Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 53: Song Kiếm Hợp Bích
– Lôi Phong à, chiêu gì mà nửa đêm lại phải dậy tập vậy?
Linh Nhi tròn mắt hỏi, tuy tu vi của Linh Nhi hơn một tháng không ngủ cũng không thành vấn đề, thế nhưng ngủ là đam mê của nàng a.
– Đạo Của Lãng Khách – Phong Tuyệt Kỹ!
…
Tại đường giữa, Trần Thục Trinh cùng Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đang chiến với nhau vô cùng ác liệt, về phần Lê Hùng Dũng và Hắc Bạch Song Sát đang đọ sức với nhau kịch liệt không kém, hai bên không ai làm gì được nhau.
– Bạo Huyết Song Đao Diệt!
Trần Thục Trinh chém ra hai đao vô cùng khủng bố nhắm vào Linh Nhi và Lưu Thiên Kim.
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim ánh mắt nhìn nhau khẽ gật đầu. Khí tức Hàn Băng và Tử Vong tiêu thất. Phong Nguyên Lực bùng phát ngập trời.
– Phong Tuyệt Kỹ – Tường Gió!
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim hạ thấp trọng tâm, cánh tay phải nắm thật chặt kiếm. Trong lúc tức thời, Băng Phách Kiếm và Tử Vân Kiếm xuất ra cùng lúc, vẽ ra trên mặt đất một đồ án ngập tràn khí tức Phong Hệ.
Sau đó, từ trên đồ án vòng cung xuất hiện hai bức tường làm từ gió lốc bắn thẳng lên không trung. Cao đến mấy vạn mét. Một màu xanh lam, một màu tím.
– Kiếm pháp kia giống hệt chiêu mà Vũ Lôi Phong dùng để chặn đòn của Trần Lệ
– Đúng vậy, lúc đó ta còn nhớ, bức tường kia dễ dàng chặn kiếm khí của Trần Lệ a, hoàn toàn không có chút tiếng động va chạm nào, giống như là bị triệt tiêu vậy.
Khán giả xung quanh không ngừng nghị luận, hai nữ nhân của Vũ Lôi Phong không ngờ cũng vô cùng bất phàm.
– Băng Nguyên Lực, Phong Nguyên Lực. Linh Nhi này cũng là SSR sao?
Hạ Mộng Phàm và Đặng Vũ tựa hồ muốn hét lên, thiên phú SSR ở Phong Lôi Môn sao lại rẻ tiền như đồ ngoài chợ thế kia? Linh Nhi này rõ ràng mang tư chất SSR. Hai loại Nguyên Lực Băng và Phong, đây là cách nhận định rõ ràng nhất.
– Ha Ha Ha, không sai, thiên tài Linh Nhi tư chất SSR của Phong Lôi Môn ta, các ngươi thấy sao?
Vũ Lôi Vân ngồi ngoác miệng cười to, hắn lần này mang theo hai vũ khí bí mật vô cùng khủng bố, đã tính trước sẽ làm đám gia hỏa này tức điên.
…
Ánh mắt Trần Thục Trinh khẽ đổi, nhìn vào hai bức tường một xanh một tím làm từ Phong Nguyên Lực kia. Chúng không mang theo chút khí tức nguy hiểm nào, thế nhưng nàng lại cảm nhận được sự nguy hiểm của nó.
Hai bức Tường Gió được dựng ra, hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim nhanh chóng xếp thành một hàng dọc, Linh Nhi đứng trước Lưu Thiên Kim đứng sau. Tay phải hai người cầm Băng Phách Kiếm và Tử Vân Kiếm. Hai thanh kiếm lại lóe lên tia sáng xanh và tím.
Rốt cuộc, hai đạo kiếm quang khủng khiếp của Trần Thục Trinh đã đập thẳng vào hai bức tường gió một xanh một tím của hai người.
Poong!
Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, giống như âm thanh một đứa trẻ con gõ vào nền nhà vậy, lập tức Bạo Huyết Song Đao Diệt của Trần Thục Trinh biến mất không thấy bóng dáng.
Lần này khán giả không có quá ngạc nhiên nữa, Vũ Lôi Phong lúc trước dùng chiêu này còn đỡ được một kiếm mạnh mẽ gấp mấy lần của Trần Lệ, một kiếm này ăn thua gì.
Thế nhưng Trần Thục Trinh lại vô cùng khiếp sợ, Bạo Huyết Song Đao Diệt là át chủ bài của nàng a, hiện tại Trần Thục Trinh bắt đầu cảm thấy vô lực và mệt mỏi.
Phía sau hai bức tường gió màu xanh và tím, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đứng thành một hàng dọc, từng đường kiếm múa theo một trật tự huyền ảo, mà hai người đều di chuyển cùng nhau, cùng làm ra một động tác, Băng Phách Kiếm và Tử Vân Kiếm bắn ra hào quang xanh lam và tím càng ngày càng chói mắt, còn có mang theo khí tức cuồng bạo.
– Băng Phách Kiếm!
Linh Nhi hô lớn, kiếm ảnh bắt ra liên hồi, từng động tác đều mang theo hàn băng khí lạnh thấu xương.
– Tử Vân Kiếm!
Lưu Thiên Kim cũng hô lớn, Tử Khí hội tụ kết hợp với Phong Nguyên Lực tạo nên một cơn lốc màu tím cực lớn thổi quét.
Nhất thời, Lưu Thiên Kim đứng một chân trên mặt đất, hai tay dang rộng, chân phải duỗi ra sau, Linh Nhi nhảy lên, đứng trên lưng Lưu Thiên Kim, nàng cũng làm động tác tương tự.
Lúc này, hai thanh kiếm đã sáng chói đến cực điểm, hai nữ nhân bùng phát khí tức khủng bố, Lê Hùng Dũng và Hắc Bạch Song Sát đang giao chiến cũng dừng lại quan sát.
Trần Thục Trinh đang vô cùng sợ hãi, nàng đoán hai người này đang cùng nhau ngưng tụ một công kích vô cùng lợi hại, thế nên Trần Thục Trinh vội vàng ngưng tụ một quang tráo bao phủ quanh người, toàn lực phòng thủ.
– Song Kiếm Hợp Bích!
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đồng thanh hô lớn, Linh Nhi nhảy lên mũi kiếm Tử Vân của Lưu Thiên Kim, nhất thời búng mạnh lên không trung, cơ thể không ngừng xoay tròn.
Lưu Thiên Kim cũng động, Nguyên Lực dồn vào chân phải, nàng dậm chân thật mạnh xuống đất, cả người liền nhảy vọt lên không trung, thân thể xoay tròn không ngừng.
Hiện tại nhìn hai người như hai cơn lốc một màu xanh một màu tím đang bắn lên không trung, hai người không ngừng quay tròn, Băng Phách Kiếm và Tử Vân Kiếm xoay tròn quanh người bộc phát hào quang sáng chói.
Đến khi đạt độ cao khoảng mười mét, thân ảnh hai người dừng lại trên không trung. Mũi kiếm hướng về phía nhau, thân thể vẫn tiếp tục xoay tròn.
Hai người cứ như thế chĩa mũi kiếm vào nhau, lao vào đối phương với tốc độ cực nhanh.
– Chuyện gì vậy? Sao Linh Nhi và Lưu Thiên Kim lại công kích nhau?
– Này, họ muốn tự sát sao, sao lại đâm kiếm vào nhau như vậy chứ?
Cả quảng trường rung động, hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim bỗng nhiên lao vào công kích nhau khiến họ không tài nào hiểu nổi.
Tại đường giữa, không gian gió nổi mây phun, hai thân ảnh một xanh một tím đang lao vào nhau, mũi kiếm đâm thẳng vào nhau với vận tốc cực nhanh.
– Phải nhắm thật kỹ!
Trong đầu Lưu Thiên Kim và Linh Nhi đều chỉ có một ý niệm, nhắm thật kỹ.
Cứ như thế, hai thân ảnh đã tiến đến gần nhau, mũi kiếm cách nhau chỉ còn một mét. Khán giả bắt đầu che mắt không muốn nhìn thấy hai người tàn sát lẫn nhau.
Bùm.
Nhưng ngay lúc này, một âm thanh kiếm minh vang vọng trời cao, mọi người nhìn trân trối, chỉ thấy hai mũi kiếm đã chạm vào nhau, khi va chạm, một luồng sáng xanh tím theo hình tròn mà bạo phát ra xung quanh. Nơi hai đầu kiếm tiếp xúc nhau có một cột sáng bắn thẳng lên trời cao. Cột sáng này màu cam mang theo khí tức vô cùng bạo liệt, khí tức hủy diệt lan tràn, hàn băng và tử vong chi khí tỏa ra khắp không gian.
Mà hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim lấy nơi hai mũi kiếm chạm nhau làm tâm, họ không ngừng xoay tròn quanh mũi kiếm, cột sáng dần đổi hướng, bắt đầu từ trên trời cao nhắm thằng vào Trần Thục Trinh đang bao phủ trong vòng tròn bảo vệ do Phong Nguyên Lực màu đỏ máu tạo ra.
Hai mũi kiếm chỉ thẳng vào Trần Thục Trinh, cột sáng cũng bắn thẳng vào nàng, Lưu Thiên Kim và Linh Nhi không ngừng xoay tròn lao thẳng vào vòng quang tráo màu đỏ kia, cột sáng cũng bành trướng ra lực lượng hủy diệt.
Ầm Ầm
Khi hai mũi kiếm chạm vào vòng quang tráo, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, chỉ thấy trong không gian đường giữa khói bụi mịt mù, kình khí khuếch tán ra xung quanh.
Không cầm cự được bao lâu, Trần Thục Trinh vô lực hét lớn
– Đáng chết, đây rốt cuộc là chiêu gì? Ta thua rồi.
Vừa dứt lời thì quang tráo phòng ngự của Trần Thục Trinh vỡ nát, miệng nàng phụn ra một ngụm máu tươi ướt đẫm y phục, sau đó uể oải nằm yên trên mặt đất, lực lượng mạnh mẽ áp thẳng vào người Trần Thục Trinh, nàng nhanh chóng mất đi ý thức và sinh cơ, dĩ nhiên là đã chết, linh hồn Trần Thục Trinh hư thoát, bắt đầu lên bảng đếm số.
Mà lực lượng này mạnh mẽ đến nỗi, Lê Hùng Dũng đứng cách đó không xa bị lan tới cũng ngã nhào ra đất miệng phun máu.
– Ha Ha Ha, Tên bê đê, chết đi!
Hắc Bạch Song Sát không chịu một chút ảnh hưởng nào, Trong Đấu Trường Vô Lý, công kích của đồng minh sẽ trở nên vô hại với họ.
– Hắc Bạch Tất Sát!
Lập tức có hai bóng hình một trắng một đen lao thẳng đến Lê Hùng Dũng, trong tình huống hắn chưa kịp ứng phó liền bị đâm một nhát vào ngực, lập tức ngã ra đất bất động, linh hồn hư thoát.
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cũng văng ra hai bên, cả hai nằm lăn lộn trên mặt đất mấy vòng mới bò dậy, đây là lần đầu hai nàng hợp bích, không ngờ Song Kiếm Hợp Bích lại vô cùng mạnh mẽ như vậy. Thế nhưng tiêu hao cũng vô cùng khủng khiếp, hiện tại cả hai đều kiệt sức.
– Linh Nhi
– Thiên Kim cô nương
Hắc Bạch Song Sát liền chạy đến đỡ hai người dậy. Hỏi han không ít chuyện, đối với một chiêu vừa rồi, trong lòng họ cũng vô cùng khiếp sợ.
– Tình hình không ổn, mau tranh thủ đưa cả hai về Tế Đàn hồi sức.
Hắc Sát liền nói, Bạch Sát liền gật đầu, hai người Hắc Bạch Song Sát liền cõng Linh Nhi và Lưu Thiên Kim chạy nhanh nhất có thể về Tế Đàn hồi phục, đám lính đông như kiến bắt đầu xông lên phá trụ một cách từ từ.
…
– Âm Phong Môn toàn quân bị diệt?
– Ba người Trần Lệ, Nguyễn Ngọc Ánh và Lê Thủy Châu bị Vũ Lôi Phong giết, hai người Trần Thục Trinh và Lê Hùng Dũng cũng không cầm cự được.
– Hai nữ nhân kia quá kinh khủng, mới có 14 và 16 tuổi đã ngưng tụ được công kích bực này.
– Kiếm pháp lúc nãy thật khủng bố, dường như sức mạnh cả hai hòa làm một vậy.
Trên khán đài, mọi người vô cùng khiếp sợ, ánh mắt run run nhìn chiến trường. Đường trên vẫn còn một cái hố cực lớn do Vũ Lôi Phong tạo ra, đường giữa cơ hồ bị phá hủy dưới sự phối hợp cực kỳ ăn ý của Linh Nhi và Lưu Thiên Kim.
*- Phong Lôi Môn ơi là Phong Lôi Môn. Vũ Lôi Phong tư chất UR, Thông thạo ba loại thuộc tính, Linh Nhi tư chất SSR, phong băng phối hợp, Lưu Thiên Kim cơ trí tài năng trầm ổn, Phong Nguyên Lực mang theo khí chất tử vong. Vũ Lôi Vân ơi là Vũ Lôi Vân. *
Đặng Vũ không ngừng than thở, vốn tưởng đội hình nhi đồng của tên Vũ Lôi Vân này hắn sẽ tha hồ chà đạp, có ai ngờ tên này mang theo ba đứa nhóc khủng bố như vậy.
– Ba thanh kiếm trên nay ba người họ không phải là Nguyên Linh Khí bình thường, ta không thể nhận ra cấp sao của chúng
Phong Tiểu Nhã run rẩy nói.
– Kiếm pháp Phong Nguyên Lực khủng bố, còn có một kiếm pháp khác. Vũ Lôi Phong dùng kiếm pháp Hỏa hệ, Linh Nhi dùng Kiếm pháp Băng Hệ, Lưu Thiên Kim dùng Kiếm pháp Phong hệ nhưng có chút quỷ dị. Phong Lôi Môn năm nay che giấu đủ sâu a.
Hạ Mộng Phàm cười khổ nói, thế hệ năm nay của Phong Lôi Môn thật sự quá khủng khiếp.
…
Tại Tế Đàn, Nhìn thấy Vũ Lôi Phong đang nằm đó, máu tươi đầm đìa, ánh mắt của Lưu Thiên Kim và Linh Nhi không tự chủ được mà bật khóc, họ biết không lâu sau Vũ Lôi Phong sẽ hồi sinh thế nhưng nhìn hắn chật vật như vậy khiến các nàng không nỡ.
Bốn người khoanh chân ngồi hồi phục Nguyên Lực, một hồi chém giết lúc nãy khiến họ tiêu hao không thôi. Ngồi ở Tế Đàn khiến họ nhanh chóng có thể hồi phục.
Mà lúc này, một vị trưởng lão trong Âm Phong Môn chợt nói.
– Không hay rồi, đám người Trần Lệ khôi phục toàn bộ đều là bốn thành Nguyên Lực, hai người Lê Hùng Dũng và Trần Thục Trinh còn khôi phục hẳn năm thành, nếu vậy thời gian hồi phục của chúng sẽ vô cùng lâu. Vũ Lôi Phong lúc đó mới chỉ khôi phục hai thành Nguyên Lực, vì vậy hắn chỉ có bị đếm số nửa tiếng thôi sẽ hồi sinh.
Đám người Âm Phong Môn lúc này mới đổ mồ hôi, họ lúc này mới ý thức được rằng, thời gian hồi sinh của đám người Âm Phong Môn lâu gấp đôi Vũ Lôi Phong, nếu vậy, khi Vũ Lôi Phong tỉnh lại, phải mất nửa giờ sau, Trần Lệ, Lê Thủy Châu và Nguyễn Ngọc Ánh mới tỉnh, và mất thêm nửa giờ sau nữa hai người Trần Thục Trinh và Lê Hùng Dũng mới hồi sinh.
Trong nửa canh giờ, với thực lực biến thái của đám người Vũ Lôi Phong dư sức có thể biến đường Giữa thành sân bay, tất cả trụ sẽ bị dẹp sạch sẽ. Lính sẽ ngày một mạnh hơn và tràn vào như hồng thủy, nếu vậy, họ chắc chắn sẽ thua.
…
Tại Tế Đàn, bốn người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hắc Bạch Song Sát đang khoanh chân, họ đã khôi phục gần như toàn bộ, đang định tranh thủ đi phá trụ thì thân thể Vũ Lôi Phong nằm đó bắn ra tia sáng đỏ cam.
– Đã qua nửa giờ, Vũ Lôi Phong hồi sinh rồi
– Nửa canh giờ nữa Trần Lệ mới tỉnh, Âm Phong Môn thảm rồi.
Vài phút sau, Vũ Lôi Phong đứng đó, hắn mở mắt ra, ánh mắt thâm thúy như sao, hắn lẩm bẩm.
– Sinh Tử thật kỳ diệu.
Lập tức hắn nhìn qua hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim nở nụ cười.
– Song Kiếm Hợp Bích, hai người làm tốt lắm.
Vũ Lôi Phong trong lúc nằm đó đếm số vẫn có thể cảm nhận được đấu trường có đại sự gì, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim dùng Song Kiếm Hợp Bích không ngờ có uy lực lớn như vậy.
– Chứ sao? Em với Thiên Kim tỷ tỷ rất thông minh nha.
Linh Nhi tươi cười nói, Vũ Lôi Phong xoa đầu nàng rồi nhìn qua mọi người nói.
– Đi lấy giải nhất thôi!
Hết chương 53…