sửng sốt, tiếp theo chính là trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: “Không cần hoài nghi, người đã đến đây rồi.” Nói xong, mấy đạo thân ảnh liền xuất hiện ở trên Thanh phong nhai.
U Tà nhìn mấy người đột nhiên xuất hiện này, nhẹ nhàng nhíu mày, có thể trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà biết được chỗ ở của nàng, xem ra Ma Vực này quả thực danh bất hư truyền, nàng thật muốn nhìn xem Thiên hạ đệ nhất mỹ nam này rốt cuộc có phải là Liệt Hỏa Kình Thương hay không!
Phượng mâu màu Hổ Phách lạnh lùng nhìn về phía nam tử cầm đầu, lập tức ngay cả một người luôn trong trẻo nhưng lạnh lùng như Tức Mặc U Tà cũng không kiềm chế được mà sửng sốt một lát.
Chỉ thấy nam tử cầm đầu kia một thân y bào tử kim, gấu áo bị cuồng phong trên đỉnh núi thổi nhảy múa ở sau người hắn, cả người toát ra khí thế tựa như thần thánh. Cái gì ngọc thụ lâm phong, quang hoa vạn trượng, tựa như mỹ ngọc, cái gì cao quý như tiên, tuyệt mỹ xuất trần, dường như những từ ngữ hoa lệ nhất trên thế giới dùng ở trên người năm tử trước mắt này đều có vẻ cằn cỗi vô lực!
Làn da trắng nõn, các đường nét góc cạnh trên mặt đều rõ ràng mà thâm thúy, giống như điêu khắc, mày kiếm tà tà bay vào thái dương hạ xuống vài sợi tóc đen tuyền, lông mi dài mà cong, tiếp theo cặp mắt lục sắc xanh biếc cực kỳ hiếm thấy tràn đầy lạnh lùng, thâm thúy sâu thẳm như động không đáy, làm cho người ta liếc mắt một cái sẽ không thể kiềm chế mà trầm luân trong đó, mũi cao anh tuấn, môi mỏng đạm mạc như nước, gương mặt phiêu miểu tuyệt luân!
Mà quanh thân hắn tỏa ra khí thế đế vương, bá khí tôn quý, tựa như chúa tể cường đại nhất trong thiên địa, giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất duy ngã độc tôn, khiến người ta phải tôn kính mà trầm luân!
Một khắc kia khi nhìn thấy hắn kia, cảm nhận được khí thế tản ra quanh thân hắn, U Tà liền xác định suy nghĩ trong lòng, hắn chính là người được thế nhân tôn xưng là Ma chủ, thiên hạ đệ nhất mỹ nam – Minh Thiên Tầm, cũng chính là người kinh sợ sa trường, Chiến thần Nhiếp Chính Vương – Liệt Hỏa Kình Thương!
U Tà dại ra một lát sau liền phục hồi tinh thần lại, mà bốn người Hàn Mai cũng giống như U Tà, trước kia cả ngày nhìn khuôn mặt yêu nghiệt khuynh thành của chủ tử nhà mình, giờ phút này đổi thành một khuôn mặt khác, cũng chỉ khiến thị giác của các nàng nháy mắt rung động thôi, cũng không đủ để làm cho các nàng trầm mê trong đó, nếu là trước khi gặp qua Cung chủ nhà mình mà nhìn thấy nam nhân này, sợ là các nàng cũng sẽ dại ra quên hô hấp.
Nhìn đến vài nữ nhân khuôn mặt bình thản nơi này, chỉ có vị nữ tử cầm đầu kia còn có chút tư sắc, chẳng lẽ đây chính là Cung chủ Ám U cung – Mặc U trong truyền thuyết? !
Mấy người Hồn Thiên nhìn thấy vậy, không khỏi có chút kinh ngạc, bọn họ còn tưởng rằng Cung chủ Ám U cung là một nữ tử đủ để so sánh với chủ tử nhà mình chứ, thật không ngờ lại có bộ dáng này. Bất quá nhìn thấy mấy người U Tà khi thất dung mạo chủ tử nhà mình chỉ dại ra một lát liền phục hồi tinh thần lại, mấy người Hồn Thiên không khỏi âm thầm tán thưởng, thật không hổ là Ám U cung sánh ngang với Ma Vực bọn họ!
Mà khi nhìn thấy U Tà, Liệt Hỏa Kình Thương mặt không đổi sắc, chỉ là trong nháy mắt trong lòng hắn lại hiện lên một tia quen thuộc, nhưng cũng bị hắn xem nhẹ, nhìn nữ tử trước mặt này, thanh âm từ tính lãnh mị vang lên, “Mặc U cung chủ, bản tôn có cọc sinh ý muốn cùng ngươi thương thảo”.
Nghe vậy đáy mắt U Tà xẹt qua một tia hứng thú, sinh ý? Nam nhân này gấp rút về nước liền là vì này cọc sinh ý đó sao?
Lập tức U Tà trong trẻo nhưng lạnh lùng nói, “Ma chủ khách khí, nói. . .”, nhưng mà còn chưa nói xong, con ngươi liền vô cùng lãnh liệt, đồng thờicon ngươi lục sắc của Liệt Hỏa Kình Thương lúc này cũng là hiện lên một tia thị huyết, đáng chết, xem ra là hắn hồi lâu không ra tay, làm cho ai đó quên mất tính tình tàn nhẫn lãnh huyết của hắn rồi!