Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 117: Lên Đường Ma Luyện!
– Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng!
Cảm nhận khí tức chấn động đang ầm ầm tuôn ra từ hai người Linh Nhi và Hồ Điệp Y, đám người không khỏi biến sắc
Một người năm nay mới 16 tuổi, còn một người chỉ mới 19 tuổi.
Ở độ tuổi của họ, các Đấu Sĩ cũng lắm chỉ mới tu vi Nhị Tú hoặc Tam Tú mà thôi
So với các quái vật tu luyện ở các đại môn phái như Phong Vân Môn, Thiên Địa Giáo, Tứ Huyền Cung và Tử Vân Tông thì chỉ có hơn chứ không kém
Nhất Tông.
Nhất Môn.
Nhất Cung.
Nhất Giáo.
Đây là bốn môn phái mạnh mẽ nhất của nhân loại, trấn thủ bốn vùng đất lớn của Đại Lục Thúy Hằng, đệ tử muốn tham gia mỗi môn phái đều phải là kẻ thiên phú khó gặp, tư chất SR mới có tư cách trở thành đệ tử bình thường
Vậy nên đa số người tư chất SR và SSR đều gia nhập Nhất Tông.
Nhất Môn.
Nhất Cung.
Nhất Giáo.
Hiện tại hai người trước mắt đang bùng phát ra tu vi mà cả những kẻ gần 40 tuổi vẫn còn không với tới được, đây là cái khái niệm gì chứ?
– Băng Phách Kiếm Pháp! Băng Thiên Tuyết Địa!
– Vũ Hoa Kiếm Pháp! Hoa Rơi Đầy Trời!
Hai luồng kiếm ảnh không ngừng va chạm, hai thân ảnh một lam một lục không ngừng lao vào nhau rồi tách ra, lại tiếp tục lao vào
– Hàn Băng Kết Sát!
– Bão Băng Giá!
– Băng Phong Di Hồn Ảnh!
Linh Nhi không ngừng tung ra tuyệt chiêu, trong mắt bùng lên chiến ý dữ dội, trên môi treo nụ cười thỏa mãn và thống khoái, sân rộng giờ đã đóng băng gần hết vì các chiêu thức của nàng
– Mộc Thanh Chi Lao!
– Diệu Thủ Hồi Xuân!
– Sinh Sinh Bất Tức!
Hồ Điệp Y không ngừng đáp trả, hàng trăm dây leo không ngừng công kích, khống chế Linh Nhi, nàng cũng lần đầu được đánh đến mức quên đi trời đất xung quanh như hiện tại
Nhìn từng luồng công kích mang tính hủy diệt kia, đám người sớm không nói được câu nào, mồ hôi họ liên tục nhỏ giọt trên mặt, khóe môi run run, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim đập
Vũ Lôi Vân và Vũ Lôi Đình gật gù hài lòng, trong thân tâm cũng không ngừng run lên vì kinh ngạc khiếp sợ, còn có sự vui sướng
Con cháu họ mạnh mẽ bá đạo, ai lại không phấn khích chứ
Trên một góc khán đài, hai người giống hệt nhau đang đứng đó, một mặc áo đen, người còn lại mặc áo trắng.
Chính là Hắc Bạch Song Sát
– Xem ra hai năm qua, Linh Nhi tiến bộ quá nhiều, năm đó nàng mới chỉ là Ngũ Tú Nhất Trọng, giờ đã là Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng rồi
– Huynh đệ chúng ta dù có cố gắng thế nào cũng không đủ a, hai năm rồi mới chỉ là Lục Tú Nhất Trọng
Hắc Bạch Song Sát thầm than, nhưng họ không có thất vọng mà chỉ hiện ra khát vọng thực lực
Chúng nhân Phong Lôi Môn siết chặt tay, trong lòng không ngừng thầm thề sẽ điên cuồng tu luyện để đạt đến thành tựu như hai người trên đài
Vũ Lôi Phong chợt nhìn Vũ Lôi Vân
– Phụ thân, người kêu Linh Nhi lên đài đúng không?
Vũ Lôi Vân mỉm cười
– Tinh ranh lắm nhóc, không ngờ ngươi cũng nhận ra được!
Lưu Thiên Kim nói
– Hẳn là phụ thân muốn mượn tay Linh Nhi và Điệp Y tỷ để đả kích chúng đệ tử chăm chỉ tu luyện, tránh việc xem mình là đệ tử Phong Lôi Môn mà hống hách lười biếng!
Vũ Lôi Vân tán thưởng nhìn Lưu Thiên Kim, cô nàng này vốn đã vô cùng sắc sảo trong các vấn đề.
Nàng vô cùng thích hợp chấp chưởng một thế lực
Linh Nhi và Hồ Điệp Y sau gần một tiếng đọ kiếm cũng dần thấm mệt, các nàng ra tay có điểm dừng và kiềm chế lại tính sát thương nên không có ai bị thương, hai người nhìn nhau cười rồi thu kiếm.
– Điệp Y tỷ! Tỷ tiến bộ thật nhanh a!
Linh Nhi tiến lại ôm cánh tay của Hồ Điệp Y, hai nàng cùng nhau chào khán giả rồi đi lên chỗ đám người Vũ Lôi Phong
– Muội so với bất cứ ai trên Đại Lục Thúy Hằng này đều có thể coi là yêu nghiệt đấy! Còn nịnh ta
Hồ Điệp Y cảm thán, 16 tuổi người ta chỉ mới tập tành dùng Nguyên Lực, thế mà Linh Nhi đã là Nhập Hồn Cảnh rồi
– Đẹp mắt lắm! Hai người đánh rất đẹp a!
Lưu Thiên Kim tiến lại, ba người đứng gần nhau khiến hào quang gái đẹp lan tràn, bất kỳ cô gái nào ở gần các nàng đều ảm đạm thất sắc a
– Được rồi! Nhân dịp đông đủ con muốn thưa với phụ thân một chuyện!
Vũ Lôi Phong chợt nhìn Vũ Lôi Vân, hắn nói
– Chuyện gì?
Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên cùng mọi người đổ dồn ánh mắt Vũ Lôi Phong, tên này vốn chỉ ở nhà luyện tập, ít khi nào đưa ra yêu cầu gì a
– Con muốn đi ra ngoài ma luyện một thời gian, khoảng vài tháng sẽ trở về!
Nghe Vũ Lôi Phong nói, chúng nhân nhìn nhau
– Ma luyện? con đã mạnh như vậy rồi còn muốn ma luyện ở đâu?
Vân Thủy Tiên lo lắng nhìn Vũ Lôi Phong
Vũ Lôi Phong siết chặt tay, hắn nói
– Phong Vân Môn sớm muộn gì con cũng phải tính sổ với họ, nhưng chỉ với tu vi Nhập Hồn Cảnh này thì tính sổ thế nào được, cho nên chuyến này con cần phải đi
Thực ra Vũ Lôi Phong muốn ra ngoài để…Giết người! Tu luyện Hỗn Độn Âm Dương Quyết cần phải hấp thu Nguyên Lực và Linh Hồn Lực của các Đấu Sĩ để gia tăng thực lực của mình
Mà người bị hút chắc chắn sẽ chết!
– Muội muốn đi theo!
– Muội cũng vậy!
– Cả muội nữa!
Ba người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y liền đòi đi, Vũ Lôi Phong lập tức lắc đầu
– Không được! Lần này ta đi rất nguy hiểm, hơn nữa ta có việc muốn các nàng hoàn thành!
Vũ Lôi Phong nghiêm túc nói
Vũ Lôi Vân liền hỏi
– Nhưng mà…Con muốn đi luyện tập ở đâu?
Vũ Lôi Phong trả lời
– Con không biết! Nơi nào cần con thì con sẽ đến! Nhưng chắc chắn không thể ở Phong Vân Sơn! Không thể để đám người Phong Vân Môn biết con còn sống được
Đám người im lặng suy tư, Vũ Lôi Phong lại nói
– Trong mấy tháng này, Linh Nhi và Thiên Kim phải cấp tốc truyền cho Điệp Y toàn bộ những gì mà hai người biết về võ thuật, không được chểnh mảng việc luyện Mạ và chạy bền!
– Linh Nhi! Thiên Kim! Hai nàng ngoài việc luyện tập, mỗi ngày đều phải đi học Luyện Khí.
Hi vọng khi ta trở về sẽ thấy được thành quả của mỗi người là một món Nguyên Linh Khí 7 sao!
– Điệp Y! Nàng cũng phải đi học luyện đan! Khi trở về ta cũng muốn ăn Nguyên Linh Đan 7 sao của nàng, mỗi loại một viên.
Bao gồm Nguyên Linh Đan tăng tu vi, Nguyên Linh Đan cường hóa hạn giờ, Nguyên Linh Đan kịch độc, Nguyên Linh Đan giải độc!
– Về phần học ở đâu, phải nhờ phụ thân rồi!
Vũ Lôi Phong nhìn Vũ Lôi Vân, hắn nói
Vũ Lôi Vân thấy hắn nghiêm túc như vậy cũng đáp ứng
– Được, việc học tập của chúng cứ giao cho ta, về phần con, ra ngoài nên thu liễm một chút, không nên quá nổi bật sẽ lại gây chú ý
Vũ Lôi Vân dặn dò, hắn luôn lo lắng chuyện lần trước sẽ tái diễn
– Người yên tâm!
Vân Thủy Tiên không nỡ, con trai mới về mấy hôm đã lại muốn rời đi
– Lôi Phong! Vậy khi nào thì con lên đường?
Vũ Lôi Phong dứt khoát nói
– Sáng mai con sẽ lên đường sớm!
Ba người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y nghe vậy liền hụt hẫng.
….
Trở về nhà, tiếp tục là các bài tập võ thuật và sức bền, Vũ Lôi Phong và chúng nữ nhanh chóng kết thúc một ngày luyện tập
Buổi tối, bốn người đứng bên vách đá luyện Mạ.
Kết thúc tu luyện, Vũ Lôi Phong vươn vai nhìn phong cảnh hữu tình hít thở thật sâu
Vào nhà, hai cô nàng Thiên Kim và Điệp Y đã trốn mất hút trong phòng riêng, chỉ còn mỗi Linh Nhi đang ngồi ửng đỏ khuôn mặt trong phòng hắn
Vũ Lôi Phong chợt nảy ra một ý tưởng, hắn liền đạp cửa xông thẳng vào phòng hai người Lưu Thiên Kim và Điệp Y
Hai người đang ngồi tám chuyện thì giật mình, chưa kịp hoàn hồn thì đã bị tên này nhấc bổng vác lên vai
– Á! Thả muội ra! Huynh muốn làm cái gì?
– Đệ đệ háo sắc, chàng định làm gì thiếp!
Hai người la oai oái, Linh Nhi phòng bên còn đang định chạy ra hóng thì thấy có thêm hai người đang nằm trên giường
– Giường này to lắm! Nằm bốn người cũng không hết đâu!
Vũ Lôi Phong cười hề hề, hắn chà chà hai bàn tay với nhau
Ba người tức thì đã hiểu hắn muốn làm gì
– Nào các vị lão bà! Cho lão công ôm một cái!
Vũ Lôi Phong lập tức xách thương ra trận
– Đáng ghét! Nể mặt huynh ngày mai đi xa nên thiếp sẽ chiều một lần!
Linh Nhi khoanh tay phồng má, nhất thời nàng bị một đôi môi trấn áp
Một lát sau, tiếng va đập và những âm thanh muôn màu muôn vẻ đầy gợi tình vang lên trong đình viện bên vách núi
Trên giường, ba thân thể không một mảnh vải như hoa như ngọc đang đỏ mặt nhìn nhau rồi nhìn về phía nam nhân trước mắt
– Ta tới đây!
…
Sáng sớm, Vũ Lôi Phong mang trên mình bộ quần áo võ thuật, bên hông mang một chiếc đai trắng, ở hai đầu đai còn có rất nhiều sợi tua.
Chính là đai trắng tua, chí cao của võ cổ truyền.
Đại Võ Sư!
Vũ Lôi Phong không muốn mặc y phục lạc trôi đỏ đen vì sợ có người nhận ra mình, hắn chỉ có thể mặc võ phục.
Nhưng không sao vì võ phục của Võ Cổ Truyền cũng rất đẹp a
Trước cổng Phong Lôi Môn, Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên, Vũ Lôi Uy và Vũ Lôi Danh đứng tiễn biệt.
Vũ Lôi Vân đưa cho Vũ Lôi Phong một cái ngọc giản
– Khi nào cảm thấy tính mạng bị đe dọa thì bóp nát cái này! Gia Gia ngươi sẽ tới tương trợ! Rõ chưa?
Vũ Lôi Phong liền thu ngọc giản vào Rương Vô Hạn, hắn khẽ hôn lên trán ba cô nàng Linh Nhi, Lưu Thiên Kim và Hồ Điệp Y đang bám chặt tay hắn
– Các nàng ở nhà nhớ chăm chỉ tu luyện và học tập nhé! Ta sẽ về sớm thôi!
Vũ Lôi Phong dặn dò, xong xuôi hắn mới yên tâm nhảy lên lưng Hắc Ảnh
– Ta đi đây!
– Huynh nhớ phải bảo trọng!
Chúng nữ lưu luyến nhìn hắn
Vũ Lôi Phong khẽ truyền âm, Hắc Ảnh dang rộng cánh lập tức bắn vọt lên trời cao
Nhìn bóng đen của Hắc Ảnh đang dần khuất sau đám mây, ba nàng lưu luyến đứng đó một lát
– Được rồi! Các con chuẩn bị tinh thần đi học dùng Linh Hồn Lực chưa?
Vũ Lôi Vân nói với ba cô con dâu
– Phụ thân! Con cũng muốn học luyện khí!
Hồ Điệp Y nói với Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Phong chỉ dặn nàng học luyện đan nhưng luyện khí nàng cũng muốn tìm hiểu
– Chúng con cũng muốn học luyện đan!
Linh Nhi và Lưu Thiên Kim cũng đồng thanh
– Được! Cả ba sẽ đồng thời học! Lần này phải cho tiểu tử Lôi Phong khi trở về phải há hốc mồm kinh ngạc
Vũ Lôi Vân hài lòng cười nói
Ba nàng vỗ tay
– Được! Cố lên nào!