Đọc truyện Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân – Chương 6: Lần Đầu Luyện Thể
“ Anh hai, anh có xin nước hôm qua về cho em không?” Trên bàn ăn, bé Na chờ mong hỏi, bé Na hiện học bán trú lớp sáu, sau một ngày học mệt nhọc cô bé muốn uống linh tuyền thủy để giải tỏa căng thẳng, tận hưởng cảm giác sảng khoái tuyệt diệu đó.
“ Tất nhiên là có rồi, anh mang về cho bé hai chai này, từ từ mà uống nhé!” Hoàng Việt từ tốn trả lời, lấy hai chai nước trong bao đưa cho em gái.
“ Cám ơn anh hai, anh hai là nhất, mà nè anh hai, sao hôm nay em thấy da anh hai đẹp thế, mụn cũng bớt đi nhiều nè!” Bé Na vui mừng, ngạc nhiên hỏi.
“ Ừa ha, mẹ cũng thấy da con sáng hơn mọi ngày đó!” Mẹ Hoàng Việt chen giọng
“ Dạ, chắc do con uống loại nước đặc biệt đó, vả lại hồi trưa con được đứa bạn tặng cái mặt nạ, mới đắp xong nên da mặt có vẻ trắng sáng hơn là bình thường” Hoàng Việt đáp
“ Vậy hả anh hai, anh hai mua cho em một cái mặt nạ nữa được không, mặt nạ mà anh hai dùng tốt quá!” bé Na nài nỉ.
“ Được rồi, vài ngày nữa bạn anh có hàng, anh sẽ mua cho em một cái, cũng không bao nhiêu tiền đâu!” Hoàng Việt chiều em gái mình, nói như vậy nhưng chỉ có hắn mới biết được một cái mặt nạ là 150 điểm tích phân.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 19 điểm tích phân” Hệ thống thông báo làm Hoàng Việt nghĩ thầm do mọi người ngạc nhiên vì làn da của mình, cả tâm trạng vui mừng của bé Na nữa.
“ Ti à, tối qua ba thử cho loại nước hôm qua của con vào phở rồi, mùi vị phải nói là ngon tuyệt, ba chưa từng ăn bát phở nào ngon như thế, kiểu này thế nào quán phở nhà mình cũng sẽ trở nên nổi tiếng thôi, hôm nay con mang mấy chai về thế?” Ba Hoàng Việt hỏi, trông vẻ mặt có vẻ cấp thiết.
“ Ba yên tâm, con mang về bảy chai, hai chai cho bé Na, còn lại nhà mình dùng là đủ, ngày mai con sẽ thuê người mang mấy bình nước lớn về luôn, ba chỉ cần cho con một trăm ngàn là được!” Hoàng Việt trả lời.
“ Ừ, để tí ba đưa, để chút nữa nhà mình bán phở với một ít nước đó chan vào xem thực khách có phản ứng thế nào! Thôi không nói chuyện làm ăn nữa, mọi người ăn cơm đi!” Ba Hoàng Việt giục.
Bữa cơm trôi qua nhanh, Hoàng Việt để thêm hai chai nước linh tuyền cho mẹ và ba uống, rồi dùng bữa, hôm nay nhà Hoàng Việt ăn cơm cá cùng canh súp lơ, như thường ngày Hoàng Việt ăn rất nhiều, hắn cũng cần nạp năng lượng để tối nay còn luyện tập Luyện Thể Quyết.
Về phòng, căn phòng của Hoàng Việt cũng khá rộng, có một bàn máy tính, bàn học, giường và một kệ sách. Thầm nghĩ ra ngoài luyện tập thì không khí mát mẻ hơn, hắn liền lấy xe đạp, nói với ba, mẹ rằng đi ra công viên Lê Thị Riêng gần nhà tập thể dục, rồi đi vội.
Vào trong công viên, công viên đi qua lại khá nhiều người, đi dạo một vòng, đã khá lâu hắn không ra công viên, nhìn thấy những nhóm nhỏ tập võ đánh quyền, những bác lớn tuổi tập nhảy khiêu vũ, các cặp tình nhân nắm tay nhau đi dạo, lũ trẻ con đi trượt patin, tiếng nhạc inh ỏi của khu vui chơi gần đó, làm trong lòng hắn cũng háo hức.
Chọn cho mình một chỗ gần những người võ sinh đang tập quyền, hắn bắt đầu khởi động thân thể, sau đó thực hiện những động tác cơ bản của Luyện Thể Quyết, những động tác vặn người, căng cơ bắp, rung thân thể khá quái dị.
“ Ê, thằng mập kia tập gì lạ quá mày!” Một thiếu niên đang đánh quyền nói nhỏ.
“ Ờ, tao cũng chưa thấy ai tập thế bao giờ, Haha! Mắc cười quá” Một người khác nói, khiến đám võ sinh cũng ngoái qua nhìn theo Hoàng Việt
“ Đinh! Kí chủ nhận được 53 điểm tích phân” Hoàng Việt đang tập thì hệ thống thông báo làm hắn bất ngờ, nhìn xung quanh thì thấy đám võ sinh một mặt tức cười nhìn hắn, khiến Hoàng Việt thầm cười.
” Xem ra gây chú ý cũng có thể tăng điểm tích phân a!” hắn cười nhẹ, tiếp tục tập luyện.
Mồ hôi ra như mưa, cứ mỗi khi quá mệt Hoàng Việt lại uống từng ngụm nhỏ linh tuyền thủy, thấy Hoàng Việt nghiêm túc tập luyện, đám võ sinh gần đó cũng không cười hắn nữa, chỉ là cảm thấy có chút hiếu kì cách tập của Hoàng Việt.
Tập được khoảng mười lăm phút, các cơ bắp ít ỏi của Hoàng Việt hiện tại mỏi nhừ, nhưng hắn cảm thấy đầu óc cực kì sảng khoái, tâm trí cũng trở nên tự hào hơn khi đã cố gắng tập được một loạt động tác khó. Nhưng có một vấn đề là hắn đang tập bỗng nhiên ngửi thấy mùi thối.
“ Má! Đứa nào đánh rắm mà thối thế” Một đứa võ sinh gần đó hét.
“ Mùi bắt nguồn từ hướng kia!” Một tên võ sinh khác ngửi ngửi, chỉ vào Hoàng Việt
“ Thằng mập kia mày làm gì mà thối vậy hả?” Một tên mặt có vẻ dữ tợn vừa đưa tay che mũi vừa hỏi Hoàng Việt.
“ Dạ, em có làm gì đâu anh!” Hoàng Việt thốt lên, sau đó hắn thử ngửi kỹ thì cảm thấy đúng là thối thật, mà mùi đó lại xuất phát từ cơ thể mình, hắn nhìn kỹ thì thấy da hắn bài tiết ra một chất gì đó màu đen, có mùi thối hoắc.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 153 điểm tích phân!” Hệ thống thông báo
“ Dạ thôi chào mấy anh em đi trước!” Hoàng Việt ngại ngần, thầm nghĩ đây là chất độc của cơ thể mình khi tập Luyện Thể Quyết bài tiết ra, liền chạy vội vào phòng vệ sinh của công viên, lấy nước rửa tạm các chất bài tiết đi, rồi chạy vội về nhà.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 18 điểm tích phân” Hệ thống thông báo
“ Hệ thống, tại sao ta lại nhận được tích phân, ta có làm gì đâu!” Hoàng Việt nghi hoặc hỏi
“ Kí chủ về nhà là biết ngay thôi, hehe” Hệ thống đùa dí dỏm
Về đến nhà, ba Hoàng Việt thấy Hoàng Việt về liền vui vẻ kể: “ Ti ơi, mọi người ăn phở đều thích thú lắm, đều khen nước phở ngon đậm đà, ăn vào mệt mỏi tiêu tan không ít”
“ Vậy hả ba, vậy thì tốt rồi, nhưng ba đừng cho nhiều nước đó quá, kẻo lại mau hết!” Hoàng Việt nhắc ba mình, hắn cũng không muốn mọi vị khách đến ăn thấy linh tuyền thủy quá tốt, khi đó có khi lại hỏi nguồn gốc nước chế biến phở, hắn lại không thể giải thích và cung cấp cho người khác được, nếu không hắn sẽ bị bắt đi lấy linh tuyền thủy suốt ngày mất, tuy rằng linh tuyền thủy có thể vô hạn dùng, nhưng nguồn gốc linh tuyền thủy hiện tại hắn không muốn nói cho ai cả.
“ Xem ra lý do ta được thêm điểm tích phân đến từ khách ăn phở a!” Hoàng Việt hiểu ra, tuy hắn không trực tiếp gây nên rung động cho người khác nhưng cũng nhờ có hắn mà thực khách mới cảm thấy phấn khích như vậy. Nghĩ xong, hắn liền chạy vội vào phòng tắm.
…
Thành Chung là một thanh niên sành ăn, đặc biệt cậu rất thích ăn món phở bò, cậu có sở thích đi nếm món ngon vật lạ của nhiều hàng quán, tối hôm nay chở bạn gái đi ngang một con ngõ nhỏ, cậu trông thấy tiệm phở Phúc, nhìn thoáng qua quán phở thấy cũng sạch sẽ, mùi thơm lan xa, cậu liền hỏi bạn gái mình có muốn ăn không, sau khi được bạn gái chấp thuận, cậu để xe ngoài cổng rồi cùng bạn gái bước vào quán.
“ Ông chủ, cho con hai tô phở chín, đầy đủ nha!” Thành Chung đến quầy hô nhỏ.
“ Rồi, ok! Có liền” Hoàng Phúc, ba Hoàng Việt nói nhanh. Sau đó Thành Chung và bạn gái cậu ngồi vào bàn, cậu và bạn gái ngửi thấy một mùi nước lèo phở thơm mát, nhìn vài vị khách hàng khác say mê ăn, húp nước lèo khiến cả hai thầm nghĩ có lẽ phở ở đây cũng rất ngon, chỉ là do trong hẻm nhỏ nên khách tới không quá đông.
“ Đây, của hai con đây, chúc hai con ăn ngon miệng” Ba Hoàng Việt mang theo một khay gồm hai bát phở, rau thơm cho hai vị khách mới này.
“ Dạ con cám ơn chú” Thành Chung và bạn gái tỏ ra khách sáo. Sau đó cả hai ngửi thử bát phở, vừa thơm lại vừa thanh mát, không nhịn được múc 1 thìa nước, thổi cho nguội rồi thử nhấm nháp.
“ Ngon quá anh ơi, nước phở ở đây làm ngon thiệt!” Cô bạn gái của Thành Chung thử ăn trước, nhỏ giọng thốt lên với bạn trai của mình
“ Ừ, ngon thật em ạ, quán này ngon thế mà sao khách vắng quá ta, để anh chụp tấm hình và viết bài đăng lên facebook và foody câu khách cho quán” Thành Chung vui vẻ nói, mới nếm thử một chút nước lèo thôi cậu đã cảm thấy quá hài lòng, nước lèo của quán phở này phải nói là ngon nhất trong tất cả quán phở cậu từng ăn, bánh phở cũng thuộc loại ngon, xứng đáng để cậu giới thiệu với bạn bè và những người có niềm đam mê ăn uống như cậu.
“ Ông chủ ơi, cho thêm bát phở tái nữa!” Một thực khách ăn xong một tô phở vẫn thòm thèm, kêu thêm một tô nữa. “ Có ngay “ ba Hoàng Việt vui vẻ đáp.
Thành Chung lấy điện thoại ra chụp một tấm hình, sau đó tiếp tục ăn như hổ đói, thầm tiếc là hồi trưa cậu ăn khá nhiều nên bây giờ bụng cũng còn no, không thì cậu nhất định phải ăn thêm một tô phở cho căng bụng.
“ Lần sau mỗi tuần đi chơi mình đến quán phở này nữa nhé anh” Bạn gái Thành Chung nũng nịu
“ Ừm, chắc chắn rồi, em ăn từ từ thôi, ăn nhanh quá lại ngẹn” Thành Chung trêu bạn gái
“ Anh đó, anh cũng ăn nhanh như thế mà còn bảo em, hihi” bạn gái Thành Chung dí dỏm nói. Hai người bắt đầu chậm rãi ăn, sau năm phút thì đã ăn xong.
“ Chú ơi, tính tiền hai tô ạ!” Thành Chung gọi ba Hoàng Việt
“ Của con hai tô là năm mươi nghìn!” ba Hoàng Việt đáp
“ Rẻ thế chú, con từng ăn phở ở quận 1 năm mươi nghìn một tô mà không ngon bằng phở quán chú làm” Thành Chung ngạc nhiên
“ Vậy sao, cám ơn con nha, nếu con thích lần sau đến thường xuyên nhé!” ba Hoàng Việt vui mừng nói
“ Dạ, lần sau con và bạn nếu thèm phở sẽ đến ăn quán chú, tiền đây ạ” Thành Chung nói xong, móc ví ra đưa năm mươi nghìn cho ba Hoàng Việt, sau đó lên xe chở bạn gái về nhà.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 18 điểm tích phân!” Từ nãy đến giờ, cứ mỗi một đoạn thời gian có khách ăn phở là Hoàng Việt lại nhận được một ít điểm tích phân, mỗi vị khách vài điểm, cộng thêm cả Thành Chung và bạn gái thì được 39 điểm tích phân, xem xét hệ thống thì hiện tại hắn có 467 điểm tích phân dự trữ.
Nghĩ đến bài kiểm tra hai lần tới, hắn liền ngồi vào bàn học, bây giờ đã gần tám giờ, Hoàng Việt soạn và chuẩn bị bài cho ngày hôm sau, có môn Hóa Học, hắn liền tiếp tục ôn lại phần cuối kiến thức hóa hữu cơ lớp 11 mà lần trước chưa ôn xong, sau đó học kiến thức chương một của lớp 12.
“ Phần axit cacboxylic này liên quan đến Este này, xem nào, phản ứng thế, cộng, tách, trùng hợp,…” Hoàng Việt chậm rãi học, cuốn bí kíp môn Hóa Học của hắn rất chi tiết, làm hắn rất nhanh nắm được nội dung chính năm ngoái mà hắn đã quên đi ít nhiều.
Đồng hồ điểm tới mười một giờ khuya, có lẽ do tối nay hắn tập luyện Luyện Thể Quyết mà tinh thần được kích thích nên bây giờ vẫn còn khá tỉnh táo, tuy vậy biết là mẹ sắp giục mình đi ngủ rồi nên hắn dừng việc ôn tập các môn học, lên giường nằm, mở điện thoại ra lên mạng xem facebook, điện thoại hắn dùng là con SamSung J3 Pro, mua mất gần 3 triệu, là món quà ba mẹ hắn tặng cho hắn năm ngoái khi đạt danh hiệu học sinh giỏi.