Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 133: Chênh Lệch Quá Lớn!
– Cẩn thận!
Trần Lệ biến sắc hô lớn, từ bức tường băng của huyết y nam tử bất chợt mọc ra một cái gai cực lớn nhắm thẳng vào người Vũ Lôi Phong đang lao đến
Vũ Lôi Phong giật mình, hắn vội đưa Trường Hồng Kiếm đến đón lấy băng trụ đang đâm tới, cánh tay vung kiếm nhanh đến cực hạn hòng chém nát nó
Nhưng không! Tốc độ của băng chông quá nhanh, lại vô cùng cứng cáp bởi tu vi kẻ này quá cao, không phải thứ mà một Nhập Hồn Cảnh có thể chống lại
Phập!
Âm thanh da thịt bị đâm đến nhanh chóng truyền ra, Vũ Lôi Phong đau đớn bị chấn văng đi, trên bụng vẫn găm một thanh băng to bằng cánh tay
Cũng may là Trường Hồng Kiếm bất phàm, là hàng của Hệ Thống KOF nên sắc bén vô cùng, Vũ Lôi Phong thành công chém nát phần lớn kích thước của cái gai băng này, nếu không sợ rằng thân thể hắn đã bị xé toạc ra rồi
Cắn răng chịu đựng sự đau đớn truyền ra từ bụng, còn có sự tê dại khi băng xâm nhập vào cơ thể, Vũ Lôi Phong chật vật thở dốc bò dậy, hắn bây giờ trông thật thảm, máu me đầm đìa ướt cả y phục, chiếc đai trắng đeo ở hông đã bị nhuộm đỏ thừ bao giờ
Tôn Sách cắn răng, Hắc Ảnh cũng ánh mắt lạnh lẽo nhìn huyết y nhân trước mắt, nếu không phải Vũ Lôi Phong truyền âm bảo nó đừng xen vào thì Hắc Ảnh đã sớm lao đến xé xác tên kia rồi
Vũ Lôi Phong lần nữa đứng lên, cái gì hắn yếu chứ độ lì đòn thì hắn có thừa, Vũ Lôi Phong đã từng nếm chịu đau đớn gấp ngàn lần như thế này khi hệ thống khảo nghiệm.
Lúc còn là Hồi Trí yếu ớt hắn cũng là vua lì đòn khi không chút Nguyên Lực bị đánh đến thân tàn ma dại vẫn không chết
Là do thân thể hắn không bình thường, sự luyện tập cũng khác thường
Thấy Vũ Lôi Phong đứng lên, huyết y nhân cũng phải thầm khen sức chịu đòn của tên này, vậy mà vẫn không chịu khuất phục
Huyết y nam tử lúc này bắt đầu cảm thấy phí thời gian, nếu còn đánh nữa sẽ có không ít người kéo đến đây, dù hắn có đuổi cũng không thể đuổi hết nên phải giải quyết người này nhanh gọn
Nghĩ là làm, hơn hai mươi cột băng lơ lửng xung quanh người hắn, được Nguyên Lực gia trì tạo thành từng gai băng nhọn hoắt to lớn, mỗi cây cũng khoảng đường kính hai mét
– Chết đi! Hàn Băng Liên Sát!
Hai mươi trụ băng bạo loạn mà bay, mũi chông bén nhọn nhắm thẳng đầu Vũ Lôi Phong đâm tới, hai mươi cự băng nhắm thẳng, Vũ Lôi Phong chắp cánh cũng khó thoát
– Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng a.
Đã vậy thì!
Vũ Lôi Phong thở dài, Trường Hồng Kiếm phát sáng!
– Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ! Tường Gió!
Trường Hồng Kiếm vẽ ra một vòng cung trước mặt Vũ Lôi Phong, một bức tường đậm đặc Phong Nguyên Lực hiển hiện
– Bức tường mỏng manh đó có thể chặn được Băng Sát của ta sao? Tiểu tử ngươi quá ngây thơ
Nhìn thấy tường gió, huyết y nhân cười lạnh.
Hắn không tin bức tường mỏng kia có thể chặn hết, huống gì tu vi hắn cường đại hơn
Ầm Ầm Ầm Ầm
Rắc! Rắc! Rắc!
Choang! Choang!
Thanh âm nứt vỡ vang lên đinh tai nhức óc, huyết y nhân đôi mắt trợn to như muốn lòi ra
Chỉ thấy hai mươi trụ băng của hắn khi va đập vào tường gió thì ầm ầm vỡ vụn, không một thanh băng nào thành công xuyên qua bức tường mỏng manh làm từ Phong Nguyên Lực kia
– Ủa! Khoan!
Đang kinh ngạc đánh giá tường gió, huyết y nhân bỗng chợt nghĩ ra điều gì…
– Phong! Lôi! Hỏa! Ngươi….Ngươi…Ngươi!!!
– Ba Hệ! Tư chất UR
Huyết y nhân run run nói, hắn không ngờ có một ngày bản thân mình có thể tiếp xúc với một tuyệt thế thiên phú.
Tư chất UR trong truyền thuyết
– Vì cái gì? Một thằng nhóc hít mũi chưa sạch như nó lại có tư chất truyền thuyết, công pháp bá đạo, Nguyên Linh Khí bất phàm? Vì cái gì ta lại không có?
Một cảm ganh tị dữ dội bùng phát lên trong lòng huyết y nhân, sự ghen ghét chuyển thành sát ý
– Yêu nghiệt như ngươi! Chỉ có chết mới giữ được nền hòa bình cho Đại Lục Thúy Hằng
Huyết y nhân gào to, thân ảnh biến mất tại chỗ, hắn lao vào tường gió muốn bổ đôi nó
Cự kiếm giơ lên, mạnh mẽ tung ra một đòn cực mạnh, huyết y nhân nhắm thẳng đỉnh đầu Vũ Lôi Phong
– Vũ Hoa Kiếm Pháp! Thiên Mộc Quấn Quanh!
Vũ Lôi Phong giơ tay, Mộc Nguyên Lực bùng phát, từ dưới chân huyết y nhân mọc lên hàng loạt dây leo và các gốc cây ngáng đường, hơn thế nữa là từ trên ngọn các cây trong rừng đều bắn ra hàng trăm dây leo, nhằm thẳng huyết y nhân trói chặt
– Mẹ nó! Còn có cả Mộc Nguyên Lực?
Không ngừng chém đứt các dây leo, huyết y nhân điên cuồng, hắn từng nghe tư chất UR trong truyền thuyết có thể dùng ba loại Nguyên Lực
Nhưng rõ ràng thanh niên này dùng tới bốn loại.
Phong – Lôi – Mộc – Hỏa
Còn đang mải mê chém đứt các dây leo, huyết y nhân lần nữa mất bình tĩnh
Từ dưới chân hắn, vô vàn gai băng không ngừng đâm lên
– Lại còn cả Băng Nguyên Lực của ta? Kẻ này là ai?
Huyết y nhân thực sự cảm thấy mình bị điên rồi, kẻ này có hẳn năm loại Nguyên Lực, thiên phú này lại siêu việt UR rồi
– Trường Hồng Kiếm Pháp! Hỏa Long Khiếu Thiên!
– Băng Phách Kiếm Pháp! Bão Băng Giá!
– Tử Vân Kiếm Pháp! Tử Khí Đông Lai!
– Vũ Hoa Kiếm Pháp! Sinh Sinh Bất Tức!
– Bôn Lôi Kiếm Pháp! Lôi Động Cửu Thiên!
– Phong Tuyệt Đệ Nhất Kỹ! Bão Kiếm!
Theo từng đường kiếm, Vũ Lôi Phong không ngừng triển khai công kích, hắn liên tục đánh ra các loại thuộc tính, điêu luyện đến cực điểm
Hỏa long mang theo ngọn lửa ngập trời không ngừng quấn quanh huyết y nam tử, khiến hắn phải dùng Nguyên Lực chống lại sức nóng, Phía dưới chân, từng cái gai băng không ngừng phá đất mà đâm lên, khiến hắn liên tục phải né tránh.
Mà hơn nữa là không gian trở nên lạnh giá đến cực điểm, khiến động tác của huyết y nhân trở nên chậm chạp hơn một chút
Khiến huyết y nhân càng khó chịu hơn nữa, tử khí âm thầm của Tử Vân Kiếm pháp lại khiến sinh lực hắn bị giam cầm, bản thân lâm vào tình huống mỏi mệt đến lạ, xung quanh lại có hàng trăm dây leo không ngừng quấn lấy, khiến hắn phải chém liên tục.
Trên trời cao, hàng trăm tia chớp màu đỏ không ngừng oanh kích vào đầu, huyết y nhân cảm thấy mình thật ủy khuất
Cả người bị Băng và Tử Vong khí làm cho chậm chạp, dưới không ngừng bị băng đâm lên, xung quanh dây leo không ngừng bám lấy, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt quanh người, lại còn có cuồng phong cắt vào da thịt đau nhói.
Vừa phải né băng dưới chân, vừa phải tránh lôi điện oanh kích trên đầu
Từng luồng công kích tuy nhỏ yếu, nhưng lại phối hợp với nhau cực kì hoàn mỹ, bổ trợ lẫn nhau vô cùng khó chơi, khiến cho huyết y nhân trở nên chật vật không thôi
Nhìn không gian muôn màu đủ loại thuộc tính trước mắt, trái tim của Trần Lệ đập nhanh đến cực hạn, nam nhân này hai năm trước không lẽ còn giấu nghề sao? Hắn rõ ràng đang thi triển năm loại Nguyên Lực
Trong lúc huyết y nhân còn đang bận bịu xử lý đống dây leo và băng lôi oanh kích, Vũ Lôi Phong lần nữa xuất kiếm
– Tử Vân Kiếm Pháp! Kiếm Đoạn Phong Vân!
Thân ảnh Vũ Lôi Phong tiêu thất, lập tức xuất hiện sau lưng huyết y nhân, từ chỗ hắn biến mất cho đến nơi Vũ Lôi Phong xuất hiện lập tức được hàng trăm tàn ảnh kiếm minh nối liền với nhau, hàng trăm phong kiếm chém cực mạnh vào không khí, trong đó có cả thân thể huyết y nhân
– Bát Thức Quỷ Thiêu!
Kỹ năng khống hỏa mới, U Minh tử Hỏa bùng phát, trên tay Vũ Lôi Phong ngưng tụ ngọn lửa cực mạnh màu tím, lập tức ném về phía huyết y nhân
Thảm cảnh xảy xa, dưới tác dụng của U Minh Tử Hỏa, huyết y nhân đứng đơ ra như tượng, toàn bộ lôi điện oanh thẳng vào đỉnh đầu, toàn bộ chông băng đâm thẳng từ dưới lên, phong đao liên hoàn cắt vào da thịt, các dây leo mang theo gai độc tố quấn quanh, hỏa long thuận đà đâm thẳng vào người hắn
Ầm Ầm!
Khói bụi ngập trời!
Từng luồng công kích dần biến mất, Vũ Lôi Phong mệt mỏi chống Trường Hồng Kiếm xuống đất mới có thể đứng vững, hắn chăm chú nhìn về nơi huyết y nhân đang bị bao phủ trong khói bụi
Làn khói dần tan đi, Vũ Lôi Phong ánh mắt co rụt lại khi nhìn thấy kẻ trước mắt
Huyết y nhân trước mắt, vẫn không chút gì gọi là bị tổn thương cả, hắn vẫn đứng yên tại chỗ, toàn thân được bao bọc bởi một lớp băng dày đặc, hắn tự đóng băng bản thân để tránh né toàn bộ công kích
Trần Lệ và Tôn Sách khó khăn nuốt xuống một ngụm khí lạnh, chuỗi công kích kia của Vũ Lôi Phong nếu là bọn họ gánh chịu không thể nghi ngờ sẽ vô cùng chật vật, công kích như vũ bão không ngừng oanh tạc lên thân, vậy mà kẻ này vẫn bình an vô sự như không có gì xảy ra
Hắc Ảnh ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo, nhìn thấy chủ nhân ăn thiệt thòi khiến nó điên cuồng, chỉ cần một ý niệm của Vũ Lôi Phong là Hắc Ảnh sẽ lao đến xé xác kẻ này ngay lập tức
Lớp băng tan vỡ, để lộ ra khuôn mặt khó coi của huyết y nhân
– Tiểu tử! Ngươi xác thực đã làm lão phu phải nghiêm túc rồi đấy!
Huyết y nhân cả đời này chưa từng gặp kẻ nào khủng bố như tên này, chưởng khống năm loại thuộc tính, công kích liên miên bất tuyệt mà còn liên kết chặt chẽ, hắn hạ quyết tâm phải đánh chết kẻ này
Vũ Lôi Phong lần nữa phun máu, vết thương nơi bụng bị thanh băng đâm vào đã chuyển biến phức tạp, tuy đã cầm máu nhưng dư ba công vẫn vô cùng vô tận công phá nội tạng
– Không ổn, cái duy nhất mình thiếu là lực lượng
Vũ Lôi Phong nhủ thầm, xét về thủ đoạn, hắn tự tin ăn đứt người này nhưng Nguyên Lực bản thân lại quá yếu, tuy đã rộng gấp đôi người cùng cấp nhưng đó lại là cùng cấp mà thôi, muốn vượt một lần bảy cấp, còn là một đại cảnh giới, cách biệt quá lớn khiến thủ đoạn của mình trở thành trò cười trong mắt huyết y nhân
– Đang đánh nhau! Ngươi tập trung vào!
Thanh âm như tử thần đòi mạng bất chợt vang lên bên tai, Vũ Lôi Phong liền phản ứng, Trường Hồng Kiếm vung mạnh qua phải
– Tìm chết!
Huyết y nhân cười gằn, Cự kiếm đối đầu với Trường Hồng Kiếm
Keng!
Hai kiếm chạm nhau, hoa lửa tung bay khắp không gian
– Sao có thể?
Huyết y nhân trợn trừng mắt, bởi vì Trường Hồng Kiếm nhỏ nhắn vậy mà đang cắt sâu vào cự kiếm của bản thân
– Thiên Băng Kiếm của ta là Nguyên Linh Khí 7 sao hiếm có, vậy mà dưới một chém của tiểu tử này lại bị cắt sâu vào?
Huyết y nhân liền nhảy ra, sợ hãi nhìn Trường Hồng Kiếm màu đỏ cam đang phát ra ánh sáng chói lóa trong tay Vũ Lôi Phong, lại nhìn về thanh kiếm đang bị cắt vào một chút của mình
– Oắt con! Dùng mạng của ngươi đền kiếm cho lão phu đi!
Huyết y nhân hết ăn cục giận này đến cục tức khác, hắn mặc kệ không thèm nương tay trêu chọc kẻ này nữa, đánh chết rồi hốt bảo vật là xong
– Chấn Băng Quyền!
Đã có kinh nghiệm công kích từ xa bị tường gió cản lại, lần này huyết y nhân trực tiếp lao thẳng vào đấm cho tên nhóc kia đi chầu ông bà luôn cho nhanh
– Ngự Lôi Thuấn Di!
Vũ Lôi Phong liền động, lôi điện dưới chân lại lóe lên, thân ảnh lần nữa biến mất để lại một tàn ảnh
– Ngây thơ quá!
Huyết y nhân lắc đầu, từ xung quanh người hắn, hàng ngàn gai băng xuất hiện, bốn phương tám hướng, trên không trung, dưới mặt đất, không ngừng bắn ra liên miên không ngớt, không dứt
Thì ra một quyền kia chỉ là mồi nhử mà thôi, mục đích thực sự của huyết y nhân là dụ hắn thuấn di sau đó tung ra công kích quần thể của mình
– Thời gian hồi chiêu của tường gió còn chưa đến! Không ổn rồi
Vũ Lôi Phong nhìn hàng ngàn gai băng tứ phương bắn ra, đương nhiên hắn cũng nằm trong phạm vi đó, không thể né tránh vì có nẽ cũng trúng cái gai băng khác
– Võ Cổ Truyền! Nội Công! Nội Lực! Mạ!
Vũ Lôi Phong không chút chần chừ, Nội lực của Võ Cổ Truyền kiếp trước khởi động, kết hợp cùng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực, toàn bộ không chút giữ lại mà lao ra tạo thành một tầng lá chắn trước mặt
Phập! Phập!
– Lôi Phong!
– Thiếu Gia!
– Chủ Nhân!
Trần Lệ, Tôn Sách và Hắc Ảnh cùng lúc hét lớn, trước mắt họ, Vũ Lôi Phong cản lại được một vài thanh băng sau đó là hơn năm thanh băng khác thay nhau đâm vào tay chân hắn, bụng cũng bị trúng một băng trụ lần nữa tuôn máu
Thân thể bị chấn bay về phía sau, Trần Lệ nhanh chóng lao tới ôm Vũ Lôi Phong hắn vào lòng, Tôn Sách cùng Hắc Ảnh cũng tiến tới
– Khốn kiếp! Ngươi chết đi!
Hắc Ảnh nghiến răng, yêu khí phóng xuất muốn lao vào huyết y nhân
– Hắc Ảnh! Lui ra!
Thanh âm uy nghiêm nhưng chật vật của chủ nhân nó lại vang lên, Hắc Ảnh đành nghiến răng lui lại
– Lôi Phong! Chúng ta chạy đi! Huynh không thể chống lại hắn được đâu!
Trần Lệ nước mắt tuôn rơi nhìn Vũ Lôi Phong trong bộ dạng thê thảm đến cùng cực, cả người đã tràn ngập trong máu tươi.
– Đành vậy! Nhưng ta muốn tự tay giết hắn!
Vũ Lôi Phong khó khăn ngồi dậy, hắn mỉm cười âu yếm gạt đi nước mắt trên khóe mi Trần Lệ, trên tay xuất hiện một cái hộp ngọc
– Bạo Huyết Ma Hồn Đan!