Đọc truyện Tà Thiếu Dược Vương – Chương 808: Mượn lực
Một khi thành Thánh, dù là Bán Thánh, thân thể cũng đạt đến bất hủ, trừ khi bị lực lượng đặc thù hay mạnh mẽ hơn hủy diệt, vậy sẽ không vì thời gian trôi đi mà hủy hoại. Mà Tàn Thiên Thánh Hổ là thất muội trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh năm xưa, Thánh thể mạnh mẽ có thể xếp hàng đầu.
Mà đại thế giới hiện tại, lại càng thêm yếu ớt trước thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ. Nếu không phải vì thiên địa, vũ trụ phát triên vô số năm, trở nên rộng lớn vô biên, chứ nếu là ở đại thế giới Táng Tiên, vậy thì đã bị hủy diệt toàn bộ.
Hiện tại ở trong không gian, Hoa Mỹ Ngọc khống chế Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ điên cuồng truy đuổi, tạo thành vô số hủy diệt, cảnh tượng khủng bố.
Chỉ cần hắn xuất hiện công kích, một mảnh không gian xung quanh liền vỡ vụn, ở trong này có một số hành tinh có chút sinh mệnh, nhưng lúc này lại rất yếu ớt.
Ở đằng trước, Nhậm Kiệt cũng không còn cách nào, hắn đã cố chạy về những chỗ vắng vẻ, thậm chí xông vào những chỗ cấm địa đối với tiên nhân ở trong không gian. Bản thân Nhậm Kiệt đủ mạnh, còn có Kim Cô Bổng trong tay, tự nhiên không sợ. Nhưng những chỗ mà ngay cả tiên nhân cũng không dám tùy tiện đi vào, một khi Hoa Mỹ Ngọc khống chế Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ lao qua liền lập tức hủy hoại.
Mặc kệ là không gian u minh, bóng tối loạn lưu, không gian rung chuyển, nơi tuyệt sát vỡ nát, toàn bộ đều vô dụng.
Oành…. Bùm bùm… Lại xuyên qua một mảnh không gian rung chuyển, mấy khu vực đen thui, tựa như máu có từ khi thiên địa sinh ra hình thành nên, trực tiếp bị đánh nát, dính lên người Tàn Thiên Thánh Hổ. Tuy rằng không tạo thành tổn thương lớn, nhưng cũng khiến nó đau đớn không thôi.
– Rống… Chết đi… Giết… Tàn Thiên Thánh Hổ phát ra tiếng rống hung bạo, mắt tràn màu đỏ, mất đi lý trí, trở nên ngây ngốc, nó tập trung vào Nhậm Kiệt, lại tiếp tục đuổi giết.
– Giết cái gì chứ, ngươi còn nhớ bổn gia chủ là ai không? Chỉ biết giết thôi, giết, giết…. Ngươi còn nhớ bản thân ngươi là ai không? Nhậm Kiệt dựa vào Kim Cô Bổng, nhanh chóng lao tới trước, tâm ý vừa động, tiếng nói vang lên trong đầu Hoa Mỹ Ngọc.
– Ta… Ta là ai? Ngươi… ngươi là Nhậm Kiệt, đáng chết… Ngươi… ngươi… Đúng rồi, ta… ta là ai, ta… ta là Tàn Hồn… giáo chủ Tàn Hồn. Ta… ta là… cha mẹ của ta là ai? Lời của Nhậm Kiệt làm cho Hoa Mỹ Ngọc điên cuồng đuổi theo phía sau đột nhiên khựng một chút, ánh mắt mê mang, rối rắm suy nghĩ vấn đề này.
Điều này đả kích hắn còn lớn hơn những chỗ tuyệt địa khi nãy. Nhưng hắn đã khó mà nhớ lại được, trong đầu hắn toàn là giết, giết, giết. Thoáng có một chút tỉnh táo, bị Nhậm Kiệt dẫn dụ, liền cực kỳ muốn làm rõ vấn đề này, tốc độ cũng dần chậm lại.
– A…. Hét lên đau đớn, Tàn Thiên Thánh Hổ vùng lên, trực tiếp đánh bay một ngôi sao nhỏ về phía Nhậm Kiệt: – Giết… Giết Nhậm Kiệt, ngươi đáng chết, chết….
Oành… Ầm ầm…. Ngôi sao kia liền hóa thành tia sang, bắn bay tốc độ cao liền bốc cháy, dần dần thu nhỏ, nhưng uy lực, tốc độ lại dần tăng lên, trực tiếp kéo theo lực lượng quy tắc không rõ, dẫn đường nhắm trúng vào Nhậm Kiệt.
Bởi vì những lời dẫn dụ, khiến cho Hoa Mỹ Ngọc rối rắm suy tư, Nhậm Kiệt đã thừa cơ kéo ra khoảng cách. Nhưng ngay sau đó ngôi sao kia bắn tới, tựa như ngọn lửa, uy lực kinh người. Mấu chốt là có lực lượng quy tắc không rõ, tựa như xung quanh chỉ có quy tắc này, ngôi sao tăng tốc biến thành quả cầu lửa, làm người ta không tránh né được.
Điều này làm trong lòng Nhậm Kiệt bất đắc dĩ, hắn phát hiện Hoa Mỹ Ngọc dần dần mất lý trí, cho nên mấy lần cố ý nói một ít lời đặc biệt dẫn dụ, liền biết hắn đã đến mức nào. Lợi dụng hắn còn một chút lý trí để chạy trốn, đây là phương thức mà Nhậm Kiệt đã dùng mấy lần. Nhưng chuyện gì cũng có lợi và hại, dù cách này có hiệu quả rất lớn, nhưng dưới kích thích đó, Hoa Mỹ Ngọc sẽ lâm vào trạng thái càng điên cuồng hơn. Mà dưới trạng thái điên cuồng, Hoa Mỹ Ngọc bùng nổ lực lượng càng thêm mạnh mẽ.
Hiện tại đã khó mà gọi hắn là Hoa Mỹ Ngọc, bởi vì Hoa Mỹ Ngọc tự cho là dựa vào lực lượng tích lũy mấy vạn năm của Tàn Hồn, dùng bí pháp đặc thù khống chế Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ. Nhưng kết quả lại bị sát ý hung tàn trong Thánh thể ăn mòn, dần dần đánh mất bản thân.
Bởi vì lực lượng này không phải thứ mà hắn có thể khống chế, đụng chạm tới. Nhất là liên tục bị thương, điên cuồng lợi dụng lực lượng muốn khống chế thân thể này, tình huống càng thêm trầm trọng.
Đương nhiên, lúc này thân thể phát ra sát ý tập trung, muốn giết Nhậm Kiệt, điều này làm Nhậm Kiệt đau đầu.
– Lăng Thiên Nhất Kích! Oành… Không thể tránh né, Nhậm Kiệt lập tức khống chế Kim Cô Bổng biến to ra, quay đầu một gậy đánh vào quả cầu lửa. Ầm ầm! Mấy vạn dặm không gian sụp đổ, Nhậm Kiệt bị đánh bay, lại bị thương. May mà tiếp theo Kim Cô Bổng đã bao phủ trên người Nhậm Kiệt như chiến giáp, cản trở dư sóng, để Nhậm Kiệt ôm thương thế nặng thêm lao vào không gian.
– Bùm! Nhậm Kiệt, chết, ta muốn giết ngươi, xé xác ngươi, ngươi nhất định phải chết. Chết… Tiếp đó, hư không xé rách, thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ trực tiếp xé rách không gian xuất hiện, sau đó nhảy vọt tới trước, hoàn toàn không còn dấu vết gì của con người, động tác theo bản năng, tốc độ, uy lực càng thêm mạnh mẽ, xông lên đuổi theo.
– Phụt… Trên người, trong miệng, nội tạng của Nhậm Kiệt chảy máu ồ ạt, Nhậm Kiệt khống chế Kim Cô Bổng nhanh chóng chạy trốn, cảm nhận được áp lực cực lớn ở phía sau. Vận chuyển lực tiên hồn đến cực hạn, vượt xa Tiên Vương không biết bao nhiêu lần, nhanh chóng luyện chế dược phẩm, khống chế lực lượng, chữa trị thân thể đồng thời tăng lên uy lực của Kim Cô Bổng.
Nhưng mà Nhậm Kiệt biết, như vậy là không được, Hoa Mỹ Ngọc đã không khống chế được lực lượng của Tàn Thiên Thánh Hổ, Tàn Thiên Thánh Hổ sẽ càng thêm khủng bố. Ngay cả chỉ đạt đến vài phần chống cự của Hổ Hổ năm đó, mình bây giờ cũng không chống nổi. Nếu có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trong tay, Nhậm Kiệt còn có lòng tin đánh một trận, nhưng bây giờ dù có Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng, lại không hữu dụng như Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.
Làm sao đây, làm sao đây?
Phặc! Mặc kệ nghĩ thế nào, Nhậm Kiệt cũng không nghĩ ra được cách đối phó. Hiện tại Tề Thiên dẫn Nhậm gia đã đánh lên Tiên giới, trong đại thế giới không ai giúp được mình…
– Chờ đã… Đột nhiên, trong đầu Nhậm Kiệt nắm lấy ý tưởng chợt lóe lên, lập tức hồi tưởng lại những gì mình vừa nghĩ.
Quả thật, hiện tại trên đại thế giới này đã không tìm được tồn tại nào hoặc là chỗ nào có thể ngăn cản được, cho nên Nhậm Kiệt muốn mượn thiên thời địa lợi cũng vô dụng.
Nhưng nghĩ tới đó, trong đầu Nhậm Kiệt chợt nghĩ tới, nếu nói bây giờ còn có chỗ ngăn cản được, vậy chỉ có mấy chỗ đó, ngay cả Bán Thánh cũng có thể trấn áp.
Tuy rằng Nhậm gia bị cánh cửa Tiên giới hút đi Tiên giới, Nhậm Kiệt thì luôn bị Tàn Thiên Thánh Hổ đuổi giết, nhưng Tiên giới thay đổi dẫn tới thiên địa biến đổi, Nhậm Kiệt vẫn cảm thụ được.
Tình huống này, chính là thiên địa đại biến mà Ngưu Lão Nhị đã nói. Hơn nữa hắn vẫn luôn muốn lợi dụng thứ gì có thể đối phó Tàn Thiên Thánh Hổ, cộng thêm tình hình này, tự nhiên liền nhớ tới chỗ trấn áp Tề Thiên, Ngưu Lão Nhị.
Thiên địa đại biến bình thường đã có thể để Ngưu Lão Nhị tìm được cơ hội, bây giờ sắp sụp đổ hủy diệt, mọi thứ đang biến đổi, hơn nữa tình huống của bọn họ không đến mức như Tề Thiên. Tề Thiên trực tiếp muốn luyện hóa Thánh Bia mới khó khăn như vậy, cộng thêm cục diện bây giờ…
– Rống… Bỗng nhiên, đằng sau Nhậm Kiệt vang lên tiếng rống lớn, sau đó Tàn Thiên Thánh Hổ há to miệng như nuốt gọn trời đất, nhảy mạnh lên vồ lấy Nhậm Kiệt. Nháy mắt, thời gian như chạy ngược, không gian như biến mất.
Tàn Thiên Thánh Hổ hiện tại như khôi phục hung uy năm xưa, sau khi sát ý hung tàn dần nuốt trọn Hoa Mỹ Ngọc, bổn ý giết chóc khống chế, uy thế Tàn Thiên Thánh Hổ càng thêm mạnh mẽ, bổ nhào tới có thể trực tiếp vồ chết Bán Thánh.
Nếu là mấy lần trước, Nhậm Kiệt dựa vào Kim Cô Bổng cộng thêm các loại thần thông thủ đoạn của mình, liều mạng ngăn cản. Nhưng lần này không như trước, lực lượng mạnh hơn mấy lần, đã khủng bố đến giết được Bán Thánh, thậm chí đã không còn nghe được tiếng của Hoa Mỹ Ngọc.
Nhưng lần này, Nhậm Kiệt lại không trốn tránh, đột nhiên xoay người đối mặt với Tàn Thiên Thánh Hổ lao tới, cùng lúc, tay phải cầm Kim Cô Bổng, tay trái lại có một chiếc ngọc giản.
Nhậm Kiệt đã sớm lấy được những ngọc giản của các đại giáo vô thượng, có điều ngoài chỗ Tề Thiên, hắn chưa nghĩ tới phải làm gì với những cái khác, cũng chưa kịp ra tay giải cứu bọn họ. Sau khi cứu ra Tề Thiên, vốn muốn thương lượng với hắn, nhưng một loạt chuyện sau đó liền chưa kịp làm chuyện này, cuối cùng bây giờ có thể dùng tới.
Vù… Kim Cô Bổng trên tay phải Nhậm Kiệt lập tức biến to ra, vươn dài đụng thẳng vào Tàn Thiên Thánh Hổ.
Tuy rằng Tàn Thiên Thánh Hổ liên tiếp bị Kim Cô Bổng trọng thương, nếu là kẻ khác, ngay cả Bán Thánh cũng sẽ không dùng sức chọi cứng với Hỗn Độn Chí Bảo, sẽ chọn phương pháp khác. Nhưng Tàn Thiên Thánh Hổ bị Tàn Hồn cùng lực lượng dẫn đường, bản năng giết chóc khống chế, căn bản không có ý thức này, chỉ là bùng nổ thế công mạnh nhất mà đón đỡ.
Bùm… Cùng lúc, Nhậm Kiệt vận chuyển ngọc giản xuất hiện một cánh cửa, bên trong là không gian tương tự như chỗ Tề Thiên, một tấm Thánh Bia to lớn đặt trong đó. Đồng thời, Kim Cô Bổng trong tay dài ra, đặt ngay lên Thánh Bia.
Oành… Oành… Mọi chuyện xảy ra như cùng lúc, một đầu Kim Cô Bổng chạm vào Thánh Bia, đầu kia đã bị Tàn Thiên Thánh Hổ đụng vào.
Ầm ầm! Không gian xung quanh rung động vỡ vụn, càng khủng bố hơn là bên trong không gian Thánh Bia nổ vang khủng bố, Kim Cô Bổng trực tiếp bị lực lượng mạnh mẽ đánh mạnh lên Thánh Bia
Trong khoảng khắc đó, Nhậm Kiệt như cầm cây đinh, Tàn Thiên Thánh Hổ thì như búa, đóng mạnh Kim Cô Bổng lên Thánh Bia.
Bản thân Kim Cô Bổng chính là Thánh Bia, bị Tề Thiên luyện hóa thành Hỗn Độn Chí Bảo, vô cùng cứng rắng, có điều Nhậm Kiệt không cách nào trực tiếp lợi dụng nó mở ra Thánh Bia. Trên thực tế dù là Tề Thiên cũng sẽ không dùng cách này, bởi vì như vậy thì sẽ gặp cắn trả rất lớn.
Quả nhiên, ầm ầm, lực lượng khổng lồ, trận pháp, lực phản chấn trên Thánh Bia theo Kim Cô Bổng, truyền toàn bộ vào người Tàn Thiên Thánh Hổ ở đầu bên kia.
Tàn Thiên Thánh Hổ cuồng bạo xông tới, bị cỗ lực lượng khủng bố này đánh bay. Ngay cả Thánh thể, bị lực lượng này đánh vào cũng không ngừng vỡ vụn, kêu thảm kinh người, thân hình văng ra mấy vạn dặm cũng không ngừng lại được, càng khủng bố hơn là lực xung kích kia vẫn còn.
– Phụt… Hự… Nhậm Kiệt chỉ cầm Kim Cô Bổng, mượn lực đánh lực, lợi dụng lực lượng Tàn Thiên Thánh Hổ để Kim Cô Bổng thọc sâu vào Thánh Bia, hắn cũng cảm nhận được Kim Cô Bổng trong tay không ngừng vỡ vụn, uy thế lực lượng khủng bố lan tràn, mà Kim Cô Bổng bộc phát ra lực lượng làm hắn cũng nhất thời khó khống chế.
Nhưng tay của Nhậm Kiệt có vỡ vụn cũng không buông ra, đồng thời thừa lúc Tàn Thiên Thánh Hổ bị lực lượng phản chấn mà suy yếu, lực tiên hồn lập tức xâm nhập Thánh Bia.
Bùm bùm bùm! Lực tiên hồn của Nhậm Kiệt thế như chẻ tre, không ngừng phá giải trận pháp, cấm chế quanh chỗ đóng đinh lên Thánh Bia. Nhậm Kiệt vốn đã quen thuộc Thánh Bia, bây giờ thừa dịp nó suy yếu nhất mà xông vào, đồng thời thúc đẩy Kim Cô Bổng không ngừng bùng nổ phụ trợ.
Lập tức, trên Thánh Bia xuất hiện vết rạn.
– Xảy ra chuyện gì, Nhị gia ta…
– Cái rắm! Còn Nhị gia cái rắm, mau phối hợp với ta, chuẩn bị chạy khỏi Thánh Bia. May mắn Thánh Bia của ngươi từng bị tổn hại, hơn nữa quả nhiên yếu hơn Tề Thiên không ít, chuẩn bị xông ra ngoài… Nhậm Kiệt cảm nhận được lực thánh hồn của Ngưu Lão Nhị dao động, không có cơ hội nói nhiều, trực tiếp bảo hắn phối hợp.
Muốn phá giải Thánh Bia, chỉ dựa vào sức trâu là không được, bằng không tồn tại bị trấn áp bên trong cũng sẽ bị trọng thương. Cho nên Tề Thiên ra ngoài rồi cũng không nóng vội, bởi vì hắn tin Nhậm Kiệt có cách. Mà quả thật Nhậm Kiệt có cách, nhưng lúc đó hắn lấy cường độ Thánh Bia của Tề Thiên để ước tính, còn cần chuẩn bị một chút, hoặc chờ hắn mạnh lên mới làm được, hoặc cần Tề Thiên phối hợp…
Cần rất nhiều điều kiện, tuy nhiên Tề Thiên đã nói, tuy rằng đều là Thánh Bia, nhưng khi đó là căn cứ tình hình cùng thực lực của mỗi người mà làm. Hắn là lão đại trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, mạnh nhất, cho nên Thánh Bia trấn áp hắn cũng mạnh nhất.
Lúc đó Nhậm Kiệt biết điều này, nhưng vì sau đó bắt đầu chiến đấu, hắn không có thời gian, cũng không có cơ hội đi tra xét. Bây giờ bị ép đến thế này, thật sự mượn lực thọc sâu Kim Cô Bổng vào Thánh Bia trấn áp Cuồng Ngưu, lực tiên hồn phá giải, mới phát hiện quả nhiên là thế. Hơn nữa chênh lệch rất nhiều, khó trách Cuồng Ngưu có nói nhân cơ hội thiên địa đại biến làm một cái phân thân trốn ra.
Cuồng Ngưu là Bán Thánh, lập tức dựa theo lời Nhậm Kiệt phối hợp phá giải Thánh Bia.
Thánh Bia vừa bị tiêu hao mất lực lượng khổng lồ, tiếp theo Nhậm Kiệt phá giải trận pháp, có Cuồng Ngưu phối hợp, cộng thêm Kim Cô Bổng đục xuyên qua, lập tức tựa như con đê to lớn xuất hiện một cái lỗ nhỏ, nhanh chóng lan tràn, cuối cùng nước đổ ồ ạt không ngừng, không thể ngăn cản.
Rắc… Bùm… Rắc… Thánh Bia trấn áp Cuồng Ngưu rạn vỡ, xuất hiện vô số vết nứt, cuối cùng Nhậm Kiệt kéo mạnh Kim Cô Bổng ra ngoài, Cuồng Ngưu lập tức hóa thành hào quang theo Kim Cô Bổng đi ra.
Oong… Oành… Oong… Tiếp đó, Thánh Bia lại phát ra hào quang, bên trong toát ra uy thế mạnh mẽ, nhưng đã không còn tác dụng, bởi vì Cuồng Ngưu đã thoát ra.
– Thứ tốt, lấy trước. Nhậm Kiệt sẽ không khách khí, tuy rằng Thánh Bia này không như Tề Thiên luyện hóa mấy vạn năm, cuối cùng mượn lực lượng đại thế giới Cổ Thần Vương làm thành Hỗn Độn Chí Bảo, nhưng tuyệt đối là thứ tốt, Nhậm Kiệt không chút khách khí khoát tay thu hồi. Thánh Bia đã bị phá giải, tuy rằng còn có ưu thế, nhưng không ảnh hưởng lớn, Nhậm Kiệt muốn là loại tài liệu này.
– Oành! A… Ở trong không gian, đột nhiên một cái đầu trâu to lớn vô hạn ngưng tụ, sau đó thân thể xuất hiện, một con trâu lớn xuất hiện trong không gian bao la, ngửa đầu phát ra tiếng hét như con người gào lên, có vẻ thật quái dị.
Nhưng mà xung quanh người nó tỏa ra dao động khủng bố, bốn chân đạp nát sao trời, hai mắt như trời trăng, trạng thái điên cuồng cực kỳ khủng bố, mặc kệ quái dị thế nào, cũng không ai dám nói gì.