Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

Chương 107


Đọc truyện Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên – Chương 107

Thẩm Sở Sở căng thẳng nhìn vào đám phóng viên trước mặt, tim đập có chút nhanh. Sợ rằng những phóng viên này nói ra những điều khiến cô không biết nên trả lời như thế nào.

Không ngờ, phóng viên lại hỏi:

“Thẩm Sở Sở, cô có nghe chưa, Diệp Kỳ Thâm và vợ anh ta thực ra đã ly hôn lâu rồi.”

“Chuyện này các cô đều biết sao?”

“Vợ anh ta có từng đến thăm không, cô đã từng thấy bọn họ gọi điện thoại chưa?”

Cô có biết nguyên nhân họ ly hôn không?”

……

Thẩm Sở Sở nghe được từng câu từng câu hỏi sắc bén, thậm chí còn không kịp thấy may mắn tin đồn này không liên quan đến mình, mà chỉ có cảm giác khó chịu nhàn nhạt.

Không cần biết Diệp Kỳ Thâm và Lý Viên Viên cuộc sống hôn nhân như thế nào, có ly hôn hay chưa, vì sao lại ly hôn, điều này hình như không có liên quan gì đến người khác.

Kiểu ỷ thế bức người thế này thật khiến người ta không thoải mái.

Thẩm Sở Sở đáp: “Xin lỗi, tôi không biết.”

“Thẩm Sở Sở, cô thật sự không biết sao, chúng tôi đã nghe những nhân viên khác của tổ kịch nói đã từng nghe thấy Diệp Kỳ Thâm và vợ anh ta gọi điện cãi nhau, cô chưa từng nghe thấy sao?”

“Đúng vậy, các cô đều là diễn viên chính, quan hệ chắc là rất tốt đi, thế mà đến chuyện như thế này cũng không biết sao?”

Thẩm Sở Sở nghe đến đây thì cau mày, nói: “Xin lỗi, tôi thật sự chưa nghe thấy anh Thâm và chị dâu cãi nhau, cũng không biết tình trạng hôn nhân của bọn họ gần đây.”

Sau khi tới tổ kịch, lần này Thẩm Sở Sở không phát hiện ra Diệp Kỳ Thâm.

Chờ tới lúc đạo diễn nói muốn quay, Thẩm Sở Sở cuối cùng mới nhìn thấy Diệp Kỳ Thâm tới. Chỉ là, mùi khói thuốc lá nồng đậm trên người thì không giấu được.

Trạng thái của Diệp Kỳ Thâm hôm nay càng kém, đạo diễn hiểu được Diệp Kỳ Thâm, không có trách móc gì thêm.

Vào lúc lại NG thêm một lần, trợ lý đem điện thoại của Diệp Kỳ Thâm đưa tới. Diệp Kỳ Thâm không có chút nào do dự, lập tức nhận điện.


“Viên Viên… không phải, thật sự không phải… em đừng lo… em bây giờ ở đâu, anh tới tìm em… em đừng ra ngoài, anh lập tức liền qua…”

Bời vì cách rất gần, nên Thẩm Sở Sở nghe được nội dung cuộc gọi của Diệp Kỳ Thâm.

Cuộc gọi đó, hình như có một người phụ nữ nói rằng cửa nhà có phóng viên vây kín.

Thẩm Sở Sở nhìn theo bóng Diệp Kỳ Thâm rời đi, càng thêm nghi hoặc.

Dường như, tình cảm của Diệp Kỳ Thâm đối với Lý Viên Viên vẫn rất sâu đậm, còn Lý Viên Viên đối với Diệp Kỳ Thâm cũng không phải là dáng vẻ không còn tình cảm.

Vì thế, hai người họ rốt cuộc là vì sao lại ly hôn chứ?

Diệp Kỳ Thâm đi rất vội vàng, nhất thời, sắp xếp của tổ kịch toàn bộ bị đảo loạn. Đạo diễn chỉ có thể đem cảnh quay phía sau lên làm trước. Nhưng rất nhiều diễn viên của những cảnh sau còn chưa chuẩn bị xong. Vì vậy, đạo diễn bất đắc dĩ cho mọi người nghỉ một buổi sáng, buổi chiều lại tiếp tục quay.

Sau khi về khách sạn, Thẩm Sở Sở liền vội vàng bắt đầu cho các cảnh phía sau.

Đến chiều, tổ kịch tiếp tục quay. Mà những phóng viên ở xung quanh phim trường, vì sự rời khỏi của Diệp Kỳ Thâm, rất nhiều người cũng đi luôn.

Còn Diệp Kỳ Thâm, thì không có trở lại.

Kết thúc một ngày quay, Thẩm Sở Sở cầm điện thoại lên xem Weibo. Trên Weibo có rất nhiều tiết lộ về Diệp Kỳ Thâm, Diệp Kỳ Thâm đi tìm Lý Viên Viên, Diệp Kỳ Thâm tức giận với các phóng viên ở khu vực gần nhà Lý Viên Viên.

Những tin tức này dường như đều mang theo ý kiến cá nhân của phóng viên, lúc tiết lộ ra bí mật của người khác đồng thời còn tiến hành chê trách.

“Diệp Kỳ Thâm thẹn quá thành giận, đả thương phóng viên.”

“Diệp Kỳ Thâm giả vờ giả vịt, rõ ràng đã ly hôn rồi, vẫn giả dạng thâm tình.”

“Tiết lộ về cặp vợ chồng giả trong giới giải trí.”

“Hình tượng người tình đầu tiên sụp đổ, Diệp Kỳ Thâm gặp chướng ngại.”

……


Những phóng viên này không đào ra được tin tức có giá trị, chỉ có thể nhìn ảnh nói mò, bôi đen Diệp Kỳ Thâm. Hơn nữa, bọn họ nhận định là Diệp Kỳ Thâm thực sự đang tạo dựng hình tượng, rõ ràng đã ly hôn lại diễn đến mức thâm tình như vậy.

Tuy nhiên, Thẩm Sở Sở nhìn Diệp Kỳ Thâm liều mạng ngăn ống kính cho Lý Viên Viên, trên mặt đều là lo lắng cùng khẩn trương, cô cảm thấy phần thâm tình này chưa chắc đã là giả.

Đương nhiên, không chỉ có Thẩm Sở Sở, cư dân mạng cũng không phải mù.

Tuy rằng có tài khoản marketing chỉnh hướng dư luận, nhưng rất nhiều người vẫn kiên trì với phán đoán của bản thân.

“Sao tôi lại cảm thấy Diệp Kỳ Thâm rất yêu vợ anh ấy, là thật sự đã ly hôn rồi sao, hoàn toàn không nhìn được ra ý!”

“Ài, dáng vẻ anh Thâm bảo hộ vợ cũ vừa nhìn liền thấy được là thật lòng.”

“Nhìn ánh mắt của anh Thâm là biết, khẳng định là yêu.”

“Thật đáng tiếc, anh Thâm sao lại ly hôn với chị dâu Thâm chứ?”

Rất nhiều bạn tốt trong giới của Diệp Kỳ Thâm cũng theo đó lên tiếng, ủng hộ Diệp Kỳ Thâm.

Diệp Kỳ Thâm cũng lên tiếng trên Weibo.

{Diệp Kỳ Thâm V}: Mắng tôi thế nào cũng được, chụp tôi ra sao cũng được. Nhưng mong là đừng hướng tới những người bạn ngoài giới cùng người nhà của tôi. Bọn họ chỉ là người bình thường, còn có cuộc sống sinh hoạt bình thường phải qua. Cảm ơn!

Thẩm Sở Sở trước tiên liền chuyển tiếp bài Weibo này.

Tin rằng rất nhiều nghệ sĩ đều có cảm thụ tương tự, không muốn liên lụy tới người thân bạn bè ngoài giới. Rất nhiều phóng viên truyền thông cũng khá là tuân thủ một chút quy tắc này, nhưng cũng có một số người, vì truy đuổi những tin nóng, bất chấp sự riêng tư của các nghệ sĩ, tự ý phơi bày người nhà của nghệ sĩ.

Vì vậy bài Weibo này nhanh chóng được rất nhiều minh tinh chuyển tiếp.

Bên truyền thông trước đó chụp ảnh vợ Diệp Kỳ Thâm cũng bị cư dân mạng lên án.

“Ngẫm lại cũng thật đáng sợ. Làm gì mà lại đi chụp vợ cũ của Diệp Kỳ Thâm chứ, người ta sau này còn phải gả đi, các người bộc lộ hết ra như thế, ngươi nói cô gái nhà người ta phải làm sao?”


“Nghe nói cô ấy còn bị trầm cảm, nhỡ mà phát bệnh thì sao, mấy nhà truyền thông này cũng nên tích chút đức đi!”

“Mãnh liệt lên án những phóng viên vây quanh chu vi nhà chị dâu Thâm, xin các người nhanh chóng rời khỏi.”

……

Lý Viên Viên nhìn ra bên ngoài các phóng viên đã đi, quay đầu nói với Diệp Kỳ Thâm: “Phóng viên đi rồi, anh cũng có thể đi được rồi.”

Diệp Kỳ Thâm bước lên một bước, nói: “Viên Viên, anh… anh không yên tâm, anh ở lại thêm một lúc đi. Nhỡ đâu bọn họ quay lại.”

Lý Viên Viên lạnh lùng nói: “Không cần thiết, anh ở đây bọn họ mới canh chừng, anh không ở đây bọn họ tất nhiên liền ly khai.”

“Viên Viên, em có thể đừng…”

Mẹ Lý vốn ở trong phòng ôm cháu đi ra, nhìn con gái và con rể, vội vàng nói: “Viên Viên, con không thể ngồi xuống nói chuyện hẳn hoi với tiểu Thâm sao?”

Lý Viên Viên nhìn sang đứa trẻ trong tay mẹ Lý một cái, quay đầu nhìn vào Diệp Kỳ Thâm, nói: “Không cần, con với anh ta không có gì để nói cả.”

“Viên Viên, con có thể đừng tuyệt tình vậy được không!” Mẹ Lý không nhịn được cao giọng nói.

Nắm đấm của Diệp Kỳ Thâm bên người nắm lại thật chặt, anh quay đầu nhìn vào đứa trẻ đang nhìn chăm chăm vào anh chảy nước miếng, trên mặt mang theo ý cười, nói: “Nó trông thật đáng yêu.”

Mẹ Lý nghe thế, kích động đáp: “Tiểu Thâm, con có muốn bế nó một cái không.”

Diệp Kỳ Thâm xoa xoa tay, nói: “Có có thể sao, con còn chưa từng bế trẻ con.”

“Có thể chứ, bế trẻ con không khó, tay này của con đỡ đầu đứa trẻ là được.” Mẹ Lý đáp.

Mắt thấy đứa trẻ sắp đưa tới tay Diệp Kỳ Thâm rồi, Lý Viên Viên đột nhiên bước nhanh tới, đem đứa trẻ ôm vào lòng, nói: “Xin lỗi, đứa trẻ nhà chị gái không thích người ngoài bế, anh có thể đi rồi.”

Mẹ Lý nhìn dáng vẻ này của con gái mình, đau lòng nói: “Viên Viên, con sao mà, con sao mà… Haiz”

Diệp Kỳ Thâm bị từ “người ngoài” tổn thương, anh bây giờ ở nhà cô chỉ là một người dưng.

“Ừ, bên tổ kịch còn có cảnh cần quay, anh đi trước.” Diệp Kỳ Thâm nói với Lý Viên Viên, anh thấy Lý Viên Viên không có phản ứng gì, lại nói với mẹ Lý, “Cô à, cháu đi trước đã, hôm khác lại tới thăm cô.”

Mẹ Lý nhìn con gái thờ ơ không để ý, lại nhìn con rể trước đang mở cửa định đi, nói: “Tiểu Thâm, cô tiễn cháu.”

Nhìn mẹ sắp đi, Lý Viên Viên nói: “Mẹ, mẹ đừng nói linh tinh.”


Người mẹ Lý hơi ngừng lại, đáp: “Biết rồi.”

Sau khi xuống lầu, mẹ Lý bối rối nhìn vào con rể trước mặt, thở dài mấy hơi, muốn nói gì đó, đến miệng rồi lại không dám nói ra.

Diệp Kỳ Thâm cảm thấy mẹ Lý hôm nay rất lạ, dường như muốn nói với anh gì đó, nhưng lại còn đang do dự. Anh lặng lẽ đứng bên cạnh chờ.

“Haiz, thôi đi.” Cuối cùng, mẹ Lý vẫn là không nói ra, “tiểu Thâm, con đi đường chú ý an toàn, lúc không có việc gì thì đến thăm Viên Viên nhiều một chút.”

“Cô, con đã muốn đến từ lâu, chỉ là Viên Viên… chuyện trước đây cũng đều tại con.” Diệp Kỳ Thâm nói.

Mẹ Lý lau nước mắt, nói: “Các con ấy, không thể đem lời nói cho rõ ràng sao? Viên Viên chưa chắc đã không trông mong con tới.”

Diệp Kỳ Thâm nghe lời này mắt sáng lên, nhưng nghĩ tới thái độ của Lý Viên Viên đối với anh, lòng lại trầm xuống, nói: “Ừm, con sau này có thời gian sẽ thường xuyên tới thăm cô và chú.”

“Haiz, thế thì tốt, thế thì tốt.”

Sau khi rời khỏi nhà họ Lý, Diệp Kỳ Thâm liền về tổ kịch. Anh bảo trợ lý mua một thùng bia, chạy tới bờ biển gần tổ kịch ngồi.

Nơi tổ kịch đóng quân là ở một trấn nhỏ phía nam, gần đó có biển. Nhưng chỗ này còn chưa phải là loại cảnh quan du lịch, mà là nơi ngư dân đánh cá. Vì vậy, vào buổi tối sẽ không có ai đến đây.

Cũng trùng hợp, hôm nay Thẩm Sở Sở ăn quá nhiều, đi ra tản bộ với Hàn Hành Ngạn. Cứ đi, liền phát hiện không xa có người. Đi tới gần rồi, liền có người chào họ.

“Sở Sở.”

Thẩm Sở Sở vừa thấy là trợ lý của Diệp Kỳ Thâm, kinh ngạc nhìn sang người đang ngồi trên bờ biển kia, hỏi: “Anh Thâm trở lại rồi?”

Trợ lý gật đầu, chỉ chỉ về hướng Diệp Kỳ Thâm, nói: “Về rồi, đang ở đó uống bia kìa. Đã uống năm sáu chai rồi, Sở Sở, cô có thể tới khuyên chút được không?”

Trợ lý nói xong, liếc nhìn sang người đàn ông đứng cạnh Thẩm Sở Sở.

Bạn trai người ta đứng ở ngay bên cạnh, cậu còn bảo con gái người ta đi khuyên một người đàn ông. Nhưng mà ở chỗ này căn bản là không có người, cậu cũng không biết phải tìm ai để cầu cứu. Cậu chỉ sợ anh Thâm nhà cậu lại lần nữa đau dạ dày vào bệnh viện thôi.

Thẩm Sở Sở nghĩ tới sự việc lúc ban ngày đọc được trên Weibo, liên hệ tới nội dung trên hệ thống nhân duyên, lại nhìn vào bóng lưng tiêu điều của Diệp Kỳ Thâm. Cô quay đầu nhìn trộm Hàn Hành Ngạn một cái.

Hàn Hành Ngạn cười cười vén tóc bên tai Thẩm Sở Sở, nói: “Đi khuyên đi, nhỡ đâu sinh bệnh, bọn em mai lại không quay được phim.”

Thẩm Sở Sở gật gật đầu.

Thẩm Sở Sở vừa mới ngồi xuống cạnh Diệp Kỳ Thâm, còn chưa kịp nói gì, Diệp Kỳ Thâm liền nhìn cô một cái, nói: “Thực ra ngoại hình của em và Viên Viên vô cùng giống nhau.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.