Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 264: Hư Hồn
– Ngươi có một lần cơ hội! Nếu một đòn giết được hắn, xem như thay ta giết hắn! Sẽ có chút quà cho ngươi!
– Nhưng nếu ngươi không đủ bổn sự, sau một đòn bổn tọa sẽ giải khống chế cho hắn! Lúc đó thì ta không bảo đảm tính mạng của ngươi đâu! Ha Ha!
Thanh âm của Thúy Hằng Thiên Đế vang vọng trời cao, những lời này khiến ai cũng sững sờ
Vũ Lôi Phong này, lại có thể cùng Thúy Hằng Thiên Đế làm ra một lần giao dịch như vậy! Xem ra người đã chú ý đến thiên phú của hắn.
– Được! Nhưng xin người để mắt đến những thí sinh còn lại, ta không muốn bọn họ bị dư ba công liên lụy đến a
Không có âm thanh nào phát ra nữa, nhưng thay cho lời nói, tám tia sáng ôn hòa chiếu thẳng vào đám người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ, Phượng Yên Đan, Long Thiên Linh, Long Ngạo Thiên và Lân Kiêu Hùng
Hào quang lập tức bao phủ, quanh người bọn họ xuất hiện một đạo quang tráo, trông vô cùng mỏng manh nhưng lại cực kỳ cứng chắc!
Vũ Lôi Phong yên tâm nhìn chúng nữ, sau đó ánh mắt nghiêm lại, nhìn về Đại Trưởng Lão
Thấy ánh mắt Vũ Lôi Phong nhìn mình, Đại Trưởng Lão nhất thời cảm thấy vô cùng tức giận
– Tiểu tử! Ngươi có biết mình đang tự chuốc họa vào thân không?
Đại Trưởng Lão rốt cuộc không nhịn được quát lớn, toàn thân hắn không cách nào khống chế mà dang rộng tứ chi tạo thành hình chữ “Đại” trên không trung, cái chết đối với hắn là gần như chắc chắn, chỉ có khác ở chỗ ai giết hắn mà thôi!
Vũ Lôi Phong không nói gì, hắn lặng lẽ lấy ra một đống đan dược nhét vào miệng
Những viên đan dược này là chiến tích vơ vét từ trước đến giờ của hắn, sau tám trận chiến, Vũ Lôi Phong cũng khá mệt a, hắn chung quy vẫn là một người trần mắt thịt, cũng biết mệt mỏi chứ
Nhét một đống đan dược trợ giúp khôi phục vào bụng, Vũ Lôi Phong không quan tâm đến Đại Trưởng Lão Phong Vân Môn nữa, trong ánh mắt điên cuồng của Đại Trưởng Lão và tò mò của đám người bên ngoài, Vũ Lôi Phong khoanh chân ngồi xuống, Hỗn Độn Âm Dương Quyết từ từ luyện hóa, khôi phục thương thế và bổ sung tiêu hao
Bên ngoài, đám người Nghịch Phong Minh đứng ngồi không yên, bọn họ không thể yên lòng được a, Vũ Lôi Phong tuy mạnh mẽ, nhưng một kích đánh chết Phi Hồn Cảnh Bát Trọng, tuy bị khống chế nhưng chuyện này nói dễ hơn làm
Trên khán đài, mọi người vui có, buồn có, mà hứng thú xem náo nhiệt cũng có
Đám người Lam Thiên Gia Tộc dĩ nhiên rất vui a, đối thủ của bọn họ, Phong Vân Môn sẽ mất đi một Đại Trưởng Lão, còn Phong Lôi Môn lại càng là mục tiêu họ nhắm đến, tổn thất một tên đệ tử yêu nghiệt bực này, nghĩ thôi đã muốn cười thật lớn a
Đại Trưởng Lão không thể nghi ngờ là một siêu cấp cường giả, trên Đại Lục Thúy Hằng này muốn tìm được một Phi Hồn Cảnh đã vô cùng khó khăn.
Đến cấp độ này mỗi lần đột phá khó như lên trời, không phải cứ muốn là đột phá, cũng không phải cứ tới giới hạn là sẽ đột phá
Muốn đột phá, phải có đủ lĩnh ngộ cùng thiên phú mới có thể thuận lợi mà tấn cấp, nếu lĩnh ngộ không đủ, dù có tu luyện thế nào cũng không bao giờ có thể đột phá lên tầng cấp tiếp theo
Vậy nên muốn tìm được một siêu cấp cường giả Phi Hồn Cảnh Bát Trọng như Đại Trưởng Lão quả thật như mò kim đáy bể, các đại thế lực cũng chỉ có một vài người như hắn mà thôi
Vậy mà giờ đây, Phong Vân Môn mất đi một Phi Hồn Cảnh Bát Trọng, điều này khiến cho toàn bộ những môn phái tại đây có chút cao hứng trong lòng, Phong Vân Môn mất đi một chiến lực mạnh như vậy, sẽ giáng một đòn nặng nề đến tâm lý của bọn hắn
Đám người Lam Thiên Gia Tộc nhìn Vũ Lôi Phong ngồi đó khôi phục, chuẩn bị cho một đòn mà nghiến răng ken két, hận không thể xông tới đánh thằng này chết cho hả giận.
Cũng dùng ánh mắt hình viên đạn liếc nhìn đám người Vũ Lôi Vân.
Lưu Thiên Kim không nể nang gì giết chết hai người Lam Thiên Vô Song và Lam Thiên Phong Ba, đây là nỗi nhục nhã lớn cỡ nào a?
Vốn cũng định lao qua hành cho đám người Vũ Lôi Vân nhừ đòn, nhưng sự xuất hiện của Thúy Hằng Thiên Đế giống như một hồi chuông cảnh tỉnh, Phong Vân Môn phá luật đã khiến người không thể ngồi yên, bọn họ cũng không muốn chết sớm như Đại Trưởng Lão a.
Thế là đám người Lam Thiên Gia nhịn một bụng tức giận đợi lúc đại hội kết thúc, vì trong luật có nói rõ các thế lực không được phân tranh trong địa bàn Thúy Hằng Thánh Địa khi đại hội bắt đầu
Thời gian rất nhanh trôi qua một canh giờ, đám người vẫn một mực quan sát Vũ Lôi Phong đang nhắm chặt mắt ngồi một góc khôi phục, Đại Trưởng Lão thì tuyệt vọng không thôi, từ tuyệt vọng lại hóa thành phẫn nộ, hắn gằn từng chữ trong miệng
– Nếu đã phải chết, vậy ít ra cũng phải kéo tiểu tử ngươi chôn cùng!
Chúng nữ lo lắng, từng đôi mắt đẹp khẩn trương nhìn Vũ Lôi Phong, trong lòng không ngừng cầu nguyện
Phượng Yên Đan phức tạp nhìn nam nhân đang ngồi đó, trong lòng ngổn ngang vô cùng, hắn cải trang thành nữ nhân quá giống đi! Giống đến mức mình không hề nhìn ra được gì, thế là…
Phượng Yên Đan vô thức đỏ mặt lấy tay che miệng nhỏ, nghĩ đến việc mình tựa đầu lên vai nam nhân này ngủ một cách ngon lành, nghĩ đến việc mình bị hắn bế kiểu công chúa suốt một đoạn thời gian, gò má Phượng Yên Đan càng lúc càng nóng
Toàn bộ sự chú ý đều dồn vào Vũ Lôi Phong, hắn ngược lại rất phè phỡn ngồi khôi phục, tâm tình thong thả không thôi
Thêm hai canh giờ trôi qua, Vũ Lôi Phong rốt cuộc mở mắt, khí tức bản thân dưới tác dụng khôi phục khủng khiếp của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, toàn bộ đã hoàn toàn trở lại trạng thái đỉnh phong
– Nào! Đại Trưởng Lão đáng kính! Trước khi chết người có muốn trăn trối gì không?
Đại Trưởng Lão ánh mắt sắc lạnh, sát khí trong mắt ngưng thực đến cực điểm, hắn cười lạnh nói
– Tiểu Tử! Chớ có cuồng vọng, tuy mạng sống của ta khó bảo toàn, nhưng Thúy Hằng Thiên Đế mới có tư cách giết ta! Một nhóc con như ngươi còn chưa đủ bổn sự đâu!
Vũ Lôi Phong Linh Hồn Lực khẽ động, Ý Hồn nâng đỡ cơ thể lên không trung, lơ lửng ngang bằng với Đại Trưởng Lão, hắn cũng không hề xem thường tên Đại Trưởng Lão này a, người ta có hơn ngàn năm tu vi, thủ đoạn nhiều vô kể, hắn chỉ mới tiếp xúc với tu luyện gần 4 năm, vẫn chưa đến mức não tàn xem trời bằng vung mà tự đắc
– Nhưng mà…!Không thử sao biết được?
Vũ Lôi Phong nhìn Đại Trưởng Lão nói một câu, khiến tên này bật cười
– Ngu ngốc, Thúy Hằng Thiên Đế chỉ hạn chế di chuyển của ta mà thôi, toàn bộ thủ đoạn phòng ngự khác ta đều có thể thi triển! Vậy tiểu tử ngươi nghĩ rằng một tên Ý Hồn Cảnh lại có thể giết được ta sao? Không nói đến giết, làm ta rụng một cọng lông căn bản cũng không thể!
Nói xong, Đại Trưởng Lão liền cười nhạt, lực lượng toàn thân biến ảo, nụ cười dần trở nên trong suốt
Trong suốt sao?
Đúng vậy đấy, không chỉ nụ cười, mà là toàn thân hắn trở nên trong suốt
Vù vù…
Gió nhẹ thổi, Đại Trưởng Lão thanh âm vang vọng trời cao
– Vũ Lôi Phong, muốn lấy mạng ta sao? Cái này chỉ Thúy Hằng Thiên Đế mới đủ tư cách thôi! Ngươi căn bản muốn chạm vào ta cũng không được!
Theo thanh âm lão truyền ra, gió càng lúc càng thổi mạnh, cũng là lúc thân thể Đại Trưởng Lão trở nên mơ hồ
Hư Hồn – Năng lực đặc trưng khi đạt đến Hư Hồn Cảnh! (12 sao)
– Hư Hồn….!Chết tiệt!
Trên đài cao, đám người Nghịch Phong Minh siết chặt tay
Hư Hồn, là trạng thái Đấu Sĩ hóa thân hư vô, trở thành thuộc tính thiên địa, nhưng Hư Hồn Cảnh có thể dùng chúng để ẩn nấp, mai phục, tấn công và phòng ngự
Và người có tu vi càng cao, Hư Hồn sẽ càng mờ ảo, Phi Hồn Cảnh Bát Trọng như Đại Trưởng Lão hiện tại khi hư hồn sẽ chỉ thấy một đám gió dao động mà thôi
– Trạng thái Hư Hồn có thể tránh mọi công kích vật lý và linh hồn, nếu dưới Hư Hồn Cảnh , vậy thì đừng mơ mình sẽ đánh được tên này
Vũ Lôi Phong nghĩ thầm