Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 285: Trong Thiên Mệnh
– Ơ? Sao mọi người cũng ở đây?
Thanh âm ngạc nhiên vang lên từ phía xa, đám người Nghịch Phong Minh theo phản xạ đồng thời quay đầu lại nhìn, chỉ thấy phía bên kia con sông có một vài thân ảnh đang chạy như bay tới.
– Thanh Trưởng Lão?
– Vũ Chấp Sự?
– Tần Hộ Pháp?
Đám người Nghịch Phong Minh liên tục nhận ra người quen trong những người đang tiến đến.
Đám người đang chạy đến cũng vô cùng kinh ngạc
– Bái kiến chư vị Chưởng Môn! Chư vị Thái Thượng Chưởng Môn!
Đám người mới tới liền quỳ một chân hành lễ với Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Đình và những người khác
– Miễn lễ!
Đám người ăn ý nhau cùng nhìn Vũ Lôi Phong, phát hiện tên này đã biến đâu mất từ khi nào, nhìn qua nhìn lại đã thấy hắn cùng chúng nữ nắm tay nhau chạy khắp nơi trong Thiên Mệnh Không Gian tham quan cảnh vật tại nơi này
Bọn họ mới đến vẫn còn bỡ ngỡ chưa biết mình đang ở đâu nên có chút bối rối.
nhưng nhìn thấy những người Nghịch Phong Minh ở lại Phong Vân Sơn không đi tham gia Thập Đại Cường Giả đại hội lại ở đây, bọn họ lại không hề hấn gì nên cũng yên tâm phần nào
Vũ Lôi Phong cũng không có quá vô tâm bỏ bê họ, hắn chỉ tùy tiện giới thiệu cho chúng nữ một chút về Thiên Mệnh Không Gian, cũng không quên len lén khều khều một chút trêu chọc các nàng, khiến mặt ai nấy đều đỏ ửng.
Sau đó hắn liền trở về cạnh đám người Vũ Lôi Vân nhằm giải ngố cho bọn họ.
– Phụ thân đợi một chút, để con gọi toàn bộ mọi người đến rồi sẽ nói tỉ mỉ cho mọi người nghe sau!
Thân ảnh Vũ Lôi Phong lóe lên hóa thành một đạo huyết quang biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Nhìn tốc độ này cũng khiến Vũ Lôi Vân bọn họ than thở không thôi, Vũ Lôi Phong mới chỉ là Ý Hồn Cảnh thôi mà tốc độ gần như sánh ngang Hư Hồn Cảnh như bọn họ rồi, chiến lực như vậy thử hỏi có ai không bất đắc dĩ khi nhìn thấy chứ
Một lát sau, từ bên kia dòng sông bắt đầu có từng đám thân ảnh xuất hiện, số lượng càng lúc càng đông, trong phút chốc đã lên tới con số vài vạn, sau đó là vài chục vạn
– Tại sao tất cả lại ở chỗ này?
Đám người Nghịch Phong Minh ngơ ngác, họ liền nhận ra hơn mười vạn người này đều là người của Nghịch Phong Minh ở lại tọa trấn môn phái khi bọn họ tham gia Thập Đại Cường Giả hội
Cả đám người đông nghìn nghịt quỳ xuống hành lễ với Vũ Lôi Phong và đám người, Vũ Lôi Vân không nhịn được hỏi:
– Đại Hộ Pháp! Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Vị đại hộ pháp Phong Lôi Môn liền kính cẩn nói
– Cách đây mấy hôm, có một vị tiểu thư dáng dấp đẹp vô cùng, từ trước đến giờ ta chưa từng thấy nữ nhân nào đẹp như vậy, cô ấy hàng lâm Phong Lôi Môn ta
– Chúng ta vốn định ngăn cản, thì cô nương ấy lấy ra tín vật Minh chủ Nghịch Phong Minh, còn tưởng minh chủ đã bị cô ta hãm hại thì chiến thú Hắc Ảnh của minh chủ lao ra xác nhận đây chính là người dịch dung mà thành
– Minh chủ nói không lâu sau Phong Lôi Môn chúng ta sẽ bị tấn công, yêu cầu mọi người dọn dẹp sạch sẽ tài nguyên rời đi Phong Lôi Môn, không được để lại một chút gì
– Sau đó minh chủ kể lại nguyên nhân Phong Vân Môn – Bách Lý Gia Tộc và Tử Vân Tông – Lam Thiên Gia Tộc mâu thuẫn với chúng ta, thế là toàn bộ Phong Lôi Môn bắt đầu di dời, toàn bộ thành viên Phong Lôi Môn và các gia tộc phụ thuộc trong Phong Lôi Thành đều cùng muốn tồn vong cùng Phong Lôi Môn nên đã yêu cầu được đi theo
– Sau đó Minh Chủ yêu cầu chúng ta nắm lấy tay nhau, không một ai được đứng một mình, sau đó thì vụt một cái, chúng ta bị truyền tống vào không gian này luôn!
Đám người Phong Lôi Môn thi nhau kể lại những diệu dụng của Thiên Mệnh Không Gian, người thì khen Nguyên Khí Trong nơi đây dồi dào, người thì thích cảnh đẹp.
Tóm lại nơi này so với bất kỳ địa phương nào trên Đại Lục Thúy Hằng đều tốt hơn rất nhiều
Mà chúng trưởng lão của Thiên Thánh Môn, Âm Phong Môn và Vũ Đài Môn cũng thi nhau kể về câu chuyện ở môn phái mình, kể lại quá trình Vũ Lôi Phong đến mang bọn họ vào đây
Nhìn cả đám thi nhau kể với khuôn mặt sùng bái đến đáng sợ, Vũ Lôi Phong mỉm cười hài lòng, hắn âm thầm dùng Tiểu Na Cầu Đạo Ngọc ngưng tụ một đôi giày dưới chân, từ từ bước lên không trung giống hệt như một Phi Hồn Cảnh thực sự trong sự quan sát của hàng chục vạn người
Đứng trước toàn bộ thành viên Nghịch Phong Minh, Vũ Lôi Phong trở lại trạng thái nghiêm túc, ánh mắt quét ngang đám người nói
– Được rồi! Nghịch Phong Minh chúng ta đã tập hợp đầy đủ, nhân đây ta cũng có chút điều muốn nói với chư vị!
Nói đoạn, hắn phất tay, trong Thiên Mệnh Không Gian đột ngột xuất hiện một cái đại môn to sừng sững trước mặt mọi người
Nhìn vào cánh cửa to lớn này, ai nấy đều không tự chủ được hít một hơi thật sâu, đến cả Vũ Lôi Đình, Đặng Vô Tâm, Hạ Mộng Vũ, Phong Lưu Ly chúng cường giả đỉnh cấp của Tứ Đại Môn Phái cũng phải lặng người
Đại môn cao gần trăm thước, nhìn sơ qua đã thấy cánh cổng này như trải qua hàng ngàn vạn năm tuế nguyệt thăng trầm.
Cổng làm từ đá được điêu khắc vô cùng tỉ mỉ, nhìn kỹ sẽ thấy từng chi tiết dù là nhỏ nhất cũng ẩn chứa vô số đồ án phức tạp đến tận cùng
Nhưng nhìn một lúc, người ta sẽ càng khiếp sợ hơn khi phát hiện ra, cái cổng đá này không phải làm từ đá, mà là sự kết hợp vô cùng phức tạp của các vật liệu quý hiếm.
Có chỗ rõ ràng là vàng ròng nhưng lại được điêu khắc và lên màu như một khúc gỗ, còn có một viên Dạ Minh Châu lơ lửng bên trong một khối kim cương.
Không biết người tạo ra cánh cổng này có tạo nghệ đến bực nào mới có thể làm ra một tuyệt tác như vậy
– Nghịch Phong Minh chúng ta đã lâm vào bước đường cùng như hiện tại, đều do Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia áp bức chúng ta! Hiện tại Nghịch Phong Minh còn quá yếu, không thể cùng đám quái vật như bọn họ lấy cứng đối cứng được, như vậy không khác gì tự tìm đường chết
– Vậy nên chúng ta chỉ có thể tạm thời tránh ở nơi này, nhưng một ngày nào đó, ta và các vị sẽ trở lại Phong Vân Sơn, cho bọn chúng biết thế nào là khi dễ người khác
– Quân tử báo thù! Mười năm chưa muộn! Bất quá thì hai mươi năm! Ba mươi năm!
– Một ngày nào đó, khi quay trở lại Phong Vân Sơn! Ta hứa sẽ mang chư vị dùng xu thế như đại hồng thủy quét ngang toàn bộ bọn chúng, rửa sạch mối nhục nhã ngày hôm nay!
Từng thanh âm vang lên, kéo theo không khí trong Thiên Mệnh Không Gian dần dần trở nên nóng rực, ánh mắt mọi người từ ngơ ngác dần trở nên nghiêm nghị pha lẫn hàn ý cùng ý chí sục sôi
– Ta tuyên bố! Giải tán Nghịch Phong Minh!
Đúng lúc mọi người đang đầy khí thế ý chí quyết tâm, Vũ Lôi Phong lại bồi thêm một câu hụt luôn cảm xúc
– Minh chủ….đây là…?
Cả đám người ngơ ngác không hiểu, tại sao hiện tại Vũ Lôi Phong lại muốn giải tán Nghịch Phong Minh
Trên bầu trời xanh thẳm, Vũ Lôi Phong nhìn Cảm Tâm Môn mà Thúy Hằng Thiên Đế tặng cho mình, ý niệm khẽ động, hắn phất tay một cái làm ra vẻ ngầu lòi
Từ trên không trung, Thần Huyết Tổ Chú từ từ rực cháy ánh lửa da cam, Cầu Đạo Ngọc quanh người chuyển thành chín hệ thuộc tính lơ lửng, mái tóc chuyển màu cam dựng đứng, ánh mắt chữ thập yêu dị chớp động khiến ai nấy đều chấn kinh im lặng nhìn trân trối
Những người chưa từng thấy qua còn đỡ, những người đã từng chứng kiến một chiêu Tiểu Na Liên Hoàn Thủ Lý Kiếm con tim siết mạnh một cái
Chính trạng thái này, Vũ Lôi Phong đã một chiêu đánh chết Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn tu vi Phi Hồn Cảnh Thất Trọng.
Vũ Lôi Phong đảo mắt nhìn qua toàn bộ, hắn thả ra khí thế trang bức lâu ngày không thể hiện, sau đó là thần thái như ngồi trên vạn vật vạn năm được đúc kết qua bao năm này cày truyện kiếp trước, ngạo khí mà nói
– Vũ Lôi Phong ta hôm nay muốn khai tông lập phái! Chư vị có muốn cùng ta điên một lần, hướng tới tham vọng bá chủ Đại Lục Thúy Hằng hay không?
Nói xong, cánh tay nhẹ phất, Cảm Tâm Môn thoáng chốc xuất hiện sau lưng Vũ Lôi Phong.
Từ trên cổng lớn dần dần tung chuyển, sau lưng Vũ Lôi Phong dần hiện ra ba chữ như rồng bay phượng múa từ trên Cảm Tâm Môn
Nghịch Phong Môn!