Đọc truyện Tà Thiếu Dược Vương – Chương 821: Gia chủ tiếp viện
Vẫn Thánh Cốc một khi vận chuyển đại trận được xưng có thể khiến Thánh nhân ngã xuống, liền khủng bố không thể tưởng tượng. Lúc trước luyện chế Thánh Đan chỉ là vận dụng một loại lực lượng, áp chế Nhậm gia cũng chỉ đơn giản là điều động lực lượng cục bộ, một chút trận pháp.
Nhưng hiện tại, là chân chính mở ra sát trận Vẫn Thánh Cốc, thiên địa như chìm đắm, tràn đầy hủy diệt.
Tề Thiên lấy bản thân là gốc, lấy đại trận làm phụ, bùng nổ pháp thuật khủng bố vô song.
Vung tay giậm chân, các loại pháp thuật biến hóa vô cùng, mỗi một loại đều huyền diệu vạn phần, mỗi một loại đều nhắm vào các loại trận pháp, phối hợp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cùng đại trận Nhậm gia.
Mà Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cùng Nhậm gia ngưng tụ đại trận cũng bùng nổ lực lượng gấp trăm lần. Hiện tại đại trận Nhậm gia tuyệt đối có thể dễ dàng tiêu diệt đông đảo Bán Thánh, hiện tại lấy phụ trợ Tề Thiên, uy thế càng thêm khủng bố.
Hung uy của Tề Thiên ngập trời, nhưng Vẫn Thánh Cốc lại có khí thế hủy thiên diệt địa.
Hiện tại Tề Thiên như đang đấu với thiên địa, liều mạng với hủy diệt.
Vạn pháp biến hóa tùy tâm, lúc cần, khoảng khắc có thể sáng tạo pháp thuật phối hợp chiến đấu, cả người quấn quanh ánh sáng, không phải thánh quang của Duy Nhất Chân Thánh, cũng không phải hào quang của Kim Sí Đại Bằng sau khi dùng Thánh Đan.
Trên người Tề Thiên tràn đầy ý chí chiến đấu vô biên, chiến hỏa đốt trên người, Thánh hồn bành trướng, chiến ý ngập trời.
Hiện tại mỗi một đòn của Tề Thiên mà thả ra bên ngoài, cũng đủ hủy diệt một phương đại thế giới. Nhưng ở trong Vẫn Thánh Cốc, lại bị áp chế, vướng víu. Bởi vì bản thân chỗ này là nơi đặc thù từ khi hỗn độn sơ khai, sau đó bị tế luyện thành Vẫn Thánh Cốc, cực kỳ khủng bố.
– Ha ha! Chết! Chết đi! Nơi này là Vẫn Thánh Cốc, cho dù Thánh nhân cũng phải ngã xuống, không ai có thể còn sống trong này. Nghịch Thiên Thất Đại Thánh thì sao, chết…. Hiện tại, Lý Hằng coi như cốc linh, chân chính phát huy ra lực lượng của Vẫn Thánh Cốc. Bởi vì lực lượng bành trướng, thần trí hơi tỉnh táo sau khi nói chuyện với hoàng đế, bây giờ lại dần trở nên không tỉnh táo được nữa.
Mặt mũi dữ tợn, liều mạng thúc đẩy lực tuyệt sát của Vẫn Thánh Cốc.
– Chó má, nếu như gia chủ đến đây… chơi chết ngươi. A… Oành… Tề Thiên nghe mà khó chịu, nhưng không có thừa thời gian để nói nhiều.
Không nói được, là bởi Vẫn Thánh Cốc tạo thành áp lực quá lớn. Dù sao đây là chỗ hung hiểm nhất trong thiên địa, hơn nữa từ thời đại hồng hoang đã bị luyện chế thành Vẫn Thánh Cốc, tuyệt sát trận quá sức tưởng tượng.
Ngay cả lúc này Tề Thiên đã bước ra cực hạn năm đó, dựa vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, đại trận Nhậm gia phối hợp, đã có thể phát huy không kém gì Duy Nhất Chân Thánh dựa vào Bách Thánh Sơn, Kim Sí Đại Bằng dùng Thánh Đan, nhưng vẫn không có chút hy vọng chạy ra khỏi Vẫn Thánh Cốc.
Mà không lao ra được, mỗi lần chém giết sẽ tiêu hao khủng bố, mỗi lần trên người Tề Thiên đều sẽ bị thương.
Đó còn là hắn, nếu đổi thành Bán Thánh khác, chỉ sợ đã sớm chết. Tuy rằng hắn có thể chống đỡ tạm thời, nhưng rõ ràng tình hình không lạc quan. Nhưng Tề Thiên vẫn khó chịu Lý Hằng la lối như thế, nhớ tới Nhậm Kiệt, Tề Thiên không nhịn được mắng, liều mạng chém ra vết thương ngàn trượng trên ngực, cũng phải mắng một câu.
Nó không đơn giản là vết thương trên ngực, tình hình hiện tại vô cùng nguy hiểm phức tạp, tiếp tục như vậy là không được. Nhưng rơi vào Vẫn Thánh Cốc này liền rất khó khăn, nếu như Tề Thiên tự bỏ trốn, có lẽ còn 3 phần hy vọng, nhưng hắn lại không thể bỏ lại người Nhậm gia.
Thậm chí trạng thái hiện tại, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ, thoáng có biến đổi, có lẽ Tề Thiên còn chống đỡ một chút, nhưng đại quân nhưng Nhậm gia sẽ tổn thất không thể tưởng tượng.
Hiện tại đại trận tuyệt sát trong Vẫn Thánh Cốc khởi động, ngay cả Tiên Vương cũng sẽ lập tức bị giết, huống gì là những người khác. Hiện tại Tề Thiên đâm lao phải theo lao, chỉ có liều mạng chống đỡ, nhưng tiếp tục thì sẽ không được lâu, trong lòng hắn cũng trầm xuống.
– Hả, gia chủ đến đây? Nghe vậy, Lý Hằng đang dữ tợn không tỉnh táo cũng phải sửng sờ. Không nhầm chứ, hắn nói gì?
Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, tồn tại như thế, lực lượng tuyệt đối đứng trên đỉnh thiên địa, chỉ cách Thánh nhân một chút xíu, hoặc nói là trên lực lượng thì bọn họ đã không kém hơn Thánh nhân, chỉ là kém một chút xíu.
Chỉ là thiên địa này, đến giờ vẫn không có người thành Thánh, nên không ai biết kém một chút đó là thế nào.
Dưới tình hình này, có ai lại nói vậy, gia chủ mà hắn nói là Nhậm gia, chẳng lẽ Nhậm Kiệt còn lợi hại hơn hắn?
Không thể nào, sao lại thế được, Lý Hằng cũng không phải chưa gặp Nhậm Kiệt. Khi đó ở đại thế giới Táng Tiên, Nhậm Kiệt đột nhiên đánh ra, sau đó bỏ trốn, tuy rằng cuối cùng không giữ lại được, nhưng hắn vẫn nhớ kỹ Nhậm Kiệt.
– Nói bậy bạ, uổng ngươi là Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, đến lúc này, nghĩ rằng nói những lời đó thì có ích gì hay sao? Ngươi cho rằng hắn là Thánh nhân hả… Trong lòng chấn động không thôi, tiếp theo Lý Hằng lại cười to, rống lên.
Hoàn toàn không tin lời của Tề Thiên, nói đùa, điều này tuyệt đối không thể.
Nơi này là Vẫn Thánh Cốc, là chỗ tuyệt sát, chôn vui rất nhiều Bán Thánh, hủy diệt vô số, có thể cắn nuốt cả mảnh thiên địa này.
Ngay cả Duy Nhất Chân Thánh trước kia, chỉ là mượn Bách Thánh Sơn mới trấn áp được nó dưới tình hình không có người thúc đẩy. Huống gì hiện tại bị mình điều động toàn bộ, trở thành cốc linh, nếu tính kỹ càng, ở chỗ này, mình mới là vô địch.
Cho dù Duy Nhất Chân Thánh dám đến đây, Lý Hằng cũng có lòng tin tiêu diệt, huống gì là kẻ khác.
Bùm… Oành… Tiếng nói của hắn vang vọng thiên địa, không đợi hắn tiến lên trọng thương Tề Thiên, hủy diệt đại quân Nhậm gia, bỗng nhiên chỗ nối liền giữa hạ giới và Vẫn Thánh Cốc, vốn là cánh cửa Tiên giới, một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng đánh vào, nháy mắt xuyên thủng.
– Thánh nhân thì không phải, nhưng cũng đỡ hơn ngươi, ngay cả người cũng không phải. Biến trận, tứ huyền, tứ huyễn, dẫn lực… Tiếng nói của Nhậm Kiệt vang lên, tiếp theo hào quang bắn lên, một con Long Quy vọt lên.
Ở trên lưng Long Quy, đứng đầu tiên là Nhậm Kiệt, còn Ngưu Lão Nhị, Thiên Kiếm đạo nhân lại đứng phía sau.
Nhậm Kiệt vừa nói, cũng khống chế đại trận biến hóa.
– Ha ha… Lão đại, chúng ta tới rồi. A… Ngưu Lão Nhị cười lớn, lập tức hiện ra bản thể, một con trâu khổng lồ xuất hiện bên cạnh Tề Thiên, ầm một cái ngăn cản công kích bên cạnh.
Tuy rằng cũng làm cho máu tươi đầm đìa, nhưng vẫn không hề sợ hãi.
Bùm… Thiên Kiếm đạo nhân không nói một lời, nhưng trong mắt không có sợ hãi, ngược lại chỉ có hưng phấn cùng chiến ý vô biên, người hóa thành kiếm quang che bên còn lại của Tề Thiên.
– Đã mấy vạn năm, các huynh đệ… Nhìn Ngưu Lão Nhị, Thiên Kiếm đạo nhân xông lên kề vai chiến đấu cùng lão đại, Long Quy cũng cảm khái.
– Ngươi làm trận cơ, thúc đẩy đại trận trên lưng, xâm nhập vào Vẫn Thánh Cốc. Long Quy cảm khái chưa xong đã bị Nhậm Kiệt cắt lời, trực tiếp phát nhiệm vụ, để hắn trở thành trận cơ.
Nhậm Kiệt muốn dùng trận phá trận, phá đi tuyệt sát trận sinh ra từ hỗn độn, phá đi đại trận mà cả Thánh nhân cũng ngã xuống.
– Đại gia nhà ngươi, cuối cùng cũng tới, bằng không bổn đại gia thật phải ngã xuống, Vẫn Thánh Cốc này quá khủng bố, cẩn thận. Nhìn Nhậm Kiệt dẫn đám người Ngưu Lão Nhị đánh lên, Tề Thiên mừng rỡ, hiện tại lại không tiện nói nhiều. Bất luận là các lão huynh đệ mấy vạn năm chưa gặp, hay là Nhậm Kiệt gia chủ, đều không cần nhiều lời. Tề Thiên vui vẻ không thôi, lập tức nhắc nhở Nhậm Kiệt cẩn thận.
Bùm… Bùm… Bùm… Lối đi lại bị mở ngược từ hạ giới, làm cho Lý Hằng cũng bị dọa nhảy dựng, càng làm hắn không ngờ lại lại nhảy ra thêm bốn Bán Thánh mạnh mẽ như thế.
Ngưu Lão Nhị, Thiên Kiếm đạo nhân, Long Quy kia đều là Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, làm sao bọn họ ra được.
Được rồi, ngay cả bọn họ đã thoát ra, nhưng bọn họ là Bán Thánh lâu năm còn chưa tính, nhưng… nhưng… Nhậm Kiệt thì là cái gì, làm sao hắn cũng đạt đến Bán Thánh.
Khi bọn họ cùng hợp lực, đột nhiên đánh vào, liền đẩy đại trận tuyệt sát Vẫn Thánh Cốc ra vòng ngoài, cho đại quân Nhậm gia có cơ hội thở ra.
– Gia chủ, cuối cùng gia chủ đã đến, trực tiếp từ hạ giới đánh xuyên đến đây.
– Ta đã biết, sư phụ nhất định có thể đến, Vẫn Thánh Cốc chó má gì, sư phụ đến rồi, bọn chúng chết chắc.
– Bán Thánh, thật là Bán Thánh. Trời ạ! Chúng ta đạt đến Tiên Vương không biết bao nhiêu năm, hắn mới có bao lâu, sao lại thành Bán Thánh…
– Gia chủ đến rồi, gia chủ đến rồi…
Trước khi Nhậm Kiệt chưa tới, đại quân Nhậm gia phối hợp Tề Thiên bùng nổ ra uy thế kinh thiên, không sợ sống chết. Nhưng trong khi chống lại Vẫn Thánh Cốc, bọn họ vẫn cảm nhận được, dù có Tề Thiên chống đỡ, tiếp tục kéo dài, khẳng định cũng không chống nổi.
Tựa như một người biết bơi lội, bị ném xuống biển xa, dù trong thời gian ngắn không chết chìm, nhưng cũng không có hy vọng gì.
Đương nhiên, người Nhậm gia dù ở tình trạng không có hy vọng, bị áp lực khủng bố bao phủ, nhưng vẫn không lùi bước thỏa hiệp, bùng nổ lực lượng mạnh nhất chống đỡ, bởi vì bọn họ tin chắc, gia chủ sẽ đến.
Mà khi Nhậm Kiệt đã đến, bùng nổ lực lượng đẩy lùi công kích của Vẫn Thánh Cốc, làm rối loạn thế công, Nhậm gia bùng phát ra phản ứng hưng phấn kịch liệt nhất.
Nhậm Kiệt vừa đến, liền làm ra điều chỉnh đại trận, những người phối hợp Tề Thiên liền trở nên khác ngay. Dù là được Nhậm Kiệt dạy dỗ, đại quân Nhậm gia biến hóa trận pháp nghênh chiến đã gần như thành bản năng, nhưng bọn họ có thể nắm giữ thì vẫn có hạn. Nhất là đối mặt sát trận khủng bố hoàn toàn mới lạ ở Vẫn Thánh Cốc, bọn họ chỉ có thể sử dụng phòng ngự mạnh nhất để phụ trợ Tề Thiên. Tề Thiên công kích, bọn họ giúp chia sẻ phòng ngự. Nhưng Nhậm Kiệt vừa đến, lập tức căn cứ tình huống đưa ra điều chỉnh, chỗ nào mở, chỗ nào dự bị, chỗ nào nên đánh, chỗ nào nên phòng ngựa.
Oành… Tuy rằng bọn họ vừa lên liền đẩy lùi công kích của Vẫn Thánh Cốc, nhưng thế công lập tức đẩy mạnh trở lại.
Nhưng mà lần này, mọi người lập tức cảm thấy khác biệt, đợi trận thế tuyệt sát đánh vào, có một phần bị chia ra, có những chỗ bị quấy rối, lực diệt sát yếu đi rất nhiều.
Những chỗ chủ động đánh tới, khiến lực lượng trận pháp chưa kịp bùng nổ là đã bị đẩy trở về, chỗ phòng ngự thì càng thêm ổn định, phối hợp khơi thông, áp lực trở nên nhẹ nhàng hơn.
Ở bốn mặt khác, Tề Thiên dẫn Ngưu Lão Nhị, Thiên Kiếm đạo nhân, Long Quy dồn dập tấn công, mạnh mẽ ngăn cản đợt công kích tuyệt sát, vốn có thể làm Tề Thiên cùng rất nhiều người Nhậm gia phải trọng thương mới miễn cưỡng chống đỡ được.