Ta Muốn Trở Thành Chúa Tể Bóng Tối

Chương:03Chỉ Để Đón Chờ Ngày Hôm Nay Tôi Đã Chuẩn Bị… Cái Hố Này!!


Đọc truyện Ta Muốn Trở Thành Chúa Tể Bóng Tối – Chương 103Chỉ Để Đón Chờ Ngày Hôm Nay Tôi Đã Chuẩn Bị… Cái Hố Này!!


Nơi mà Millia dẫn Claire tới hoá ra lại là một căn nhà tồi tàn, đổ nát. Phần nội thất bên trong, vì lý do nào đó được vùi lấp bên dưới một lớp bụi dày.

Tại nơi mà bầu không khí phủ đầy mùi bụi và rêu mốc, Millia thắp đèn bàn lên.

“Nếu như muốn ngồi thì có một cái ghế tại kia kìa……”

Millia mời Claire trong lúc đứng tại đó.

“Tôi ổn.”

Cái ghế trông như thể sẽ sụp xuống bất cứ lúc nào.

“Tuỳ cô thôi. Vậy thì, cô nói tên cô là Claire phải không? Khả năng cao là em trai cô hiện giờ đang ở trong Xích Tháp của Elizabeth, Huyết Nữ Vương.”

“Cô có ý gì khi nói “tế phẩm” trước đó?”

“Để giải thích nó thì trước tiên tôi phải kể cho cô biết về Elizabeth, Huyết Nữ Vương trước đã. Elizabeth từng là một nữ hoàng của tộc ma cà rồng. Hơn một ngàn năm về trước, khi mà vẫn còn nhiều chân tổ khác ngoại trừ bà ta ra và đó cũng là lúc mà ma cà rồng vẫn còn đang trong thời kì thịnh trị, thống lĩnh màn đêm của toàn thế giới.”

Millia thờ ơ nói với ánh mắt dường như đang nhìn về một nơi xa xăm nào đó.

“Ma cà rồng cai quản mọi thứ, nhưng cuối cùng thì thông tin về các yếu điểm của ma cà rồng cuối cùng cũng lan truyền giữa nhân tộc, và đó là lúc thợ săn trở thành con mồi.”

Ma cà rồng có ba yếu điểm chính.


Một: Chúng sẽ chết một khi tim bị đâm thủng. Khả năng hồi phục đáng nể khiến mọi người phải kinh sợ chúng như những sinh vật bất tử, nhưng chúng sẽ không thể nào hồi phục được nữa một khi trái tim bị đâm thủng. Sự thật này đã tiếp thêm sức mạnh cho nhân loại, những người từng sống trong nỗi sợ hãi trước ma cà rồng.

Hai: Chúng không thể duy trì sức mạnh nếu không hút máu thường xuyên. Những ma cà rồng không hút máu trong một khoảng thời gian dài rốt cuộc sẽ yếu đuối không khác gì người thường. Đặc tính này khiến chúng phải luôn chung sống với nhân loại chứ không bao giờ được diệt chủng loài người.

Ba: Chúng sẽ biến thành tro một khi bị phơi ra trước ánh nắng mặt trời. Mặc cho ma cà rồng có mạnh tới mức nào và con người có yếu tới mức nào đi chăng nữa, ai cũng có thể giết ma cà rồng bằng cách sử dụng ánh nắng mặt trời. Có rất nhiều cách khác nhau, như đặt bẫy hay phá huỷ căn nhà bọn chúng trú ẩn. Vì thế, ban ngày đã trở thành pháp trường cho vô số ma cà rồng.

“Cô hiểu biết nhiều thật đấy.”

Claire hoàn toàn ấn tượng khi nghe Milia chia sẻ kiến thức của mình.

Có rất ít người biết nhiều như thế về ma cà rồng.

Lý do là bởi mọi người đều nghĩ ma cà rồng như những thứ thuộc về quá khứ xa xưa, và thương vong gây ra bởi bọn chúng ngày nay gần như là con số 0 tròn trĩnh. Đấy là nếu không tính tới ngoại lệ duy nhất, Vô Pháp Thành.

Những nhân viên của Hội Ma Pháp Kiếm Sư có mặt tại buổi họp lúc trước cũng thú nhận rằng bọn họ chưa từng tận mắt thấy một ma cà rồng, và không biết gì hơn ngoại trừ những văn bản viết bằng thứ ngôn ngữ cổ mà họ có.

“Con người thành công trong việc giảm thiểu số lượng bọn chúng. Cuối cùng thì ma cà rồng cũng đã biến mất khỏi màn đêm của thế giới, sự tồn tại của chúng bắt đầu chìm trong quên lãng trong kí ức của người dân. Nhưng rồi, một ngàn năm về trước, một thảm kịch tồi tệ đã xảy ra. Vào đêm mà Huyết Nguyệt tỏa sáng trên trời cao, một đất nước đã bị xoá sổ hoàn toàn chỉ trong một đêm. Đất nước đó nhỏ tói mức mà tên của nó giờ cũng đã trôi vào quên lãng. Nhưng việc đó xảy ra là do Elizabeth, Huyết Nữ Vương và thuộc hạ của bà ta là sự thật không thể chối cãi.”

“Về Huyết Nguyệt”, chẳng lẽ cô đang nói tới việc dạo gần đây mặt trăng nhìn ngày càng đỏ tới mức kì lạ phải không……?”

Millia gật đầu trước câu hỏi của Claire.

“Huyết Nguyệt nâng tầm sức mạnh cũng như khả năng của ma cà rồng và các thuộc hạ của chúng một cách đáng kể. Vào đêm mà Huyết Nguyệt dâng lên, những ma cà rồng bị dồn tới bước đường cùng sẽ bắt đầu trỗi dậy. Huyết Nguyệt kéo dài trong tổng cộng ba ngày. Vào đêm đầu tiên, một đất nước đã bị xoá sổ. Hai đêm còn lại, ba đất nước bị phá huỷ tới mức không thể hồi phục lại được nữa. Khi mà Huyết Nguyệt lặn đi thì Huyết Nữ Vương và thuộc hạ của bà ta lại nhanh chóng rút lui và tự che giấu bản thân mình, chờ đợi tới cái ngày mà con người hoàn toàn quên mất sự tồn tại của bọn chúng……”


“Cô đang ám chỉ rằng sớm muộn gì ma cà rồng cũng sẽ nổi dậy phải không?”

Millia gật đầu.

“Bọn chúng xem con người chẳng kém gì gia súc. Nỗi nhục nhã từng bị bức tới đường cùng bởi gia súc là nỗi nhục mà chúng chẳng tài nào quên được. Bây giờ thì Huyết Nữ Vương vẫn chưa tỉnh dậy từ giấc ngủ ngàn năm của mình. Người hiện đang dẫn đầu các ma cà rồng trong Vô Pháp Thành là một trợ thủ của bà ta, tên là Crimson. Một khi Huyết Nguyệt bắt đầu, chắc chắn Crimson sẽ hồi sinh Huyết Nữ Vương. Nếu như hắn ta thành công thì bi kịch xảy ra hơn ngàn năm trước sẽ được lặp lại……”

“Đừng nói với tôi, “Tế phẩm” có nghĩa là……?”

“Để hồi sinh Huyết Nữ Vương, máu của một thanh niên sở hữu lượng ma thuật dư thừa rất là cần thiết. Em trai của Claire chắc chắn sẽ được dâng lên Huyết Nữ vương như một tế phẩm……”.

“Như thể tôi sẽ để yên việc đó vậy! Khi nào thì Huyết Nguyệt sẽ bắt đầu?!”

Milia nhìn lên mặt trăng trên bầu trời thông qua một cái lỗ trên tường. Mặt trăng đã hoàn toàn nhuộm đỏ rồi.

Từ xa thật xa cô cũng đã nghe được những giọng nói có vẻ như đang hét lên.

“Vừa nãy, nó đã bắt đầu rồi……”

Sau đó, các tiếng thét vang vọng khắp mọi nơi trong Vô Pháp Thành.

“ĐÓ LÀ, ĐÓ LÀ MỘT CON GHOULLLLLLLLL!! C-,CHẠY ĐIIIIIIIIII!!”

Người người bắt đầu chạy tán loạn trong hỗn loạn và tuyệt vọng cùng với lúc mùi máu đột ngột lan toả trong không khí.


“Hỗn loạn đã bắt đầu rồi…… Huyết Nguyệt đã cho chúng một nguồn sức mạnh khổng lồ. Nhưng cái giá phải trả là một cơn khát máu vô tận. Đó là khi mọi thứ bắt đầu……”

“!! Sid thì sao?! Thằng bé đang ở trong Huyết Tháp phải không?!”

“Chờ đã.”

Ngay lúc mà Claire chuẩn bị chạy ra ngoài, Millia gọi cô lại.

“Crimson chắc chắn sẽ thực hiện nghi lễ đó khi mà Huyết Nguyệt chuyển sang màu đỏ đậm đặc nhất bởi vì đó là lúc mà nghi lễ sẽ có khả năng thành công cao nhất. Vậy nên chúng ta vẫn còn nửa ngày nữa.”

“Nửa ngày sao? Chẳng phải đó là vào buổi chiều sao?”

“Huyết Nguyệt sẽ tiếp tục trong ba ngày. Trong ba ngày đó, trời sẽ không ngừng sáng. Đừng lo, tôi đã có kế hoạch rồi.”

Nói thế, Millia bắt đầu kéo những tầm sàn gỗ cũ kĩ ra.

“Để cho ngày hôm nay, tôi…… đã đào cái lỗ này.”

“…… Lỗ?”

Claire nghiêng đầu thắc mắc.

Đó…… chắc chắn là một cái lỗ.

Bên dưới những tấm gỗ được tháo ra, một cái lỗ đủ lớn để cho một người chui qua đang ở đó.

“Huyết Tháp thường có vô số ma cà rồng và ghoul cho nên việc đi vào là việc bất khả thi. Tuy vậy, giờ khi Huyết Nguyệt bắt đầu, hầu hết tất cả bọn chúng đã ra ngoài rồi. Nó đồng nghĩa với việc rằng đây là cơ hội ngàn vàng để lẻn vào……”


“Nói cách khác, cái lỗ này……”

“Lẻn vào từ bên trên là một việc rất khó khăn. Đấy là lý do tại sao mà tôi lại đào cái lỗ thông tới Huyết Nguyệt này từ bên dưới.”

“……Vậy ra là thế.”

“Tôi muốn xác nhận lại thêm một lần nữa. Mục tiêu của tôi là giết chết Elizabeth, Huyết Nữ Vương. Mục tiêu của cô là giải cứu em trai mình. Chúng ta đã đồng ý giúp đỡ nhau, phải không?

“Đúng vậy. Trăm sự nhờ cô giúp đỡ.”

“Tôi cũng vậy nữa, Claire.”

Hai người bọn họ với tay ra cùng lúc để bắt tay.

“Vậy nó đã ổn thoả rồi, ta đi thôi nào. Chờ chị nhé, Sid”

Claire không ngần ngại mà chui vào cái lỗ.

Trong lúc chờ Claire đi trước, Millia quay người lại và nhìn vầng trăng đỏ đó thêm một lần cuối.

Hiện lên trong đôi mắt ấy là đôi chút phiền muộn vẫn còn vương vấn.

“Elizabeth, sẽ sớm thôi……”

Sau khi tự nhủ những lời vừa rồi, cô bắt đầu đi theo Claire.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.