Đọc truyện Ta Là Xuyên Không Giả – Chương 4: Cảm ngộ và Rèn luyện (2)
3 năm trôi qua rất nhanh, trong thời gian này Lý Huyền thường xuyên mặc áo choàng đen, đi xung quanh khắp các thôn làng để giúp đỡ mọi người và dạy nhẫn thuật, khi gặp bọn cường đạo thì Lý Huyền không chút lưu tình đánh tan rã hết bọn chúng, dần dần Lý Huyền trở lên rất nổi tiếng với danh hiệu [ Anh Hùng Áo Đen], 2 năm này, Lý Huyền cũng rèn luyện nhẫn thuật rất nhiều, đạt tới canh giới “lô hỏa thuần thanh”.
3 năm này, Lý Huyền quay thưởng hạ cấp hơn 1000 lần, hơn mấy trăm loại nhẫn thuật Lý Huyền nhớ được và một mớ đạo cụ, trang bị phụ trợ khác. Với số điểm nổi tiếng, Lý Huyền đã quay hơn 7 lượt quay thưởng trung cấp và nhận được [Rinnegan], [Dương Độn], [ Tenseigan], [ Âm Độn ], [ Siêu cấp Cảm Nhận ], [ Vĩnh Cửu Mangekyou Sharingan ], [ Tiên Nhân Chi Thể ].
7 lượt quay thưởng đạt được vật phẩm khiến Lý Huyền sức mạnh càng ngày càng lớn, khi nhận được [ Dương Độn ] và [ Âm Độn ] thì Lý Huyền đã có thể trao cho một sinh vật nào đó đang chết nhận được thêm sinh mệnh. Lý Huyền còn thử bóc Rinnegan và Tenseigan của mình ra xem con mắt khôi phục thì có thể nhận được Rinnegan và Tenseigan hay không. Kết quả rằng con mắt mới mọc của Lý Huyền vẫn là Rinnegan và Tenseigan, nhưng hai con mắt mới này lại mạnh hơn con mắt cũ.
Càng ngày Lý Huyền càng thấy độ nghịch thiên của [Vũ Trụ Thể Quả], chỉ cần ăn là đạt được thân thể bậc nhất vũ trụ, không gì sánh bằng. Mặc dù đạt được [ Tiên Nhân Chi Thể] thì Lý Huyền cũng chẳng đếm xỉa bởi vì [Vũ Trụ Thể Quả] có tác dụng của tất cả các loại thân thể, hiện tại Lý Huyền thân thể mới phát triển ở giai đoạn đầu tiên mà thôi.
Dành riêng một ngày cho việc tự móc mắt mình, cuối cùng Rinnegan và Tenseigan của Lý Huyền dường như đã đạt tới tiến hóa cực hạn. Rinnegan xuất hiện 12 tomoe và Tenseigan đổi sang màu tím.
Nhìn lại trong hang hơn một ngàn đôi mắt toàn là Tenseigan và Rinnegan, Lý Huyền có chút im lặng, lầm bẩm: “ Nếu mà Madara chứng kiến cảnh này chắc giết mình mất.”
Phải biết rằng Rinnegan là Madara cố gắng rất nhiều mới đạt được, mà Lý Huyền lại đại lượng sản xuất Rinnegan bằng cách chỉ cần móc mắt ra cho mắt mới mọc. Quả thực, nếu Madara biết điều này chắc chắn sẽ hận chết Lý Huyền.
Đang lúc này 2 bên bờ sông xuất hiện hai người, đúng lúc này Lý Huyền từ trong hang đá đi ra, nhảy vào dòng sông tắm và thả mình trôi trên dòng sông, dần dần trôi tới gần hai người làm hai người này không tự chủ quay đầu nhìn tới. Một người tóc như nhím nhìn Lý Huyền, phát hiện Lý Huyền mắt vẫn thi thoảng nháy nháy, do vậy biết Lý Huyền không phải xác chết mà là người sống, lập tức cảnh giác hỏi: “ Ngươi là ai?”
Lý Huyền nhìn hai người, lập tức biết là Senju Hashirama và Uchiha Madara, nhìn về phía Madara, Lý Huyền trong lòng cười khổ: “ Thật đúng là…, hóa ra hang động mình cư trú ở gần nơi Senju Hashirama và Uchiha Madara gặp gỡ…Ài, biết thế kiếm một chỗ an nhàn là được rồi.”
“ Ta là Lý Huyền. Ta sống ở hang đá gần đây, ta chỉ tới tắm sông thôi, không cần để ý.”
Senju Hashirama nhìn Lý Huyền liền chào hỏi: “ Chào! Ta tên là Hashirama, vì có một số lý do nên không thể nói ra họ của mình, xin thông cảm.”
Trông thấy Senju Hashirama ánh mắt khác lạ, nhìn mình rồi đảo mắt đảo mắt, tựa như ra hiệu mình mau rời đi nơi này. Còn Uchiha Madara thì nhìn Lý Huyền, lạnh nhạt nói: “ Này, nơi đây không dành cho ngươi, mau đi đi.”