Đọc truyện Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng – Chương 66: Du Lịch Kết Thúc
Thời kỳ đồ Đồng, 1200 năm trước Công nguyên.
Trong căn biệt thự gỗ, công chúa mắt thủy tinh dùng ma lực triệu hồi dòng nước để dọn dẹp sạch sẽ cơ thể, sau đó mới dùng ma lực để hóa ra bộ váy ghagra choli truyền thống phủ lên người.
Theo lẽ thường, các Dị Thần không cần tắm rửa, nhưng công chúa Sita không muốn mình mang theo một loại mùi vị kỳ lạ nào đó đi lại khắp thế giới.
Nhất là khi loại mùi vị kỳ lạ đó có rất nhiều trên người nàng.
“Công chúa Sita… Ngài không nghĩ thêm một chút sao? Ta thực sự rất ưa thích vẻ ngoài của ngài, cũng rất muốn giữ ngài bên cạnh ta.”
Mái tóc đen của thanh niên có vài giọt mồ hôi, hắn nửa ngồi nửa nằm trên chiếc giường nâng được làm từ vàng thô, dùng đôi mắt màu tím sậm dõi theo từng đường cong lả lướt trên thân thể không một mảnh vải của vị Dị Thần.
Thật mãnh liệt.
Vị công chúa có tính tình cương liệt này không biết là vì thực hiện kế hoạch quá nhiệt tình, hay là vì muốn trả thù vị Anh Hùng kiêm phu quân trong thần thoại kia…
Nói tóm lại, Masamune cảm thấy Dị Thần thật không phải người!
10/10!
“Không, Ma Thuật Vương, đây chỉ là một vụ giao dịch cùng một phần trong kế hoạch.
Ta chọn ngươi để thực hiện kế hoạch này chỉ đơn giản là vì ngươi đã có từng cứu ta, đồng thời cũng là Thần Linh nên có thể thực hiện được.”
Giọng nói của Sita êm ái nhưng lạnh như băng đá, không hề giống như vị nữ thần lúc trước còn phối hợp nhịp nhàng với hắn.
Thanh niên bí ẩn nhét chiếc khăn tay nào đó vào trong dị không gian, sau đó cũng đứng dậy khỏi giường, khoác chiếc trường bào màu đen lên người.
“Vậy thì đúng là thật đáng tiếc…”
“Khi kế hoạch thành công, chỉ cần ngươi giết ta liền có thể có được ‘Sita’.”
“Nhưng mà đó cũng không phải là ngươi.” Thanh niên bật cười, sau đó vẫy tay đuổi khách.
“Ma Thuật Vương ta cũng không phải là loại người vô lý, nếu như công chúa đã quyết định thì cứ như vậy đi.”
Dùng đôi mắt như thủy tinh ném cho thanh niên một cái nhìn sâu thẳm, công chúa Sita ngay sau đó biến thành ngọn lửa rồi tan biến trong không khí.
“Lửa…!Quyền năng được hiện thực từ thần thoại khi phải bước qua [Thử thách của Lửa]…!Cũng có thể hiểu được vì sao vị này lại tức giận đến như vậy.”
Masamune lắc lắc đầu, sau đó chỉnh trang lại trang phục trên người.
Phu Nhân Aisha vẫn đang vui vẻ đi “cứu tế” người dân trong tòa thành, mà trong thời gian ngắn quyền năng của nàng sẽ không lại mất khống chế.
Hắn bây giờ đúng là không có gì để làm trong lúc chờ [Hành Lang Tinh Linh] khôi phục lại… Hay là lại nghiên cứu ma thuật? Bí thuật?
Cảm giác đau đầu đã suy giảm rất nhiều, dù vẫn còn âm ỉ nhưng hoàn toàn có thể bỏ qua không quan tâm.
‘Nhưng mà không đúng… Dạo này rõ ràng là [dục vọng] của ta đang bị mất khống chế, cần phải tìm phương pháp xử lý.’
Masamune biết rằng hắn đang bị ảnh hưởng bởi dị hóa.
Có lẽ là do tốc độ tăng trưởng dị hóa trong linh hồn quá nhanh, việc Masamune dùng ‘neo’ để giữ vững lý trí của mình không đạt được hiệu quả như mong muốn.
“Rõ ràng là trước đây ta không phải như vậy…”
Suy nghĩ hồi lâu, thanh niên nhún nhún vai.
So với việc hóa điên hoặc trở thành phần tử cả ngày muốn đi phá hủy thế giới, có lẽ như vậy cũng không tính là quá tồi?
Nhưng cần phải tìm cách để tăng cường độ thân thể, nếu không có ngày hắn sẽ chết sớm là chắc chắn.
Masamune đẩy cửa đi ra ngoài, bắt đầu tìm kiếm Phu Nhân Aisha.
“Xem nào, tình hình là có thể phải ở đây thêm vài ngày nữa… Nên rủ Aisha đi hẹn hò ở đâu?”
– ——
Đã hơn một năm trôi qua.
Kể từ sau ngày hôm đó, Dị Thần Sita biến mất khỏi tòa thành, Masamune cùng Phu Nhân Aisha cũng không chủ động đi tìm nàng.
Bọn hắn bắt đầu lên đường đi du lịch, vượt qua sa mạc, vượt qua các thành phố cổ sẽ bị lãng quên và biến mất theo dòng thời gian.
Xuyên qua những cơn bão cát vàng, hai vị Thí Thần Giả đi tham quan khắp Ai Cập cổ đại.
Thành phố thần thánh cổ Abydos, nơi mà thần Osiris vĩnh viễn nghỉ lại trong thần thoại.
Bước giữa các cột trụ của ngôi đền Seti I cổ, Masamune cùng Aisha ngắm nhìn những đỉnh cao của hội họa thời kỳ đồ Đồng, vui vẻ quan sát tập tục tín ngưỡng của bọn hắn.
Thành phố bị bỏ hoang Armana, nơi từng là thủ đô của Ai Cập trước khi bị Ma Vương Mười Mệnh phá hủy.
Thanh niên tóc đen lôi kéo tu nữ Ấn Độ đi qua từng khu vực khác nhau của thành phố trên [Con đường Hoàng gia], đồng thời cười chỉ vào những bức tượng của Aten đã bị phá hủy.
×— QUẢNG CÁO —
“Aisha, vị Pharaoh này muốn tạo ra một thần thoại mới về một vị thần Mặt Trời Aten, sau đó để chính hắn trở thành hóa thân của Aten trên mặt đất.”
“Sau đó thì sao, Masamune tiên sinh?”
“Sau đó hắn bị xử lý, giáo hội bị lãng quên, Aten biến mất trong lịch sử.” Thanh niên tóc đen nhún nhún vai, nhìn gương mặt ngạc nhiên của tu nữ Ấn Độ.
“Nếu muốn lập giáo hội, hắn phải thể hiện [kỳ tích] của thần trước, Aisha.”
Bọn hắn đến pháo đài Elephantine, pháo đài phòng thủ giữa biên giới của Ai Cập cổ cùng Nubia.
Ở nơi đây, Masamune còn ngạc nhiên phát hiện một số dấu vết của [quyền năng] liên quan đến nước.
Hắn lại giải thích cho Phu Nhân Aisha: “Trong thần thoại hiện đại, Elephantine là nơi ở của một vị thần nước.
Nhưng có lẽ đúng ra đây từng là nơi ở của một vị Thí Thần Giả với quyền năng [nước].”
“Vị Thí Thần Giả đó…”
“Chắc hẳn là Ma Vương Mười Mệnh a.
Ta đoán hắn từng ở lại đây một thời gian.”
Tại thành phố Thebes, thủ đô của Ai Cập cổ, Aisha lại một lần nữa bùng nổ [Nữ Vương trói buộc], khiến Masamune lại phải vất vả dùng quyền năng của mình để thôi miên cả thành phố.
“Rất rất rất xin lỗi, Masamune tiên sinh! Lại làm phiền ngài rồi!”
“…!Tu nữ ngốc.”
Tu nữ Ấn Độ đỏ mặt để mặc Masamune co ngón tay búng vào trán mình, sau đó mới ôm trán nhỏ giọng giải thích.
“Ta cũng không ngờ bọn hắn ở đây nhiều người đến thế… Đông hơn tòa thành lúc trước nhiều lắm!!”
“Đương nhiên.” Masamune thở dài nhìn vị tu nữ giống như mới từ nông thôn lên thành phố.
“Thebes tại thời điểm này là thành phố có dân số lớn nhất trên thế giới.”
Từ Thebes, sau khi ra lệnh cho các Tế Ti tại khu điện thờ Karnak cùng Luxor giải quyết vấn đề, Ma Thuật Vương lại cùng Phu Nhân Aisha chuồn đi đến Thung lũng các vị Vua nằm đối diện Thebes.
Bọn hắn tham quan nơi mà các vị Pharaoh được chôn cất sau khi bọn hắn quyết định không tiếp tục xây các Kim Tự Tháp, thậm chí thanh niên tóc đen còn nhận ra nơi đây được rất nhiều ma thuật bảo vệ.
Dù nhiều ma thuật đã bị phai mờ bởi thời gian, nhưng cho dù là vài trăm thậm chí một nghìn năm nữa những kẻ nào muốn xâm lấn nơi đây đều sẽ được chiêu đãi rất tử tế.
Đủ tử tế để có thêm phân bón cho cây xương rồng.
Đương nhiên, hai vị Thí Thần Giả không bị ảnh hưởng chút nào bởi ma thuật.
“Ma thuật được tích lũy qua các năm, kèm theo đặc tính [tử vong] của nơi tập trung nhiều người chết… Vì vậy các loại ma thuật này cũng có tính [thần bí] nhất định, hiệu quả cũng nghiêng về [ác] nhiều hơn.
Đây là bản chất của lời nguyền khi mở lăng mộ Pharaoh sao?”
“Như vậy thì đúng thật là đáng sợ… Tiên sinh, ngài đang làm gì?”
“Ở đây có một con mèo được chôn, chắc là thú cưng của vị Pharaoh nào đó a.”
Cuối cùng, tu nữ Ấn Độ vì không để thanh niên tóc đen thử nghiệm bí thuật [hồi sinh người chết] từ Necronomicon lên con mèo nên đành kẹp cánh tay hắn lại, lôi hắn đi khỏi thung lũng.
Trong thời gian chờ đợi [Hành Lang Tinh Linh] có thể sử dụng trở lại, bọn hắn đi qua rất nhiều vùng đất, vượt qua càng nhiều thành phố – Memphis, Crocodilopolis, Hermopolis…
Masamune dành đa số thời gian để nghiên cứu loại ma thuật được các Tế Ti cùng ma thuật sư tại Ai Cập cổ đại sử dụng, từ đó phối hợp cùng với kiến thức ma thuật từ vài thế giới khác nhau của mình.
Phu Nhân Aisha đồng hành cùng với thanh niên, bộ trang phục tu nữ màu trắng của nàng được hắn dùng ma thuật để bảo vệ, đến ban đêm lại được ma thuật làm sạch sẽ.
Tại sao lại làm sạch buổi tối? Đương nhiên là do không dùng đến thì mới có thể làm sạch.
Nhưng suốt thời gian hơn một năm lưu lạc khắp Ai Cập, trên trán của tu nữ Ấn Độ luôn đeo chiếc dây chuyền hình mặt trăng và ngôi sao, không một lần tháo ra.
Cứ như vậy, thời kỳ đồ Đồng dần lưu truyền truyền thuyết về hai vị Thí Thần Giả là một đôi, đi dạo khắp Ai Cập.
…
Phu Nhân Aisha đứng bên cạnh thanh niên tóc đen trên đỉnh Kim Tự Tháp, nhìn mặt trời dần hạ xuống cuối chân trời.
Chân trời được phủ bởi lớp màu ửng đỏ, không khí trong lành không có một chút dấu hiệu nào của sự ô nhiễm, cả bầu trời lại thoa lên vài sắc xám tối khi sắp về đêm.
Từng cơn gió thổi tới, xuyên qua mái tóc đen chấm vai của Aisha, khiến nàng cảm thấy dễ chịu nở nụ cười.
“A ~ gió thổi thật thoải mái!”
“Ta nghĩ chỉ có Thí Thần Giả như chúng ta mới cảm thấy thoải mái.
Dù sao nhiệt độ ở đây cũng là gần sa mạc, người bình thường chỉ có thể cảm thấy nóng bức.”
“Ngài không thể phối hợp ta sao?” Tu nữ bĩu môi khó chịu.
×— QUẢNG CÁO —
“…!Ngươi thực sự rất giống mới có mười bảy tuổi, Aisha.” Masamune cười đáp lại.
“Nhưng đúng, gió ở đây thổi rất thoải mái.”
“Ô ô…!Ta đúng là mười bảy tuổi!”
“Một năm trước ngươi cũng nói vậy….”
“Đó là đặc quyền của thiếu nữ xinh đẹp!”
“Vâng vâng, thiếu nữ.
Ngài vĩnh viễn mười bảy tuổi, vĩnh viễn xinh đẹp.”
Càng cười nói cùng thanh niên tóc đen, tu nữ Ấn Độ càng cảm thấy dễ chịu.
Một năm qua là một năm nàng vui vẻ nhất – Thậm chí còn vượt qua thời gian mà nàng mới được đưa về nhà người bạn thân ở quần đảo Anh.
Tính cách của nàng cũng ngày càng được thả ra một cách thoải mái.
Trước đó, khi đi du lịch, Aisha gặp rất nhiều khó khăn.
Sức mạnh của Thí Thần Giả khiến nàng có thể học bất kỳ ngôn ngữ gì trong thời gian cực ngắn, nhưng không thay đổi bản chất của tu nữ là một người không quen thuộc với ma thuật cùng thần thoại.
Nàng vốn sinh ra trong dòng dõi kém tại Ấn Độ, may mắn kết bạn với một thiếu nữ quý tộc ở Anh và được nàng đưa về Anh Quốc.
Điều này khiến Aisha không có nhiều cơ hội để được học tập chính quy – Khi đi dạo chơi các thành phố bừng bừng sinh khí này, Aisha lần đầu tiên nài nỉ Masamune làm hướng dẫn viên du lịch cho mình.
Thanh niên lúc đầu không đồng ý, nhưng sau khi Aisha lại trả một cái giá lớn thì hắn cũng vui vẻ làm theo.
Trên thực tế, nàng cũng không nghĩ rằng đó là cái giá lớn gì.
Chỉ đơn giản phối hợp với một vài trò chơi nhẹ nhàng, kèm theo mặc bồ đồ nữ bộc vào ban đêm… Aisha còn thấy mình rất hợp bộ trang phục nữ bộc đó.
Có lẽ về sau có thể nhờ Masamune tiên sinh tặng một bộ?
“Aisha, ta cảm thấy [Hành Lang Tinh Linh] vừa biến mất khỏi ảo ảnh.”
Câu nói của thanh niên tóc đen đột nhiên phá hủy tâm tình tốt đẹp của tu nữ.
“A… Vậy sao? Vậy ngài muốn ta dùng quyền năng đưa ngài về hiện đại không?”
“Tốt nhất là chúng ta nên đi luôn.
Nhưng trước hết…” Masamune nhìn gương mặt đang rõ ràng viết [Ta rất buồn, rất thất vọng, sắp khóc] của tu nữ Ấn Độ, sau đó nói tiếp.
“Ta đã mất kiên nhẫn, Aisha.”
“Ai? Ai ai ai? Aiiii?!”
Aisha bất ngờ không kịp đề phòng, bị thanh niên tóc đen đột nhiên xoay người bế lên, sau đó miệng liền bị hắn cướp mất.
Một lúc lâu sau, đến mức Aisha bắt đầu có cảm giác rằng mình phải ngạt thở, nàng mới nghe được tiếng nói của hắn.
“Từ hôm nay trở đi ngươi sẽ trở thành tu nữ của ta.
Không cho phép phản đối, không cho phép chạy trốn, không cho phép có suy nghĩ khác.”
Tu nữ quá ngạc nhiên, thậm chí còn không ngậm lại miệng của mình.
Nàng nhìn gương mặt tuấn mỹ với mái tóc đen cùng đôi mắt tím, nổi bật trên nền trời hoàng hôn kia, lắp bắp phản đối.
“Ngài… Ngài đã từng nói sẽ không hạn chế tự do của ta!”
“Ta đổi ý.
Hoặc ngươi đồng ý, hoặc ngươi bị ta bắt giữ – chọn một.”
“Ô ô ô ~ Ta… Ta đồng ý là được, tiên sinh.”
Trong đôi mắt của tu nữ có nước mắt đảo quanh, nhưng đồng thời lòng nàng cũng thả xuống được một tảng đá lớn.
Ít nhất… Như vậy là do Masamune tiên sinh ép nàng! Đúng vậy! Không phải là nàng chủ động, Luo Hao đại tỷ sẽ không xử lý nàng quá nặng! Naoki cũng sẽ không trách ta!
“Tốt lắm.
Chúng ta sẽ lại tiếp tục một vài việc đến sau sau… Còn bây giờ đã đến lúc để trở về.”
Thấy vòng tay của thanh niên tóc đen bắt đầu siết chặt, cảm nhận được hơi ấm dần thấm vào người, Aisha cũng nhẹ nhàng thở ra.
Đè ép lại cảm giác hạnh phúc đang trào dâng, nàng đọc lên ngôn linh:
“Để có thể đưa chúng ta vượt xa bên ngoài — hỡi những Tinh Linh được ban phước, hãy thể hiện kỳ tích của các ngươi!”
– ——-
Cuối cùng, Hành Lang Tinh Linh dẫn Masamune cùng Aisha tới Anh Quốc, đầu thời kỳ Trung Cổ.
Aisha sau đó bị trừng phạt nặng, nhưng nàng cũng rất vui vẻ vì có thêm thời gian với Masamune là được.