Đọc truyện Ta Ở Đại Đường Mở Tửu Lâu – Chương 2: Thịt dê bọt biển!
Người dịch: VoDanhLangKhach
Dương Hiên còn chưa kịp vui mừng thì nghe âm thanh hệ thống vang lên,làm hắn trợn mắt lên không dám tin. Cái “Thần cấp – Thịt dê bọt biển” này liệu có ngon đến mức đó hay không tạm thời chưa tính,nhưng một phần bán ra ba trăm văn tiền, loại giá này tiền vẫn là đem Dương Hiên choáng váng.
“Hệ thống, ngươi xác định không điên chứ?.” Dương Hiên không nhịn được dò hỏi.
“Chế biến “Thịt dê bọt biển” nguyên liệu nấu ăn, đều là từ hệ thống cung cấp. Chọn nguyên liệu cao cấp nhất,giá trị món ăn đương nhiên phải cao!”Hệ thống hồi đáp.
“Vậy ta có thể dùng nguyên liệu ngươi cung cấp đi chế biến món ăn khác không?” Dương Hiên con mắt chuyển động, nghĩ đến một ý định.Hắn tuy trù nghệ không ra sao, nhưng có một thời gian cũng tự nấu ăn, tuy không ngon nhưng với lòng dạ người thời Đường ít để ý tiểu tiết thì có khả năng đây là 1 thời cơ phát tài.
“Hiện nay chỉ có thể chế biến duy nhất món “Thịt dê bọt biển”!” Hệ thống cứng rắn hồi đáp.
Dương Hiên bất đắc dĩ, trong tửu lâu chỉ cung cấp một loại món ăn, có chút quái dị, nhưng đây cũng là chuyện không thể thay đổi.Tuy nhiên, theo cảm giác trong trí nhớ thì món “Thần cấp – Thịt dê bọt biển” lại làm cho hắn tò mò muốn thử một chút đến tột cùng món ăn này lợi hại đến mức nào.Dù sao Đường Triều là lấy thịt dê làm chủ, cái này món ăn cũng vừa vặn thích hợp, phù hợp khẩu vị người thời đại này.
Dương Hiên lúc này không thể chờ đợi được nữa, vội vàng đi tắm, đem cả người dơ bẩn cho cọ rửa hoàn thành, sau đó đổi một thân quần áo mới, đi tới nhà bếp.
Đồ làm bếp lấy từ Tân Thủ Đại Lễ Bao hóa ra để ở đây.Nồi sắt, nồi đất, cái muỗng, cái giá,dao cạo lông, dao mổ, dao phay,kéo tỉa lông,… Không thiếu thứ gì, phản quang lộng lẫy, chế tác tinh xảo.Cầm lên tay cảm giác lạnh buốt,nhưng lại rất thuận tay, dường như chế tạo ra cho riêng bản thân hắn.
Không hổ là là giá trị ba vạn Tích Phân,quả nhiên không phải là phàm phẩm!
Nhà bếp cũng được cải tạo qua, tuy nhiên hay là nhóm lửa vẫn là hơi cực.Dương Hiên cũng không phải không có hỏi thăm hệ thống đem nhà bếp cải tạo thành hệ thống bếp thời hiện đại,nhưng hệ thống đưa ra cái giá trên trời, Dương Hiên cũng chỉ có thể ngậm ngùi bỏ ý định,chờ có cơ hội lại tính tiếp!
Nguyên liệu nấu ăn đã xuất hiện ở nhà bếp, nhưng số lượng không ít không nhiều, điều này là bởi vì cổ đại không có cách bảo quản nguyên liệu tươi sống.
“Thịt dê lấy từ Cao Nguyên Thổ Phiên, thường ngày vận động, dẫn đến chất thịt săn chắc,uống nước suối trên núi, ăn cỏ non, được tắm nắng, đều là Dê núi sáu tháng tuổi.”
“Bột mì lấy từ Wonju ( ai biết địa danh này xin hãy báo cho mình, mình sẽ sửa lại. Xin chân thành cảm ơn.), chọn Tiểu Mạch tinh xảo nhất tôi luyện thành bột mì, vừa xốp vừa dai!”
Từng cái nguyên liệu nấu ăn, khi xuất hiện trong tay Dương Hiên đều có giới thiệu tỉ mỉ. Ngay cả Dương Hiên đều có chút bất ngờ, chẳng trách….những nguyên liệu này xem ra không bình thường chút nào.
Thịt dê đỏ tươi mới mẻ, căn bản không nhìn thấy thịt mỡ, từng thớ thịt rõ ràng.Bột mì nhẵn nhụi, tìm không được một tia tạp chất.
Nguyên liệu nấu ăn như vậy chế biến ra món ăn, nhất định hương vị nhất định kinh người.
Dương Hiên hít sâu một hơi, xoa xoa tay, dựa vào trong ký ức, bắt đầu chế biến món “Thần cấp – Thịt dê bọt biển. ”
Vò mì, nấu canh….
Dương Hiên thân thể trải qua cường hóa,căn bản không cảm giác được mệt mỏi.Hắn làm một lần là đủ hai canh giờ. Từ sáng đến chiều, gần đến giờ cơm.
Cao Thang đã đốt tan, canh trong suốt, nhưng có chút sền sệt, nguyên nhân bởi vì tinh bột.Hương vị nức mũi, dù là Dương Hiên cũng không nhịn được hít lấy hít để.
Thịt dê đã hầm mềm, hơi nước không ngừng bốc lên.Mặt khác, bánh nướng toàn thân hiện ra vàng rực, màu sắc mê người, cho dù không có thêm bất kỳ phối liệu gì, vẫn để Dương Hiên thèm ăn nhỏ dãi.
Nuốt ngụm nước bọt, tuy nhiên lại kiềm chế.Bởi vì ” Thịt dê bọt biển”, nhất định phải hai nguyên liệu kết hợp với nhau thì mới thưởng thức được mỹ vị của món ăn này.
Cầm lấy một khối bánh nướng, sau đó cắt khối.Lại múc một chén canh, chén này cũng là hệ thống đưa đến, là Gốm sứ nung ra, toàn thân phác hoạ Thanh Hoa Từ vô cùng đẹp mắt,kích cỡ cũng rất lớn, so với chén bình thường cũng phải lớn hơn một chút.
Múc đầy một chén canh, sau đó bỏ bánh nướng đã xắt khúc vào,cho một chút tương ớt, quấy đều.Chờ bánh nướng hút nhiều nước canh, “Thịt dê bọt biển” xem như hoàn thành.
Dương Hiên đã có chút không thể chờ đợi được nữa bưng lên ” Thịt dê bọt biển “, cầm lấy đũa ăn một miếng.
Biểu hiện lập tức biến đổi.
Thịt dê vào miệng tan ra, vô cùng trơn mềm, mùi thơm nức mũi.Thịt dê qua xử lý khử mùi hôi lông xong, chỉ còn lại mùi thơm của thịt dê nguyên bản.Thêm vào nước canh hầm kỹ, vẻn vẹn chỉ một miếng liền triệt để chinh phục Dương Hiên!
Một miếng thịt dê, một cái bánh nướng.Rất nhanh, 1 bát lớn “Thịt dê bọt biển” đã bị Dương Hiên giải quyết xong xuôi,ngay cả nước canh cũng là uống đến sạch sành sanh. Dương Hiên ợ cái rột, khá là thỏa mãn.Hắn trước đây cũng không phải chưa từng ăn ” Thịt dê bọt biển “, thế nhưng căn bản còn chưa từng làm ra món ăn ngon bằng 1 phần vạn món này.Không hổ là ” Thần cấp – Thịt dê bọt biển. ”
Dương Hiên lập tức tự tin hẳn lên, không chừng một tháng bán ra một ngàn phần ” Thịt dê bọt biển ” không khó lắm, chỉ là cái giá này, thật là không có khả năng thay đổi. Hắn thoáng suy nghĩ, sau đó nấu lấy 1 nồi to ” Thịt dê bọt biển ” khoảng 10 phần, vì ngày đầu tiên chắc chắn sẽ không dễ ăn đâu à.Có thể bán hết cái nồi này là may mắn lắm rồi.
Chỉ hy vọng với giá tiền như vậy sẽ không hù chết nhiều người a, cái nhiệm vụ chết tiệt! Tuy nhiên hắn vẫn có đầy đủ tự tin, chỉ cần có một người đồng ý thử nghiệm, tuyệt đối sẽ chinh phục được ngay, nói cho cùng thì dù kết quả thế nào thì đối với Đường Triều mà nói, quả thực chính là một loại trùng kích cực lớn.
Đổi thành lửa nhỏ, từ từ hầm canh thịt dê, để giữ ấm. Dương Hiên ra mở cửa quán, cũng đến giờ cơm rồi, xung quanh không ít tửu lầu cũng đã bắt đầu bắt đầu bận túi bụi, ngược lại là chổ này của Dương Hiên lại có vẻ hơi quạnh quẽ. Hắn cũng không thể quá nóng lòng đành kiên trì mà chờ.
Lúc này, đột nhiên xuất hiện hai vị nam tử khuôn mặt tuấn mỹ dị thường, hướng về Tước Tiên Lâu đi tới.