Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 260: Cơn Bão Trở Về


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 260: Cơn Bão Trở Về


– Tiểu Na yêu dấu.

Nhiệm vụ Trang Bức ta đã hoàn thành, lệnh cấm tháo bỏ lớp dịch dung Phong Linh Nhi này cũng có thể hủy đi rồi chứ?
Tiểu Na trong đầu thở dài, khuôn mặt lộ vẻ tiếc nuối rưng rưng khóc thút thít
– Hu Hu! Ta còn chưa bóp đã!
– Nàng…
Vũ Lôi Phong hết nói nổi, lắc đầu ngao ngán, Tiểu Na cũng nghiêm túc trở lại, nàng nói
– Được! Có thể giải!

Trên chiến đài, Hắc Y trưởng lão vốn đang vô cùng khó chịu khi mình bị cắt lời, nữ nhân trước mắt này không nói hai lời trực tiếp giết chết đại thiếu gia tư chất SSR trăm năm hiếm gặp của Phong Vân Môn, còn bắt hắn đọc kết quả
Nhưng mà lời còn chưa ra khỏi miệng lại bị chặn mất, việc như vậy, ai cũng không tránh khỏi giận dữ, huống chi hắn vốn đã cay cú Phong Linh Nhi vô cùng
– Nhìn cho kỹ xem.

Ta là ai?
Thanh âm Phong Linh Nhi vang vọng khắp Thúy Hằng Thánh Địa, tuy âm lượng không lớn nhưng hoàn hảo lọt vào tai mỗi người
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt toàn bộ người ở đây khẽ biến sắc
Chúng nữ Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Trần Lệ, Hồ Điệp Y có chút chờ mong, cũng có chút tò mò, tên Vũ Lôi Phong này cuối cùng cũng lộ diện, để xem hắn hóa trang kiểu gì?

Toàn bộ mọi người ở đây lại không có nghĩ đến người trên sân đấu căn bản là một tên nam nhân, bọn họ cũng chỉ thoáng nghĩ, Phong Linh Nhi này hiện tại thực sự công khai thân phận chân chính của mình
Thực ra ý nghĩ này đã sớm len lói trong đầu họ, bởi vì Thiên Âm Cung cũng chỉ là một trong Tứ Đại Môn Phái của Bình Nguyên Thiên Hương mà thôi, không có khả năng bồi dưỡng ra một đệ tử khủng bố như thế được
Về phần đám người Nghịch Phong Minh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Phong Linh Nhi trên sân đấu, đám người Vũ Lôi Vân, Đặng Vũ, Hạ Mộng Phàm và Phong Tiểu Nhã lại tò mò giống hệt chúng nữ, bọn họ rất chi là thắc mắc không hiểu tại sao Vũ Lôi Phong có thể cải trang thành nữ nhân giống đến vậy
Rồi trong khoảnh khắc, toàn bộ người ở đây đồng tử có chút co rút lại, khóe miệng cũng từ từ há ra
Trên chiến đài, thân ảnh phong hoa tuyệt đại, tuyệt mỹ vô song của Phong Linh Nhi đang chìm trong ngọn lửa da cam bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói mắt
Chỉ thấy ngọn lửa da cam tiêu biến, lần nữa lộ ra y phục đỏ đen cùng thân thể mê người của Phong Linh Nhi, tóc đen không gió tự bay, đôi mắt giai nhân nhắm chặt không màng thế sự
Mái tóc tung bay lúc này chợt phát ra kim quang ngập trời, chúng đang từ một mái tóc mềm mượt của tiên tử, bỗng chốc dày lên rất nhiều, khí chất thanh cao làm bao nữ nhân đố kị cũng không còn, thay vào đó là một mái tóc đen nâu đầy dã tính
Trên gương mặt tuyệt mỹ, nước da trắng hồng rạng rỡ dần sạm lại, biến đổi thành màu sắc phong trần khói lửa của một người từng trải qua bao trận huyết chiến
Đôi mắt ngập nước mê người, luôn làm người ta xiêu lòng khi nhìn vào cũng chợt lóe, lông mày lá liễu nhanh chóng rậm hơn, xếch lên thành mày kiếm, đôi mắt cương nghị cũng theo đó hiển hiện.

Vũ Lôi Phong mở mắt, trong mắt bùng phát hào quang da cam cùng đôi đồng tử hình chữ thập yêu dị, khí thế hiên ngang
Những đường nét nữ tử yểu điệu trên gương mặt kia chỉ trong phút chốc không thấy đâu nữa, thay vào đó, lộ ra một khuôn mặt vô cùng anh tuấn
Vũ Lôi Phong!
Khán giả còn chưa kịp phản ứng, thì tình cảnh tiếp theo lại làm họ trợn tròn mắt
Thân thể ba vòng lồi lõm mê người kia vậy mà đang từ từ cao lớn lên.

Cánh tay ngọc ngà trở nên thô hơn, màu da đậm hơn, từng khối cơ bắp hiện lên trên cánh tay nữ thần của toàn bộ nam nhân lúc này
Bộ ngực đầy đặn hoàn hảo phút chốc teo lại, thay thế chúng là một bộ ngực cơ bắp cuồn cuộn của nam tử.


Bờ mông đẫy đà cũng không còn nữa, đôi chân dài miên man thon thả cũng thành một đôi chân rắn chắc với những đường gân ẩn hiện
Cuối cùng, y phục nữ nhân trên người Phong Linh Nhi biến mất, thay vào đó là một bộ áo bào đỏ đen đầy khí phách nam nhân, tà áo đỏ đen xen kẽ mà bay, từng tà áo lại được xẻ ra làm nhiều tà nhỏ, một phong cách độc nhất vô nhị
Bên hông, chiếc đai trắng tua đại diện cho cảnh giới tối cao của Võ Cổ Truyền lần nữa được tung bay cùng người bạn đỏ đen chí cốt, vô cùng ngầu lòi
Biến hóa xong xuôi, Vũ Lôi Phong nắm nắm lại đôi tay, đấm nhẹ ra không khí vài cái, khẽ mỉm cười
– Đây mới thực sự là ta!
Trong Thúy Hằng Thánh Địa, từng đôi mắt trợn tròn đến mức muốn rớt ra ngoài, bọn họ thực sự không thể tin tưởng được chuyện gì đang xảy ra
– Đó là ai? Phong Linh Nhi của ta….làm sao có thể?
– Trời ơi…thì ra từ đầu đến giờ, Phong Linh Nhi lại là do một tên nam nhân dịch dung mà thành sao?
– Á Á! Cứu mạng a! Mắt ta, mắt ta sắp hỏng mất rồi!
– Ọe…ọe…ọe! Con mẹ nó! Ta trước đó còn có ý nghĩ muốn mang nàng lên giường cưng chiều một phen, giờ nghĩ lại thật con mẹ nó buồn nôn!
– Ọe!
Nhất thời, tiếng hít sâu một hơi khí lạnh, tiếng cảm thán còn có cả tiếng nôn ọe vang vọng từ khắp nơi trên khán đài
Chúng nữ ánh mắt mê ly, đã quá lâu rồi các nàng không được nhìn thấy bộ dạng của hắn, tính toán thời gian cũng đã hơn nửa năm rồi
Nhìn Vũ Lôi Phong so với lần chia tay trước kia lại càng có thêm một tia uy vũ phong trần, khiến bọn họ không tự chủ được mà đỏ hồng đôi gò má
Trong đầu chúng nữ lại không tự chủ được nghĩ về thứ kia, Linh Nhi và Hồ Điệp Y vẫn khăng khăng khẳng định Vũ Lôi Phong trong bộ dạng Phong Linh Nhi hoàn toàn trăm phần trăm là nữ nhân, không thể sai được.


Vậy…cái thứ kia đã mọc lại chưa?
Cạnh chúng nữ, ánh mắt của Phượng Yên Đan trở nên vô cùng mờ mịt, trong lòng nàng đang có hàng trăm dấu chấm hỏi quay mòng mòng, tay không ngừng dụi mắt nhìn lại lần nữa cho kỹ xem mình có bị hoa mắt không
Nhưng dụi đi dụi lại, trước mặt nàng vẫn là một tên nam tử vô cùng anh tuấn tiêu sái phong lưu lại không kém phần lạnh lùng vô song tuyệt thế, khiến nàng tạm thời không nói được lời nào
Nhìn thân ảnh trong tà áo đỏ đen đứng giữa chiến đài, mỗi người đều cảm thấy đầu óc mình có chút không đủ dùng a, thuật dịch dung từ khi nào lại bá đạo đến vậy? Ngay cả các bậc thầy dịch dung đang quan sát cũng phải nghiêng người cúi đầu trước thủ đoạn dịch dung bậc này
Quan trọng hơn là, Vũ Lôi Phong hiện tại bắt đầu nhàn nhạt lan tỏa ra khí tức
– Vẫn là Ý Hồn Cảnh Tam Trọng, nhưng lại khác biệt hoàn toàn với Phong Linh Nhi! Trời! Người này rốt cuộc thông thạo thuật dịch dung đến mức nào a! Dung mạo đều có thể giả được, nhưng khí chất và khí tức căn bản không thể sai được.
– Vậy mà người này so với Phong Linh Nhi hoàn toàn như hai người khác nhau, một chút tương đồng cũng không có!
Toàn trường chấn động tuyệt đối, ngay cả các cường giả Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần cũng không tránh khỏi há hốc mồm, thế lực càng lớn, những lợi hại trong việc dịch dung thay đổi cả khí tức lại càng làm họ giật mình, nếu thuật dịch dung lợi hại thế này mà ai cũng biết, vậy thế giới này loạn thực sự cũng không nhất định
Vũ Lôi Phong hít sâu một hơi, khẽ hắng giọng một tiếng, thanh âm vang vọng khắp nơi
– Toàn bộ người ở đây nghe cho rõ đây! Phong Linh Nhi căn bản không hề tồn tại! Thiên Âm Cung chẳng qua là bị ta lợi dụng để tiến vào cuộc thi này mà thôi! Những việc ta làm đối với Thiên Âm Cung không có chút quan hệ nào!
– Ta…là Vũ Lôi Phong! Người của Phong Lôi Môn!
Oành! Một tiếng nổ như vang vọng trong đầu những người ở đây!
– Vũ Lôi Phong? Chưa hề nghe qua…
Những người ở các khu vực xa xôi như Bình Nguyên Thiên Hương, Thiên Địa Vực, Thảo Nguyên Xích Diệm và Vạn Lâm Sơn Mạch đều ngẩn người, Vũ Lôi Phong là thằng nào? Chưa từng nghe qua a, cũng chẳng có ấn tượng gì
Những người ở gần khu vực Phong Vân Sơn như Tử Đỉnh Sơn, Đông Hải, Lãnh Kim Hàn Băng Sơn thì ánh mắt khẽ biến đổi, cái tên này có vẻ khá quen thuộc thì phải
Bỗng một người nhớ ra điều gì, khiếp sợ nói
– Vũ Lôi Phong…Vũ Lôi Phong…Tam thiếu gia Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn, ba năm trước tại Tứ Môn Tranh Tài Phong Vân Sơn bộc lộ tư chất UR trong truyền thuyết với ba thuộc tính Hỏa – Băng – Phong? Có tin đồn hắn bị Phong Vân Môn ám sát, đã sớm mất mạng…
– Là hắn! Thì ra là hắn! Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn, tư chất UR.

Hắn còn chưa chết!

Lúc này, đã dần dần có người nhận ra thân phận của Vũ Lôi Phong, một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn.

Rất nhanh, thông tin đại khái về Vũ Lôi Phong đã được truyền khắp thánh địa
Đám người ai cũng hứng thú đánh giá thanh niên khí thế hiên ngang dưới đài kia, có hâm mộ, có ghen ghét, có e ngại cũng có phức tạp buồn nôn
Mấy tên buồn nôn chính là một đám đem trái tim mình trao cho Phong Linh Nhi, giờ đùng một cái, nữ thần trong lòng họ thành một thằng đực rựa đẹp trai hơn cả bản thân mình, nghĩ đến viễn cảnh đầy mùi dầu ăn kia khiến cả đám không rét mà run.
Khu vực Phong Vân Môn, nguyên một đám người mặt đen như đít nồi, Bách Lý Lạc Vân trong lúc thất thần đã bóp nát chiếc ghế hắn đang ngồi từ bao giờ
Đám người Tử Vân Tông – Lam Thiên Gia Tộc lại khẽ truyền âm với nhau tính toán gì đó, hiển nhiên không phải tốt lành gì
Khu vực Bình Nguyên Thiên Hương, chúng nữ tâm tình phức tạp đến vạn phần, nhất là mấy nữ Thiên Âm Cung.
Thiên Mộng Tuyết thở dài một tiếng, dựa ra sau ghế khẽ than nhẹ
Vũ Lôi Phong dưới sân đấu, khí tức bùng nổ hung mãnh dị thường, ánh lửa da cam lại bùng phát, trạng thái Thần Huyết Tổ Chú lại hiện ra.
Quanh người hắn, một cơn lốc nhè nhẹ thổi, cơn lốc này mang theo một loại khí lạnh lẽo của Băng hệ, trên tay hắn, một ngọn lửa đỏ cam bốc cháy hừng hực.

Tay kia lại là một ngọn lửa tím yêu dị bập bùng
– Đó chính là ba thuộc tính của Vũ Lôi Phong, Phong – Băng – Hỏa! Thì ra lời đồn là thật!
Nhìn thấy ba loại thuộc tính, dấu hiệu của tư chất UR, mọi nghi ngờ về tính đúng đắn của tin đồn mất hết, mọi người khiếp sợ nhìn Vũ Lôi Phong
– Nếu hắn là Vũ Lôi Phong! Sao hắn lại có U Minh Tử Hỏa của Đồ Phong Vân?
Một người khó hiểu thấp giọng hỏi
Có thánh phân tích chuẩn bị gáy, đúng lúc này, quanh người Vũ Lôi Phong lại có thêm một đạo khí tức


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.