Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 119: Nuôi Ong Tay Áo
– Này Tôn Sách huynh! Phong Vân Môn thực sự rất to lớn sao? Sao ta chưa từng nghe nói đến?
Trên đường đi, Vũ Lôi Phong hỏi Tôn Sách
– Ngươi đã 18 tuổi, cũng nên biết nhiều một chút!
Tôn Sách khẽ cười nói
– Phong Vân Môn là một trong Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo.
Thống lĩnh toàn bộ Phong Vân Sơn.
Vì chúng ta nắm giữ trong tay Phong Thần Khí!
– Phong Thần Khí?
Vũ Lôi Phong khẽ hỏi lại
– Đúng vậy! Phong Vân Sơn đâu đâu cũng là Đấu Sĩ tu luyện Phong Nguyên Lực, chỉ có một số ít người tu luyện các thuộc tính Nguyên Lực khác
– Mà gia tộc đứng đầu trong Phong Vân Môn là gia tộc nắm giữ trong tay Phong Thần Khí.
Một khi phóng xuất ra Phong Thần Khí, toàn bộ Đấu Sĩ tu luyện Phong hệ sẽ bị áp chế tuyệt đối!
Tôn Sách ánh mắt ước ao nói
– Phong Vân Môn không bao giờ tham gia vào bất kì phân tranh nào trên Phong Vân Sơn, vì vậy không ít người chưa từng nghe qua, trong đó có ngươi.
Phong Lôi Môn, Vũ Đài Môn, Thiên Thánh Môn và Âm Phong Môn chỉ là bốn thế lực lệ thuộc đại diện cho Phong Vân Môn mà thôi
Vũ Lôi Phong gật đầu
Sở dĩ Phong Vân Môn mạnh mẽ một phần là do đệ tử trong môn toàn kẻ thiên phú cao, nhưng quan trọng nhất để có thể thống trị cả Phong Vân Sơn là do Phong Thần Khí
Đây là một loại khí tức di truyền từ tổ tiên, một khi phóng xuất ra sẽ gây hiệu quả áp chế đối với các Đấu Sĩ tu luyện Phong Nguyên Lực
Giống với Hắc Ảnh, uy áp của nó có thể khiến các phi hành Nguyên Yêu Thú bị áp chế đến run rẩy và nguyện thuần phục nó
– Nói như vậy, không lẽ toàn bộ mọi người ở Quân Đoàn Phá Thiên đều là người Phong Vân Môn sao?
Vũ Lôi Phong kinh ngạc hỏi
Tôn Sách khẽ lắc đầu
– Cũng không hẳn, Quân Đoàn Phá Thiên đã thành lập khá lâu, cũng đã có chút danh tiếng trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, người ngoài Phong Vân Môn gia nhập cũng không ít, bất quá trong Quân Đoàn vẫn có hai mươi người Phong Vân Môn
Vũ Lôi Phong trợn mắt kinh ngạc
– Vậy chẳng lẽ, hai mươi người này, tính cả huynh, đều từ tư chất SR trở lên sao?
Tôn Hạo khẽ hừ lạnh
– Đúng vậy! Thân là đệ tử Phong Vân Môn, chỉ có tư chất SR trở lên mới có tư cách được bổn môn thu làm đệ tử, chúng ta toàn bộ đều mang tư chất SR
Vũ Lôi Phong gật đầu với Tôn Hạo, kẻ này trông khá sáng sủa nhưng không hiểu sao tính tình lại cay nghiệt, hắn cũng chẳng làm gì nhưng tên này cứ khó chịu với hắn
– Nếu vậy! Tôn đoàn trưởng có lẽ thực lực vô cùng mạnh mẽ a, huynh có lẽ đã là Đấu Sĩ Lục Tú rồi cũng nên
Vũ Lôi Phong hỏi, Tôn Sách cũng không có cảm thấy tên này nói nhiều, ngược lại hắn cảm thấy rất dễ gần
– Ta bất tài, so với mấy vị thiên kiêu đệ tử trong Phong Vân Môn kém quá xa, ở tuổi của ta họ đã bước vào Xuất Hồn Cảnh hết rồi, ta thì mới chỉ ở Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, Linh Hồn Lực còn chưa có ra hồn
Vũ Lôi Phong khá giật mình nhìn Tôn Sách, hắn mới có 25 tuổi a, vậy mà đã là Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, nên nhớ Trương Bá Bá của thôn Bắc Lay hơn 40 tuổi cũng chỉ ở tu vi Lục Tú Thất Trọng mà thôi
Ấy vậy mà hắn còn than rằng mình không bằng kẻ khác trong Phong Vân Môn
– Xem ra thực lực của Phong Vân Môn mạnh hơn ta tưởng nhiều lắm
Vũ Lôi Phong nhủ thầm, hắn bỗng quên đi mình năm nay mới 18 nhưng đã là Nhập Hồn Cảnh Nhị Trọng
– Vậy Quân Đoàn Phá Thiên là đại diện của Phong Vân Môn đi tìm bảo vật trong đây sao?
Vũ Lôi Phong hỏi Tôn Sách, hắn cười cười lắc đầu
– Trong môn luôn khuyến khích đệ tử ra ngoài lịch lãm, Quân Đoàn Phá Thiên cũng chỉ là một trong hàng ngàn Quân Đoàn của Phong Vân Môn mà thôi
Vũ Lôi Phong giật mình, hắn cũng chỉ nghe nói đến các đại môn phái sẽ cử các Quân Đoàn tiến vào Thúy Hằng Đại Sâm Lâm tầm bảo, không ngờ lại nhiều như vậy
– Phong Lôi Môn ta cũng chỉ có mỗi Phong Lôi Quân Đoàn!
Vũ Lôi Phong thầm lắc đầu, Phong Lôi Quân Đoàn do hai vị ca ca Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh quản lý, hiện đã về lại Phong Lôi Môn để nghỉ ngơi
– Thời gian này được Quân Đoàn Phá Thiên trợ giúp, ta sẽ không bao giờ quên ơn các vị, các bảo vật ta tìm được sẽ chia cho Quân Đoàn ba phần, được chứ?
Vũ Lôi Phong mỉm cười nhìn Tôn Sách
– Ba phần là mặt mũi lớn lắm rồi! Không thành vấn đề!
Tôn Sách cười ha hả, người này cũng rất sảng khoái khi nói chuyện, Vũ Lôi Phong có thiện ý với hắn không ít
– Dựa vào ngươi? Còn mạng là tốt rồi chứ ở đó mà đòi tầm bảo!
Tôn Hạo đi cạnh bên lại đâm chọt mấy câu, Vũ Lôi Phong đã quen với kiểu cà khịa này nên hắn cũng chẳng quan tâm đến tên này
Trong quân đoàn có khá nhiều nữ nhân, hơn chục cô nàng được toàn thể nam nhân trong Quân Đoàn cưng chiều và bảo bọc hết mực, hiện tại các nàng đang hùa nhau ngó đầu đánh giá Vũ Lôi Phong, khiến cho tên này đang ngồi ăn cũng không có tự nhiên
– Uầy! Tiểu đệ đệ kia còn trẻ mà cơ bắp đã săn chắc thế kia, ta rụng trứng rồi này!
– Đại tỷ, người giữ chút liêm sỉ chứ!
Nguyên một đám nữ nhân bị dung nhan đẹp trai lãng tử tiêu sái phong lưu cũng không kém phần lạnh lùng vô song tuyệt thế của Vũ Lôi Phong hấp dẫn, khiến họ không chút nào rời mắt khỏi hắn.
Vũ Lôi Phong có thể cảm nhận được các ánh mắt không chút hảo cảm nhìn mình, trong đó có cả Tôn Hạo
– Hóa ra các thanh niên sĩ gái!
Vũ Lôi Phong âm thầm lắc đầu
Đi lang thang trong rừng, Vũ Lôi Phong cùng đám người gặp không ít linh dược, nhưng đa số đều là linh dược không quá quý hiếm nên đám người Quân Đoàn Phá Thiên cũng không có hái nhiều
– Ở khu vực rìa Thúy Hằng Đại Sâm Lâm có rất ít Nguyên Yêu Thú cấp cao, đa số là mấy con Nguyên Yêu Thú 4 đến 5 sao mà thôi nên không cần quá lo lắng, đi sâu vào mới bắt đầu có chút nguy hiểm
Tôn Sách thấy Vũ Lôi Phong nhìn ngó xung quanh làm hắn nghĩ tên này sợ, hắn liền trấn an
– Ngươi đến từ đâu?
Vũ Lôi Phong nghe Tôn Sách hỏi, hắn đã sớm nghĩ ra thân phận bịa của mình
– Tại hạ Anh Tuấn, xuất thân từ Vô Thiên Môn, là một trong các môn phái lệ thuộc Vũ Đài Môn! Gần đây thấy bản thân tiến bộ khá chậm nên muốn đến đây lịch luyện một chút!
Tôn Sách căn bản không quan tâm đến cái Vô Phong Môn gì gì đó, hắn tò mò hỏi Vũ Lôi Phong
– Thế hiện tại ngươi tu vi đến mức nào rồi mà muốn đến đây lịch luyện?
Vũ Lôi Phong khẽ thở dài
– Ta tu luyện chậm chạp, mới chỉ ở tu vi Tứ Tú Ngũ Trọng mà thôi!
Tôn Sách vỗ vai Vũ Lôi Phong
– 18 tuổi là Tứ Tú Ngũ Trọng là tu luyện khá lắm rồi, do không có tài nguyên tu luyện và danh sư nên mới thế, ta dám chắc lần này nếu ngươi có thể trở ra sẽ tiến bộ cực lớn
Vũ Lôi Phong gật đầu, trong lòng không ngừng suy tính
Trên đường đi, đám người gặp không ít Nguyên Yêu Thú cấp thấp, cứ mỗi vài canh giờ sẽ gặp vài con Nguyên Yêu Thú 5 sao trở xuống, đám người liền săn đuổi và lột da, lấy sừng, lấy ngà và nhiều thứ trân quý của Nguyên Yêu Thú, cả ngày hôm nay thu được khá nhiều vật có giá trị
Trời dần tối, đám người thay nhau dựng lều đốt lửa trại, Vũ Lôi Phong cũng tự mình dựng một căn lều nhỏ
– Khống Thú Thuật! Triệu Hồi!
Vũ Lôi Phong khẽ tìm chỗ khuất vờ như đang đi vệ sinh, hắn triệu hồi một con Nguyên Yêu Thú Nhập Hồn Cảnh ( 7 sao ), con thú xuất hiện, là một con hổ màu xanh lá cây dạ quang, ngay khi xuất hiện, con hổ này chỉ bé bằng con kiến ngồi trên tay hắn
– Chủ Nhân!
Con hổ khẽ cúi đầu hành lễ
– Ngươi núp ở bụi cây đằng kia! Khi nào ta ngửa mặt lên trời ngáp một cái, tay vỗ vào miệng ba lần thì lao ra bắt sống một vài người, rồi tóm luôn cả ta rời đi!
Vũ Lôi Phong truyền âm dặn dò, vẻ ngoài của hắn chỉ là một thằng ngáo đang vừa đi tè vừa huýt sáo khiến đám nữ nhân che miệng cười khúc khích
– Tuân lệnh chủ nhân!
Con hổ gật đầu liền nhảy vào trong bụi, sau đó nằm rình rập trong đó, ánh mắt nhìn chằm chằm đám người
Hắc Ảnh đã sớm được Vũ Lôi Phong dặn dò, nó biến nhỏ bằng một con chim không ngừng bay theo đám người và quan sát từ trên không
…
– Tiểu đệ à…tiểu đệ đã có người nấu cơm chưa?
Bên lửa trại, cả quân đoàn Phá Thiên ngồi quây quần bên nhau, Vũ Lôi Phong không ngừng bị mấy nữ nhân đùa giỡn
Điều này vô tình làm hắn trở thành cái gai trong mắt đám nam nhân
– Tổng kết chiến báo hôm nay nào các chàng trai!
Tôn Sách nhìn quanh nói
– Đoàn trưởng, hôm nay chúng ta tổng cộng thu được năm bộ da Ngân Hoàng Báo, sáu sừng Hắc Giác Ngưu, một trăm gốc Lam Kinh Thảo, hai trăm gốc Thương Hồn Châm và một vài linh dược khác
Chúng nhân liên tục báo cáo, Tôn Sách hài lòng gật đầu
– Ngày đầu tiên thế là khá tốt rồi, chúng ta dùng bữa xong chia nhau tu luyện, sáng mai canh tư sẽ tiếp tục
Tôn Sách cắn một miếng lương khô, hắn phân phó
Đấu Sĩ khi tu luyện đến cấp bậc càng cao càng ít lệ thuộc vào thức ăn, Vũ Lôi Phong và chúng nữ ăn nhiều là do họ có tâm hồn ăn uống mà thôi
Dùng bữa xong xuôi, đám người bắt đầu tản ra xung quanh các lều
– Hơ…hơ…Oáp!
Vũ Lôi Phong vươn vai, ngửa mặt lên trời ngáp lớn, tay hắn vỗ vỗ vào miệng ba cái
– Ngươi mới tu vi Tứ Tú, còn cần ngủ khá nhiều, nên đi nghỉ ngơi một chút đi!
Một cô gái tầm 20 tuổi nói với Vũ Lôi Phong
– Grrr…..Gào!
Bỗng từ bụi cây gần đó phát ra tiếng gầm gừ, một ánh sáng màu lục nhạt bắt đầu phát ra
– Có Nguyên Yêu Thú tập kích!
– Mọi người! Dàn trận chuẩn bị chiến đấu!
– Người thực lực thấp đứng vào giữa!
Ngay lập tức, đám người quây lại thành vòng tròn, bảo vệ các thành viên yếu đuối, không ngờ ở vòng ngoài có không ít nữ nhân, không thể nghi ngờ là thực lực mạnh mẽ nên mới đứng ở vòng ngoài
Vũ Lôi Phong bị vây vào trong đám người, một vài nữ nhân còn vờ vịt ôm chặt hắn khiến Vũ Lôi Phong bất đắc dĩ không thôi
– Là Lục Quang Hổ! Mọi người cẩn thận!
Nhìn thấy con hổ màu xanh lá chuối dạ quang đang đứng đó gầm gừ, Tôn Sách nói lớn
– Nhân Loại! Tiến vào địa bàn của ta! Vậy chết hết đi!
Con hổ này không thể nghi ngờ chính là thuộc hạ của Hắc Ảnh, Vũ Lôi Phong đã thuần hóa nó mấy tháng trước
– Biết nói! Là Nguyên Yêu Thú 6 sao!
Tôn Sách nghiêm trọng nói
– Đấu Sĩ dưới Lục Tú lui lại, từ Lục Tú Tứ Trọng trở lên chuẩn bị chiến đấu!
Trong đám người bước ra hơn mười thân ảnh, không thể ngờ có cả Tôn Hạo thích cà khịa kia
– Tiểu Lục! Bắt hết chúng!
Vũ Lôi Phong thầm truyền âm cho con hổ
– Còn dám chống lại bổn vương? Tìm chết!
Tiểu Lục gầm lớn, Nguyên Lực phóng xuất quanh người
– Nguyên Yêu Thú Nhập Hồn Cảnh! Không tốt! Sao ở đây lại xuất hiện Nguyên Yêu Thú Nhập Hồn Cảnh?
Đám người giật mình ngưng trọng, khu vực ngoài rìa Thúy Hằng Đại Sâm Lâm sao lại xuất hiện Nguyên Yêu Thú mạnh mẽ như vậy?
Tiểu Lục nhảy xổ tới, tốc độ vô cùng nhanh, đám người trong Quân Đoàn chỉ có Tôn Sách là Nhập Hồn Cảnh nên có thể nhảy ra tránh thoát, còn hơn mười người đứng dàn trận đều bị Tiểu Lục một tát ngất xỉu
– Mau chạy đi!
Tôn Sách hét lớn với đám người phía sau, khí tức Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng chấn động
– Nhập Hồn Cảnh Nhất Trọng Lục Quang Hổ! Ngươi muốn gì?
Tôn Sách âm trầm nhìn Tiểu Lục, hắn chuẩn bị tâm lý liều mạng
– Hống!
Tiểu Lục không quan tâm, nó lao lên tát thẳng một cái vào mặt Tôn Sách
– Hừ!
Tôn Sách nhanh chóng nhảy sang một bên tránh đòn, một quyền mang theo kình phong chấn động đánh thẳng vào người Lục Quang Hổ
Đám người thực lực yếu nhanh chóng bỏ chạy, riêng Vũ Lôi Phong vẫn đứng đó quan sát
– Anh Tuấn tiểu đệ! Ngươi còn đứng đó làm gì? Ta sẽ câu giờ cho mọi người tẩu thoát, mau đi đi!
Tôn Sách quát lớn với Vũ Lôi Phong
Pặc!
Bỗng nhiên, Tôn Sách cảm thấy vai mình bị thứ gì đó tóm chặt, chân hắn không còn trên mặt đất nữa, hắn đã bị nhấc bổng lên không trung
Vũ Lôi Phong mỉm cười khoanh tay đứng đó, đám người thực lực cao toàn là người tư chất tốt của Phong Vân Môn, họ đều đã bị Tiểu Lục tát cho bất tỉnh, người mạnh nhất chỉ có Tôn Sách
Hắc Ảnh trong lúc Tôn Sách đang chật vật né đòn thì khẽ gắp một cái, vô thanh vô thức tóm gọn hắn
Tiểu Lục liền nhảy sổ tới, một tát cực mạnh đánh thẳng vào gáy Tôn Sách.
Hắn vô lực trợn mắt há hốc mồm rồi bất tỉnh