Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời

Chương 13


Bạn đang đọc Ta Nợ Người Một Kiếp Trả Người Một Đời FULL – Chương 13


“Mẫn nhi đừng sợ ta chỉ là muốn ôm ngươi một chút thôi “ biết bản thân có biểu hiệu hơi quá Minh Thạc ôn nhu nói, hắn biết dù gì hắn cũng không thể ép buộc y bây giờ được
“Xin lỗi vì ta không thể trở thành thê tử đúng nghĩa của người được “ ở trong vòng tay của hắn Hàn Mẫn chỉ thầm cười khổ y cũng muốn nói hắn biết nhưng sợ hắn sẽ xem thường y sẽ ghét bỏ y mất
“Mẫn nhi không cần tự trách mình ta hiểu được, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ở bên cạnh ta là được đừng rời xa ta là được “ Hàn Mẫn ngước nhìn hắn với ánh mắt đầy buồn bã
“ Chúng ta nghỉ ngơi thôi mấy ngày liền không ngủ ngon giấc “ hắn nói rồi ôm lấy y nằm xuống
Một đêm bình yên cứ thế trôi qua, lúc này bên ngoài Lý Nguyên và Bạch Viên đang canh giữ bên ngoài
“ Này hôm nay ngươi làm gì mà bây giờ cứ như gà ngủ gật thế, nếu không chịu nỗi thì nghỉ ngơi đi một mình ta canh giữ là được “ Bạch Viên nhìn con người bên cạnh mà cố gắng nhịn cười, đường đường là hộ vệ thân cận của vương gia mà giờ như con gà ngủ gật thật mắc cười
“ Ta không sao, ngươi lo bảo vệ tốt chủ nhân nhà ngươi đi đừng có mà gây phiền phức không đáng “ thấy thái độ khinh thường của Bạch Viên khiến Lý Nguyên tỉnh hẳn, đúng là người của phủ tướng quân tánh tình không thể hiểu nỗi

“ Này có ý tốt quan tâm ngươi ngươi lại ý kiến chủ nhân ta ngươi đừng nghĩ chủ nhân nhà ngươi là vương gia mà ngươi xem thường chủ nhân ta đấy, trước khi trở thành vương phi chủ nhân nhà ta cũng là một tướng quân đấy, không biết ai mới gây phiền cho ai đây “ Bạch Viên tức giận, nếu không phải lấy Trình Minh Thạc thì bây giờ chủ nhân nhà hắn đã có thể lập biết bao nhiêu công trạng chứ không phải như bây giờ chỉ kè kè bên cạnh làm một vương phi
“Ngươi ……….

.

” Lý Nguyên tức không nói nên lời đúng là tên đáng ghét
Trời vừa sáng Minh Thạc đã tỉnh dậy nhưng vì thấy Hàn Mẫn vẫn còn chưa tỉnh giấc hắn không dám cử động sợ làm y tỉnh giấc, bên ngoài mặc dù cả đêm mắng nhiếc nhau nhưng bây giờ Bạch Viên vẫn để cho Lý Nguyên dựa vai mà ngủ
“Vương gia người không cần ở lại vì ta “ thật ra Hàn Mẫn đã dậy từ lâu, y vì cơn đau của chất độc cả đêm qua mặc dù không ngủ được nhưng cũng gáng nằm yên để cho hắn nghỉ ngơi y biết hắn cả ngày đã mệt mỏi rồi
“ Ta làm ngươi thức giấc sao” hắn vừa ôn nhu ôm lấy y vừa vuốt nhẹ tóc y
“Vương gia không làm ta thức giấc chỉ là đó giờ ta đều dậy sớm đã quen rồi “
“ Mẫn nhi cứ nghỉ ngơi ta ra ngoài giải quyết xong việc thì sẽ về dẫn ngươi đi dạo được chứ “ Hắn thay y phục sau đó hôn nhẹ lên trán của y rồi rời đi
Thấy Minh Thạc vừa rời đi y lập tực ngã xuống giường, quả thật chất độc mặc dù đã giải nhưng vẫn còn tác dụng phụ khiến y đau đớn không ngừng y gắng gượng gọi Bạch Viên vào
“ Chủ nhân người sao vậy “ thấy sắc mặt tái nhợt của Hàn Mẫn, Bạch Viên sốt sắn, chủ nhân của y không phải lại một mình chịu đau đớn nữa chứ

“Mau mau sắt thuốc mang đến đây cho ta nhớ đừng để các ám vệ thấy “ Hàn Mẫn gắng gượng cơn đau mà dặn dò
“Người yên tâm ta lập tức đi ngay “ Bạch Viên biết mặc dù chất độc đã được giải nhưng chính là vì lấy độc trị độc nên bên trong người Hàn Mẫn vẫn mang độc mà loại độc này chính là gây đau đớn gấp mấy lần loại độc kia mặc dù không giết chết người nhưng nó chính là cơn đau kéo dài, muốn giải được độc chỉ có An Hoa thành mới có loại thuốc để giải, vừa đến đây Bạch Viên đã sai tất cả ám vệ đi tìm nhưng chỉ được một ít không đủ để giải độc trong người chủ nhân, số thuốc còn lại đã bị sơn tặc chiếm lấy, bây giờ chỉ đợi cơ hội mà cướp lại từ bọn chúng mà thôi
“ Chủ nhân thuốc đã sắt xong” Bạch Viên đỡ Hàn Mẫn dậy từ từ đút thuốc cho y, sắc mặt Hàn Mẫn dần bình phục trở lại
“ Chủ tử cứ như vậy tình hình không tốt lắm, số thuốc chúng ta kiếm được chỉ có thể sắt thêm 2 chén thuốc nhưng độc trong người của người ít nhất cần tận 12 chén mới đủ được “
“ Vậy chúng ta đành phải hành động sớm một tí, Bạch Viên lần này ta giao cho ngươi nhớ hành động cẩn thận chúng ta chỉ cướp thuốc mang về không đá động đến việc khác ta không muốn vương gia biết “
“Chủ tử yên tâm ta nhất định sẽ không phụ người giao phó, bây giờ người cứ nghỉ ngơi “
Sau khi Bạch Viên rời đi một người ở trên mái nhà nãy giờ đã nghe thấy được tất cả cũng lẳng lặng bỏ đi
“ Vương gia người sao vậy “ Lý Nguyên quan sát hắn cả buổi vẫn thấy hắn hôm nay rất lạ
“ Ngươi nghĩ như thế nào nếu như ngay cả người ngươi yêu thương nhất vẫn không thể bảo vệ được, nhìn thấy người ta đau đớn lại không thể làm gì được “

“ Vương phi xảy ra chuyện gì sao” không ngoài dự đoàn của bản thân Lý Nguyên chỉ thầm lắc đầu vương gia người chính là đã yêu vương phi sâu đậm đến thế sao
“ Ta nhận ra rốt cuộc đối với ta Mẫn nhi vẫn chưa bao giờ thật sự cả, y luôn giấu giếm ta tất cả, luôn luôn một mình chịu khổ, ta cảm giác như y xem ta là người ngoài vậy “
“ Vương gia người nghĩ nhiều, chỉ là vương phi là không muốn người lo lắng, lần này đến đây điều tra việc sơn tặc nói dễ dàng nhưng cũng rất nguy hiểm chỉ cần sơ suất một tí sẽ dẫn đến bạo loạn không thể xem thường được, vương phi chính là vì muốn người yên tâm lo việc chính mà thôi “ mặc dù không biết Hàn Mẫn xảy ra gì nhưng đối với sự quan sát của bản thân Lý Nguyên tin chắc được y chính là vì không muốn Minh Thạc lo lắng nên đã giấu diếm chuyện gì đó
“ Nếu ta nhanh chóng kết thúc lũ sơn tặc này có phải sẽ tốt hơn không, tại sao phải điều tra ngọn ngành như vậy chứ, chỉ là một đám sơn tặc so với quân triều đình không đáng là bao, nếu không phải phía sau đám sơn tặc này chính là minh chủ võ lâm thì ta đã giết sạch chúng từ lâu rồi “
“ Vương gia chúng ta đã làm theo lệnh của hoàng thượng thu thập đủ chứng cứ tham ô của quan lại địa phương, chuyện còn lại có thể để tam hoàng tử lo liệu là được rồi không cần chúng ta phải xen vào nữa”
“ Ta vốn dĩ không muốn xen vào nhưng khi biết phía sau bọn họ chính là minh chủ võ lâm thực sự ta rất có hứng thú, cũng muốn xem xem gốt cuộc minh chủ võ lâm vang danh là ai “ kiếp trước hắn chỉ biết chuyện sơn tặc chưa hề biết chuyện phía sau đám sơn tặc bạo loạn ở An Hoa thành chính là minh chủ võ lâm, kiếp này thì thú vị rồi hắn nhớ không nhầm năm đó Hàn Mẫn có thể vượt qua ải để đánh đến kinh thành một phần là nhờ vị minh chủ kia giúp đỡ, hắn cũng muốn xem thử người đó là ai có giống như dự đoán của hắn không nếu thật sự là người đó thì kiếp trước quả thật người đó là đáng thủ đáng gờm nếu như Hàn Mẫn không yêu hắn đến như vậy có thể đã cùng người đó rời đi rồi và cũng có thể không có một kết cục đau lòng như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.