Đọc truyện Ta Skill Bị Động Nhiều Lắm – Chương 2: Bắt đầu với thần cấp thiên phú
“Trò chơi đang được khởi động, mời người chơi nhập thông tin tài khoản theo từng bước một để đăng nhập trò chơi.”
Sau khi đăng kí thành công, cuối cùng cũng có thể bắt đầu chơi được rồi.
Chỉ trong nháy mắt, không gian dường như xoay chuyển, Lâm Thành phát hiện mình đang đứng bên trong một điện thờ vô cùng to lớn, tráng lệ, bao quanh bốn phía là một bầu trời sao lung linh rực rỡ khiến cho con người khi đặt chân tới đều đây cảm thấy nhỏ bé vô cùng.
Giữa bầu trời lúc này các vì sao dần dần hội tụ, biến thành một đám mây mặt người rất bắt mắt, một khuôn mặt rất giống một lão quản gia người tây âu có biểu tình trang nghiêm, phúc hậu. Ông lão lúc này mở miệng, dùng chất giọng ấm áp cất tiếng nói.
“Mời nói cho ta biết tên của ngài là gì, Thần Tuyển Giả!”
“Lâm………….” – Lâm Thành hơi sững người, một từ sau cùng cũng nuốt vào trong bụng, đây là đang hỏi tên nhân vật a?
Biết sao được, có trách thì chỉ trách biểu tình của ông lão này quá chân thực rồi.
“Nguyên Sơ Chi Hỏa!”
Đây là tên nickname trên mạng mà hắn thường sử dụng, thuận miệng nên cũng đem ra dùng luôn.
“Đăng kí thành công.”
“Hoan nghênh đến với 【 Thần TíchOL】, Trong cơ thể ngài đang chảy dòng máu của thần, ngài có muốn tiến hành Thần Chi Tuyển Chọn? có muốn đem số mệnh của bản thân nắm trong tay mình hay không?”
(Nhắc nhở: Thần Chi Tuyển Chọn chỉ hạn chế dành cho người sử dụng cấp kim cương.)
“Có!”
Cái này vừa nghe qua đã biết là đồ tốt rồi, Lâm Thành đương nhiên sẽ không bỏ qua.
【Ngài mong muốn đạt được loại năng lực như thế nào, Nguyệt Nhận, Thánh Kiếm, Trường Mâu, Cự Trùy, Ma Pháp?】
Tuyển chọn vũ khí?
Cái này có lẽ có liên quan tới nghề nghiệp, mỗi loại vũ khí đại biểu cho một loại nghề nghiệp khác nhau.
“Thánh Kiếm!”
Lâm Thành không hề do dự lập tức tuyển chọn, hắn thích nhất là cận chiến.
Kiếm không thể nghi ngờ dùng để xây dựng hình tượng đẹp trai, hoàn mĩ nhất, đồng thời cũng là vương giả trong binh khí.
【Giữa tấn công và phòng ngự, ngài yêu thích bên nào hơn?】
“Tấn công!”
Ba phần dựa vào vận khí, bảy phần dựa vào nỗ lực còn lại 90 phần trăm còn lại phải dựa vào dũng khí xông lên phía trước thì mới chiến thắng được.
【Ngài hi vọng mình có được những ma pháp hoa lệ hay là võ lực cường đại.】
“Võ lực!”
Ma pháp những thứ đó thực sự quá phiền toái rồi, kiếm khí cũng sẽ không hề thua kém hơn ma pháp chút nào.
…………
Thần Chi Tuyển Chọn có nhiều nhất một trăm câu hỏi.
Hỏi đáp càng tỉ mỉ, kĩ càng bao nhiêu thì người chơi có thể nhận được lực lượng đúng với mong muốn của bản thân bấy nhiêu. Câu hỏi được đưa ra càng nhiều, trả lời sẽ càng rõ ràng, tỉ mỉ, đạt được lực lượng cũng sẽ càng mạnh mẽ.
Rất nhiều người chơi chỉ cần qua 20, thậm chí 10 câu hỏi thì đã hoàn thành.
Tới lúc này, hệ thống đã đại khái đoán ra được mong muốn của người chơi để từ đó trao cho họ một loại thiên phú tương đối thích hợp nhất.
Chỉ là Lâm Thành không giống với những người chơi khác, hắn thích trả lời câu hỏi một cách giản lược, vì thế dù đã trải qua không ít câu hỏi nhưng hệ thống vẫn chưa nắm bắt được suy nghĩ của hắn. Tuy nhiên, bởi vì Tần Dương là người sử dụng cấp bậc kim cương nên hệ thống vẫn cố gắng chiếu cố một chút, chỉ có thể tiếp tục đặt câu hỏi!
Thời gian dần dần trôi qua, Tần Dương kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi một, thật không ngờ đã sắp đạt tới con số cực hạn 100.
【Nếu như bắt ngài phải từ bỏ ma pháp, ngài có đồng ý hay không?】
“Đồng ý!”
Nếu như ta có được võ lực mạnh mẽ nhất, ma pháp gì đó cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
……………..
“Đây là đề bài cuối cùng rồi nhỉ?”
Lâm Thành lẩm nhẩm đếm số lượng, không ngờ số đề bài được đưa ra vừa tròn 100 câu. Thật phiền phức! Những người chơi khác đều kéo nhau đi đánh quái tăng cấp cả rồi, thế mà bản thân vẫn còn phải ngây ngốc ở đây trả lời câu hỏi, không nên như thế a!
Lão tử vào đây để chơi, ngươi lại cho ta làm đề kiểm tra trắc nghiệm?
Nếu không phải trên người không mang theo vũ khí thì Lâm Thành đã liều chết xông lên chém tan xác tên trước mắt này thành mấy mảnh rồi.
Khi mà Tần Dương có cảm giác sắp không chịu được nữa thì cảnh vật trước mắt bắt đầu xuất hiện biến hóa, có vẻ như đã làm xong thủ tục rồi.
【Ngài đã thông qua Thần Chi Tuyển Chọn, Ngài nhận được nghề nghiệp thích hợp nhất thuộc vê mình, Mạo Hiểm Giả ( Tán Nhân)!】
【Ngài thông qua một trăm đề mục câu hỏi, ngài sẽ nhận được một thần cấp thiên phú, chủng loại thiên phú sẽ được lựa chọn ngẫu nhiên ………..】
Vãi hàng, thần cấp thiên phú!?
Tần Dương hai con mắt bắn ra ánh sáng hưng phấn, trái tim cũng đập nhanh gấp mấy lần.
Tuy rằng không biết được trò chơi này đã xảy ra chuyện gì nhưng có thể khẳng định một điều, thần cấp thiên phú tuyệt đối không phải là thứ tầm thường.
Không ngờ mất công trả lời 100 lại sẽ được đền bù bằng thứ tốt như vậy, thật sung sướng quá đi!
Lâm Thành có cảm giác như là khổ tận cam lai (sau thời gian khổ cực cuối cùng cũng nhận được kết quả xứng đáng!).
【Tinh! Chúc mừng ngài nhận được thần cấp thiên phú!】
【Vô Pháp Giả】(Thần cấp): điểm pháp lực (ma pháp) vĩnh viễn về 0, tất cả các kĩ năng học được đều được chuyển hóa thành bị động. Trong thời gian công kích có tỉ lệ nhất định kích hoạt kĩ năng, tỉ lệ kích hoạt kĩ năng phụ thuộc vào đẳng cấp của kĩ năng đã học, kĩ năng càng cường đại thì tỉ lệ phát ra càng nhỏ.
“Cái này cũng gọi là thần cấp thiên phú? Ta dkm, pháp lực về 0, cái giá phải trả cũng quá lớn rồi!”
Lâm Thanh đứng chết lặng, cái này thực sự không biết là tốt hay là xấu đây?
Ma pháp về 0 cùng với kĩ năng chuyển hóa hết thành bị động, có nghĩa là hắn sẽ vĩnh viễn không thể sử dụng kĩ năng đúng ý cùng với không thể sử dụng đại đa số các loại ma pháp trang bị, muốn kích phát kĩ năng hoàn toàn đều dựa vào nhân phẩm và mặt mũi!
Đổi lại một cái khác có được hay không? Cho ta 10 lần bạo kích, 10 lần tốc độ đánh gì gì đó cũng được mà!
Lâm Thành trong lòng gào to, thần cấp thiên phú Vô Pháp Giả này khiến cho hắn có chút thất vọng. Chỉ là Lâm Thành cũng chưa nghĩ sẽ xóa nick vội, bởi vì bây giờ vẫn chưa biết bên trong 【 Thần TíchOL】 ẩn dấu những điều gì, tốt xấu gì cũng nên thử nghiệm một lần, nếu như thực sự không được thì xóa đi làm lại vẫn còn chưa muộn.
“Thiên phú có tốt hay không, đợi học được kĩ năng rồi tự khắc biết thôi, đầu tiên phải vào game trước đã.” – Lâm Thành tự an ủi mình một câu, sau đó tiến nhập vào game.
………..