Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 289: Cảm Tâm Môn
– Quả thật đúng vậy! Sự đoàn kết tuyệt đối, mối liên kết bền chặt giữa các thành viên với nhau mới chính là điều quan trọng nhất đối với một tập thể!
Ánh mắt mọi người sáng rực, đồng tình nhìn lấy Vũ Lôi Phong, trong lòng không khỏi bội phục cách nhìn nhận của hắn.
Vũ Lôi Phong tiếp tục đặt ra một vấn đề:
– Vậy mọi người cho ta biết, khi thành lập một thế lực mới bằng cách hợp nhất nhiều thế lực như Nghịch Phong Môn chúng ta, cần phải làm gì đầu tiên?
…
– Khốn kiếp! Rốt cuộc thì bọn chúng đã đi đâu?
Thúy Hằng Thánh Địa, các phương thế lực sau nửa ngày vẫn chưa hề rời đi một ai.
Từng luồng tin tức không ngừng truyền đi, các mệnh lệnh tra xét, lục soát tung tích đám người Nghịch Phong Minh trên quy mô toàn Đại Lục Thúy Hằng vẫn không ngừng được ban bố.
Đến cả những thế lực không hề đắc tội với Nghịch Phong Minh cũng vậy, bọn họ chỉ muốn biết tung tích của thế lực này để dễ dàng tính toán đến nước đi tiếp theo
Trước việc cán cân trên Đại Lục Thúy Hằng bị phá vỡ do Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia kết minh, các đại gia tộc cùng thế lực cũng phải có nước đi của chính mình nếu không muốn cục diện phức tạp này cuốn mình theo
Sắc mặt của Bách Lý Lạc Vân cùng Lam Thiên Phong Ba khó coi đến tận cùng, những tưởng đã giết chắc được Vũ Lôi Phong, không ngờ chỉ trong khoảnh khắc cái nịt cũng không còn, một bóng người cũng không thấy đâu nữa
Bất ngờ, Thúy Hằng Thánh Địa run lên từng trận.
Ánh sáng bao phủ khắp đại điện, tiếng muông thú gầm rống vang vọng trời xanh, chấn đến không gian run rẩy
– Thúy Hằng Thánh Địa sắp đóng lại, 50 năm sau mới tiếp tục mở ra chờ đón lần đại hội tiếp theo!
– Mau rời khỏi! Nếu chậm trễ sẽ bị nhốt ở đây đến khi lần đại hội tiếp theo diễn ra đấy!
Các phương thế lực không chút chần chừ, nhanh chóng rời đi
Trên bầu trời, chúng cường giả nhìn về Thúy Hằng Thánh Địa đã trở lại trong lớp phong ấn vững chắc, khẽ thở dài một cái, chuyến đi này công cốc a
Mà vui mừng nhất dĩ nhiên chỉ có Phượng Linh Thần, Long Linh Thần và Lân Linh Thần nhất Tộc, vì chỉ có bọn họ mới có người tiến vào hàng ngũ Thập Đại Cường Giả, các bài danh khác đều bị Nghịch Phong Minh chiếm sạch
Thiên Địa Vực chúng cường giả Thác Bạt Gia – Thiên Địa Giáo hừ lạnh rời đi, không biết tiếp theo sẽ có động thái gì, các thế lực phụ thuộc cũng nhao nhao rời khỏi Thúy Hằng Thánh Địa
Bình Nguyên Thiên Hương.
Các nữ cường giả Thiên Cực Gia và Tứ Huyền Cung cũng không còn bóng dáng, chỉ còn lại hai thế lực vẫn đứng trên không trung nhìn về Thúy Hằng Thánh Địa, chính là Thiên Âm Cung và Thiên Thánh Cung
– Những tưởng Thiên Âm Cung có thêm một nhân tài, không ngờ lại là người khác a.
Haizz
Thiên Mộng Tuyết thở dài, nhìn Thúy Hằng Thánh Địa một chút sau đó phất tay, đám cường giả Thiên Âm Cung tiến về phía Bình Nguyên Thiên Hương
Đội hình Thiên Thánh Cung, Hạ Mộng Ly ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng:
– Ca Ca! Huynh không được làm sao đâu đấy!
Nói thầm một câu, đám người Thiên Thánh Cung cũng rời đi
Quy Linh Thần Nhất Tộc, Bách Lý Gia, Lam Thiên Gia thì không chút câu nệ, nhanh chóng rời đi từ lâu
Ở đội hình Long Linh Thần, Phượng Linh Thần và Lân Linh Thần, có bốn đạo thân ảnh trẻ tuổi không nỡ nhìn về Thúy Hằng Thánh Địa
Phượng Yên Đan cắn nhẹ cánh môi, thầm nhủ
– Cô Cô nói ngươi không làm sao cả.
Có thật vậy không?
Ba người Long Ngạo Thiên, Long Thiên Linh và Lân Kiêu Hùng thì cảm khái
– Nhân tài trong Nhân Loại a, các ngươi không nên có chuyện gì đâu đấy!
Cũng không ở lại quá lâu, toàn bộ mọi người rời đi, các dã thú, thực vật có linh tính lần nữa quy tụ, mọc cao lên rậm rạp che khuất đi Thúy Hằng Thánh Địa, biến nơi này trở về một vùng đất hoang sơ không có dấu chân của con người.
– Không ngờ tiểu tử kia còn có thủ đoạn như thế! Thôi để ngươi tự do vậy, Bán Thần Lực, năm món Thần Khí hình thành Linh Trí, Nguyên Linh Bảo không gian chứa đựng từng ấy người…thú vị
Một thân ảnh từ trong không gian đi ra, nhìn qua Thúy Hằng Thánh Địa một lần sau đó khẽ cười nhẹ, tan biến vào không trung như chưa từng xuất hiện.
…
– Chưởng môn! Ta nghĩ điều cần làm đầu tiên là….
Các đệ tử nhao nhao cho ý kiến, Vũ Lôi Phong vẫn bất động thanh sắc chờ đợi một đáp án
Và hắn đã đợi được, một nữ đệ tử Âm Phong Môn khi trước ánh mắt chợt lóe, nàng nói:
– Thưa chưởng môn! Đệ tử cho rằng, Nghịch Phong Môn chúng ta được hợp nhất từ Tứ Đại Môn Phái cũ và các gia tộc phụ thuộc, long xà hỗn tạp, việc đầu tiên chính là lọc thành viên, tìm ra phản tặc được thế lực khác cài vào! Đặc biệt chú trong đến các thành viên của các gia tộc
Vũ Lôi Phong hài lòng gật đầu tán thưởng, hắn nhìn về phía nữ đệ tử này hỏi
– Ngươi tên gì?
Nữ đệ tử biết mình đã trả lời đúng, nàng mỉm cười chắp tay
– Đệ tử tên: Bạch Dạ Nguyệt!
– Tốt! Tốt! Tốt! Ngươi sẽ là đại đệ tử trong hàng ngũ đệ tử trẻ tuổi Nghịch Phong Môn ta!
– Tạ ơn chưởng môn!
Bạch Dạ Nguyệt vui vẻ cúi đầu lĩnh mệnh, còn chưa biết đại đệ tử có gì hơn đệ tử thường nhưng về phần danh phận đã là tuyệt đối cao
Vũ Lôi Phong chắp tay, hắn nói:
– Chúng ta vốn từng là một liên minh, nay dung nhập thành Nghịch Phong Môn, bên trong có quá nhiều loại người, quá nhiều đệ tử không rõ lai lịch, không rõ mục đích!
– Mà nếu ta nói: “Ai là phản tặc? Bước ra!” Liệu sẽ có ai bước ra sao? Dĩ nhiên là không!
– Nếu còn chứa chấp những người như vậy, sự phát triển của Nghịch Phong Môn sẽ vô cùng khó khăn, vậy nên cái chúng ta cần làm thiết yếu nhất chính là! Tiêu diệt phản tặc!
Đám đệ tử gật gù, chúng trưởng lão hộ pháp đồng tình không thôi, ngay cả đám người Vũ Lôi Vân bọn họ cũng không có ý kiến
– Nhưng…bằng cách nào?
Một câu hỏi cùng lúc hiện lên trong đầu toàn bộ
Vũ Lôi Phong lúc này mới chỉ tay vào đại môn to lớn sừng sững sau lưng mình
– Giới thiệu với mọi người! Đây chính là quà tặng của Thúy Hằng Thiên Đế! Cảm Tâm Môn!
Đám người Vũ Lôi Vân Vũ Lôi Đình giật mình, bọn họ còn đang thắc mắc phần quả của Thúy Hằng Thiên Đế đã biến đi đâu mất, hóa ra nó là cái đại môn này sao?
Toàn bộ ánh mắt ngước nhìn lên Cảm Tâm Môn, vốn họ đã cảm nhận được cái đại môn này bất phàm, nhưng không ngờ đến đây lại là quà của Thúy Hằng Thiên Đế, người sở hữu quyền lực tối cao ở Đại Lục Thúy Hằng này tặng cho chưởng môn
Vũ Lôi Phong tiếp tục nói
– Cảm Tâm Môn! Tên như công dụng, nó có khả năng cảm nhận được nội tâm của người đi qua, ban nãy mọi người đi qua Cảm Tâm Môn để làm nghi thức nhập môn, thực sự mà nói là cách thức giúp ta khảo nghiệm ra phản đồ!
Nghe câu nói này, những người trong lòng có quỷ bất chợt nhảy dựng trái tim, bọn họ lúc đầu còn tự tin tuyệt đối, về sau chỉ bản thân mình có hai vạch khác biệt so với mọi người đã khiến họ bất an, hiện tại nghe nói cái cổng này có thể cảm nhận tâm tư, khiến họ thực sự hoảng loạn, mồ hôi lạnh ứa ra như tắm
Nói xong câu đó, quanh người Vũ Lôi Phong bắn ra sát khí lạnh lẽo, hắn lạnh lùng nói
– Lúc nãy ta đã để các ngươi tự giác đi ra, nhưng đáng tiếc không có ai thức thời, vậy thì đừng trách ta vô tình! Chết!
Bùm…