Ta Ở Hậu Cung Đương Đại Lão

Chương 43: Bệ Hạ Ngài Thật Lợi Hại!


Đọc truyện Ta Ở Hậu Cung Đương Đại Lão – Chương 43: Bệ Hạ Ngài Thật Lợi Hại!


” Công tử, ngươi thật lợi hại nha.” Vân Miên nhìn Kiêu Chiến không chớp mắt.

Thật ra ý của Vân Miên là: Bệ hạ, ngươi thật trâu bò.

Bổn tiên nữ lau mắt nhìn a.Kiêu Chiến trong lòng vui mừng, không tự chủ mà nở một nụ cười.


Trước đây cho dù có ai ca ngợi hắn như thế nào, hắn cũng không lấy làm đắc ý, nhưng Vân Miên khen hắn một câu, hắn lại cảm thấy vô cùng đắc ý.Sau khi hai người tắm gội, thay xiêm y xong.

Hai người nhìn xiêm y của nhau phát hiện màu sắc cùng kiểu dáng hai bộ xiêm y như nhau, chỉ khác ở chổ một bộ là của nam tử, còn một bộ là của nữ tử.Vân Miên gật đầu nghĩ thầm, ăn mặc như vậy thật giống đồng môn sư huynh muội.Hai người đốt lửa sưởi ấm.

Không lâu sau, Vân bà bà từ chống gậy từ trong phòng đi ra, cười nói:” Lão thân sẽ hầm một nồi canh gà cho các ngươi dùng.”Vân Miên vội đứng lên, đi vào phòng bếp giúp Vân bà bà nấu nướng.” Vân bà bà, nhìn bà khỏe thật nha, bị mắc mưa như vầy mà không có việc gì, bà làm như thế nào vậy?”” Lão thân biết một y thuật, biết một số cách điều dưỡng thân thể.” Vân bà bà tuy mắt đã mù, nhưng khi nấu ăn thì động tác cực kỳ lưu loát, Vân Miên nhìn thân thủ của bà mà kinh ngạc không thôi.” Vân bà bà, bà biết y thuật ư? Thật quá tốt.

Đúng rồi, công tử nhà ta thân thể không được tốt lắm, nếu không có gì trở ngại, bà có thể xem cho hắn một chút có được không?”” Được, lão thân sẽ bắt mạch cho hắn.” Vân bà bà nhỏ giọng trả lời.Sau khi uống csnh gà xong, Vân Miên cười nói:” Công tử, ngươi để Vân bà bà bắt mạch cho ngươi đi.”” Vân bà bà biết y thuật sao?” Kiêu Chiến hiếu kỳ hỏi nhưng vẫn đưa tay cho Vân bà bà bắt mạch cho hắn.Vân bà bà đặt ngón tay lên vị trí mạch đập trên cổ tay hắn, cười nói:” Lão thân cũng hiểu biết đôi chút.”Khi chạm đến mạch của Kiêu Chiến, Vân bà bà nhíu mày ngày càng chặt.


Một lát sau, bà thở dài, buông tay ra nói:” Nếu lão thân không lầm, trong cơ thể ngươi còn ba mươi hai chiếc ngân châm, ở các vị huyệt……”Vân bà bà nói ra ba mươi hai huyệt vị đang có ngâm châm găm vào, làm Vân Miên sửng sốt một lúc lâu.Vân bà bà là thần y sao? Ngân châm ở huyệt vị nào bà cũng biết, thật lợi hại.Sắc mặt Kiêu Chiến ngưng trọng, bất quá hắn biết quá rỏ cơ thể mình như thế nào? Bất quá, Vân bà bà nói không sai một chữ nào, lúc đầu trong cơ thể hắn có bốn mươi chín chiếc ngân châm, hắn đã bức ra được mười bảy chiếc.Bệnh kín của hắn có liên quan đến bốn mươi chín chiếc ngân châm này,  phải bức hết các ngân châm ra, sau đó dùng thuốc và điều dưỡng thân thể thì mới có thể chữa khỏi bệnh kín của hắn được.” Vân bà bà có cách nào hay không?” Kiêu Chiến hiện tại biết rõ, Vân bà bà không phải là người tầm thường, y thuật của bà còn hơn cả ngự y trong cung.” Mỗi lần chỉ bức ra một chiếc, không biết năm tháng nào mới có thể chữa khỏi bệnh được.

Lão thân có biện pháp giúp ngươi bức ra một lần bốn ngân châm nhưng có chút mạo hiểm.

Nhưng ngươi hãy tin tưởng lão thân, lão thân sẽ toàn lực trợ giúp ngươi.” Vân bà bà là y giả, cứu người là chức trách của bà.Hơn nữa, bà cũng hi vọng vị công tử này sau khi xuất cốc sẽ giúp bà tìm được Yên nhi, nếu bà giúp hắn, hắn sẽ toàn lực mà giúp lại cho bà.Kiêu chiến có chút lo lắng, trước kia mỗi lần hắn bức ngân châm ra là mỗi lần hắn đi dạo một vòng quanh quỷ môn quan.

Hiện tại, muốn bức một lần bốn ngân châm, quả thật có chút mạo hiểm.Nhưng nếu không thử một lần, bệnh kín của hắn đến khi nào mới chữa khỏi? Hắn thật sự chờ không được nữa..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.