Ta Vốn Phúc Hậu

Chương 301: Lý Mục Gặp Lý Quỷ


Đọc truyện Ta Vốn Phúc Hậu – Chương 301: Lý Mục Gặp Lý Quỷ


Một lúc lâu sau, Ngọc Mật mới từ trong lòng Bao Cốc đứng lên.

Nàng hỏi: “Chuyện tọa giá Khúc Các chủ, ngươi định làm thế nào?”
Bao Cốc nói: “Trước hết để Vương Đỉnh cùng Tôn Địa Long đi xử lý, nếu như bọn họ không làm được, chúng ta lại tự thân đi một chuyến.

Trước mắt chuyện quan trọng nhất vẫn là nơi đặt chân của Huyền Thiên Môn.”
Ngọc Tu La đánh mất tọa giá của Truy Hồn Các chủ, rất nhiều người sẽ cho rằng không phải chỉ là một chiếc tọa giá sao? Đường đường Truy Hồn Các lẽ nào rèn không nổi chiếc tọa giá thứ hai? Trên thực tế điều này tương đương với hoàng đế đem loan giá đại biểu thân phận địa vị mình giao cho thái tử xuất tuần sử dụng, kết quả thái tử vừa ra khỏi cửa đã đánh mất loan giá của hoàng đế! Thứ làm mất ở đây không phải là tọa giá, mà là thể diện của hoàng đế, là thái tử vô năng.

Loại người vô năng có thể ngồi ổn trên quân vị?
Trước đó Ngọc Tu La đánh mất tọa giá Khúc Các chủ, lại đoạt Thận Long Châu, nếu như nàng đem Thận Long Châu quay về Huyền Nguyệt Cổ Thành, Địa Quỷ Long Thần nhất định sẽ truy sát Truy Hồn Các đi! Thực lực của Truy Hồn Các ngay cả phân nửa Quân Phủ cũng không bằng, lấy cái gì cùng Địa Quỷ Long Thần chống lại?
Ngọc Tu La không dám trở lại, tự biết nắm giữ không được Thận Long Châu, chỉ có thể trốn ở chỗ nàng, thỉnh nàng xuất thủ.

Nếu như chuyện này là người khác đưa tới, Bao Cốc tuyệt đối không nhận việc mua bán này.

Tiểu sư thúc nàng từ trong khẩu đỉnh của sư mẫu lĩnh ngộ chân long tu hành pháp môn, dùng qua long tủy tu luyện ra long khí, còn được bảo đỉnh sư mẫu nàng ngao luyện qua thần hồn thể phách, Thận Long Châu đối với tiểu sư thúc nàng mà nói có thì tốt, không có cũng không ảnh hưởng đến tu hành.

Chuyện Thăng Tiên Lộ Đồ đem Bao Cốc, đem Khảm Bang đẩy lên đầu sóng gió, không có chuyện Thận Long Châu và Địa Quỷ Long Thần, vẫn sẽ có sự tình tranh chấp khác khơi mào.

Trong Tu Tiên Giới có rất nhiều thế lực tự tin vào thực lực mình, theo thói quen lấy thế áp nhân, lấy vũ lực cướp đoạt đánh chiếm.

Bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào Thăng Tiên Lộ Đồ, nhưng ngại Việt Quốc, các phương thế lực không dám lại công khai hướng nàng đòi Thăng Tiên Lộ Đồ, nhưng sẽ có trăm nghìn loại lý do cùng viện cớ để bọn họ xuất thủ, cho dù không có Địa Quỷ Long Thần cùng Thận Long Châu, cũng sẽ có những người khác đến khơi mào chuyện khác.

Đối với Bao Cốc mà nói, không nhận Thận Long Châu cũng không khá hơn chút nào, nhận còn có thể giúp Ngọc Tu La một tay.

Nếu như bây giờ nàng chạy đi đối đầu với Địa Quỷ Long Thần, rất có khả năng khiến cho càng nhiều thế lực hơn cuốn vào đối phó nàng không thể thoát thân.

Nàng muốn đi, trước hết phải đem sự tình Huyền Thiên Môn an bài ổn thỏa, không thể nào vì một viên Thận Long Châu kéo xuống đại sự ưu tiên hàng là đầu xây dựng cơ nghiệp của Huyền Thiên Môn, huống hồ chuyện Hoang Cổ Sơn Mạch nếu như kéo dài rất dễ sinh ra biến cố khác.

Dù sao hiện tại Hoang Cổ Sơn Mạch chỉ là của Huyền Thiên Môn trên danh nghĩa, Huyền Thiên Môn vẫn chưa chân chính chiếm lấy Hoang Cổ Sơn Mạch.

Một khi để thế lực khác dò được một chút ngọn nguồn của Hoang Cổ Sơn Mạch, phái ra tinh binh chiếm cứ Hoang Cổ Sơn Mạch, lấy chút lực lượng của Huyền Thiên Môn và Khảm Bang căn bản không thể giành trở về được.


Bao Cốc đem Khảm Bang Phân Đường Đường chủ Vũ Hổ triệu đến.

Nàng nói với Vũ Hổ: “Cần phải bảo vệ tốt an toàn của Ngọc Tu La, nàng nếu có gì sơ xuất, ta tìm ngươi tra hỏi.”
Vũ Hổ cung kính đáp: “Vâng!” Hắn hơi do dự, còn nói thêm: “Lệnh Chủ, nếu Ngọc Tu La rời đi Phân Đường ở bên ngoài xảy ra sự cố, thuộc hạ nên xử lý như thế nào?” Trước đây Khảm Bang thu được tin tức chuyện Thận Long Châu cũng không dám xen vào, vị thiếu chủ tu hành cảnh giới chỉ ở Nguyên Anh Kỳ này, đơn thương độc mã liền dám đoạt lấy Thận Long Châu, lá gan lớn, hành sự không cố kỵ gì, làm hắn cũng sợ hãi.

Hắn thật không biết Ngọc Tu La còn có tai họa gì là không dám đâm vào!
Hiện tại Thương Đô Thành có các nhân vật đứng đầu của các lộ thế lực hội tụ, vô số con mắt nhìn chăm chăm Khảm Bang Phân Đường, Ngọc Tu La nếu như rời khỏi Khảm Bang Phân Đường rất có thể gặp phải đại sự hắn lo liệu không nổi.

Bao Cốc hiểu ý Vũ Hổ, nàng nói: “Nói chung ngày nào Ngọc Tu La ở Khảm Bang Phân Đường ngươi phải toàn lực bảo vệ nàng an toàn ngày đó.”
Vũ Hổ đáp: “Thuộc hạ hiểu.”
Bao Cốc cho Vũ Hổ lui ra, đi phòng sát vách tìm Ngọc Tu La.

Nàng nói với Ngọc Tu La: “Ta có việc rời đi, chậm nhất là một tháng trở về.

Trong một tháng này, ngươi cứ an tâm ở lại Khảm Bang Phân Đường.

Ta đã phân phó, bọn họ sẽ toàn lực bảo vệ ngươi chu toàn, bất quá nếu như ngươi ra khỏi Khảm Bang Phân Đường, ta liền không cách nào đảm bảo cho an nguy của ngươi.”
Ngọc Tu La biết lần này mình gây họa lớn, rất ngoan ngoãn mà gật gật đầu.

Nàng chột dạ liếc nhìn Bao Cốc, hỏi: “Chuyện Địa Quỷ Long Thần ngươi có thể an bày ổn thỏa?”
Tối hôm qua nàng thu được truyền âm của sư công đại trưởng lão, đại trưởng lão mắng xối xả vào đầu nàng, đồng thời cũng biết Địa Quỷ Long Thần kia có bao nhiêu khó dây vào.

Địa Quỷ Long Thần ở U Giang Thủy Vực nổi danh hung ác, những yêu tu tà đạo ác nhân hung đồ cùng đường bí lối trong Tu Tiên Giới, nơi chạy trốn đầu tiên chính là U Giang Thủy Vực.

Tiềm Long Uyên là nơi đại hung đồ tụ tập, đốt giết cướp bóc không chuyện ác nào không làm, mà thực lực lại khá cường hãn.

Có chiến thuyền, chiến hạm đạt hơn một ngàn, tinh binh ba mươi vạn, có một trăm lẻ tám tên yêu tu chiến tướng thực lực cảnh giới ở Hóa Thần Mạt Kỳ, thống lĩnh một trăm lẻ tám bộ Yêu tộc, gọi là “Một trăm lẻ tám chiến tướng Kiêu Long tộc”, ba mươi sáu tên “Hộ Pháp Long Sứ”, bảy mươi hai tên “Thiên Ma Long Kỵ Vệ” thực lực Động Huyền Kỳ.

Tiềm Long Uyên là một hang ổ thổ phỉ cường đạo, lúc đi ra ngoài đánh cướp, chiến hạm binh mã phô thiên cái địa che lấp bầu trời, loại thành trì quy mô như Huyền Nguyệt Cổ Thành, thế lực như Truy Hồn Các, Tiềm Long Uyên không biết diệt bao nhiêu.


Thành trì, tông môn trú địa hai bờ sông U Giang Thủy Vực toàn bộ bị Tiềm Long Uyên chiếm lĩnh.

Tiềm Long Uyên không ở trong thập đại thế lực Tu Tiên Giới, nhưng lực lượng của nó thập đại thế lực cũng không nguyện trêu vào.

Bao Cốc nhìn ra Ngọc Tu La lo lắng, đạm thanh nói: “Không cần phải lo lắng.”
Ngọc Tu La nhìn thấy Bao Cốc bình tĩnh tự nhiên, bộ dáng vẻ không hề sợ Tiềm Long Uyên, không khỏi nhãn tình sáng lên, hỏi: “Ngươi có biện pháp đối phó Địa Quỷ Long Thần?”
Bao Cốc nói: “Không có.”
Ngọc Tu La ách một tiếng.

Bao Cốc nói: “Thuyền đến đầu cầu tự nhiên đi thẳng, xe đến trước núi tất phải có đường.

Ta nếu dám nhận chuyện này, tự nhiên là có lo liệu nắm chặt.”
Ngọc Tu La nhìn thấy thái độ Bao Cốc, sinh ra vài phần an tâm.

Bao Cốc nói: “Ta còn có chuyện, cáo từ trước.” Nàng trở lại phòng của mình, gọi Ngọc Mật, từ truyền tống pháp trận Khảm Bang trực tiếp đi Hoang Cổ Sơn Mạch.

Hoang Cổ Sơn Mạch bố đầy cấm chế và pháp trận, Bao Cốc dù có gan lớn như thiên tử cũng không dám lấy truyền tống pháp trận trực tiếp truyền vào sâu trong Hoang Cổ Sơn Mạch, chỉ có thể trước tiên đến chân núi.

Nàng và Ngọc Mật mới vừa bước ra khỏi truyền tống pháp trận liền thấy xung quanh có vết tích người, hai người gần như đồng thời khởi động nặc khí thủ trạc trên cổ tay.

Bao Cốc lấy ra diện sa tiểu sư thúc luyện chế cho nàng đeo lên, lại đem mộc linh khí phóng ra ngoài, khí thu nội liễm, trong nháy mắt trở thành một tu sĩ mộc linh căn Kim Đan Kỳ.

Nặc khí pháp bảo của Ngọc Mật đem khí tức thể phách Hóa Thần Kỳ tu tiên giả của nàng yểm lại, tu hành cảnh giới Luyện Khí nhị giai nhìn yếu đến quả thực có chút thương cảm, chỉ có khí chất thanh tú trên người, nước da trong suốt tinh tế như cực phẩm mỹ ngọc ẩn ẩn hiển lộ ra vài phần bất phàm.

Nàng có thuật trú nhan, lại dùng qua Tuyết Nhan Đan, làm cho vẻ ngoài lưu lại ở bộ dáng hai mươi tuổi.

Tu tiên giả hai mươi tuổi mới ở Luyện Khí nhị giai, khí chất này cho dù tốt, da dẻ mềm mại nhẵn bóng trắng nõn hơn, bộ dáng xinh đẹp hơn, vậy cũng là phế vật.

Tu vi hai nàng hiển lộ, đeo diện sa đem dung mạo che đi, lại đem pháp bảo bắt mắt trên người đều thu vào, chỉ lưu vài kiện pháp bảo hộ thân bên mình, lại thêm một thân y phục trắng thuần khiết, nếu như đi ở trên đường lớn trong thành trì tu tiên cũng không có người nhìn các nàng nhiều hơn một cái.


Nhưng hai nàng ở nơi Hoang Cổ Sơn Mạch phi thường hung hiểm, như thế này ngược lại càng dễ làm người khác chú ý hơn, có thể ăn mặc như thế này làm người khác chú ý nhưng cũng sẽ không làm người ta chú ý tới thân phận thực sự của hai nàng.

Ở loại địa phương này, nếu có thực lực Hóa Thần Kỳ trở lên hành tẩu mới là tốt nhất, nhưng Nguyên Thần Ngọc Mật bị đánh tán, tu vi bị phế, căn bản không phóng ra được khí tức Hóa Thần Kỳ tu tiên giả.

Về phần Bao Cốc, tu hành cảnh giới Luyện Khí của nàng chỉ ở Kim Đan Kỳ, nàng ngay cả Nguyên Anh Kỳ khí tức cũng không thả ra được, nếu thật muốn phóng xuất khí thế cường giả, vậy cũng chỉ có khí tức dung Huyền Thiên Kiếm Dung Khí Đại Viên Mãn, khí tức kia nếu phóng ra ngoài, cường giả mang khí tức ngay cả bầu trời cũng muốn xé rách đó đơn giản chính là hướng bốn phương tám hướng chiêu cáo Bao Cốc đang ở đây.

Bao Cốc muốn xem một chút là ai ở Hoang Cổ Sơn Mạch hoạt động, cho nên, để người nhìn chăm chăm một chút cũng không sao.

Bao Cốc tu hành cảnh giới thấp, hiện tại tu hành cảnh giới của Ngọc Mật thấp hơn, hai người thần thức đều yếu, bất cứ thần thức một Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả nào đều so với hai nàng cường đại hơn, cho nên, lúc hai nàng vẫn chưa phát hiện người khác, người khác cũng đã nhìn thấy các nàng trước.

May mà Bao Cốc thức giác nhạy bén, nếu có thần niệm hoặc ánh mắt rơi vào trên người mình, nàng gần như đều có thể lập tức cảm thấy.

Hai nàng mới vừa lộ diện không bao lâu, liền bị không ít tầm mắt rơi vào trên người.

Hai gã Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả ngự phong bay tới, dừng ở trên không trung cách hai nàng ước chừng ngoài mười thước, cách mặt đất ước chừng cao ba thước mà đứng.

Ngọc Mật cùng Bao Cốc nhìn thấy phục sức hai người này mặc trên người kinh ngạc nhìn nhau lại nhìn đối phương.

Hai người này mặc chính là phục sức nội môn đệ tử Huyền Thiên Môn!
Tầm mắt Bao Cốc cùng Ngọc Mật đồng thời hướng bên hông hai người quét qua, chỉ thấy ngang hông hai người này đều treo phòng ngự ngọc bội phẩm giai không tầm thường.

Hai gã tu tiên giả ăn mặc phục sức nội môn đệ tử Huyền Thiên Môn dáng dấp thoạt nhìn cũng không lớn, khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, bộ dạng khí chất cũng coi là xuất chúng.

Tên Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả bên trái trầm giọng quát lên: “Địa giới Huyền Thiên Môn, người không phận sự đừng vào, đây không phải là địa phương để các ngươi tới, lập tức rời đi.”
Trong lúc nói chuyện, thần niệm hai người đã đem Bao Cốc cùng Ngọc Mật nhìn kỹ.

Ngọc Mật nhất thời không nói gì.

Bao Cốc hỏi: “Các ngươi là ai?”
Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả mới vừa nói hừ lạnh nói: “Không nhận ra Huyền Thiên Môn phục sức sao?”
Bao Cốc sâu kín liếc hai người bọn họ một cái, lại đem phục sức trên người bọn họ nhìn lại, không nói gì.

Tuy nói Huyền Thiên Môn đến nay nội ngoại môn đệ tử cộng lại đã vượt qua mười vạn người, nhưng ở bên ngoài hành tẩu chỉ có hai nàng và Tử Vân Thù cùng với khách khanh trưởng lão Yêu Thánh bốn vị, những người còn lại hiện tại toàn bộ ở trong túi trữ vật siêu lớn của Bao Cốc.

Ngọc Mật mặc nhiên không nói lời nào nhìn hai người kia, trong lòng nói: “Các ngươi cho rằng các ngươi mặc vào phục sức phỏng theo nội môn đệ tử Huyền Thiên Môn là có thể giả mạo đệ tử Huyền Thiên Môn?”
Y phục hai người bọn họ mặc trên người thoạt đầu nhìn sẽ thấy cùng phục sức nội môn đệ tử Huyền Thiên Môn giống nhau, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện có bản chất khác nhau.


Huyền Thiên Môn đã sớm không dùng vật liệu như vậy làm ra phục sức môn phái, phục sức đệ tử Huyền Thiên Môn hiện tại lấy băng tàm ti, hỏa tàm ti ngao chế qua, trộn lẫn hơn mười loại vật liệu đặc thù luyện chế thành đặc thù bố liêu, nước lửa không thấm, lấy luyện chế thủ pháp chế thành pháp bảo, hoa văn trên y phục nhìn như văn sức nhưng tuyệt nhiên không phải là văn sức trang trí, mà là phù lục lạc khắc vào trên bảo y.

Phục sức đệ tử Huyền Thiên Môn không phải dùng để mặc lên người nhìn đẹp mắt, mà là loại chiến y thoải mái tiện lợi.

Còn nữa, chính là thân phận lệnh bài treo ngang hông hai người bọn họ.

Lệnh bài của mỗi người Huyền Thiên Môn đều là đặc thù luyện chế, trong lệnh bài có lạc thông tin khí tức của người đó, sư thừa, nơi quy về, cấp bậc thân phận chức vị.

Giống như trong lệnh bài Ngọc Mật có lạc khí tức trên người Ngọc Mật, chỉ cần nàng đem chức năng truyền âm phù trong lệnh bài mở ra, bất kỳ nội môn đệ tử Huyền Thiên Môn nào cũng có thể lấy thân phận lệnh bài làm truyền âm phù cùng nàng liên hệ, trên lệnh bài còn lạc chữ “Huyền Thiên Môn thiếu chưởng chủ, Vân Hải Mật Lâm lâm chủ Ngọc Mật”.

Lúc Huyền Thiên Môn đệ tử chứng tỏ thân phận nhất định phải đưa ra thân phận lệnh bài trên thắt lưng, chỉ cần mặc môn phái phục sức liền nhất định phải đeo lệnh bài thân phận! Người của Huyền Thiên Môn lúc làm rõ thân phận, nhất định phải bày ra thân phận lệnh bài treo ở bên hông, thậm chí đệ tử chân truyền cùng nội môn đệ tử, nhị đại đệ tử cùng tam đại đệ tử nếu muốn chứng minh thân phận cũng phải đưa ra lệnh bài, không đưa ra lệnh bài, đối phương có thể không nhận thân phận.

Cho dù là biện sai*, nếu không có lệnh bài, đối phương hoàn toàn có thể không quan tâm, thậm chí có thể dùng lý do tự vệ với kẻ gây mà phát động “phản kích”, nếu sau đó biện sai không làm rõ thân phận bị đồng môn đánh chết, nhiều nhất cũng chỉ là vì phòng vệ đánh chết đồng môn, bị đưa đi Hình Đường chịu phạt trăm roi, phạt giam ba năm.

(*Thay mặt cấp trên làm việc.)
Bao Cốc phì cười một tiếng, buồn cười nói: “Từ khi nào Huyền Thiên Môn đệ tử lại ăn mặc loại phế phẩm như các ngươi?” Biết đây là địa giới Huyền Thiên Môn còn ở chỗ này giả mạo người của Huyền Thiên Môn, thật đem Huyền Thiên Môn xem như người chết rồi? Mơ tưởng Hoang Cổ Sơn Mạch, giả mạo người của Huyền Thiên Môn ở đây ngang ngược làm càn, Bao Cốc còn có thể tha cho hai người bọn họ? Thần tình nàng lạnh nhạt, chân bước một bước, khoảng cách mười thước chớp mắt đã đến gần sát, ngay lúc nàng đến trước mặt bọn họ liền nâng chưởng hướng hai người đánh tới.

Hai người kia nhìn thấy phản ứng của Bao Cốc, lại thấy nàng đột nhiên biến mất liền cảm giác được có một cổ nguy hiểm phủ xuống, một người theo bản năng tế xuất pháp bảo hộ thân, một người nhấc chân bỏ chạy, nhưng tốc độ Bao Cốc thực sự quá nhanh, ngay lúc hai người bọn họ vừa muốn động liền đã bị một chưởng rơi vào lồng ngực.

Một tiếng “Phanh” nặng nề vang ra từ ngực bọn họ, hai người gần như đồng thời té trên mặt đất, “Phốc” mà hộc ra một ngụm máu lớn, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, khí tức bị chấn loạn, toàn thân không dẫn ra được chút khí lực nào.

Một người liên tục phun ra mấy ngụm tiên huyết, mới khó khăn nói: “Ngươi cư nhiên ẩn nặc khí tức áp chế cảnh giới!”
Bao Cốc hừ nhẹ một tiếng, nói: “Hoang Cổ Sơn Mạch hung hiểm vạn phần, ngươi xem đây là địa phương Kim Đan Kỳ tu sĩ dám đến sao?” Nàng trong lúc nói chuyện đột nhiên dò được cách đó không xa có động tĩnh, ngẩng đầu nhìn lên, liền phát hiện có hai gã Hóa Thần Kỳ tu tiên giả dẫn một đội Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả xông lại.

Hai gã Hóa Thần Kỳ tu tiên giả này lại nhìn quen mắt, một người cùng sư công Tử Thiên Quân nàng giống nhau như đúc, người kia lại cùng Phong sư bá nàng thoạt nhìn không có chút khác biệt nào.

Hai người này không chỉ có khuôn mặt giống sư công nàng, Phong sư bá nàng, ngay cả ăn mặc xem ra cũng không sai biệt lắm, chỉ bất quá sư công nàng cùng Phong sư bá hiện tại phát tài, sớm đã không mặc y phục rách rưới như vậy.

Ngọc Mật thấy Tử Thiên Quân cùng Phong Dịch xuất hiện ở trước mặt cả kinh mắt đều trợn tròn! Nàng hướng bên hông hai người nhìn một cái, không có thân phận lệnh bài, khí tức trên người cũng không đúng, lại là giả!
“Tử Thiên Quân” lạnh lùng nói: “Người phương nào dám cả gan ở địa giới Huyền Thiên Môn ta làm càn!” Phía sau hắn hơn hai mươi tên Nguyên Anh Kỳ tu tiên giả phong dũng mà lên, trong nháy mắt đem Bao Cốc cùng Ngọc Mật bao vây lại.

Bao Cốc xoa trán, nói: “Các hạ giả mạo Tử chưởng môn, Dịch Dung Đan dùng cũng không tệ, nhưng mà có thể trước tiên đem y phục trên người đổi một chút hay không? Chưởng môn Huyền Thiên Môn mặc thành bộ dạng như ngươi, ngươi không ngại người chê cười sao?”
Sắc mặt “Phong Dịch” trầm xuống, hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
Bao Cốc nói: “Lời này nên là ta hỏi các ngươi đi!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.