Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Chương 158: Chiến Hoàng Ra Tay


Đọc truyện Ta Xuyên Không Thành Tà Thần – Chương 158: Chiến Hoàng Ra Tay


Quân Huyền hắn không dám chần chừ thôi động bí pháp liền chạy.

Lúc trước hắn còn bị năm người quấn lấy kèm theo muốn thử vương giả thực lực mới ngạnh kháng đỡ đòn.

Nhưng mà bây giờ biết vương giả như vậy khủng bố hắn nào dám.
Hóa hư thuật trong lúc này cũng không quá mức hợp lí.

Quân Huyền trực tiếp dùng hóa viêm hỗn độn thuật.

Trong chốc lát toàn bộ khí tức của hắn đều như biến mất khỏi thế gian chui vào hỗn độn.
Vị kia vương giả đối với chiêu này của Quân Huyền chỉ là cười lạnh, huyền hư lại có thể sử dụng bí pháp tiến nhập không gian hỗn độn đúng là có bản lãnh.

Nếu như là người khác hắn còn cảm giác sẽ bắt hụt tiểu tử này nhưng đối diện với hắn thì không.
Hắn vừa bước lên vương giả kỳ liên chuyên tâm nghiên túc về không gian.

Hắn cảm ngộ về không gian cũng không như vương giả khác, hắn đã như chạm tới tầng cao mới.
Thấy Quân Huyền biến mất vị vương giả này cũng liền xé rách hư không đuổi theo.

Hóa hư hỗn độn thuật dù là bí pháp trốn vào hỗn độn nhưng lại không phải toàn năng.

Quân Huyền hắn cũng chỉ mới huyền hư kỳ mà thôi.

Nếu hắn cố giữ tình trạng này trong hỗn độn sẽ ảnh hưởng tới hắn to lớn nếu tình huống xấu nhất chính là mắc kẹt lại vĩnh viễn.
Quân Huyền hắn thi triển bí pháp liền tiến vào hỗn độn liền chui trở lại mộ của chiến hoàng sau đó thoát ra.

Quả nhiên theo Quân Huyền đi ra vị kia vương giả cũng là bước tới, hắn còn lo lắng tiểu tử này sẽ trốn trong hỗn độn không chịu chui ra đây.

Giờ vừa cảm nhận được Quân Huyền khí tức vương giả liền ngay lập tức bước ra.
Đối diện với vương giả này đuổi tới Quân Huyền sắc mặt cũng chưa từng thay đổi, nếu có người ở đây không chỉ có chút ngạc nhiên.


Đơn giản vì vừa nãy Quân Huyền lập tức chạy chối chết thế mà bây giờ đối diện sắc mặt lại có thể như vậy bình tĩnh.
Vương giả nhìn tới Quân Huyền như thế cũng chỉ một xíu biến sắc nhẹ mà thôi.

Một huyền cảnh giữ được bình tĩnh như thế cũng chỉ là ngoan cố mà thôi.

Dù trong hoàn cảnh này bình tĩnh lại như thế nào, không có thực lực bình tĩnh vẫn sẽ chết mà thôi.
Quân Huyền hắn lại khác nếu ở bên ngoài hắn còn có chút e ngại nhưng đã tiến vào đây thứ gì cần dùng đến liền dùng đến a.

Đối mặt với một vương giả hắn như tung hết toàn bộ thực lực vẫn không thể thay đổi tình thế liền chấp nhận số phận mà thôi.
Quân Huyền trên tay hai ngọn lửa rực cháy, một ngọn lửa xanh ngọc bích ma mị.

Một ngọn lửa mang màu đỏ máu cháy chiếu rọi thương khung.

Hai ngọn lửa vừa xuất hiện vị vương giả liền nhíu mày, hắn đã rõ ràng vì sao ban nãy không thể đánh tới Quân Huyền.

Nguyên lai là có chút chiêu trò.
“Khà…” Vương giả không chậm chễ cười lên thành tiếng trực tiếp tế ra động thiên.

Nếu ở huyền cảnh, huyền phủ bên trong cơ thể nhưng thành vương giả huyền phủ chuyển hóa động thiên xuất hiện bên ngoài.

Một phương động thiên tế lên làm cho vương giả khí thế chợt tăng lớn.
Tình thế này, Quân Huyền hắn chưa động, vị vương giả kia cũng chưa động.

Quân Huyền hắn nếu muốn nhanh chóng tấn công liền đã tấn công rồi nhưng khi vương giả tế ra động thiên như thế hắn liền làm chuẩn bị.

Một đợt công kích bằng toàn bộ thực lực.
Nhanh như chớp mắt, Quân Huyền hai đoàn lửa trên tay công kích tới.

Đối với hai ngọn lửa này vương giả cũng lại không dám không cẩn thận.

Động thiên chi lực tỏa ra ngay lập tức đón tấn công của Quân Huyền đánh tới.


Đối chiến với vương giả vẫn có dũng khí xuất thủ trước cũng là đã có lá gan đủ lớn.
Chưa dừng lại ở đó, Quân Huyền hai đòn tấn công bằng dị hỏa xong liền tiếp tục dùng võ hồn.

Ngọc Huyền Thảo được thôi động cực hạn trong chớp mắt xuất hiện rất nhiều dây leo dài từ dưới đất mọc lên mang theo sức công kích đánh tới vương giả kia.
Vị kia vương giả trên mặt chưa từng thay đổi, hắn đối với trò công kích này xác thực có chút lưu tâm nhưng tất cả chỉ là trò trẻ con.

Ngọc Huyền Thảo công kích có mạnh đẩy lùi được linh hư kỳ nhưng đánh vào thân thể hắn cũng không đáng lo ngại.

Nhưng lựa chọn an toàn vương giả vẫn tránh né.
Quân Huyền nhìn vị vương giả vừa chạm chân xuống đất liền tiếp tục đánh tới.

Long hắc sắc võ hồn được thi triển, long hắc sắc võ hồn công kích chính là rất nhanh chỉ trong chớp mắt mà thôi.

Vương giả vị kia chưa chạm chân xuống hoàn toàn liền thấy một hắc long lao xuống đánh tới.
Đối với Ngọc Huyền Thảo hắn có thể coi nhẹ nhưng với đòn công kích này lại không thế.

Long hắc sắc võ hồn công kích tới vương giả tiếp tục lấy động thiên chi lực chống đỡ.

Hắc long dù mạnh nhưng lại không qua nổi động thiên đánh tới nữa liền nhanh chóng tan biến.
Quân Huyền hắn chưa từng ngừng.

Hắc long này căn bản không ảnh hưởng tới vương giả kia được nhưng đủ thời gian hắn tích tụ tới đại chiêu.
Một đường kiếm đánh tới, đối với đường kiếm này Quân Huyền hắn không chỉ sử dụng mỗi huyền lực.

Trên đường kiếm mang theo hai loại dị hỏa công kích tới.
Quả nhiên không sai, vị vương giả này cũng cực kỳ cẩn thận.

Đường kiếm này hắn có thể dùng hồn kỹ mà phá nhưng hắn lựa chọn an toàn hơn đó là động thiên chi lực.


Động thiên chính là một cái cực kỳ toàn năng phòng thủ liền quá mức ổn định.
Quân Huyền nhìn một màn này cười cười thầm.

Động thiên của vương giả này đúng là để tích tụ hồn lực nhưng sử dụng động thiên lại chưa từng động đến hồn lực mà không dùng tới hồn lực Thực Hỏa U Hồn mới phát huy được tác dụng.
Quân Huyền hắn còn lo lắng vị này dùng hồn lực phá đòn tấn công của hắn đây.

Đúng như dự đoán vị vương giả này đón lầy đòn tấn công nhanh như chớp liền phá toàn bộ đường kiếm, huyền lực và Ngọc Lệ Huyết Viêm bị đánh tan không còn xót lại gì.

Nhưng Thực Hồn U Hỏa nhanh chóng công kích tới nguyên thần.
Vương giả này khựng lại tới mấy giây thời gian mới nhanh chóng tỉnh táo lại.

Nhưng mấy giây thời gian lại là quyết định sinh tử hắn, vương giả thủ đoạn rất nhiều bảo mệnh không ít.

Thực Hồn U Hỏa dù công kích tới thần hồn rất mạnh nhưng cũng không thể lấy mạng hắn được.
Lấy mạng vị vương giả này lại là một kích sau cùng.

Một kích này liền không của ai khác chính là chiến hoàng xuất thủ.

Chiến hoàng dù còn một sợi tàn hồn nhưng vẫn lựa chọn chiến.

Chiến hoàng hắn ghét nhất chính là tà tu.

Hắn năm đó chói sáng thời điểm còn không phải bị năm tên tôn giả tà tu đuổi giết mới tới mức này.
Bây giờ tà tu còn dám ngang nhiên trước mộ phần chặn giết như vậy không gây chiến hoàng phẫn nộ mới liền lạ.

Chiến hoàng một phần tàn hồn dù không thể đấu với tám vương giả nhưng giết một người vẫn là được.

Mà Quân Huyền cũng từ chiến hoàng câu thông tới mới lôi kéo vương giả này tới đây.
Hắn toàn bộ thực lực phô trương ra đây toàn bộ cũng là kéo kéo lấy vị này chờ đợi thời cơ.

Quả nhiên cuối cùng vẫn là chiến hoàng một đao chém gọn.

Quân Huyền hắn cũng không rõ ràng một đao đấy có thể hay không chém giết vương giả nhưng mà sau cùng con quái vật dưới nước nhoi lên đớp lấy vương giả xuống liền ấn định trận này ổn thỏa.
Sau khi vị vương giả kia bị quái vật kéo xuống Quân Huyền hắn mới có thời gian thở dốc.


Quân Huyền hắn cảm giác thực lực của mình không sai nếu không liền không thể kéo lấy vị vương giả kia lâu tới như vậy.

Hắn mặc dù không thể đối chiến vương giả được nhưng nếu đấu với linh hư kỳ hắn liền tự tin.
Chung quy cuối cùng vẫn là dựa vào hóa hư thuật.

Nếu không phải hắn liên tục kéo dài khoảng cách với vị vương giả kia hắn cũng không thể tung ra nhiều như vậy đại chiêu.
Quân Huyền thở dốc chiến hoàng lại cười cười.

Một phần tàn hồn của hắn cũng không đến mức như vậy yếu, vị kia vương giả vừa từ hư không chạm chân xuống hắn có thể ngay lập tức giải quyết nhưng mà hắn vẫn muốn xem tiểu tử này đôi chút.

Dù sao chiến đấu với hắn tiểu tử này chưa từng tung ra toàn bộ.
Nay nhìn tới một màn này chiến hoàng không khỏi có chút mỉm cười lại có chút tự khen.

Nếu năm đó tiểu tử này xuất sinh sớm hẳn là cũng sẽ chói lọi như Linh Vân a.

Không hổ là người của nữ ma đầu, đều như thế biến thái.
Đối với thời gian Quân Huyền đối chiến vương giả chiến hoàng cũng lại không lo lắng có lâu hay không dẫn tới bên ngoài có kéo vào được hay không.

Đơn giản vì bên ngoài đã có người giải quyết xong toàn bộ.
“Không tồi.” Chiến hoàng nhìn tới Quân Huyền cũng vẫn là khen một câu.
Quân Huyền hắn đối với câu khen này liền mỉm cười đáp : “Tạ tiền bối cứu mạng.”
Chiến hoàng ánh mắt lưu chuyển như nhìn thấu hư không nói : “Ngươi trở về liền tận lực tăng lên thực lực.

Tà tu cử động lần này cũng giống như năm đó có người giúp đỡ chống lưng mới dám làm càn.

Chỉ sợ không bao lâu nữa tà tu liền sẽ đánh tới.”
Quân Huyền hắn nghe vậy liền lập tức gật đầu.

Không cần tiền bối nói hắn cũng sẽ tận lực tăng lên thực lực của mình.

Nếu hôm nay hắn mang tu vi linh hư mọi thứ đã rất khác.
“Trở về a.” Chiến hoàng dứt lời tay liền vẫy vẫy một cái không gian Quân Huyền đang đứng liền ngay lập tức thay đổi.

Quân Huyền hắn được chuyển tới bên ngoài mà còn cạnh La Yên tỷ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.