Đọc truyện Ta Skill Bị Động Nhiều Lắm – Chương 39: Có phải là rất lớn hay không?
Lúc này, Lâm Thành cũngđã cùng với các thành viên của Hoa Hồng Đen công hội tụ tập tại 1 địa điểm khá gần cửa ra vào của Ác Lang Cốc, chuẩn bị khiêu chiến phó bản Hoàng Kim Chiến Lang. Còn về nhiệm vụ chính tuyến của Tân Thủ Thôn là “Băng Hỏa Song Đầu Lang” thì hắn vẫn tạm thời để đó, không có vội vàng, gấp gáp mà phải đi làm ngay bây giờ. Bởi vì Lâm Thành hiểu rõ, cái phó bản này tuyệt đối không có dễ dàng vượt qua như vậy.
Lấy tư cách là người chơi duy nhất tại Huyền Quốc đã từng chiến đấu, vật lộn cùng với hoàng kim BOSS. Lâm Thành hiểu hơn bất cứ ai về sự đáng sợ của một con tiên thú sẽ lớn tới mức như thế nào, cho dù có được mọi người tâng bốc mà gọi là Huyền Quốc đệ nhất nhân nhưng hắn vẫn còn tự biết được bản thân mình.
Đã là như vậy, vì sao lại không để cho mấy nhà công hội lớn tại Huyền Quốc đi trước mở đường và thăm dò tình báo cơ chứ?
Nghĩ tới đây, khóe môi của hắn cũng hơi nhếch lên, ca không muốn đi chịu chết, ca chỉ muốn xem kịch vui mà thôi!
“Nguyên Sơ tiểu ca ca, huynh đến rồi? vào đội, mau vào đội!”
Nhìn thấy hắn đang đi đến gần, Hắc Tường Vi nở một nụ cười đầy quyến rũ, xinh đẹp, lập tức tiến về phía trước để chào hỏi, thuận tay mà gửi tới một cái lời mời gia nhập tổ đội.
“Ukm.” – Vẻ mặt của Lâm Thành vẫn lạnh nhạt như bình thường, chỉ gật nhẹ đầu rồi nhấn nút đồng ý.
“Cúng bái đại thần! Cầu yêu thương, cầu chăm sóc!” – Tường Vi Nguyệt Nguyệt vừa thấy xuất hiện một dòng tên mới, 2 con mắt lập tức sáng lên, bắt đầu kêu gào, hò hét ở trên kênh đoàn đội.
Lần trước, bởi vì phải cùng với hội trưởng bàn bạc công việc hợp tác cho nên mấy nàng mới không có được thời gian để tiếp xúc thân mật cùng với soái ca cao thủ, hiện tại cuối cùng cũng thành công mà kéo đối phương vào trong tổ đội, nhất định phải tận dụng cơ hội để ôm lấy cái bắp đùi lớn này, càng chặt càng tốt!
“Nguyên Sơ đại thần, sủng vật xinh đẹp của huynh đâu rồi?”
“Aaaa, lần này cuối cùng cũng được nói chuyện cùng với thần tượng rồi, nếu như ta có lén lút làm việc xấu ở sau lưng thì mọi người cũng không được mắng ta nha!”
“Nguyên Sơ đại thần mau mau tháo mặt nạ ra đi mà, muội muốn nhìn thấy khuôn mặt của huynh!”
Vừa mới gia nhập tổ đội, Lâm Thành lập tức bị giội boom, các giọng nói khác nhau của nhóm em gái liên tục truyền vào trong tai khiến cho hắn đầu hoa mắt choáng, hoàn toàn chưa kịp phản ứng, thích nghi.
Nghe xong mấy lời trêu chọc, đùa cợt của bọn họ, Lâm Thành có cảm giác vì được yêu thương quá mức mà mà có chút thẹn thùng, sợ hãi.
Con gái thời nay thật là cởi mở quá a!
Tuy nhiên, vì để giữ vững hình tượng của một cao thủ cho nên Lâm Thành vẫn phải cố gắng giữ được bình tĩnh, không thể chỉ vì quá xúc động mà để lộ ra bản chất thật của mình đươc. Vì thế, chỉ có thể……
“Ha ha, sẽ có cơ hội thôi, chúng ta cùng nhau đi đánh phó bản trước cái đã.”
Lâm Thành tháo mặt nạ xuống, để lộ ra 1 khuôn mặt hết sức thản nhiên, nhẹ nhàng cười một cái, không hề quay đầu lại mà đi thẳng về phía trước để dẫn đường.
Tuy rằng phải giả vờ để giữ đúng phong độ của một đại thần nhưng hắn cũng không dám thể hiện vẻ mặt quá lạnh lùng với nhóm fan hâm mộ của mình. Hắn rất thoải mái mà trả lời từng câu hỏi của mọi người, tạo một khoảng cách không xa cũng không gần.
“Mọi người cùng nhau giới thiệu một chút đi, ta muốn hiểu biết thêm về năng lực của các muội để đưa ra những điều chỉnh hợp lý cho trận đấu sắp tới.” – Lâm Thành quay sang mà nhìn về phía mấy cô nàng đang vừa đi vừa nhảy tung tăng ở bên cạnh, không nhịn được mà mở miệng ra hỏi.
“Muội trước, muội trước, muội gọi là Tường Vi Nguyệt Nguyêt, là chị em tốt của hội trưởng, nếu như Nguyên Sơ đại thần muốn tìm hiểu thêm thông tin cá nhân của Tường Vi tỷ, ví dụ như tính cách hoặc là sở thích thì có thể hỏi muội được rồi, muội là một Kị Sĩ!” – Tường Vi Nguyệt Nguyêt chính là thành viên hiếu động, hoạt bát nhất ở bên trong cái tổ đội này, tuổi tác đại khái bằng với một sinh sắp tốt nghiệp đại học, có một khuôn mặt tương đối xinh xắn cùng với một mái tóc đen nhánh mượt mà, dài đến tận thắt lưng, sắc đẹp đạt đến 79 điểm.
“Muội gọi là Tuyết Nguyệt Y Y, vừa được mọi người lôi kéo gia nhập công hội cách đây không lâu, nghề nghiệp của muội là Mục Sư, Nguyên Sơ đại thần cứ việc yên tâm mà tiến lên phía trước, muội sẽ ở phía sau lưng, nhìn chằm chằm để thêm sữa cho huynh.” – Tuyết Nguyệt Y Y mỉm cười chào hỏi, thực sự là một cô bé vô cùng sạch sẽ, đáng yêu, dáng người khá nảy nở, chỉ xếp sau mỗi một người là Hắc Tường Vi, nhìn vòng một lớn thế này thì lượng sữa chắc chắn là không thể thiếu được rồi.
Khục Khục!
Chuẩn xác mà nói, trên người của nàng bây giờ đang mặc một cái áo choàng rất nổi bật, chính là kiện bạch ngân trang bị 【Áo Choàng Ngân Nguyệt】mà lần trước hắn bán cho Hắc Tường Vi. Vì thế, điểm thuộc tính nhân vật của cô nàng cũng rất tốt, lượng sữa khẳng định là có thể yên tâm, điểm nhan sắc đạt tới 81/100.
“Muội là Hỏa Vũ, cứ gọi muội là Tiểu Vũ được rồi, nghề nghiệp của muội là Pháp Sư, đi theo con đường hỏa hệ pháp thuật, có sở trưởng thiên về khả năng tính toán và cân bằng lượng mana trong khi chiến đấu!” – Cô chị Hỏa Vũ vừa nở một nụ cười đáng yêu vô số tội vừa nói.
“Muội là Băng Vũ, nghề nghiệp của muội cũng là Pháp Sư, đi theo con đường băng hệ pháp thuật, có sở trường thiên về khả năng quan sát và di chuyển vị trí.” – Cô em Băng Vũ có vẻ hơi nhút nhát sợ người lạ, vừa nghiêng nghiêng cái đầu vừa nói. Vẻ mặt cực kì ngây thơ, dễ thương này khiến cho hắn không nhịn được mà phải cười to một tiếng đầy thích thú.
Giới thiệu cuối cùng chính là cặp chị em song sinh khiến cho Hắc Tường Vi “hiểu lầm” về Lâm Thành lần trước, là 2 người nhỏ tuổi nhất của tổ đội, hiện nay chỉ mới vừa lên 16 tuổi nhưng điểm nhan sắc lại cao nhất cả nhóm, Lâm Thành chấm cho các nàng 86 điểm!
Nếu như lại nhỏ thêm 2 tuổi nữa thì lại càng thêm hợp với khẩu vị của hắn, thật là đáng tiếc.
“Chào cả nhà, ta gọi là Nguyên Sơ Chi Hỏa, đã tốt nghiệp đại học và đi làm được 2 năm rưỡi rồi….. Mà đợi đã, các muội đang giới thiệu cái gì vậy? Ta là muốn hỏi mọi người về kĩ năng cùng với sở trường của bản thân chứ không phải là đang đi xem mắt a!” – Lâm Thành dở khóc dở cười, có cảm giác giống như đang đi lạc vào một vườn hoa đủ loại màu sắc khiến cho nụ cười trên đôi môi cũng trở nên chân thật hơn lúc trước rất nhiều, tâm trạng phải nói là cực kì tốt.
Trong cái thế giới ảo sói nhiều thịt ít này, có thể có cơ hội được ở chung một chỗ cùng với nhiều em gái dịu dàng, đáng yêu như vậy, làm sao mà tâm tình lại không tốt cho được, hắn cũng không phải là Liễu Hạ Huệ a!
Cái tổ đội này thuộc về một đội hình tiêu chuẩn để đánh phó bản, có Kị Sĩ, 2 Pháp Sư, còn có 1 Mục Sư, khá là cân bằng rồi. Hắc Tường Vi đã chuẩn bị kĩ càng cho nên hắn cũng không cần phải làm những điều dư thừa thêm nữa.
Mọi người cùng nhau đi bộ thật chậm trên một quãng đường dài, không ngừng nói nói cười cười, quan hệ của 2 bên cũng theo đó mà được kéo lại gần hơn rất nhiều.
“Được rồi được rồi, mấy người các muội cũng cố gắng nghiêm túc một chút, đừng có dọa Nguyên Sơ tiểu ca nữa, chúng ta chuẩn bị để tiến vào phó bản thôi nào!”
Hắc Tường Vi đã quá quen thuộc với tính cách của mấy vị muội muội của mình. Nàng biết rằng, nếu như cứ để như vậy thì đến ngày mai cũng không vào được phó bản, cuối cùng cũng phải đứng ra để chỉ huy, khiến cho mấy nàng tạm dừng lại việc nói chuyện phiếm, bắt đầu tiến hành kiểm tra trang bị và điều chỉnh lại trạng thái tinh thần trước khi khởi động nhiệm vụ.
Nghề nghiệp của Hắc Tường Vi là Cuồng Chiến Sĩ, cô lấy từ trong túi đeo lưng ra một thanh kiếm lớn rồi vác lên vai, khiến cho nàng lúc này không chỉ có được vẻ xinh đẹp, quyến rũ của ngự tỉ mà còn có thêm được một loại khí chất hoang dại, nóng bỏng của một nữ chiến thần dũng mãnh. Nhìn thấy hình ảnh “Mĩ nữ cùng với đại kiếm” ở ngay trước mắt, kiến cho ngay cả Lâm Thành vốn dĩ từ trước tới nay không hề yêu thích loại hình ngự tỉ thì 2 con mắt cũng phải tỏa sáng, âm thầm nuốt một ngụm nước miếng xuống cổ họng, ánh mắt lưu lại trên cơ thể của nàng mấy giây rồi mới rời đi được.
“Tròng mắt cũng sắp rơi ra ngoài luôn rồi kìa, có phải là rất lớn hay không?” – Tường Vi Nguyệt Nguyệt lay lay cánh tay Lâm Thành, dựa sát cơ thể rồi thổi một hơi thật nhẹ vào tai của hắn, nói.
“Quả thực là rất lớn…….đợi, đợi đã, ta là đang nói tới thanh lớn kiếm kia kìa, muội đừng có mà hiểu lầm.” – Lâm Thành quay sang lườm nàng một cái, trên mặt đầy vẻ không cam lòng mà phản bác một câu.
“Hì hì, nếu như huynh không chịu thừa nhận thì ta sẽ lén lút nói với hội trưởng rằng huynh đã nhìn lén nàng, như thế nào?” – Tường Vi Nguyệt Nguyệt làm ra bộ dáng “Ta đã hiểu rồi”, đột nhiên pm riêng cho hắn một cái tin nhắn, giống như là đã nhìn thấu hết tất cả mọi việc.
“Đừng có náo loạn nữa, muội không sợ sẽ bị ta cùng với Tường Vi hội trưởng của muội giết người diệt khẩu hay sao?” – Khuôn mặt của Lâm Thành trở nên nghiêm túc, giả vờ lên giọng uy hiếp.
Thế là, Tường Vi Nguyệt Nguyệt cũng chỉ đành tạm thời buông tha, không tiếp tục trêu chọc Lâm Thành thêm nữa, nhưng trên mặt cô nàng đấy vẻ hả hê, sung sướng, không thèm nói chuyện cùng với Lâm thành nữa mà chỉ đứng một bên giả ngốc, trong miệng liên tục lẩm bẩm.
“Ta không nghe, ta không nghe!”
Bờ môi của Lâm Thành giật giật không ngừng, cũng hết cách đối với cô nàng láu lỉnh này rồi. Trong lòng chỉ có thể thở dài mà cảm thán rằng.
Sinh viên đại học bây giờ thật là khôn ranh, khó đối phó quá a!
Đến một tài xế dày dặn kinh nghiệm như hắn cũng bị cô nàng này xoay cho như chong chóng, bất ngờ không kịp đề phòng, chuẩn bị!
……………….