Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 31: Đôi Uyên Ương Cường Hãn


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 31: Đôi Uyên Ương Cường Hãn

Mọi người trên sân rộng đều giật mình. Ánh mắt tỏ vẻ nghi hoặc cùng khiếp sợ. Linh Nhi không ngờ trong lúc múa kiếm lại phát động ra Nguyên Lực.

– Nguyên Lực, tại sao lại là Nguyên Lực?

– Không phải Linh Nhi mới chỉ 14 tuổi sao? Còn chưa tu luyện qua công pháp. Sao có thể phát động Nguyên Lực?

Tất cả mọi người trừ Vũ Lôi Phong ra đều vô cùng khiếp sợ. Lúc này, Linh Nhi đang vô cùng chật vật thi triển ra từng đường kiếm pháp.

Theo từng cử động của Linh Nhi, thanh kiếm biến ảo không ngừng, trong không gian không hiểu sao lại bắt đầu xuất hiện gió nổi mây phun. Thiên địa lại bắt đầu có từng trận cuồng phong rít gào.

Vũ Lôi Phong mỉm cười, nhớ lại cuộc nói chuyện giữa hắn cùng Tiểu Na vài ngày trước.

– Tiểu Na. Ta có thể chia sẻ những thứ khác như Tư chất, hay công pháp trong hệ thống cho người ngoài Đại Lục Thúy Hằng không? Hay chỉ có thể chia sẻ vũ khí và các vật lặt vặt?

Tiểu Na đáp lại.

– Về cơ bản. Các Tư Chất cùng với Công Pháp sở học mua trong cửa hàng cũng có thể chia sẻ cho người ngoài. Nhưng việc này cũng cần ngươi chấp nhận mới được.

– Chia sẻ như thế nào?

Vũ Lôi Phong liền hỏi. Hắn muốn Linh Nhi bên người cũng phải thật mạnh mẽ, để nàng có thể tự bảo vệ bản thân, còn có việc trở thành trợ thủ đắc lực của hắn.

– Rất đơn giản. Chạm hai trán lại sau đó ý niệm ngươi truyền công pháp hoặc tư chất đó cho người được nhận. Sau đó hôn họ một cái là được.

– Ngon, ta mua Tư chất SSR này.

Mỉm cười nhìn Linh Nhi. Tư chất SSR này hắn đã truyền cho nàng tối hôm trước. Có điều Linh Nhi vẫn không hề hay biết. Cùng với sự vận chuyển nội công khi đi bài Khuynh Thành Kiếm Đạo mà Nguyên Lực trong cơ thể Linh Nhi bắt đầu vận chuyển.

Bản thân Vũ Lôi Phong cũng muốn mua tư chất UR cho Linh Nhi, thế nhưng hắn sợ điều này về sau sẽ hại nàng nên hắn chỉ mua SSR. Còn về phần tư chất LP, hắn cơ bản không thể mua.

( Truyện Ta Là Vua Giác Đấu – Weekend Anh. Nguồn: – VietNovel Origin – NovelToon)


Sau khoảng ba phút. Linh Nhi đã hoàn thành bài Khuynh Thành Kiếm Đạo. Thế nhưng trong không trung vẫn có gió thổi không ngừng. Bản thân Linh Nhi cũng đã buông kiếm xuống đất, mắt nhắm nghiền. Quanh người nàng Nguyên Lực bạo phát không ngừng mạnh dần.

– Thực sự là Nguyên Lực! Lại còn là Nhất Tú Tứ Trọng.

Vũ Lôi Vân kinh ngạc nói. Hắn lần đầu tiên thấy chuyện vô lý như vậy. Một tiểu cô nương 14 tuổi mang trong mình tu vi Nhất Tú. Nên biết rằng chỉ người đủ 16 tuổi mới có thể phát động ra nguyên lực.

Nhưng giới hạn này đối với Hệ Thống KOF lại chỉ là trò cười mà thôi. Vũ Lôi Phong đã sớm bàn bạc chắc chắn với Tiểu Na là không có ảnh hưởng gì đến Linh Nhi nên hắn mới cho nàng tư chất SSR.

Mà hiện tại, Linh Nhi vẫn đứng đó. Gió quanh người không ngừng rít gào, Nguyên Lực trong người không ngừng bùng phát ra dữ dội. Không ý định dừng lại mà vẫn còn tiếp tục kéo lên.

– Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong

– Nhị Tú Nhất Trọng

– Nhị Tú Lục Trọng

– Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong

Hoàn toàn khiếp sợ. Động tĩnh này khủng bố chỉ sau Vũ Lôi Phong làm ra thiên uy hôm trước. Cả Phong Lôi Môn tất cả Trưởng Lão Hộ Pháp đều bị kinh động. Tất cả Phong Lôi Môn đều tụ tập tại Đình Viện của Vũ Lôi Phong.

Một canh giờ sau, Linh Nhi rốt cuộc mở mắt. Mái tóc đen tung bay. Quanh người phát ra từng cơn gió rít gào. Nguyên Lực quanh người dần dần thu liễm lại.

Vũ Lôi Phong vội đứng lên, hắn quát lớn.

– Linh Nhi, Trung Bình Tấn vận Nội Lực kết hợp Vận Chuyển Nguyên Lực tụ về Đan Điền. Mau

Linh Nhi liền hạ thấp trong tâm, đứng thế Trung Bình Tấn. Hai tay kéo đẩy nhịp nhàng. Hít thở đều đặn.

Bỗng nhiên. Hai tay Linh Nhi sau khi rút về ngang hông lại dừng lại. Không hề đẩy ra nhịp nhàng nữa. Đôi mắt nhắm chặt, dường như đang gồng toàn lực.

– Công Phá Bình Chướng trong Đan Điền. Ngay lúc này! Mạ!


Vũ Lôi Phong lại nói. Linh Nhi lúc này hét lên một tiếng, đôi mắt nhắm chặt mở ra, trong mắt phát ra hào quang chói mắt. Đôi tay ngang hông đẩy mạnh. Một tiếng nổ trầm đục vang vọng trong sân rộng.

Linh Nhi thu lại trung bình tấn. Cúi chào mọi người rồi mỉm cười nhìn Vũ Lôi Phong. Thế nhưng hiện tại mới phát hiện ra. Toàn bộ mọi người nhìn mình như nhìn quỷ.

– Đột … Đột phá? Linh Nhi lúc nãy vừa đột phá Tam Tú đúng không?

*- Đột phá, thực sự đột phá? *

– Ta hoa mắt rồi. Ông trời ơi! Ta tu luyện gần ba năm cũng chưa lên được Nhị Tú Đỉnh Phong. Tiểu cô nương này lại đột phá Tam Tú a

Liên tục vang lên từng tiếng nghị luận không dứt. Ai ai cũng nhìn thấy rõ ràng. Linh Nhi đã đột phá Tam Tú. Một Tam Tú 14 tuổi.

Kinh ngạc qua đi. Vũ Lôi Vân vội vàng lên tiếng.

– Người đâu!

Một vị hộ pháp thân tín liền tiến đến bên Vũ Lôi Vân, ánh mắt hắn vẫn còn chưa hết rung động.

– Có thuộc hạ

– Nhanh đi lấy Thủy Tinh Cầu, khảo nghiệm tư chất cho Linh Nhi, mau.

Vũ Lôi Vân vừa dứt lời, vị hộ pháp kia đã không còn thấy bóng dáng.

Hơn mười hơi thở sau, vị hộ pháp kia đã quay trở lại. Trên tay hắn cầm một viên thủy tinh cầu to bằng quả bóng. Hắn liền đặt vào chiếc bàn trước mặt Vũ Lôi Vân sau đó đứng sang một bên.

– Linh Nhi, con mau qua đây.

Linh Nhi đang cảm nhận Nguyên Lực trong cơ thể. Nghe thấy Vũ Lôi Vân gọi liền đi đến trước mặt cúi đầu thi lễ.


– Không cần đa lễ. Linh Nhi, con nhanh đặt tay lên thủy tinh cầu để ta khảo nghiệm tư chất cho con. Hy vọng con sẽ có tư chất tốt.

Linh Nhi nhìn sang Vũ Lôi Phong, thấy hắn mỉm cười gật đầu liền không chút do dự, nàng liền đặt hai tay lên quả cầu.

Và rồi một cảnh tượng không hề khác với trong dự kiến của Vũ Lôi Phong diễn ra. Nhưng toàn bộ người ở đây lại không bình tĩnh được như vậy. Cả đám toàn bộ đều đứng dậy. Ánh mắt run run, không cách nào tin nổi.

– V … Và … Vàng. Màu vàng. Lão Thiên ơi.. Là Màu VÀNG.

Vũ Lôi Vân ngửa mặt lên trời cười to. Đã qua một lần Vũ Lôi Vân làm hắn chấn kinh nên lần này hắn bình tĩnh không ít. Việc Linh Nhi mang tư chất SSR không còn quá làm hắn sợ hãi nữa. Vũ Lôi Phong mang trong mình tư chất LP kết hợp cả năm tư chất đã làm ánh mắt hắn cao hơn quá nhiều.

– Đó là màu của tư chất SSR

– Đồn rằng, chỉ có các lão quái vật ở các đại môn đại phái đứng đầu các khu vực của Đại Lục Thúy Hằng mới mang trong mình tư chất SSR.

– Ngươi không thấy sao? Linh Nhi cũng đang mang tư chất SSR màu vàng kìa.

– Quá bá đạo, quá biến thái. Vũ Lôi Phong những tưởng đã khủng bố rồi, cô nàng này còn khủng bố không kém.

Tiếng huyên náo khiếp sợ vẫn không ngừng vang lên. Ai ai cũng vô cùng kích động. Màu vàng a, tư chất SSR, điều này đại biểu cho tương lai về sau, thực lực của Linh Nhi sẽ là một trong những người đứng đầu trong thiên hạ.

Ánh mắt Linh Nhi cũng run run, nàng không ngờ mình lại mang tư chất SSR vô cùng mạnh mẽ như vậy. Thậm chí Linh Nhi còn giơ tay nhéo mình một cái để chắc chắn nàng không có nằm mơ.

Lưu Thiên Kim đứng ở gốc cây. Ánh mắt hiện lên sự vui vẻ, Linh Nhi qua gần một tháng ở chung nên hai người có tình cảm không tệ. Thấy Linh Nhi cường đại, nàng cũng vô cùng mừng thay cho Linh Nhi. Thế nhưng trong mắt lại hiện lên thêm một chút u sầu phức tạp.

– Ta hiện tại cách hắn quá xa, hắn sẽ để ý đến ta sao?

Giấu diếm nỗi tâm sự trong lòng, Lưu Thiên Kim nhanh chóng đi đến bên Linh Nhi, ôm lấy cô bé chúc mừng.

– Đôi tình nhân này quả thật là siêu biến thái. Cả hai đều có thiên phú cường đại không ngừng. Thực lực mạnh mẽ thì thôi đi, lại còn có cả Võ Thuật ảo diệu của Vũ Lôi Phong. Ông trời thật không công bằng.

– Một tên tư chất R như ngươi, ngưng than trời trách đất đi.

Chúng đệ tử phấn khích không thôi. Phong Lôi Môn lại có thêm một cường giả tương lai. Các trưởng lão cũng vui vẻ.

Chỉ có Vũ Lôi Vân là suy tư. Hắn hiểu được về sau Vũ Lôi Phong sẽ có con đường riêng của hắn, Phong Lôi Môn nhỏ bé không thể là điểm dừng trên con đường cường đại kiêu hùng.

– Linh Nhi, ngày mai đến thư phòng, ta sẽ giảng giải cho con một chút về Nguyên Lực.


Vũ Lôi Vân nói với Linh Nhi, hắn cũng muốn nuôi dưỡng hạt giống tốt này a, lại còn là con dâu tương lai nữa. Dĩ nhiên Vũ Lôi Vân không thể lãnh đạm với đứa con dâu này.

– Được rồi, Linh Nhi, em lui ra đi. Mời võ sinh Lưu Thiên Kim lên thi phần Quyền Pháp.

Linh Nhi vội lui ra sau, Lưu Thiên Kim đi lên, nàng nhận thanh Đao từ tay Vũ Lôi Phong. Hít sâu một hơi chuẩn bị sẵn sàng.

– Lưu Thiên Kim, hãy thi triển Tứ Linh Đao

Vũ Lôi Phong phất tay ra hiệu. Lưu Thiên Kim nhanh chóng đứng vào vị trí. Đao trong tay lập tức biến ảo.

– Hướng Đông chấp thủ Nghiêm chào

– Chụm về tay phải cầm Đao loan liền

– Đưa chân Tay kéo lên trên …..

Từng tiếng từng tiếng trong miệng Lưu Thiên Kim phát ra. Đao trong tay không ngừng chém vào không khí. Nhìn qua như một thanh đao có linh tính và đang nhảy múa vậy.

Phần thi của Lưu Thiên Kim kết thúc, tuy có hâm mộ, có thể phục nhưng một màn vừa nãy của Linh Nhi vẫn còn luôn ăn sâu trong đầu mọi người. Vậy nên màn thi đấu của Lưu Thiên Kim cũng cứ như vậy mà trôi qua.

– Rất Tốt, cả hai đều đi quyền đúng, đủ, đẹp và dứt khoát. Điểm dừng đúng lúc, mắt hướng phương công không chút qua loa. Ta đánh giá rất tốt phần thi của hai người.

– Vũ Lôi Phong ta truyên bố, phần hai, Quyền Pháp, cả hai đều thông qua.

Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đập tay nhau ăn mừng. Hai nàng đã thành công hai phần thi, hiện tại chỉ còn phần kinh nghiệm chiến đấu mà thôi.

– Phần thi thứ ba, Giao Đấu. Ở phần thi này ta sẽ đích thân kiểm nghiệm trình độ phản xạ và kinh nghiệm võ thuật của hai người.

Nói xong, Vũ Lôi Phong đứng dậy. Áo đen đỏ bay phấp phới, chiếc đai trắng tinh bên hông nổi bật. Nghe những lời này, biết được Vũ Lôi Phong lần nữa xuất thủ. Cả đám đông vô cùng phấn khích.

Ánh mắt Lưu Thiên Kim và Linh Nhi bắn ra chiến ý mãnh liệt.

– Được! Tới đây.

Hết chương 31…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.