Đọc truyện Tạ Phu Nhân Em Trốn Không Thoát Khỏi Anh Đâu – Chương 214
Chương 218
“Thưa cô, đây là quà của ông chủ đưa cô.
Cô có thể lái xe này để đi làm”
Diệp Mai Hoa kinh ngạc một lúc, nhìn chiếc xe hơi khiêm tố trước mặt, cô không nhận ra thương hiệu, nhưng cảm giác ngồi lên vẫn rất thoải mái, không quá phô trương như chiếc Maybach của Tạ Minh Thành.
Cô do dự một hồi cuối cùng cũng không từ chối, Tạ Minh Thành đã có ý thì không ai có thể từ chối anh ta, hơn nữa công ty mới cách trường mẫu giáo rất xa, cô đã hứa sẽ đón bọn nhỏ tan học nên không thể thất hứa.
“Tôi đã biết, nhưng mà còn ông thì sao?”
“Cô Diệp không cần lo lắng việc này, ông chủ cũng đã dặn thêm…”
Tài xế ho khan vài tiếng nói.
“Chỉ cần không đâm chết người thì cô có thể làm gì cũng được”
Diệp Mai Hoa bị những lời này làm cho choáng váng, cầm chìa khóa với tâm trạng phức tạp.
Nhưng để an toàn, Diệp Mai Hoa vẫn hỏi thêm: “Chiếc xe này là nhãn hiệu gì?”
“Xe KIA”
Diệp Mai Hoa cảm thấy thoải mái hơn, cô ấy đã nghe nói đến nhãn hiệu này, nó có vẻ không đắt lắm, trong lòng cũng bớt băn khoăn hơn rất nhiều.
Tài xế nói xong liền đi, để lại xe.
Diệp Mai Hoa không ngờ Tạ Minh Thành lại để ý đến chỉ tiết này, thậm chí còn không đề cập đến nó.
Cô ấy lên xe, bởi vì lúc trước Tạ Minh Thành lúc dẫn cô ấy đi đua xe tốc độ cao trên đường, trải nghiệm qua tốc độ sống chết, nhưng bây giờ không hề sợ hãi chút nào.
Tuy nhiên, không biết có phải là ảo giác của cô ấy hay không, đoạn đường rõ ràng rất ùn tắc, nhưng cô ấy lái xe rất dễ dàng, ngay cả chiếc xe phía trước cũng đặc biệt nhường một khoảng cách để cô ấy đi lại.
Diệp Mai Hoa thở dài, mọi người ngày nay đều khá nhiệt tình.
Sau khi lái xe đến dưới toà công ty, đậu xe, Diệp Mai Hoa ngẩng đầu nhìn những con chữ lớn đang đứng lặng im.
Công ty chứng khoán An Tín.
Diệp Mai Hoa nhìn những chữ đó, cảm thấy hơi sững sờ, đây là công ty nhỏ mà Tạ Minh Thành nói tới sao?
Nhưng đây là chứng khoán An Tín! Công ty chứng khoán nổi tiếng nhất trong ngành!
Diệp Mai Hoa bắt đầu tự hỏi liệu mình có đọc nhầm địa chỉ hay không, cô ấy lấy điện thoại ra xem lại, không sai.
Sau khi do dự một chút, Diệp Mai Hoa ôm tâm trạng thấp thỏm bước vào.
Lễ tân hỏi một cách lịch sự: “Thưa cô, tôi có thể giúp gì cho cô?”
“Xin chào, tôi là nhân viên mới, tôi là Diệp Mai Hoa”
“Xin hãy đợi”
Quầy lễ tân kiểm tra rồi cười nói: “Đúng vậy, đúng là có tên của cô, mời cô đi thang máy lên tầng chín, sẽ có người gặp cô ởđó”
“Được, cảm ơn”
Diệp Mai Hoa đi thang máy, sau khi ra ngoài nhìn thấy văn phòng ngăn nắp, thoạt nhìn hoàn toàn là cảnh tượng làm việc khí thế ngất trời.
Chứng khoán An Tín là một công ty lớn, không như công ty đầu tư tài chính Tứ Nhã, chỉ có hai mươi hoặc ba mươi người.
Có người đi qua.
“Xin chào, cô chính là Diệp Mai Hoa? Chào mừng cô đến với An Tín, tôi là trưởng phòng của cô, Khương Lí Miên, cô đi theo tôi.
Tôi sẽ đưa cô đi làm quen với vị trí công việc của cô một chút”
Nụ cười của Khương Lí Miên rất dịu dàng, thành công xua tan căng thẳng của Diệp Mai Hoa.