Đọc truyện Ta Mới Là Boss – Chương 7: Thần Tiên Trên Trời (7)
#Hoàn thành nhiệm vụ#
Thời gian vào Thiên Địa chỉ có một tháng, Sở Hạ Nghi cùng Hệ thống dạo chơi gần như khắp cả Thiên Địa, thu gom vô số bảo vật tốt. Tuy rằng Sở Hạ Nghi đã gặp khá nhiều người cùng vào với cô, nhưng lại chưa từng gặp Như Ý Ý. Nhưng cô cũng không vội. Hệ thống nói rồi, kịch bản là Như Ý Ý ám sát cô trong Thiên Địa, cho nên nhất định cô và Như Ý Ý sẽ gặp mặt.
Đừng thắc mắc tại sao trước đây cô không ám sát Như Ý Ý mà phải đợi tận lúc vào Thiên Địa. Bởi vì hai từ thôi: Kịch bản!
Kịch bản ghi rằng, Như Ý Ý hạ xuân dược cho cô trong chén rượu đó. Cô muốn hạ xuân dược trả thù Như Ý Ý, cũng chỉ có thể hạ xuân dược vào đúng chén rượu, đúng nơi đúng lúc mà Như Ý Ý đã hạ xuân dược cho cô, bằng không, cho dù có thế nào đi nữa thì Như Ý Ý cũng sẽ không trúng!
Cho nên Hệ thống cũng đã đặc biệt nhắc nhở cô. Ở trong Thiên Địa cô sẽ gặp Như Ý Ý, nếu lần này cô không giết được Như Ý Ý, thì sau này ra ngoài cũng đừng hòng!!!
Hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ được thưởng không gian, cho nên Sở Hạ Nghi cô đây vì không gian nhất định sẽ liều mạng.
Ngày cuối cùng trong Thiên Địa.
“Vương Tô Y.” Một tiếng nói vang lên, Sở Hạ Nghi quay lại, môi đỏ mỉm cười.
Trước mặt cô là Như Ý Ý. Cô ta mặc chiếc váy đen, mái tóc được cố định bằng một chiếc trâm vàng hình phượng hoàng. Trong tay Như Ý Ý là chiếc kiếm bạc chạm trổ hoa văn đầy vẻ cổ xưa, khảm rất nhiều viên ngọc, Sở Hạ Nghi vừa liếc qua liền biết đây là đồ tốt cô ta lấy được từ trong Thiên Địa.
“Quyết chiến một trận sống mái chứ?” Cô thản nhiên nói, cũng rút ra một cây kiếm.
Như Ý Ý bị cây kiếm của Sở Hạ Nghi hấp dẫn.
Một cây kiếm dài, tay cầm hoàn toàn được làm bằng ngọc. Trên thân kiếm vẽ hoa văn, so với kiếm của cô ta thì toát ra vẻ cổ xưa hơn rất nhiều.
Nhân lúc Như Ý Ý đang đáng giá kiếm Trường Minh, Sở Hạ Nghi âm thầm ngưng tụ linh lực thành hình giọt nước, mạnh mẽ bắn về phía cô ta.
Một tầng phòng ngự màu vàng kim hiện lên, từng giọt nước va vào liền biến mất trong không khí. Tuy vậy nhưng Sở Hạ Nghi vẫn mỉm cười, trái lại, Như Ý Ý có chút đắc ý, nói: “Sở Hạ Nghi, hôm nay ta sẽ trả đủ cho ngươi, cả vốn lẫn lãi.”
Dứt lời, cô ta liền ra chiêu, từng cành cây hiện ra, lao vun vút về phía Sở Hạ Nghi.
Sở Hạ Nghi ung dung bình thản, lật tay xoay kiếm, dùng chiêu thức hoa hoa lệ lệ, chẳng mấy chốc, tất cả cành cây đã nằm dưới chân cô. Vậy nhưng cô không dừng lại, xoay người, càng lúc càng xoay mạnh, tà váy xanh lam phất phơ, tạo ra rất nhiều hình ảnh Vương Tô Y.
“Ảo ảnh thuật!” Như Ý Ý thất kinh hô lên một tiếng.
Bảo vật chốn giang hồ, vốn là của nữ chính đại nhân Như Ý Ý. Đáng tiếc Sở Hạ Nghi trong lúc không thể giết Như Ý Ý đã đi thu thập, cũng chia rẽ một số mối quan hệ của cô ta. Chỉ có điều Sở Hạ Nghi bệnh lười phát tác nên không miêu tả chi tiết cho các bạn.
“Ai chết còn chưa biết đâu.” Dừng lại động tác, lúc này đã có hơn 20 Vương Tô Y, Sở Hạ Nghi mỉm cười nói.
Phất tay một cái, tất cả ảo ảnh mà Sở Hạ Nghi biến ra đều vây quanh Như Ý Ý.
Không khí căng thẳng hẳn lên. Như Ý Ý nắm chặt cây kiếm của cô ta, bàn tay nổi rõ gân khớp, khua tay muốn chém ảo ảnh.
Nhưng cô ta còn chưa chém được, Sở Hạ Nghi lại đưa tay, thu lại tất cả ảo ảnh. Nháy mắt, ảo ảnh biến mất.
Một tay Sở Hạ Nghi thu hồi ảo ảnh, một tay dùng sức ném kiếm Trường Minh về phía Như Ý Ý. Như Ý Ý vì Sở Hạ Nghi thu lại ảo ảnh, kiếm liền chém vào không khí, cô ta không khỏi có chút sửng sốt. Mà một chút sửng sốt này của cô ta, đã khiến cô ta không thể tránh né kiếm Trường Minh. Kiếm Trường Minh cứ thế mà đâm thẳng vào lưng Như Ý Ý, khiến cô ta không khỏi trợn tròn mắt.
Máu tươi từ từ chảy xuống sàn, kiếm Trường Minh lại rút ra khỏi người Như Ý Ý, khiến máu lại càng chảy nhanh hơn.
Vốn cô định chơi thêm một lúc nữa, nhưng Hệ thống đã nói, chỉ còn gần một canh giờ nữa là Thiên Địa mở cửa, nên cô muốn hạ sát chiêu rồi.
“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.” Hệ thống nói.
“Về đi, ta không cần sống thêm đâu.” Sở Hạ Nghi nói, lại bổ sung: “Cho ta chết hoa lệ một chút.”
“Được.” Hệ thống đáp. Nó vừa dứt lời, đã đem cả người Sở Hạ Nghi bay xuyên qua trần nhà, xông thẳng ra ngoài. Đột ngột như vậy khiến cô có chút lảo đảo thân mình. Đến khi vững lại, đã đối diện với nhiều con mắt ngạc nhiên của rất nhiều người tề tựu bên dưới. Hôm nay Thiên Địa mở cửa, bọn họ đến đây là đón con cháu mình.
“Nhan Công chúa, đó là Nhan Công chúa.” Một người hét lên, tiếng xì xào lập tức nổi lên.
Sở Hạ Nghi cũng không rõ chuyện gì sắp xảy ra. Bất chợt, từng cánh hoa từng lá cây dứt ra khỏi cành cây, đi tới vây quanh người cô. Và thân thể cô, lại biến thành cành cây chiếc lá bông hoa.
oOo
Sở Hạ Nghi về lại căn phòng đầy đủ đồ dùng của Hệ thống. Cô lập tức hỏi: “Tại sao ta lại hóa thành mấy thứ đó vậy?”
Màn hình to trước mặt cô sáng lên. Nó chiếu một thân cây cao lớn, lá ngọc cành vàng. Đúng vậy, không nhầm đâu, thật sự là lá ngọc cành vàng đấy. Sở Hạ Nghi trợn mắt.
“Đây là cái chết có ý nghĩa nhất, cũng hoa lệ nhất.” Hệ thống giải thích: “Đây là cây Thánh. Công dụng của nó rất to lớn. Một khi cây Thánh còn tồn tại, Thiên tộc mãi hưng thịnh.”
“Ồ.” Sở Hạ Nghi nhạt nhẽo đáp một tiếng. Trên màn hình lại hiện ra vài dòng tư liệu:
Họ tên: Sở Hạ Nghi
Nhiệm vụ chính: Hoàn thành
Tặng thưởng: Không gian tư nhân
Điểm thưởng: 1000
“Ký chủ muốn nghỉ ngơi một chút chứ?” Hệ thống hỏi.
“Không cần đâu. Tới thế giới tiếp theo đi.” Sở Hạ Nghi bình thản đáp.
5
4
3
2
1
Dịch chuyển thành công.
P.s: Vậy là đã hết một quyển, hơi ngắn nhỉ. Mong các bạn ủng hộ mình. Cầu cmt, theo dõi, đề cử truyện.
Từ quyển sau xuất hiện nam chính nhé.