Ta Ở Đại Đường Mở Tửu Lâu

Chương 6: Lý Thế Dân hiếu kỳ.


Đọc truyện Ta Ở Đại Đường Mở Tửu Lâu – Chương 6: Lý Thế Dân hiếu kỳ.

Sắc trời dần tối!

Trừ Trường Nhạc công chúa và Tiểu Ngọc ăn 2 phần thì có không ít người, đi tới tới nơi này khi nghe nói đến một phần món ăn, lại cần đầy đủ ba trăm văn tiền cũng không nhịn được mắng một tiếng “Hắc Tâm Thương Nhân” sau đó căm giận rời đi. Dương Hiên cũng không lo lắng, dù sao món Thịt Dê Bọt Biển này hương vị không thể chê vào đâu được, chỉ cần có người ăn thử sẽ rất khó chống cự hương vị trong đó. Hai nữ tử giả nam trang phỏng chừng sẽ trở thành khách hàng quen của mình.Thời gian một tháng, đã xem như đi qua 1 ngày. Dương Hiên liếc mắt nhìn, sắp tới canh hai cũng gần như là chín giờ tối. Đường Triều thực thi lệnh cấm đi lại ban đêm.Không cho phép người bình thường ở trên đường phố.

Dương Hiên tự nhiên cũng không thể làm tiếp sinh ý, trực tiếp đóng cửa tửu lâu, tự cho mình một bát Thịt Dê Bọt Biển, no căng bụng mới dừng lại,chuẩn bị tắm, nghỉ ngơi một chút cho thoải mái. Dù sao Đường Triều cổ đại buổi tối cũng chẳng có cái gì giải trí, bận việc 1 ngày, Dương Hiên cũng có chút mệt mỏi, cần ngủ 1 giấc lấy lại tinh thần.

Ngày hôm nay thật là mệt mỏi a!

….

Hoàng cung, đêm khuya.

Vẫn như thường, vô số thị vệ canh gác nơi này, vô cùng uy nghiêm. Căn bản không cho phép bất luận người nào tiếp cận hoàng cung!


Trong hoàng cung, đèn đuốc sáng choang.

Họ không có ngủ sớm như vậy, nhất là Hoàng Đế Đường Thái Tông. Trinh Quán Chi Trị có thể như vậy đều nhờ Đường Thái Tông 1 lòng vất vả, lập lời thề muốn làm đệ nhất minh quân trong lịch sử, tự nhiên phải dốc hết tâm huyết. Đêm khuya phê chuẩn tấu chương vốn dĩ là chuyện hàng ngày. Hôm nay cũng không ngoại lệ, bên ngoài cũng đã vang lên tiếng chiêng báo canh hai, Lý Thế Dân vẫn là nhíu chặt mày, nhìn văn án đầy trên bàn. Người đời nghĩ rằng Hoàng Đế sướng nhưng họ cũng không biết, Hoàng Đế khổ tâm gấp vạn lần. Tấu chương hầu như đều phê chuẩn xong, thở một hơi dài nhẹ nhõm… cũng sắp đến canh ba rồi.

Lý Thế Dân trong bụng bỗng cảm thấy đói, bên cạnh chính là chính là bữa tối Ngự Trù chuẩn bị vẫn đặt trong lồng hấp, phía dưới có nước nóng để giữ ấm liên tục. Lý Thế Dân mở lồng hấp ra, mùi thức ăn tỏa ra…

Thịt dê, rau muống xào tỏi, đậu hủ chiên dòn chấm mắm tôm, mì xào hải sản, cá đuối khô, hột vịt lộn, rượu chuối hột v..v.v….. Bên ngoài xem ra rất tinh xảo, Trường An vốn thuộc về Quan Trung, vì lẽ đó họ cũng không có thói quen ăn cơm. Đều là lấy mì,phở làm chủ, còn thịt chính là thịt dê. Nhưng Lý Thế Dân liếc mắt nhìn, nhíu nhíu mày, không hề muốn ăn. Dân lấy thực làm đầu, Lý Thế Dân ngoại trừ vị trí Hoàng Đế thì cũng là người,tự nhiên đối với món ăn cũng có nhu cầu ăn ngon. Ngự Trù trong cung, có thể nói hiện tại thủ nghệ đứng đầu nhân gian, nhưng ăn đi ăn lại cũng mấy món này, kiểu gì không ngán!

Bụng ngày càng đói nhưng Lý Thế Dân cầm lấy chiếc đũa cũng không muốn động đến đồ ăn trong lồng. Vò vò mi tâm,hắn cũng không biết nên làm gì.

Khoảng thời gian này, khí trời nóng bức. Bản thân hắn cũng không muốn ăn hơn nữa sự vụ phức tạp, bực bội mất tập trung, căn bản không cách nào nuốt nổi.

Lý Thế Dân thở dài, chỉ có thể coi như thôi.

“Báo, Trường Nhạc công chúa cầuuuu kiến.. iến iến…..!”

Bên ngoài trong chớp nhoáng vang lên một âm thanh ẻo lả, là thái giám bẩm báo.

Lý Thế Dân khá là bất ngờ, đêm hôm canh ba, nha đầu này còn chưa đi ngủ, đến tìm mình không biết là chuyện gì.

“Tuyên.”

Chỉ chốc lát, cửa lớn mở ra,Trường Nhạc công chúa đi tới.Khí chất đoan trang, tướng mạo tinh xảo. Da như Bạch Ngọc, dưới ánh đèn càng thêm sáng bóng. Một cái nhăn mày, một nụ cười, đều là rung động lòng người không ngớt.


” Tham kiến Phụ hoàng!”

Trường Nhạc công chúa hành lễ.

“Miễn lễ.”

Lý Thế Dân hất hất tay ( động tác giống như đuổi chó vậy á, xùy xùy) nhìn Trường Nhạc công chúa, lộ ra nụ cười nhạt: “Hôm nay làm sao có thời gian tìm đến Phụ hoàng vậy.”

Trường Nhạc công chúa là đích nữ của hắn, thêm vào tính cách của nàng đoan trang dịu dàng, từ nhỏ đã rất được Lý Thế Dân yêu thích.

“Mấy ngày nay,nghe Ngự Thiện Phòng nói, Phụ hoàng khẩu vị không tốt. Nữ nhi cực kỳ lo lắng, may là hôm qua nữ nhi xuất cung, ở Trường An, tìm được một nơi có món ăn có thể khiến phụ hoàng lấy lại khẩu vị.” Trường Nhạc công chúa đi tới Lý Thế Dân bên cạnh.

Lý Thế Dân gật gù: “Có lòng.”

Trong cung đấu tranh vô cùng khốc liệt, cho dù huynh đệ cũng là thủ túc tương tàn, nhưng Trường Nhạc công chúa nhưng đối với thân tình vô cùng coi trọng, đây cũng là một trong những lý do Lý Thế Dân thích nàng.

“Đem đồ ăn lên đi.” Lý Thế Dân cười nói “Trẫm ngược lại là muốn nhìn một chút, đồ ăn có thể được ngươi xem trọng, đến tột cùng mỹ vị đến mức nào.”


“Chuyện này….” Trường Nhạc công chúa lại là có chút chần chờ.

Lý Thế Dân không khỏi nghi hoặc, cẩn thận dò hỏi phía dưới, Trường Nhạc công chúa không thể làm gì khác hơn là đem chuyện hôm nay kể ra. Lý Thế Dân nghe xong, không khỏi thán phục: “Không ngờ còn có tửu lâu như vậy, không báo thực đơn, mỗi người mỗi ngày chỉ được hạn mua một phần, cũng không cho đem ra ngoài.”

Hắn cũng nổi lên hứng thú, làm hoàng đế đương triều, hắn rõ ràng biết rõ, càng là người có năng lực, tự nhiên tính khí cũng là càng lớn. Trong triều không ít đại thần, tỷ như Ngụy Chinh đều là như vậy. Ngụy Chinh thậm chí thường thường ở trong triều không hợp ý, trực tiếp chửi nhoi trời nhoi đất. Chỉ là hắn vạn lần không ngờ, một lão bản tửu lâu cũng là một kỳ tài.

“Nếu như vậy….” Lý Thế Dân vung vung tay ( lời dịch giả: lại đuổi chó) “Trẫm hạ chỉ, ngày mai tuyên hắn tiến cung, trẫm ngược lại là muốn nhìn một chút, có thể làm cho ngươi tán thưởng,trù nghệ đến tột cùng lợi hại bao nhiêu. Có thể đem thịt dê xử lý được không còn bất kỳ mùi vị gì, thật sự trẫm cũng rất hiếu kỳ. Hắn làm nhất triều thiên tử, tự nhiên không thể bởi vì một cái tửu lâu có món ngon lại phải tự mình đi đến đó. Trực tiếp tuyên hắn tiến cung là xong. Mặc dù nói vậy nhưng là một thảo dân, được thiên tử triệu hoán, vinh hạnh vạn phần, ai mà đi chống cự chứ.

Trường Nhạc công chúa thấy Lý Thế Dân như vậy, lúc này có chút mừng rỡ. Nàng nguyên bổn chính là muốn để Dương Hiên tiến cung làm Ngự Trù, chỉ là bị vướng bởi thân phận của mình, không tiện hành động. Lý Thế Dân trực tiếp hạ chỉ, mọi chuyện vô tình được giải quyết gọn gàng.

“Vậy nữ nhi trước hết lui ra, ngày mai nhất định có thể khiến phụ hoàng giật mình.” Trường Nhạc công chúa tự tin trăm phần trăm nói.

Lý Thế Dân cười ứng một tiếng, nhưng là vẫn không quan tâm, hắn làm thiên tử, cái gì sơn hào hải vị chưa từng ăn, có lẽ là Trường Nhạc xuất cung tình cờ ăn được hương vị dân gian không giống với trong cung cho nên mới như vậy chứ?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.