Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 166: Nhanh Gọn


Đọc truyện Ta Xuyên Không Thành Tà Thần – Chương 166: Nhanh Gọn


Huyền thổ chi thủy mở ra có tới hàng trăm người cùng nhau tiến vào.

Lần này chi tranh cũng không như hoàng giả chi tranh lần trước tàn khốc như thế.

Lần trước hoàng giả chi tranh chính là ba đại thế lực đỉnh điểm đều cho người phân ra tranh đấu.
Lần này chỉ là các tông người và tán tu cùng tranh đấu thôi, độ khó giảm đi cũng là đáng kể.

Đoàn người một mạch tiến vào, huyền thổ chi thủy cũng không phải là chỗ nào cũng có.
Chính như vị trưởng lão kia đã chia ra ba phần khác nhau liền nói lên sự xuất hiện của huyền thổ chi thủy ở ba phần đó cũng sẽ khác nhau.

Phần mang màu đen bên ngoài các tông lớn liền không để ý trực tiếp phóng vào trong.
Trong mắt họ phần đất này có huyền thổ chi thủy nhưng chỉ là ít ỏi mà thôi.

Nếu có nhiều phẩm chất cũng sẽ không cao nên hoàn toàn không để ý.
Cao Tử Linh cùng bảy người kia liền lấy tốc độ nhanh nhất tiến vào bên trong.

Vùng đất màu đen trên bản đồ cũng như vùng đất màu nâu mà thôi, hoàn toàn không lọt vào mắt bọn hắn được.
Quân Huyền hắn cũng không lấy tốc độ nhanh mà tiến vào trong.

Bên trong huyền thổ chi thủy hắn khẳng định sẽ tiến vào xem thử một vòng.

Nhưng trước tiên là phải xong nhiệm vụ của hắn, nhiệm vụ đương nhiên là chiếm một phần đất màu nâu này.
Quân Huyền đứng trên một vùng đất cao nhìn xung quanh quan sát.

Người khác không biết nhưng hắn lại rõ ràng.


Quân Huyền hắn có thiên thư trong tay chính là một bảo bối gian lận không ai ngờ được.
Từ trong mắt Quân Huyền bắt đầu xuất hiện những ánh sáng màu vàng nhạt.

Quan sát một vòng Quân Huyền hắn liền động thân.

Huyền thổ chi thủy vị trí đã chọn xong liền nhanh chóng tiến tới.
Quân Huyền động thân tiến tới vị trí này sau lưng hắn cũng là có mấy cái đuôi bám theo.

Mà những cái đuôi này không ai khác chính là người của Kim Thoa Thành.
Muốn bình yên cắm cờ xuống để trận pháp bao phủ liền phải dọn dép rác một chút.

Quân Huyền hắn tốc độ dần chậm xuống sau đó đứng trên hư không quay lại nhìn tới.

Sau lưng hắn là ba người đều mang lấy tu vi huyền hư hậu kỳ đuổi theo.

Trên thân ai lấy đều nồng đậm sát khí nhìn lấy Quân Huyền.
Nhìn tới tình cảnh này Quân Huyền hắn mới rõ ràng Lã Phong sát tâm đối với hắn.

Nếu là người của Kim Thoa Thành khí tức trên thân chắc chắn có phần khác, mà Kim Thoa Thành cũng không thể điều động một lúc ba huyền hư hậu kỳ rời đi được.

Nếu có biến cố liền là to lớn tổn thất.
Ba người này là được thuê.

Mà thuê từ một thế lực nào đó chuyên môn giết người, chính vì như vậy sát khí mới là có thể kinh khủng bực này.

Ba người này không cho Quân Huyền một câu chào hỏi liền động thủ.

Một người mang lấy đôi bàn gang tay gắt, trên gang tay vẫn còn có một vài vết máu đọng lại.
Một người mang lấy một thanh đao và người còn lại mang lấy một đôi xong nhận.

Ba người cùng lấy thế công hung hãn kéo tới đánh.
Đối phó với dạng người này chính là ngươi sống ta chết nên Quân Huyền hắn nào dám coi thường.

Từ trên thân hắn ngay lập tức xuất hiện lấy cửu long hộ thể của Long Đế Ấn.
Long đế ấn động, cửu long không những hộ thể Quân Huyền qua một đợt thế công mà còn tiếp tục kéo lấy ba người kia một đợt nữa mới tan biến.
Ba người không những có kinh nghiệm chiến đấu còn có về cảnh giới đều là vượt trội hơn Quân Huyền một bậc.

Nhưng lại không hề quá đáng kể, ba người theo kém ở đây chính là huyền kỹ.
Quân Huyền hắn cũng không ngại liền dùng tới hồn lực.

Võ hồn động, dù ở huyền thổ chi thủy nơi này khắc nghiệt thực vật sinh sôi nảy nở nhưng mà ngọc huyền thảo vẫn như cũ sinh mệnh mạnh mẽ lớn lên và còn rất nhiều.
Quân Huyền hắn dùng tới võ hồn liền ngay lập tức vây khốn lấy được một người.

Một người bị vây khốn cũng không ảnh hưởng được thế cục này.

Hai người kia vẫn là lấy thế công mạnh mẽ đánh tới.
“Các ngươi vẫn là kém một chút.” Quân Huyền hắn đứng trên không trung nhìn một đường đao và một đường kiếm đánh tới liền buông lấy một lời.
Nơi kia huyền thổ chi thủy vẫn còn đang chờ hắn tới lấy liền không dây dưa những người ở đây được.


Từ sau lưng Quân Huyền xuất hiện lấy ba hồn thứ hư ảnh, hồn thú đều xuất ra liền muốn nói kết quả đã định.
Bạch hổ hồn thú lấy man lực liền trực tiếp cắn nạt đường kiếm đánh tới.

Mà sau đừng kiếm chính là lấy mạng chủ nhân xuất ra đường kiếm đó.
Sát thủ cầm kiếm vấn lạc.
Huyền vũ dù là hồn thú thiên về phòng thủ nhưng sức nặng liền là có một không hai.

Kể cả khi huyền vũ trở thành hồn thú vẫn là như cũ kinh khủng.
Sát thủ cầm đao mang thân hình vượt trội hơn cả nhưng khi bị huyền vũ đánh tới vẫn là phải thu đao phòng ngự.

Huyền vũ một bước chân dẫm xuống liền làm hắn muốn thổ huyết.
Chưa nói tới hỏa vương xà thiên chỉ chờ có thể liền phun tới tới.

Sức mạnh của huyền vũ nghiền ép, cùng hỏa vương xà thiên sức lửa đương nhiên khiến người này vấn lạc.
Đối với người mang theo hai găng tay sắt kia, vốn là đang bị bao phủ bởi ngọc huyền thảo chưa thoát ra được Quân Huyền hắn giải quyết chính là dễ như trở bàn tay.

Quân Huyền hắn bay tay nâng lên lại mang theo vô số Ngọc Huyền Thảo xuất hiện quấn lấy thân người vị kia sát thủ.
Tiếp theo đó đơn giản một cái nắm tay liền có mấy chục Ngọc Huyền Thảo thi nhau công phá thân thể hắn.

Nếu là Ngọc Huyền Thảo bình thường đương nhiên không làm đau nổi hắn nhưng Ngọc Huyền Thảo đã qua bốn lần tẩy lễ sức công phá liền không dám tưởng tượng.
Một sát thủ thân mang giáp liền bị Ngọc Huyền Thảo sinh sinh đâm chết.
Giải quyết xong ba người Quân Huyền hắn cũng không có dừng lại liền động thân tiến tới vùng kia huyền thổ chi thủy.

Huyền thổ chi thủy vùng nâu này người chiếm hữu cũng chỉ có huyền hư kỳ mà thôi, cao nhất cũng là huyền hư đỉnh phong liền không có linh hư.
Chính là như thế, một trận chiến của Quân Huyền đương nhiên là gây các phương chú ý.

Lấy thân thực lực đấu với ba huyền hư hậu kỳ mà còn giết nhanh gọn lẹ càng khiến mọi người ở đây trở nên e dè tránh mũi nhọn.
Cũng vì vậy Quân Huyền hắn liền thuận lợi tiến tới vùng đất kia mà không gặp một trở ngại nào.


Cây cờ trận pháp đã cắm xuống liền chỉ chờ trận pháp bao phủ liền ổn định.
Trong thời gian này, Quân Huyền hắn đương nhiên là ngồi tu luyện.
Bên ngoài mấy vị vương giả ngồi xem tấm gương phản chiếu trước mặt, ánh mắt đều là âm trầm chưa ai nói với ai lời nào.

Tấm gương phản chiếu trước mặt đương nhiên cũng không phải tầm thường bảo bối.

Tấm gương này chính một thiên cấp bao vật, thường chính là để cho Kim Thoa Thành thành chủ quan sát hoạt động.
Nay các tông lớn người đến liền phải nhường lại, một bầu không khí im lặng cứ thế diễn ra mãi cho tới khi trận chiến của Quân Huyền kết thúc.

Lấy thân mình một địch ba huyền hư hậu kỳ mà còn như vậy nhanh chóng dứt khoát đương nhiên không thể không lọt vào mắt các vị vương giả.
Hạo Thiên Tông vương giả còn nhìn tới vị trưởng lão Vũ Thánh Tông nói : “Có bực này bản sự mà không tiến vào trong ? Là do hắn sợ chết hay là Vũ Thánh Tông không biết nhìn người a?”
Lời nói này đương nhiên đến tai vị kia trưởng lão nhưng hắn cũng không đáp.

Qua một chiến này hắn cũng là có chút bất ngờ đây.

Chuyện Quân Huyền và Lã Phong xung đột đều truyền khắp thành hắn cũng rõ ràng.

Đã là Vũ Thánh Tông người còn đi gây chuyện khắp nơi nhưng mà có thể bảo toàn mặt mũi hắn liền không tính toán.
Bây giờ thấy Lã Phong thuê tới sát thủ như vậy vị trưởng lão này vốn tưởng Quân Huyền số phận liền an bài đây thôi.

Có thể lật tới bực này hắn cũng là không ngờ tới.
Mà Hạo Thiên Tông trưởng lão nói cũng không sao, hắn thật sự có chút đánh giá sai đây.

Thế nên không biết trả lời sao hắn liền im lặng.

Hạo Thiên Tông vị kia cũng không buông lời gì nữa.

Quân Huyền có thể tạo biến số bên ngoài nhưng bên trong kết quả vẫn như cũ định mà thôi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.