Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 42: Kế Sách


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 42: Kế Sách

( Chào mừng đến với Sumonner Rift:v)

Ngày thi đấu thứ hai của Tứ Môn Tranh Tài, quảng trường Thiên Thánh Môn dường như không còn chỗ để khán giả nhúc nhích.

Trên không trung xuất hiện bốn con Nguyên Yêu Thú khổng lồ, trên lưng là đoàn người Tứ Đại Môn Phái. Phong Lôi Môn, Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn.

Vũ Lôi Phong, Lưu Thiên Kim, Linh Nhi, Hắc Bạch Song Sát nhảy xuống sân rộng, đứng vào trận thế của Phong Lôi Môn trên quảng trường. Vũ Lôi Phong còn giả vờ cõng Linh Nhi để mọi người không ai biết Linh Nhi là một Đấu Sĩ.

Phía trận thế Thiên Thánh Môn. Trẩn Thiên Lý, Trần Thiên Hạo, Lê Thiên Bá, Từ Thiên Ngọc, Từ Thiên Nữ đứng ngang nhau, ánh mắt bắn ra chiến ý sắc bén.

Khu vực Vũ Đài Môn. Lưu Danh, Lưu Tình, Đặng Tiến Hòn, Đặng Thúy Vy, Trần Tử Nhi đáp xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào ba đội còn lại.

Đội hình của Âm Phong Môn cũng đáp xuống chỗ của mình. Đây là đội được nhiều khán giả cổ vũ nhất, bởi vì trong đội có đến bốn mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, khiến bao nam nhân điêu đứng.

Vũ Lôi Phong chăm chú quan sát đám người. Hắn biết hôm nay mới thực sự là giao đấu căng thẳng, vòng Tài Năng hôm qua chỉ là một vòng đấu nhỏ mà thôi. Kết quả Vòng Đấu Trường Vô Lý hôm nay mới chiếm đa số trong tổng điểm của Tứ Môn Tranh Tài.

Ánh mắt nhìn toàn bộ thành viên các đội khác, Vũ Lôi Phong đặc biệt chú ý đến một chàng trai gầy gò mang mắt kính gọi là Đặng Tiến Hòn của Vũ Đài Môn kia, mơ hồ hắn cảm nhận cả đội Vũ Đài Môn đều khách khí với hắn hơn cả. Dường như hắn là đội trưởng, thực lực có lẽ mạnh nhất đội.

Mà phía Thiên Thánh Môn, Từ Thiên Nữ cũng làm Vũ Lôi Phong cảm thấy nguy hiểm, hắn cảm giác được cô nàng này có phần che giấu. Hệ Thống KOF lại không chịu cho hắn xem thực lực của nàng. Tiểu Na nhất định không tiết lộ một chút gì về cấp độ của toàn bộ đối thủ. Nàng nói muốn tăng độ khó cho game mà thôi.

Trong Âm Phong Môn, Vũ Lôi Phong cũng chú ý đến cô nàng 17 tuổi kia, hắn cảm nhận được bên trong cô ta phát ra một cảm giác khó hiểu.

– Đội nào cũng có vũ khí bí mật cả.

Vũ Lôi Phong nhủ thầm, hắn liền nói với Lưu Thiên Kim, Linh Nhi và Hắc Bạch Song Sát nghi ngờ của mình, nhắc họ phải cẩn thận ba người kia.

Các đệ tử Thiên Thánh Môn, Vũ Đài Môn và Âm Phong Môn lại chẳng hề để ý đến vị trí Phong Lôi Môn, họ chỉ thăm dò lẫn nhau mà thôi. Trong mắt họ, Phong Lôi Môn năm nay chắc chắn về chót.

– Chào mừng các đạo hữu gần xa đến với ngày thi đấu thứ hai của Tứ Môn Tranh Tài, hiện tại sẽ bắt đầu vòng 2 của đại hội. Đấu Trường Vô Lý.

Ầm ầm, cả quảng trường lại trở nên sôi trào, cuối cùng thì một trong những trận đấu đỉnh cao của thế hệ thiếu niên đã chính thức bắt đầu.

– Hiện tại bắt đầu bốc thăm chọn ra hai cặp đấu ngày hôm nay. Mỗi đội cử đại diện lên nhận thăm. Ai bốc trúng số 1 màu đỏ thì sẽ ở phe đỏ trận đầu tiên, số 1 màu xanh sẽ ở phe xanh trận đầu. Tương tự như vậy với số 2 ở trận sau.

Vũ Lôi Phong đại diện lên bốc thăm. Các đội khác cũng không ngừng cầu nguyện, họ đều có chung một ý nghĩ: “ ước gì gặp Phong Lôi Môn “.


Sau khi bốc thăm, bốn người giơ thăm lên cho vị hộ pháp kia, hắn liền lớn tiếng tuyên bố.

– Trận thứ nhất. Âm Phong Môn bên phe đỏ, Thiên Thánh Môn phe xanh.

– Trận thứ hai. Vũ Đài Môn phe đỏ, Phong Lôi Môn phe xanh.

Trên đài cao, tại vị trí các chưởng môn an tọa, Đặng Vũ siết chặt hai nắm tay cười to, hắn vô cùng sảng khoái a, đội hắn không ngờ vận khí tốt gặp Phong Lôi Môn, trận này không thể nghi ngờ đội hắn sẽ không mất bao nhiêu sức lực để chiến thắng. Ngày mai tranh giải nhất sẽ dễ hơn không ít.

Hạ Mộng Phàm, Phong Tiểu Nhã chỉ có thể lắc đầu cười khổ trách mình không may. Vũ Lôi Vân thì tức xì khói, suýt nữa đã lao vào đấm cho tên Đặng Vũ kiêu ngạo kia một cái.

– Trận đầu tiên. Mời hai đội Âm Phong Môn và Thiên Thánh Môn tiến về phòng thi đấu.

Thí sinh hai đội lập tức tiến về phòng thi của mình, họ khoanh chân ngồi xuống. Bỗng nhiên cả đám nhắm mắt lại. Dần mất đi ý thức.

Mà trên sân rộng quảng trường bỗng hiện lên một cái bản đồ hình vuông cực lớn, bản đồ nhanh chóng biến thành địa hình thật sự, cỏ cây, gạch đá, chim muông, quái thú không ngừng sản sinh ra. Ở hai đầu bản đồ bắt đầu mọc lên một kiến trúc khổng lồ, một đỏ một xanh phân biệt ở hai bên. Các trụ cũng dần dần mọc lên. Từng con đừng bắt đầu nối thông với nhau, nước ở con sông cũng bắt đầu chảy như thật.

– Ảo Trận thật lợi hại.

Vũ Lôi Phong không khỏi kinh ngạc, bản đồ Liên Minh Huyền Thoại – Sumonner Rift không ngờ lại được tái hiện giống hệt tại quảng trường này, kiến trúc giống hệt như đúc.

– Chào mừng đến với Đấu Trường Vô Lý!

Vị trưởng lão dẫn chương trình hô lớn, Tại hai căn phòng nơi hai đội bước vào có năm đạo lưu quang bắn lên không trung rồi biến mất,vài giây sau, trên bầu trời nơi tế đàn hai đội có năm luồng ánh sáng chiếu rọi từ trên viễn không đánh thẳng vào tế đàn hai phe một đỏ một xanh kia.

Lập tức nơi Tế Đàn Đỏ hiện ra năm thân ảnh, đây là bốn nữ một nam của Âm Phong Môn. Phía bên Tế Đàn Xanh cũng xuất hiện các thành viên Thiên Thánh Môn. Họ không khác gì người bên ngoài nhưng thật ra chỉ là ý thức của họ mà thôi. Hiện tại trong người họ, Nguyên Lực chỉ có một thành. Sau khi tiêu diệt Lính và Đối thủ hoặc Nguyên Yêu Thú trong rừng mới dần dần đủ kinh nghiệm để khôi phục mười thành Nguyên Lực.

(Ta Là Vua Giác Đấu – WeekendAnh. Nguồn: & VietNovel Origin & NovelToon)

– Ba mươi giây nữa lính hai bên sẽ xuất chinh.

Giọng của vị trưởng lão kia lại vang lên, mười người trong Đấu Trường Vô Lý liền tiến lên đường của mình theo chiến thuật đã bàn trước. Không ngờ hai người nguy hiểm nhất của Thiên Thánh Môn và Âm Phong Môn là Từ Thiên Nữ và Trần Lệ lại đối đầu nhau ở đường giữa.

Đường Trên. Trẩn Thiên Lý và Trần Thiên Hạo của Thiên Thánh Môn liên thủ chống lại hai người Lê Thủy Châu và Nguyễn Ngọc Ánh của Âm Phong Môn.


Đường Dưới. Lê Thiên Bá và Từ Thiên Ngọc của Thiên Thánh Môn đối đầu với Lê Hùng Dũng và Trần Thục Trinh của Âm Phong Môn.

Các đội không vội động thủ với nhau ngay mà chờ Lính lên, từng trận giao thủ nhỏ liên tục xảy ra ở các đường, nửa ngày trôi qua, các đội vẫn trong tình trang giằng co, thực lực bọn họ đều san sát nhau nên không ai hơn ai.

Đến gần chiều, thực lực của hai bên do việc tiêu diệt lính đã hồi phục được bảy phần công lực, hai người ở đường giữa của hai đội do không có ai cùng diệt lính nên đã khôi phục tám phần công lực, họ giao thủ không ít.

Đến chiều, hai đội đã khôi phục mười phần công lực. Chủ lực của họ bắt đầu vào rừng tiêu diệt hai Nguyên Yêu Thú lớn để lấy bùa lợi sau đó hội tụ lại tại đường giữa, họ không ngừng đánh nhau, cứ có người tử vong một lúc sau lại hồi sinh và tham gia chiến trường.

– Thiên Nữ sư tỷ, chúng ta có nên toàn lực dùng trận không? Cứ giằng co như vậy chỉ tốn thời gian thôi.

Trong đội hình Thiên Thánh Môn, Từ Thiên Ngọc nói với Từ Thiên Nữ.

– Để xem bên kia có động tác nào không đã.

Từ Thiên Nữ ánh mắt trầm trọng.

Trong đội hình Âm Phong Môn, ánh mắt Trần Lệ bắt đầu có màu đỏ phát ra. Nàng nói với mọi người.

– Các tỷ tỷ, Hùng Dũng huynh, chúng ta nên cho họ nếm một chút lợi hại của Tứ Nhan Nhất Hùng Trận.

– Được!

Sau một lúc giao đấu, hai đội đều đứng trong trụ đường giữa nghỉ ngơi. Bỗng nhiên ở đội hình Âm Phong Môn có ánh sáng đỏ bắn ra.

– Tứ Nhan Nhất Hùng Trận!

Trong trụ, đội Âm Phong Môn bắt đầu kết trận, tay mỗi người đều đan vào với tốc độ cực nhanh. Trần Lệ, Lê Thủy Châu, Nguyễn Ngọc Ánh và Trần Thục Trinh đứng thành hình vuông, Lê Hùng Dũng đứng giữa. Cả năm người đều bắn ra tia sáng đỏ chiếu lên trời. Các tia sáng hội tụ tại đỉnh đầu của Lê Hùng Dũng, ánh sáng bắn ra xung quanh mang theo sức hủy diệt cực mạnh, thuộc tính Phong chuyển thành màu đỏ mang theo gió rít gào.

Đội hình Thiên Thánh Môn thấy bên Âm Phong Môn kết trận, họ cũng liền bày ra đại trận phe mình.


– Thiên Nữ Thánh Phong! Kết Trận.

Đội Thiên Thánh Môn cũng đứng thành hình Ngũ Giác. Một hình ngôi sao nối với nhau xung quanh, tia sáng vàng bắn vào nhau hội tụ thành cuồng phong thổi quét.

– Cho ta xem, đại trận Thiên Thánh Môn có gì lợi hại?

– Hừ. Âm Phong Môn các ngươi về rửa bát quét nhà đi.

Hai đội lao vào nhau, Tia sáng đỏ và vàng mang theo Phong hệ ngập trời đánh thẳng nhau. Cuồng phong thổi quét đánh bay đám lính xung quanh.

Nhưng lúc hai đại trận va chạm vào nhau, trong khi chúng đang va chạm thì Trần Lệ của Âm Phong Môn lại phát sinh dị biến.

– Bán Bạo Huyết!

Trần Lệ khẽ quát một tiếng, bỗng nhiên đôi mắt của nàng bắn ra ánh sáng đỏ tươi như máu. Cả tóc cũng đổi thành màu đỏ tươi. Bỗng nhiên, Trần Lệ rời khỏi trận pháp, như một đầu ác ma lao thẳng về phía Từ Thiên Nữ.

– Huyết Chú Phong Sát!

Bỗng Trần Lệ xuất hiện trước mặt Từ Thiên Nữ, nàng chưa kịp xoay sở đã bị Trần Lệ tung một chưởng vào ngực hắn.

Từ Thiên Nữ rung lên một cái. Hắn bay thẳng ra phía sau, trận pháp của Thiên Thánh Môn cũng bị dao động.

Thì ra, Tứ Nhan Nhất Hùng Trận của Âm Phong Môn không cần có Trần Lệ tham gia, nàng chỉ đứng đó để đối thủ tưởng nàng là trung tâm trận pháp, sau đó nàng rời trận đánh một đòn tất sát.

Từ Thiên Nữ còn chưa kịp tung ra át chủ bài của mình đã bị đánh bay. Trận pháp của Thiên Thánh Môn bị lung lay khiến cho Trận pháp của Âm Phong Môn đánh thẳng vào năm người.

Ầm.

Năm người Thiên Thánh Môn bị ngã ra đất, miệng trào máu tươi. Năm người Âm Phong Môn nhanh chóng dùng tốc độ cực nhanh đâm vũ khí của mình tới. Trong Đấu Trường Vô Lý giết người không hề thiệt mạng mà sẽ có thời gian hồi sinh nên họ không hề e ngại.

Phập.

Từng tiếng kiếm minh vang lên. Các thành viên của Thiên Thánh Môn liền gục tại chỗ, họ nằm đó đợi hai phút sau mới có thể hồi sinh.

– Đẩy Trụ! Mau!

Lê Thủy Châu, Trần Lệ, Nguyễn Ngọc Ánh, Lê Hùng Dũng, Trần Thục Trinh liền lao thẳng vào trụ, họ ra sức đánh lính và Trụ, chỉ sau hai phút ngắn ngủi nhưng đội Âm Phong Môn đã dùng chiến thuật bất ngờ khiến cho đội Thiên Thánh Môn gặp bất lợi.


Cứ như vậy mà ba trụ của đội Thiên Thánh Môn bị phá hủy. Đến gần tối, đội Âm Phong Môn do có sẵn lợi thế nên đã liên tục phá hủy các trụ của Thiên Thánh Môn, không lâu sau, nhà Chính của Thiên Thánh Môn bị phá vỡ, các thành viên tan biến thành mười đạo lưu quang trở về thân thể trong phòng thi đấu.

– Kết thúc trận đầu tiên. Âm Phong Môn chiến thắng.

Quảng trường không ngừng hoan hô ầm ầm như sấm dậy, trận đấu đỉnh cao khiến họ không khỏi hưng phấn kích động. Đặc biệt là khoảnh khắc Từ Thiên Nữ bị Trần Lệ đánh bay khỏi trận pháp.

Trên đài cao. Phong Tiểu Nhã cười tươi nhìn sang Hạ Mộng Phàm.

– Chiến thuật của Thiên Thánh Môn có vẻ còn chưa có kịp phát động thì phải. Ta may mắn hơn rồi.

Hạ Mộng Phàm ánh mắt thất vọng, hắn nói.

– Chiến lược của Phong Chưởng Môn thật cao siêu, ta nhận thua.

Vị Trưởng Lão sau khi tuyên bố kết quả liền đến chỗ Hạ Mộng Phàm hỏi hắn.

– Chưởng Môn, trời đã khá muộn, có cần dời đến ngày mai không ạ?

Đặng Vũ liền nói.

– Hạ huynh, không cần dời, đấu với Phong Lôi Môn sẽ không quá lâu đâu.

Vũ Lôi Vân liền liếc nhìn Đặng Vũ, hắn cũng nói.

– Đúng vậy, cứ cho trận đấu tiếp diễn. Sẽ nhanh thôi.

Vị trưởng lão kia liền gật đầu cáo lui, hắn liền xuống quảng trường, công bố hai đội tiếp theo.

– Đến lúc ra trận rồi. Linh Nhi, nhắc lại những gì ta dặn xem?

Vũ Lôi Phong hỏi Linh Nhi. Sau khi nàng nói ra đầy đủ Vũ Lôi Phong mới yên tâm. Thực sự Linh Nhi rất thông minh nhưng Vũ Lôi Phong vẫn luôn không yên tâm đối với nàng, Về phần Lưu Thiên Kim đã vô cùng tinh tế nên Vũ Lôi Phong không mấy lo lắng cho nàng.

– Trận tiếp theo. Phong Lôi Môn phe xanh, Vũ Đài Môn phe đỏ. Mời hai đội tiến về khu vực phòng chờ.

– Được, đi thôi!

Hết chương 42…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.